An Lam Nguyệt xuất hiện trên không trung trước mặt Hạo Thiên, rơi xuống đập 2 ngọn núi khổng lồ vào mặt Hạo Thiên, hai tay cô ta thì vòng ra sau ôm chặt lấy cậu, bất thình lình như vậy. An Lam Nguyệt còn vui sướng cười nói vui vẻ
"Đệ đệ! Đệ đệ, rốt cuộc cũng được gặp lại đệ rồi a!!! Nhớ đệ chết đi được mà! "
Ôm chặt lấy Hạo Thiên không buông, an Lam Nguyệt cứ thê ôm cả buổi trời, cho đến khi Thiẻn Vũ Phong lên tiếng
"Con ôm đủ chưa thế, ôm nữa nó ngộp chết bây giờ"
"A, tỷ xin lỗi. Đệ có sao không thế? "
An Lam Nguyệt nhanh chóng buông tay, Hạo Thiên đơ mặt nhìn cô. Không biết nên nói gì, rồi cậu cũng mở miệng nói
"Cô biết tôi à? "
An Lam Nguyệt nhận câu nói của Hạo Thiên, đầu tiên là sững người ra, sau đo giận dỗi bễu môi, dậm chân xuống đất nói
"hứ, vậy là cha vẫn chưa nói với đệ về tỷ à! Ông ấy thật quá đáng mà! "
"Cha? Ý cô là Ma Đế! "
Hạo Thiên lại nói, giọng nói lạnh băng
"Mồ~, đệ lạnh lùng thế! Đúng đấy, là cha chúng ta, cái người mà được đệ đặt là Ma Đế ấy. "
An Lam Nguyệt cười tươi nói
"Các người lấy gì chứng minh đây? Khi tôi lần đầu tiên gặp ông ta, cũng có một người nữa xuất hiện, cũng nhận là cha tôi. Giữa hai người cha mới xuất hiện này, tôi không tin ai cả. Trừ khi có bằng chứng chứng minh các người là cha tôi. Chẳng phải khi lần đầu tiên gặp tiểu Siêu, cậu ấy đã nói cha tôi là người nắm giữ quyền lực tối cao trên thiên giới sao, sao bây giờ lại là ma giới rồi? "
Hạo Thiên tuôn ra một loạt câu nói, khiến An Lam Nguyệt hơi giật mình một chút, cô nói
"Tiểu Siêu là hệ thống do cha chúng ta, Ma Đế hay nói cách khác là người nắm giữ quyền lực tối cao ở Ma giới, An Đế Vương tốn 200 năm công lực tạo ra. Do đệ lúc đó mới chuyển sinh vẫn chưa quen với việc giết chóc, máu me, phản diện này nọ. Nên chúng ta không muốn đệ bị sốc khi từ một người lương thiện, sống ở thế giới hiện đại kia mà sau khi chuyển sinh lại phải rơi vào cảnh mình là con của 1 tên Ma Vương, vì người ta vẫn hay đồn rằng Ma Vương, ác quỷ rất ác độc, tàn nhẫn, giết người không ghớm tay.... Bla bla các thứ. Nên chúng ta mới nói với đệ rằng đệ là con của người nắm giữ quyền lực tối cao nhất Thiên giới. Mà trước đó, cái chết của đệ lúc đệ là đệ đệ của tỷ đây, có một phần liên can đến tên vua trên Thiên giới kia, lúc đó chúng e dè sức mạnh và thiên phú siêu yêu nghiệt của đệ nên đã cấu kết với bọn quan sai ở Ma giới chúng ta, bọn quan sai mà rất ghét đệ ấy, cùng nhau bày mưu hại chết đệ. Bọn chúng đã bị cha giết rồi.
Rồi không biết vì sao tên vua trên Thiên giới kia nghe được tin đệ sẽ chuyển sinh lại một lần nữa về thế giới của chúng ta, nên hắn đã can thiệp vào lần mà đệ lần đầu tiên gặp cha đấy, hòng làm cho đệ rối loạn không biết ai mới là người cha thật sự. Không tin đệ có thể hỏi Tiểu Siêu!"
An Lam Nguyệt vừa kể vừa tức giận dậm chân xuống đất, hừ lạnh vài cái. Trông biểu cảm vô cùng đáng yêu
Hạo Thiên sau khi nhận được một lượng lớn thông tin, suy xét lại từ trước đến nay xem có liên can gì không, rồi lại quay sang hỏi tiểu Siêu
"Có đúng không? "
"Vâng, hoàn toàn đúng hết ạ! "
tiểu Siêu cúi đầu nói
Hạo Thiên khuôn mặt nghe kể chuyện nãy giờ vẫn cứ lạnh lùng, đơ ra như thể vừa rồi chỉ là chuyện cỏn con, không can hệ gì tới mình cả. Mặc kệ sự đời. An Lam Nguyệt thấy Hạo Thiên như thế, đưa tay ra, nhéo 2 má của cậu rồi nhăn mặt nói
"Đệ sao thế? Sao khuôn mặt lạnh băng thế này, Phong lão sư đã dạy đệ cái gì mà giờ đệ thành ra thế này đây hả? Lúc trước đệ đâu có lạnh lùng thế này! "
Hạo Thiên lấy tay gạt tay của An Lam Nguyệt ra, lạnh giọng nói
"Lúc trước của cô cũng là 2 kiếp trước rồi, dù lúc trước có ra sao thì bây giờ tôi là như vầy."
"Phong! Lão! Sư! Ngài xem ngài đã biến đệ đệ con thành cái gì đây này!"
An Lam Nguyệt giận hờn hướng Thiên Vũ Phong mà nhăn mặt lại
"Ta.... Ta chỉ là làm theo làm Đại vương mà thôi nha! Đại vương nói do kiếp trước Hạo nhi hiền quá nên bây giờ xử lý làm sao để Hạo nhi lạnh lùng lên một chút. Và thế là.....như con đã thấy đấy!"
Thiên Vũ Phong vừa nói, ánh mắt vừa nhìn đi chỗ khác, né tránh ánh nhìn của An Lam Nguyệt
"Aaaa, không biết đâu! Trả đệ đệ ngoan ngoãn nghe lời lại cho con đi! "
An Lam Nguyệt giận dỗi la lên
"thôi được rồi, không phải....t...ỷ...."
Hạo Thiên nói đến đây thì hơi ngượng miệng, ngắt quãng từng chữ
"Hả? Đệ mới gọi ta là gì cơ? "
An Lam Nguyệt ánh mắt sáng rực lên, vui sướng nhìn Hạo Thiên. Hạo Thiên hít sâu một hơi, nói
"Được rồi, tỷ đừng có làm như vậy nữa. Hôm nay tỷ đến đây không phải chỉ để nói với đệ những lời này thôi có đúng không? Còn nữa, đệ chỉ tạm chấp nhận cái lí do này thôi, trừ phi Ma Đế đến đây và xác thực lại, có chứng cớ rõ ràng hơn... Ví dụ như có cùng dòng máu, hay đệ thừa hưởng cái gì từ lão chẳng hạn..... Nếu không thì đừng mong đệ gọi ông ấy một tiếng "cha"! "
"chắc chắn rồi! Ôi, ta yêu đệ chết mất thôi! "
An Lam Nguyệt phóng người lên, ôm chầm lấy Hạo Thiên. 2 quả đồi to lớn áp lên mặt cậu, cps vẻ như cậu thiếu niên lạnh lùng cũng có biết ngượng, lấy tay đẩy An Lam Nguyệt ra, cô cười mỉm nói
"Từ bây giờ ta sẽ ở với đệ cho tới khi nào đệ tăng lên cấp 500, tỷ ở đây có nhiệm vụ là huấn luyện cho đệ, luyện tập với đệ! "
An Lam Nguyệt nói xong, lại cười tươi nói
"Dù sao chúng ta cũng sẽ còn hỗ trợ nhau nhiều, cũng nên nói về nhau đôi chút nhỉ! Đệ nói trước đi! "
"Tỷ không phải đã điều tra về đệ trước rồi mới đến đây sao? Sao bây giờ còn hỏi?"
Hạo Thiên lại nói
"Chưa! Tỷ vẫn chưa xem gì hết á, khi nghe được tin tỷ được đến đây huấn luyện cho đệ thì tỷ phi thẳng đến luôn, chứ chưa xem gì hết! "
An Lam Nguyệt tỏ ra ngây thơ, như chưa từng làm gì cả. Hạo Thiên lặng người một chút, nói
"Đệ hiện tại 12 tuổi, lv 457, đa hệ, mana hơn 480 ngàn, tất cả chỉ số đều đạt mức tối đa! "
"Hừm, con số không tệ chút nào. Đệ của kiếp này đã vượt xa đệ của 2 kiếp trước rồi. Bây giờ tới tỷ, tỷ lv 630, khi đệ còn ở với tỷ thì tỷ chỉ mới có 580 thôi, đệ xa tỷ cũng phải hơn 30 năm rồi đấy, tỷcó hệ hỏa, hắc và thủy, mana 637 ngàn, tỷ đã..... đã...... "
An Lam Nguyệt nói tới đây thì hơi ngượng ngùng, xấu hổ không muốn nói tiếp. Hạo Thiên hơi nghiêng đầu, nói
"Đã cái gì?"
"TỶ ĐÃ 157 TUỔI RỒI!!! "
An Lam Nguyệt xấu hổ quá hóa rồ, la lớn lên số tuổi của mình. Đúng là hỏi tuổi của con gái là không nên mà, tỷ ấy đã 157 tuổi rồi nhưng nhìn chỉ mới đôi mươi thôi, haizzz, đánh lừa mắt người đời quá. Dù sao cũng gọi 1 tiếng tỷ rồi, cũng nên nhẹ nhàng với người ta một chút vậy. Hạo Thiên nhẹ nói, khuôn mặt không lạnh lùng mà hơi dịu đi,
"Tỷ mạnh thật đấy, đệ không biết khi nào sẽ theo kịp đây!"
"Hứ, đệ nói vậy thôi chứ mai mốt gì đệ đuổi kịp ta ngay chứ gì! "
An Lam Nguyệt phồng má, làm biểu cảm đáng yêu vô cùng, ai tin được đây là bà cô già 157 tuổi cơ chứ. Hạo Thiên hơi lắc đầu, An Lam Nguyệt lại nói,
"chúng ta bắt đầu đợt huấn luyện được rồi nhỉ? "
"À, đệ còn 3 lọ tăng exp lv 5, để đệ sử dụng nó đã!"
Hạo Thiên nhẹ nói, lại nhắm mắt. 3 lọ exp lấy được từ nhiệm vụ đi khảo sát cho tới nay, xém nữa Hạo Thiên đã quên nó luôn rồi ấy chứ. Cậu nhắm mắt lại, một luồng sáng hiện lên, rồi vụt tắt.
Haizzz, lúc trước dùng 3 lọ lv5 thì tăng được ít nhất 8 cấp, vậy mà bây giờ chỉ tăng được 1 cấp, đúng là càng lên cao càng khó khăn mà. Hiện tại chỉ được lv 458 mà thôi, phải cố gắng hơn nữa mới được! Hạo Thiên mỉm cười hướng An Lam Nguyệt nói
"Chúng ta bắt đầu thôi! "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...