Siêu Việt Tài Chính
Đã biết tính cách của Tú Trinh cho dù nhiệm vụ của cô là đưa quân viện trợ rồi quay về nhưng liệu có việc đụng đến đánh nhau nào mà không có mặt cô thì y như rằng đám người Blake, Công Toại, Bảo Huân thậm chí là đến cả Thiếu Kiệt còn bị lải nhải ở bên tai thì Blake phải rào trước đón sau để phòng bị.
- Được rồi! Cứ nói miết nhớ đấy báo lại cho Thiếu Kiệt ở đây tôi có một phần tài liệu của mẹ cậu ta gửi. Địa điểm chút nữa tôi sẽ nhắn tin lại cho.
Tú Trinh đáp lại vài lời ngay lập tức cúp máy vì nếu nói thêm chưa biết chừng cô không nhịn được cãi nhau với Blake bên điện thoại làm cho hắn nói với Thiếu Kiệt không cho cô tham gia việc lần này.
Ném cái điện thoại về phía nơi để cốc nước gần cần số xe Tú Trinh hậm hực bực bội mắng Blake.
- Tối ngày chỉ biết làm theo lệnh thiệt không thú vị chút nào. Con người gì đâu cứng nhắc.
Bên tai của Tú Trinh bây giờ vang lên không ít lời cười đùa đáp lời cho câu nói của cô.
- Thôi đúng rồi cô nương ơi! Có ai ở đây dám nghe theo cái việc thay đổi như chong chóng của cô đâu. Nghe lời cô bán lúa giống cũng không mua lại được đấy. Tốt nhất là cô lần này đừng phá hại là được. Nên nhớ đối phường lần này không phải là nhóm người ô hợp là là Huyết Long. Blake lo lắng cũng đúng thôi.
Một Thành Viên nhanh chóng lấy việc luận việc hắn không sợ Tú Trinh trả đũa bởi vì nói chuyện không trực diện nên hắn khá thoải mái phát ngôn lời nói của mình. Những điều hắn nghĩ sao nói vậy chỉ dựa theo cuộc đối thoại của Blake với Tú Trinh khi nghe điện thoại mà thôi.
- Được lắm mấy người hùa nhau ăn hiếp một mình tôi. Đợi đó đi tôi nhờ Thiếu Kiệt phân xử vụ này cho mấy người biết tay.
- Tôi bảo đảm với cô cậu ấy sẽ không xử họ còn nói ý kiến của mình là cô nên đi về các thứ. Cô nghĩ Thiếu Kiệt rảnh đến mức giải quyết vụ này cho cô sao. Hahaha
Người tài xế ngày lập tức cười đùa hùa theo mấy người thành viên Vô Ảnh. Nhưng họ không nghĩ rằng với những gì Tú Trinh đang làm Thiếu Kiệt sẽ không hoàn toàn cấm vì bản thân cô có mặt cũng làm giải tỏa một ít tâm lý của các thành viên Vô Ảnh. Khi mà chính cô mới là người làm cho không khí có phần sôi nổi hơn.
Chiếc xe theo tay lái của người tài xế lái vào một con đường theo hướng đổ dốc đi xuống bên dưới.
Cả ba chiếc xe đều chuyển hướng làm cho những người đang lưu thông trên đường chú ý không ít. Men theo đường dốc chừng hơn một cây số trước mặt họ xuất hiện một nhà kho người tài xế chở Tú Trinh nhanh chóng bật tắc đèn pha theo một ký hiệu mà họ quy chuẩn sẵn trước đó.
Hai người bảo vệ gác cổng nhà kho khi nhận được tính hiệu ngày lập tức rời khỏi buồng canh gác. Kéo cánh cửa đang đóng im lặng của nhà kho ra.
Từng chiếc xe nối đuôi nhau đi vào bên trong kho khi mà bánh xe dừng hẳn lại bên trong kho cánh cửa được đóng lại. Một chiếc ô tô bốn mươi lăm chỗ được đặt sẵn trong xe tất cả khoảng hành lý cùng với cửa xe được mở từ bao giờ.
- Để mọi người xuống xe chuyển đồ đi thôi vì trong thành phố chạy xe chở hàng sẽ không tốt lắm nên đi chuyển bằng xe khách sẽ tránh được sự chú ý hơn.
Nói với Tú Trinh những thứ này người tài xế cũng phụ giúp cô mở những cửa của container từng kiện hàng được dời ra khỏi vị trí của nó. Những thành viên Vô Ảnh bây giờ cũng nhảy xuống khỏi xe người vươn vai, người thì làm những động tác thể dục cho khỏe sau khi phải ngồi ở trong một không gian không được thoải mái thì việc hoạt động đôi chút là bắt buộc phải có.
- Đừng lề mề nữa chúng ta có việc phải làm hiện tại đem hết thiết bị cần thiết chuyển xe đi muốn có hoạt động thì sẽ có thôi. Nhanh lên nào đứng đấy làm gì nữa.
Tú Trinh sau khi bị trêu chọc ở bên bộ đàm, ngay lập tức cô liền không cho đám người Vô Ảnh có thời gian nghỉ ngơi mà tiếp tục hối thúc.
- Quái thật thế lúc đầu sao không đi xe khách cho rồi còn chuyển xe làm nhiều đợt cô làm như thế này hành xác anh em đúng không.
- Ý kiến này của Hà Vì đấy mấy người ngon mà đi kiện tụng đi. Đi xe khách để bị kiểm tra hộ chiếu trên đường sao các anh cũng đâu có ngốc đến mức độ này. Không nói nhiều nữa chuyển đồ đi. Lề mề nữa Thiếu Kiệt mà đến chúng ta lại bắt cậu ta đợi nữa thì không hay.
Tú Trinh ngay lập tức ra lệnh cho mọi người làm việc không còn dáng vẻ vui đùa trước đó. Những thùng gỗ súng ống và cả những thiết bị dự phòng đạn dược được chuyển theo từng khối hàng.
- Dù sao trời vẫn còn chưa sáng Thiếu Kiệt cậu ấy có muốn đến đây chắc cũng không đến liền được đâu. Mọi người cứ từ từ xong sớm thì nghỉ ngơi thêm được một chút cũng được.
Người tài xế xe lúc này lên tiếng nhưng lời nói của hắn làm gì có tác dụng khi những thành viên ở đây đã xem như Tú Trinh đại diện cho Thiếu Kiệt ra lệnh chỉ huy họ ở ngay tại thời điểm này,
Nhìn thấy những thành viên của Vô Ảnh không màng đến những lời nói của mình người tài xế cũng lắc đầu bắt tay tiến hành phụ giúp họ trong việc chuyển đồ. Chỉ có Tú Trinh cứ chốc chốc lại hướng cái đồng hồ của mình nhìn thời gian.
Trái với vẽ gấp rút của Tú Trinh Blake bây giờ lại nhàn hạ đứng một góc canh gác cho sự an nguy của Thiếu Kiệt khi mà hắn ngủ rất say dường như hôm nay là một ngày rất cao hứng của cậu ta đối với người bạn đã lâu không gặp. Cả ba người Thiếu Kiệt, Trịnh Tài Bảo và cả Trương Hạo đều không màn đến những gì xung quanh. Cả ba sau một hồi huyên thuyên về những chuyện xưa của mình liên nằm ra đất mà ngủ.
Jackson vốn muốn đánh thức Thiếu Kiệt dậy để báo lại việc Tú Trinh đã đến họp quân. nhưng Blake đã ngăn cản và để cho Jackson không làm phiền Thiếu Kiệt vì hắn nhìn thấy trên vai một thiếu niên mang biết bao nhiêu nhiệm vụ phi thương. Còn nhiều hơn cả khi chính mình còn đang trong vai trò là một người lính thủy đánh bộ.
Cả hai người đứng nhìn Thiếu Kiệt ngủ ngon lành trên đất Jackson nhịn không mới lên tiếng nói với Blake.
- Mình không báo lại Thiếu Kiệt chuyện của Tú Trinh sao. Lỡ như cô ấy đang giữ tài liệu quan trọng nào đó thì sao?
- Tôi thấy cứ để cho cậu ấy ngủ một chút. Để cho Tú Trinh đợi một hai giờ cũng không sao đâu. Nếu việc thật sự quan trọng thì chắc rằng đã liên hệ trực tiếp với Trương Hạo. Cậu nên nhớ điện thoại Trương Hạo cũng kết nối quốc tế.
Blake ngay lập tức đáp lời của Jackson. Trương Hạo cùng với Hoàng Lâm Nhu cũng không xa lạ nhất là bà cũng đã biết Trương Hạo hiện đang ở cùng với Thiếu Kiệt, Nếu liên hệ trực tiếp hoặc gián tiếp thì Hoàng Lâm Nhu có thể gọi cho Thiếu Kiệt nếu trong trường hợp cấp bách.
- Cũng đúng! Nhưng mà để cho đám người Tú Trinh đợi như vậy ổn không chứ. Sợ cô ta lại quậy lên một trận nữa lúc đó mới khó thu xếp.
Jackson cũng cảm thấy không ổn khi người đang nắm quyền điều động những thành viên Vô Ảnh là Tú Trinh bởi tính khí thất thường của cô hay hành động theo chủ nghĩa cá nhân của mình làm cho hắn thấy không ổn cho lắm.
Blake cũng chỉ gật đầu vì hiểu được Tú Trinh như thế nào không chỉ có mỗi mình Jackson mà còn những người khác nữa. Nhưng việc lần này là quan trọng nên hắn cho rằng Tú Trinh sẽ không dám hành động lỗ mãng.
- Cô ta không dàm đâu! dù tính hời hợt nhưng Tú Trinh vẫn hiểu được việc nào nặng việc nào nhẹ. Chỉ có điều nếu lần này có cô ta xem chừng chúng ta phải cố gắng ngăn chặn phiền phức của cô ta mang đến cho Thiếu Kiệt. Cậu ấy bây giờ đang đấu trí với rất nhiều thế lực sảy chân một cái thật sự chúng ta sẽ không chịu nỗi.
- Biết là như vậy nhưng mọi chuyện đã rồi. Tú Trinh cô ta đến đấy thế nào cũng đòi ở lại cho bằng đường nếu không phải cô ta thì tôi cũng không lo ngại lắm các vấn đề phát sinh.
Cả hai người lúc này thật sự trầm tư bởi Tú Trinh dù kiểm soát như thế nào đi nữa cũng có thể làm ra một số thứ mà họ không lường trước được. Không chỉ có hai người Blake với Jackson lo lắng việc này mà ngay cả Công Toại với Bảo Huân khi biết được Hạ Vi để cho Tú Trinh đi làm việc chỉ huy quân tiếp viện cũng không kềm được sự lo lắng ở Lưu Minh.
- Sao lại có thể để con bé đó đi được. Hà Vi dù nó là em anh nhưng anh dám chắc một điều Tú Trinh làm được việc thì ít mà kiếm chuyện thì nhiều. Anh với Công Toại sao em không chọn mà lại chọn Tú Trinh cơ chứ.
Trong căn phòng lúc này có Ngọc Nhi, Nhã Oanh cùng với Bảo Huân, Công Toại. Ai cũng thấy rằng quyết định lần này của Hà Vi hết sức sai lầm. Họ thấy rằng đúng lý ra cô nên thương thảo với mọi người trước để đưa ra quyết định ai đi phụ giúp Thiếu Kiệt mới đúng.
- Bảo Huân nói đúng đấy Hà Vi tại sao cậu lại quyết định vội vàng như thế không phải chúng ta còn hơn mươi hai giờ nữa mới đến lúc cho quân hội họp với Thiếu Kiệt sao.
Ngay cả Ngọc Nhi cũng cho rằng việc để Tú Trinh điều hành người là một quyết định hết sức không phù hợp. Nếu đặt cô ở một vị trí thích tự do làm gì thì làm còn có thể nhưng đặt dưới một sự áp lực thì Tú Trinh nhất định sẽ làm hỏng mọi thứ mà không thể nào cứu vãn được.
Nhã Oanh lại không nói gì cô đợi cho Hà Vi đưa ra lời giải thích cần thiết cho việc này. Tiếp xúc đã lâu họ cũng hiểu được Hạ Vi không phải là người làm việc không suy nghĩ nhưng lần này ngay cả cô cũng không hiểu tại sao Hà Vi lại đưa ra quyết định phí lý đến mức cả Ngọc Nhi cũng bất bình.
- Tôi biết mọi người nghĩ gì nhưng mà quyết định để Tú Trinh đi không phải là ý kiến của mình. Mà là ý kiến của mẹ Thiếu Kiệt. Chỉ với điểm này thì ngay cả mình cũng không thể cãi lại được dù cho người đó có không thích hợp đi nữa cũng phải chịu. Còn cô suy nghĩ gì thì mình chỉ đại khái đoán được đôi chút.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...