Siêu Việt Tài Chính
Thiếu Kiệt thấy Mã Hóa Đằng bộ dáng chán chường khi nghe hết được kế hoạch phát triển của Thiếu Kiệt định ra. Hắn liền nở nụ cười nói với Mã Hóa Đằng.
- Ông cảm thấy khó chịu sao. Nếu điều đó làm ông khó chịu vậy thì ý kiến này của tôi sẽ khiến ông có thể vui lại đấy. Khi ông ở vị trí điều hành cho công ty Tencent ông sẽ được năm phần trăm lợi nhuận thu được hàng tháng theo giá trị thu về của những lợi nhuận ở một mặt này. Dù sao thì QQ cũng do ông phát triển đầu tiên. Như vậy đi nếu ông không đồng ý tôi cũng không có cách nào khác. Tôi nghĩ vấn đề này nếu đưa ra có khá nhiều người động tâm đấy. Năm phần trăm là con số không hề ít cho vị trí của ông nếu như trả lương tôi chắc sẽ không ai lại từ chối vị trí này đâu.
Vận dụng việc cây gậy và củ cà rốt trong truyện ngụ ngôn trung hoa rất thành thục. Thiếu Kiệt biết nếu không cho Mã Hóa Đằng lợi ích chắc chắn hắn sẽ từ bỏ rất sớm. Để đem một người lấy ý kiến của mình mang lại lợi ích cho người khác Thiếu Kiệt sẽ không ngu ngốc đến mức như thế.
Mã Hóa Đằng biết được rằng việc đưa ra điều kiện này vẫn là điểm mấu chốt của Thiếu Kiệt. Không một người nào lại chịu đưa ra lợi ích như thế đối với một người điều hành công ty thay mình trong khi đó tất cả đường lối sắp đến đã được đối phương vạch ra. Mã Hóa Đằng hắn chỉ cần đi theo lối đi đã được vạch sẵn.
Không phải hắn không thể ra đi để thành lập công ty mới nhưng đối với việc này Mã Hóa Đằng cũng không dám chắc. Phần vì Tencent hiện tại có nguồn lực thực thi được những điều này một cách sớm nhất. Hơn nữa lại có được sự ủng hộ của các bộ máy quan chức của nhà nước.
Để tạo ra một ứng dụng có thể để cho phổ cập toàn bộ người dùng một thời gian ngắn Mã Hóa Đằng cảm thấy hắn không thể làm được. Trong khi đó lượng giao dịch và đem lại lợi nhuận từ QQ của Tencent chỉ với năm phần trăm trong đó hắn cũng được món hời rất lớn.
- Được điều kiện này tôi chấp nhận. Xem như từ giờ trở đi tôi trở thành nhân viên cho cậu. Còn về đường lối phát triển hệ thông của QQ tôi sẽ làm theo những gì và các lãnh đạo đã đặt ra. Nhưng nếu đã như thế tôi nghĩ việc cậu nên để một chút ứng dụng từ Garena được phát triển trên nền tảng của Tencent như thế sẽ tốt hơn.
Mã Hóa Đằng đồng ý cũng làm cho Doanh Doanh thở dài vì đối với việc đem lại lợi nhuận lớn như thế này về sau Tencent có thể đứng vững chân trên thị trường phát hành phần mềm và ứng dụng công nghệ.
- Tôi biết việc đó chứ đã tôi trở thành cổ đông lớn nhất của Tencent thì tôi sẽ làm việc này nhưng đây vẫn là việc nhỏ. Doanh Doanh cô thử nghĩ xem nếu chỉ dựa vào QQ để kiếm tiền thôi thì liệu điều đó có ông không. Khi bản thân Tencent là công ty phát hành trò chơi và ứng dụng phần mềm. Trước tôi không nói đến đều này vì mấy người chưa nhắm đến đường phát triển và đưa công ty đi lâu dài. Nhưng hiện tại đã có con đường cần thiết thì. Tencent không thể rời khỏi thị trường trò chơi được.
Thiếu Kiệt vừa trả lời với Mã Hóa Đằng vừa nhìn Doanh Doanh hỏi lấy ý kiến của cô. Vì hắn còn một việc mà theo sở thích của mình hắn cần thực hiện. Từ trước tới giờ đây là điều mà hắn muốn nhất ở Tencent. Đây là sở thích yêu thích của mình nên dù có bận đến cách mấy thì Thiếu Kiệt cũng muốn dùng tiền của mình để làm nó.
- Hiện tại với suy nghĩ chỉ có QQ kiếm tiền thì đúng là không được. Nhưng nếu phát triển trò chơi trực tuyến cũng không có bối cảnh nào mới ngoài những thứ dựa theo các tiêu đề ăn khách không ngoài rời xa khỏi tiểu thuyết của Kim Dung. Đa số là các thể loại nhập vai dựa theo kiếm hiệp hoặc Tam Quốc Diễn Nghĩa chiếm đa số. Hoặc có chăng là một số trò chơi dựa theo nguyên tác của Ngô Thừa Ân để cải biết thành trò chơi Tiên Hiệp.
Doanh Doanh trả lời thật tình về những gì đang tồn tại ở thị trường trò chơi trong nước. Đối với việc này cô thấy cững chỉ những cốt truyện này nhào nặn ra một trò chơi mới. Cũng giống như một người khoác lên một bố áo mới một tên gọi mới. Cấu trúc nó vẫn không ngoài những thứ kiếm hiệp võ lâm hoặc các tiểu thuyết nổi tiếng.
- Nói vậy là ngoài cái vụ từ phần mềm QQ thì Tencent cũng không có được cái gì để phát triển. Phụ thuộc vào một thức hình như không được tốt cho lắm.
Triệu Vạn Thần tiếp lời. Không quá khó để thấy nếu chỉ có một ứng dụng có thể phổ biến mà kéo lại toàn bộ công ty phát triển lâu dài. Dù có thể trong vài năm tới phần mềm này được đồng bộ hóa với hệ thống nhưng sau này nó cũng sẽ bị đào thải khi người dùng đã không còn mặn mà với nó mà có một ứng dụng mới hơn cũng đầy đủ tính năng như trên thì người dùng sẽ muốn có được trải nghiệm mới nhiều hơn. Tính hiếu kỳ muốn biết được cái mới lúc nào cũng tồn tại trong mỗi người.
- Tôi thấy việc này không hẳn là không có đường. Nên nhớ người xưa đã biết đọc sách thi thơ. Ngày này nếu như tôi nhớ không nhầm thì tại thượng hải có một công ty trách nhiệm hữu hạn công nghệ thông tin Xuanzang đi. Cô thử điều tra thử xem Doanh Doanh tôi nhớ công ty này được thành lập năm 2002.
Doanh Doanh suy nghĩ một lúc mới gật đầu. Công không nghĩ Thiếu Kiệt lại nhớ đến một tên công ty mà đến cô chỉ nhớ mang máng là thật sự có công ty có tên gọi như thế.
- Hình như ở Thượng Hải có một công ty như thế. Nếu tôi nhớ không nhầm thì công ty này có một trang web của tiểu thuyết.
- Đúng vậy chính nó Qidian tôi muốn tencent ở bên trong ngầm tiếp quản công ty này Mã Hóa Đằng ông làm được không nếu không được để cho Hoách Khang làm việc này. Đối với việc này hình như cậu ta có chút kinh nghiệm đi. Sau này Hoách Khang sẽ làm theo lệnh của tôi chịu trách nhiệm đầu tư phát triển cơ sở hạ tầng cần thiết. Tạo một phòng riêng cho cậu ta làm việc.
Doanh Doanh với Mã Hóa Đằng trải qua việc của Hoách Khang cũng không dám khinh thường người nhân viên này nữa. Họ mới thấy được rằng trước giờ Hoách Khang không ngồi đúng vị trí làm việc mà hắn có thể hoàn thành một cách tốt nhất. Mã Hóa Đằng và Doanh Doanh cũng phải bại trên tay Hoách Khang trong cách sắp xếp bí mật để Thiếu Kiệt tiếp quản cổ phiếu trên sàn chứng khoán đã cho thấy được điều này.
- Tống Long công ty đó chuyện về cái gì vậy? Như vậy việc thu mua công ty đó cần tiến hành trong bao lâu? Nhưng chúng ta phải mua công ty đó với lý do gì. Tôi vào trang web đó rồi nó hầu như chỉ là mạng tiểu thuyết đơn thuần để giải trí.
Hoách Khang bây giờ thấy Thiếu Kiệt đích thân bổ nhiệm mình vào một vị trí mà trước giờ hắn không nhận thấy. Cảm nhận một chút vấn đề giao công việc cho mình ở vị trí đó. Hoách Khang mới thấy trước giờ chỉ có công việc thu mua lại cổ phiếu của Tencent trong âm thầm của Thiếu Kiệt giao là hắn làm hoàn hảo nhất.
- Lợi ích chứ nếu không tôi cũng không để cậu làm việc này. Mã Hóa Đằng ông thử nói xem những thể loại trò chơi hiện tại đang phát hành có phải xuất phát từ những chương truyện nhiều kỳ trên báo bắt nguồn từ Kim Dung hoặc là những tiểu thuyết được ghi lại bởi quá khứ hay không.
Doanh Doanh với Mã Hóa Đằng bị lời nói của Thiếu Kiệt làm cho ngẩn người. Ai trong phòng này đều hiểu một điều tất cả những thể loại kiếm hiệp võ lâm đều xuất phát và nổi bật khắp thế giới từ những chương tiểu thuyết được đăng trên báo của nhà văn Kim Dung. Nơi đây là nơi bắt đầu cho sự trổi dậy của những tựa trò chơi trực tuyến của những năm đầu của thế kỷ hai mươi.
- Tôi chưa hiểu lắm với những truyện giải trí này thì cần gì chúng ta đầu tư. không phải nó chỉ tồn tại ở một số người yêu thích thôi sao. Nếu đầu tư vào đó không lẽ cậu định lấy tiền riêng của mình sao?
Mã Hóa Đằng cũng không biết Thiếu Kiệt nhắm đến công ty xuanzang vì lý do gì, Hắn sợ rằng Tencent phải gánh thêm một phần của công ty này nữa như thế sẽ làm cho hắn không thể có nhiều thời gian tập trung cho những thứ phát triển của QQ. Hiện tại QQ càng sớm đi vào hoạt động những tín năng Thiếu Kiệt vừa nói thì hắn mau chóng thu lại được phần trăm trích ra từ việc giao dịch khi được sử dụng rộng rãi.
- Đúng vậy tôi sẽ sử dụng tiền riêng của mình. Ông vẫn không hiểu sao. Kim Dung phát triển ra trường phái võ hiệp và hiện tại có mạng tiểu thuyết như thế không ít nhà văn sẽ tham gia vào cái ngành công nghệ viết lách này. Ông nghĩ xem nếu như có một bộ tiểu thuyết đủ để làm thành một bối cảnh trò chơi giống như Kim Dung đã làm thì sao. Không phải ông đã có bản quyền từ việc khai thác truyện của tác giả đó à. Nếu không có thứ để phát triển thì phải tạo ra điều đó. Nhật Bản họ phát triển vấn đề truyện tranh quốc gia chúng ta có được một bề dày kinh nghiệm về tiểu thuyết. Muốn đem ra hình như chúng ta vẫn không nổi trội bởi vì nó có hạn định trong quốc gia không được đem ra ngoài.
Hoách Khang lúc này thật sự hào hứng. Vì hắn thấy được khả năng những tiểu thuyết trên mạng kia có thể kiếm tiền. Đối với cương vị ở người đầy tư cơ sở hạ tầng đối với một dự án nào đó có thể thu lại được lợi nhuận thì hắn sẽ được hưởng một phần nhỏ trong đó. Nhất là trước giờ Thiếu Kiệt chưa bao giờ keo kiệt cho việc chi tiền.
- Vậy nếu như những bộ truyện đó có thể sản xuất thành phim giống như của Kim Dung thì như thế nào. Không phải cậu định để Tencent thật sự lấn sân qua tới ngành công nghệ giải trí truyền hình đấy chứ. Vì những truyện nổi tiếng vượt được doanh số về người xem đều có thể chuyển đổi thành kịch bản phim truyền hình không phải sao.
Phan Thế Anh suy nghĩ một chút rồi lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt bởi với những gì Thiếu Kiệt nhắm đến thường là có mục đích và luôn có mắt xích liên kết với nhau. Thiếu Kiệt đã đưa ra được ý kiến và đưa ra nhiều con đường kéo Tencent vượt bật lên từ những thứ tưởng chừng như bỏ đi thì không lý nào hắn lại chỉ dựa vào việc tạo ra một cốt truyện có thể làm trò chơi trực tuyến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...