Quả quả quả mở cửa lại liền kéo đến một đám mỹ nữ miệng bị dưỡng điêu bởi trái cây mĩ vị.
“Tiểu đệ đệ, mấy người nay ngươi đi đâu vậy, làm ta thèm trái cây muốn chết.” Một mỹ nữ cao gầy trang điểm tinh xảo hỏi.
“Mỹ nữ tỷ tỷ, ta mới vừa trở về từ kỳ huấn luyện quân sự, trường học của ta đã khai giảng, thời gian tới cũng không thể mở cửa hàng mỗi ngày.” Hạ Ninh kêu tỷ tỷ tới tỷ tỷ lui đều kêu đến không cảm thấy chột dạ chút nào.“ Ai da, như thế sao mà được, sao ngươi không mướn một người quản lý đi?” “ Còn đang tìm người thích hợp nhưng vẫn chưa tìm được đâu.” “ Ngươi tìm nhanh nhanh đi, tỷ tỷ cũng không muốn ăn trái cây của cửa hàng khác.” “ Được, ta tặng ngươi thêm trái thanh long, về sau nhớ thường xuyên ghé ủng hộ ta nhé!” “ Được rồi, ta sẽ ghé thường xuyên.”Các mỹ nữ cười hì hì rời đi rồi cũng tới thời gian nghĩ trưa, Hạ Ninh tính đóng cửa hàng, hắn mỗi lần vào ngày nghĩ chỉ cần mở cửa buôn bán mấy tiếng là có đủ tiền để hắn tiêu xài rồi.(Đây là bộ truyện đầu tiên mình dịch nên có gì sai sót mong đọc giả góp ý.
Cùng đọc truyện trên trang để ủng hộ người dịch chân chính, mỗi lượt view của đọc giả là động lực lớn để editor ra chương mới, cảm ơn tất cả đọc giả đang theo dõi bộ truyện này.)Một người đàn ông cao lớn tuấn dật đi đến, Hạ Ninh vội vàng hỏi: “ Xin hỏi ngài muốn mua trái cây gì vậy?” Cố Hủ nhìn hắn nhưng không nói lời nào.
Hạ Ninh bị nhìn đến không được tự nhiên, “Vị tiên sinh này, ngài muốn mua trái cây sao?” “Ta là anh trai của Cố Kỳ.” Người đàn ông kia mở miệng, anh thanh trầm thấp rất có từ tính.
Hạ Ninh đầu đầy dấu chấm hỏi, rồi sao đó đâu? “ Cố Kỳ bị làm sao hả?” “ Ta tên là Cố Hủ, muốn cảm ơn ngươi đã chăm sóc cho em trai ta nên đến mời người đi ăn một bữa cơm.“ Ngươi nói ngươi tên là gì?” Hạ Ninh nghe thấy cái tên quen quen.
“Cố Hủ.” Hạ Ninh có dự cảm không tốt liền cười trừ một cái rồi hỏi “ Ngươi có quen biết Lâm Mạch hay không?” “ Ta có quen một người tên Lâm Mạch, không biết có phải là người mà ngươi nói.”“ Vậy là ngươi cũng biết người tên Tô Liên Nguyệt?” Hạ Ninh cảm thấy mình sắp điên đến nơi rồi.
“Không quen biết.” Hạ Ninh cảm thấy vẫn còn tốt.“ Nhưng ta biết nàng ta là cháu gái của bên nhà mẹ đẻ của vợ anh trai của tẩu tử ta, lúc trước luôn muốn gả cho ta làm vợ, ngươi cũng đừng hiểu lầm.” Cố Hủ thật nhanh giải thích.Hạ Ninh muốn hôn mê đến nơi, mình lại xuyên vào trong một quyển sách, hèn gì nói muốn sửa liền sửa, muốn đưa tiền tài liền đưa, cảm giác vận mệnh bị người khác nắm trong tay thật không tốt chút nào.
“Ta không quen biết ngươi, làm phiền ngươi đi ra ngoài đi, sao này cũng cách xa ta một chút.” Hạ Ninh quyết định cách xa cái đám tâm thần này một chút, ở gần nằm không cũng trúng đạn, nhất là vị hôn thê kia giống như chó điên chỗ nào cũng cắn người.
Cố Hủ không hiểu tại sao Hạ Ninh đột nhiên lại trở mặt, “ Ngươi có phải hiểu lầm gì hay không?” “Không có hiểu lầm gì đâu, ta rất rõ ràng, làm phiền các ngươi tránh xa ta ra một chút.” Hạ Ninh đem Cố Hủ đẩy ra ngoài rồi đóng cửa lại.Cố Hủ ở ngoài của vẫn không hiểu gì ?_?, mình thực sự quen biết Lâm Mạch sao có thể đắc tội với Hạ Ninh đến từ thành phố A được, chẳng lẻ là do Tô Liên Nguyệt? Cũng không thể được, trước giờ cô ta vẫn luôn ở nước ngoài.
Hạ Ninh dọn dẹp một hồi rồi chuẩn bị quay lại trường học, mở của ra thấy Cố Hủ vẫn còn đứng đó, một ánh mắt cũng không cho hắn, khóa cửa rồi bắt xe công cộng quay lại trường học.
Cố Hủ trận đầu thất bại thảm hại quay trở lại công ty, nguyên buổi trưa người phóng ra áp suất thấp làm trên dưới công ty đều lo sợ đến không dám thở mạnh.(Sstruyen, truyenfull, wattap.vn,..................!là mấy trang ăn cắp)Hạ Ninh trở về trường học luôn nhìn Cố Kỳ với ánh mắt kỳ lạ, tên này chính là em trai của Cố Hủ, vai phụ cũng không có đất diễn, không biết là do khí tràng của vai chính quá lớn hay do Cố kỳ không có cảm giác tồn tại.
Hạ Ninh cẩn thận nghĩ lại, đáng tiếc hắn không có đọc qua quyển sách này, tất cả nội dung đều do người khác kể lại nên không có một chút ấn tượng nào với cái tên này.“Hạ Nịnh, ngươi làm gì nhìn ta như vậy?” Cố Kỳ bị nhìn chằm chằm đến sởn da gà.
“Không có việc gì, cuối tuần tất cả đến nhà ta ăn cơm đi, ta muốn mời các ngươi ăn cơm.” Nhà mới có người đến cho có hơi người để không quá quạnh quẽ.“ Được á!” Cố Kỳ tinh thần lập tức tỉnh táo lên, thứ sáu về nhà nhất định phải khoe khoang với ông anh già của mình mới được.
Những người khác cũng đồng ý đi, chỉ có Hà Cẩm phải đi làm thêm nên không đi được, Hạ Ninh cũng không miễn cưỡng.Editor: Trâm Rừng ( Hãy đọc truyện ở trang để ủng hộ editor nhé >..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...