Hai tháng, cả bọn nhóm Hạo Thiên bao gồm thêm một thành viên mới là Chu Thuần Anh, cũng là Chu Thuần Linh. Bắt đầu cho cuộc huấn luyện kinh hoàng....
Các hạng mục tổ chức huấn luyện vô cùng đa dạng và phong phú. Nhưng là do nơi này so với không gian hệ vủa Hạo Thiên có phần nhỏ hơn rất nhiều nên cậu trực tiếp đi vào không gian hệ, không ở ngoài nơi này nữa. Các hạng mục huấn luyện nào là chạy bền quanh núi mỗi ngày 10 vòng, trên chân kẹp thêm vào 2 khối tạ gần 3000 kg. Hay là đứng tấn 1 chân trên cột gỗ, bên dưới là những cọc đá nhọn hoắc đang chĩa lên, chỉ cần rớt xuống liền toi mạng. Này cũng chỉ là yếu tố hù tâm lí mà thôi, vì vốn chúng bay được mà sở sẩy trượt chân thì tự động bay lên. Cơ mà nếu như vậy liền bị phạt hít đất 2000 cái.
Ngoài ra còn có hạng mục huấn luyện truy tìm, Hạo Thiên cho dựng lên một khu rừng rậm rạp và to lớn, nhiệm vụ của chúng là đi trốn và gia đình Hạo Thiên sẽ đi tìm, chúng phải trốn cho kĩ và điều tuyệt nhiên chính là giấu đi khí tức của bản thân. Khi bị phát hiện ra có quyền bỏ chạy và trốn đi nơi khác nhưng là chạy không thoát hay không chạy gì cũng sẽ bị phạt thôi. Hình phạt tương đối nhẹ, chống một tay hít đất 1000 cái.... Còn có, đối kháng với nhau, ai thua sẽ chạy vòng quanh núi với trên hai tay và hai chân là cục tạ nặng 2000 cái. Nào là dùng tay không đánh vào đá, vào sắt thép, hợp kim siêu cứng mà không dùng mana, nào là đứng dưới thác nước lạnh băng hàng giờ liền, nào là trèo núi cao hơn mấy ngàn mét. Ở hạng mục này, chúng có chỉ có thể dùng chân hoặc là chỉ dùng tay, một trong hai cái mà thôi. Không được quyền dùng cả hai cùng lúc, điều này giúp nâng cao sức bền và cứng rắn của chân và tay. Mà nếu như không may sẩy chân là thôi rồi lượm ơi, mặc dù được quyền bay đấy, nhưng điều đó cũng có nghĩa là ngươi phải trèo xuống dưới và bắt đầu lại từ đầu....
Nói túm cái quần lại là còn rất rất nhiều cái khác nữa, toàn thảy đều là những việc huấn luyện vô cùng khủng bố và ngoài sức tưởng tượng. Ngày nào cũng là ngày kinh hoàng, ngày nào cũng là ngày đổ máu đối với chúng...
Đối với Chu Thuần Anh, ngày đầu tiên đã hạ gục hắn, khiến hắn nằm vật vưỡn ra đất mà không đứng dậy nổi. Điều đó cũng dễ hiểu thôi vì bọn nhóc chính là chịu sự huấn luyện từ nhỏ, nâng cao sức nặng của cuộc huấn luyện lên từ từ. Còn Chu Thuần Anh thì vào một cái liền vèo lên cùng hạng mục với đám nhóc nên đối với hắn là quá sức.
Ngày đầu ra đã như thế, những ngày sau mặc dù đã quen dần nhưng vẫn là mệt vật vã ra. Nằm lăn nằm bò trên đất mà thở không ra hơi, toàn thân đều là mồ hôi hột đầm đìa, ướt đẫm quần áo.
Ngày qua ngày lại, cứ mỗi ngày bị gãy tay gãy chân đều là chuyện bình thường, chúng đều sẽ tự mình bẻ cho các khớp vào lại đúng vị trí như ban đầu. Còn nếu tét da tét thịt thì chúng sẽ cắn thuốc... À nhầm, ăn đan dược mà Hạo Thiên cho chúng và tự mình băng bó vết thương lại. Cứ như thế mỗi ngày thành quen và rồi thời gian thấm thoát thôi đưa...
................... HAI THÁNG SAU....................
" RẦM "
" khụ khụ khụ... "
Một âm thanh to lớn vang lên, Chu Thuần Anh ho khụ khụ chống tay trên đất, toàn thân bầm dập, mình mẩy đều là vết thương đang chảy máu. Còn đối diện với cậu chính là Hạo Thiên, miệng nhoẻn cười như không có gì xảy ra. Tiến về phía Chu Thuần Anh mà đưa tay ra, nói
" Huấn luyện hai tháng kết thúc ở đây thôi. Nào, đứng dậy "
Chu Thuần Anh nắm lấy tay Hạo Thiên nhưng không còn đủ sức đứng dậy nữa, té bẹp ra đất, nằm dài ở đó. Còn đám nhóc một giọng yếu ớt vang lên
" vâng.... "
Đám nhóc nằm bên góc, đứa một chỗ mà nằm dài ra, miệng há lớn ngáp ngáp như sắp chết đến nơi, còn có cảm giác thấy hồn chúng đang bay ra ngoài rồi vậy.
Lăng Giang Tuyết sà tới cạnh Hạo Thiên, khoác tay với cậu, cười nói
" Hai tháng qua quả thật vất vả nhiều rồi a. Cứ để bọn chúng nằm nghỉ một chút đi "
Hạo Thiên khẽ cười không nói, thời gian 2 tháng trôi đi quả thật rất nhanh, cả bọn lại sắp 17 tuổi rồi. Sức mạnh cũng ngày càng nâng cao rõ rệt, nhưng lv càng lên cao tăng cấp càng khó khăn nên cũng chẳng tăng bao nhiêu. Thống Trung lv 419 lên lv 420, Lưu Vân và Lưu Dạ lv 418 và 419 lên lv 419 và 420. Mộc Lâm và Mộc Sinh lv 417 và lv 416 lên lv 418 và 417, Gia Linh lv 407 lên 409, Minh Kỳ lv 421 lên 422 và tiểu Siêu lv 529 cấp lên 531 cấp. Di Di lv 361 lên 363, Chu Thuần Anh lv 528 cấp lên 530 cấp. Tử Kiệt lv 420 cấp, Tử Lam lv 389 cấp do không được huấn luyện bài bản như Tử Kiệt nên có phần chậm chạp hơn và qua đợt huấn luyện này cũng đã khiến cô bé có phần mệt mỏi như Chu Thuần Anh vậy. Vân Mộng lv 405 cấp, Hạo Thiên lv 608 cấp, An Lam Nguyệt lv 642 lên 643 cấp cùng với Lăng Giang Tuyết lv 708 cấp.
Bọn Hạo Thiên, tiểu Siêu, An Lam Nguyệt, Tử Kiệt, Tử Lam, Vân Mộng và Lăng Giang Tuyết do sử dụng hạn chế mana cho nên lv vẫn duy trì ổn định ở mức 200 cấp.
Mặc dù lv tăng cũng chỉ 1 đến 2 cấp, vài đứa có lv thấp thì tăng nhiều nhưng đây cũng được coi là một bước tiến lớn. Khiến chúng nâng cao sức bền bỉ của cơ thể, sức mạnh thể chất cùng sự dẻo dai bất ngờ.
Hạo Thiên nhìn cả bọn đang nằm vật vã trên đất, nhất là 3 đứa con của cậu, cậu tiến đến đỡ từng đứa dậy. Nói
" Mau đứng dậy đi, không nên nằm quá lâu đâu. "
Tử Kiệt, Tử Lam và Vân Mộng ngoan ngoãn ngồi dậy, đám người kia cũng nhanh chóng bò dậy theo. Hạo Thiên bắt đầu phân phát đan dược, giúp chúng mau chóng hồi phục thể lực sau đó để chúng tắm rửa sạch sẽ qua một chút, thay đồ tử tế mới rời khỏi không gian hệ.
Ngay khi bước ra bên ngoài, cả bọn nhìn quanh nơi này, Thống Trung khẽ cười khẩy vài tiếng, bảo
" May cho nơi này là nó quá nhỏ, chúng ta tập luyện trong không gian hệ của Thiên ca. Chứ để chúng ta tập luyện ngoài này chắc nó banh không thể nào banh hơn luôn ấy chứ "
" Ha ha ha ha.... "
Đám nhóc đồng loạt cười phá lên vài tiếng, ngay sau đó liền nghe tiếng động của máy móc...
" Két.... Két... Két.... Ầm.... "
Cánh cửa lớn mở ra, vậy là thời gian 2 tháng đã kết thúc. Chúng rốt cuộc cũng có thể ra ngoài, 2 tháng qua ở bên trong đấy toàn ăn đan dược với uống nước, ngán muốn chết rồi đây. Hiện tại trở ra liền làm một chầu lớn mới được...
Cả bọn thong thả đi ra ngoài, bên ngoài lúc này người người qua lại, đi tới đi lui bận rộn đủ điều. Còn có vài lớp học dưới sân đang dưới sự dẫn dắt của các vị lão sư học viện. Ai ai cũng bận rộn việc của mình mà chạy tới chạy lui, lo liệu, sắp xếp cho việc xếp hạng sắp tới. Nhưng mà chỉ có mỗi nhóm Hạo Thiên lại ung dung tự tại, thong thong thả thả mà đi nên được nhiều ánh mắt chú ý đến, bàn tán xôn xao
" Này, nhóm người đó là ai vậy? Ung dung như vậy, không biết sắp có sự kiện lớn diễn ra hay sao? "
" Ngươi mau nhìn, đó chính là người nắm trong tay top 1 của học viện suốt mấy chục năm liền, và cho đến nay vẫn nắm rất chắc. Hầu như không ai vượt qua được cả "
" Đúng đúng, chính là người đó. Nhưng tại sao lại đi với đám nhóc kia? Theo ta biết thì hình như chúng đi từ khu huấn luyện đặc biệt chỉ dành cho top 20 đấy "
" Vậy à, vậy chắc chúng là top 20 của khóa năm nay rồi, nhưng mà chúng cũng đừng vội đắc ý quá, gặp các học trưởng cùng học tỷ trên bảng xếp hạng kia chắc chắn chúng sẽ bị đá bay đi thôi "
" Ngươi nói vậy là ngươi chưa biết thông tin gì về chúng rồi! "
" Thông tin gì? "
" Top 20 hay nói cách khác là top 11 người đứng đầu. Còn 9 người kia do quá yếu so với top 11 người này mà bị viện trưởng đại nhân một cước đá bay xuống học cùng với lớp dành cho top 21 trở đi. Top 11 người đầu này lv đều cao hơn 400 cấp đấy, nghe bảo đợt thi vừa rồi tất thảy chúng đều được điểm tuyệt đối còn có phần thi tuyệt vời mà ai cũng phải trầm trồ khen ngợi. Đến các các vị lão sư cấp cao cũng không khỏi bàn tán rất nhiều nữa kìa "
" Thật như vậy? "
" Ngươi không tin thì cứ việc đi nghe ngóng từ các vị lão sư bậc cao ấy, tất thảy đều được truyền tai nhau. Các học viên khóa năm nay vô cùng yêu nghiệt đấy... "
............
" Lắm mồm lắm miệng! Các ngươi không có việc làm sao? Có cần ta giao việc cho mà làm không? "
Một giọng nói đầy uy thế liền vang lên, chấn cho cả bọn nhiều chuyện phải giật mình hoảng sợ....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...