Siêu Việt Tài Chính

Lâm Thanh Hải bây giờ thở dài nhìn Lâm Đồng. Cái tính cố chấp của tên này trước nay vẫn như thế, cái nào hắn thấy không thiết thực sẽ không bao giờ đồng ý. Ở đây Lâm Thanh Hải chỉ muốn Lâm Đồng phải chú ý đôi chút về những vấn đề cần thiết, Tránh phát sinh những việc sau này nhưng với những gì biểu hiện như thế này hắn biết Lâm Đồng chỉ khi nào thật sự cần mới chú ý.

- Anh chỉ nói vậy thôi chú mày xem mà làm việc còn những vấn đề khác thì anh không thể nói được. Nó không phải chuyên môn của anh, Vấn đề phòng ngừa vẫn hơn nếu như thằng nhóc bên kia thật sự có làm ra chuẩn bị cho mình một nhóm quân nhân, binh lính đề sử dụng thì chú nên báo lại mọi người.

Lâm Đồng nghe Lâm Thanh Hải nhỏ nhẹ khuyên nhủ như thế cũng gật đầu. Hắn thấy việc lo lắng của Lâm Thanh Hải và mọi người đứng trên lợi ích chung của gia tộc, sự phát triển nhanh chóng và thần tốc của Thiếu Kiệt hoàn toàn không thể lý giải được. Nếu trước đây đối với Thiếu Kiệt hắn còn hoài nghi một chút nhưng với những gì đã diễn ra không ai biết thằng nhóc sẽ ra bài theo quy tắc nào. Và việc này thì hắn không thể nào không bác bỏ.

Bên ngoài lúc này mới vang lên tiếng gõ cửa rồi mở ra bước một chân vừa vào trong phòng người này làm cho ba người còn lại trong phòng trầm mặc xuống. Thấy căn phòng có vẽ im ắng, không khí nặng nề hắn vội lên tiếng.

- Việc ở sân bay tôi hoàn toàn không khống chế được. Còn vấn đề của Lưu Chính thì càng không hay biết gì. Mọi người có thể nói rõ tình hình cho tôi được không?

Lâm Hồng liếc nhìn hắn một cái tách trà trong tay của bà vừa mới được uống một ngụm cũng đặt xuống mặt bàn nói chuyện không khách khí.

- Chú nói không khống chế là xong sao. Việc như thế mà chú còn không khống chế được thì làm việc gì mới được. Chú kinh doanh bao nhiêu lâu rồi cái nào nên làm cái nào không nên làm phải biết chứ. Giờ thì hay rồi với một câu không khống chế được của chú thì xong việc sao. Nếu nói như chú thì để mấy cái công ty bất động sản của chú bị đóng băng hết rồi nói một câu không khống chế được là xong thế thì cần quái gì làm việc nữa.


Biết mọi người đang bực tức Lâm Hồng có trách cứ mình cũng là điều hiển nhiên Lâm Dương thở dài một hơi ngồi xuống bàn lên tiếng phân trần.

- Việc này em vốn giao cho Lâm Tài đi mời người nhưng thằng nhóc trẻ người non dạ làm việc không hiểu trên dưới nên gây ra việc lớn. Em cũng đã để cho nó đi khắc phục hậu quả rồi. Hơn nữa còn răng dạy nó một trận rồi.

- Giờ thì mọi chuyện cũng đã lỡ. Ai trong chúng ta cũng muốn đào tạo cho người thừa kế của mình một chút gì đó sai lầm là chuyện phải có nhưng quan trọng là từ sai lầm đó có nhận biết ra điều gì hay không việc của Lâm Dương nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ khắc phục được hay không còn là việc suy nghĩ trước sau. giờ không phải lúc tranh cãi.

Lâm Thanh Hải vốn cũng muốn hỏi cho ra lẽ chuyện này nhưng nghe Lâm Dương nói việc do con hắn cũng không thế nói thêm điều gì. Thế hệ sau của cả gia tộc ai cũng có thể có người nối nghiệp không người này thì cũng có người khác nhưng Lâm Dương lại chỉ có duy nhất một mình Lâm Tài. Để bồi dưỡng hắn cần nhiều công sức hơn những người bên dưới.

- Tôi nói ông này con cháu làm việc thì cũng lựa việc nào có thể thấy nó làm được mà cho nó làm. Công việc này mang tính nhạy cảm Lâm Tài lại là một thằng hiếu thắng ông đưa nó nhưng việc này nó chưa vào độ tuổi chững chạc làm hư hết đại sự thì sao.

Lâm Đồng cũng hiểu đường chỗ khó của Lâm Dương nên cũng không truy cứu gì nhiều chỉ làm nhắc nhở đối chút với hắn. Lâm Hồng thở dài nhìn Lâm Dương hỏi.

- Vậy việc bây giờ làm sao đây? Đứng nói với tôi là mọi người ở đây bàn những việc tán nhảm như thế này. Có muốn bỏ qua được thì cũng phải giải quyết được hết như thứ cần thiết hiện tại.


- Chuyện này tôi đã cho người bên dưới làm một chút kết hoạch để thay đổi tình hình tối nay sẽ có một buổi họp mặt để có thể gặp riêng con bé kia giải quyết tình. Còn về vấn đề của Lưu Chính thì tôi nghĩ cái này phải trực tiếp mặt đối mặt nói rõ vấn đề với hắn. Quyền lợi thì ai cũng có hắn cũng không thể nào làm quá đáng trong chuyện này.

Lâm Dương bây giờ đáp lại lời của Lâm Hồng hắn trên đường đi đã suy nghĩ một chút vấn đề. Việc Lưu Chính cho người rà soát hết các cơ sở kinh doanh xăng dầu của gia đình.

- Nói như ông vậy thì sao được. Không lẽ cứ mỗi lần có chuyện tên Lưu Chính kia lại làm như thế thì chúng ta sao này là sao? ích nhất phải ra một cái gì đó để chống đối lại chuyện này. Hắn đâu phải cứ muốn làm sao thì làm được.

- Nói thì dễ nhưng làm sao mới là điều quan trọng. Nếu tên Lưu Chính đã có khả năng làm được việc này thì hắn cũng nắm chắc cái gọi là lý về phía mình. Dù ai cũng biết trong chuyện này xảy ra vì sao

Lâm Hồng đưa ra ý kiến của mình xong thì Lâm Đồng cũng lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình. Mọi thứ vốn đơn giản nhưng không có nghĩa là nó giống như vẻ ngoài của mình. Lâm Dương cũng biết được như thế nên hắn trầm mặc suy nghĩ một lúc lâu. Hiện tại cả Lâm gia bị khống chế bởi tình hình tài chính không mấy khả quan. Mà bên nhóm người Hà Thúc lại có qua nhiều nhân lực nắm giữ tài nguyên cần thiết.

- Vấn đề này thì mọi người thử xem ý nghĩ này như thế nào. Hiện tại Lâm Dương nắm giữ vấn đề chính là tất cả tài chính đều thông qua ngân hàng. Chúng ta bị kiểm soát thông qua vấn đề này nếu có một con đường tài chính có thể không thông qua việc kiểm soát của Ngân Hàng thì mọi người thấy sao?


Lâm Thanh Hải đưa ra ý kiến của mình. Mọi người bây giờ lắc đầu thở dài một trạng thái bất lực. Nếu có con đường nào đó không bị thắt chặt kinh tế của họ thì chắc chắn họ sẽ không như bây giờ.

- Theo tôi thấy con đường để có nguồn tài chính không thông qua ngân hàng rất khó. Khó nhất là nguồn tiền đó phải minh bạch nếu không chúng ta lại bị bắt thót, việc đó khá là khó.

Lâm Hồng đưa ra ý kiến của mình. Bà thấy việc này dường như là bất khả thi khi mà những nguồn tiền đều thông qua các công cụ minh bạch từ việc vận hàng bộ máy ngân hàng nhà nước đem ra. Những dòng tiền từ các phương diện sinh hoạt cho đến những dòng tiền trong dân nhân đều được quy về phương thức thanh toán qua ngân hàng cần thiết.

- Vấn đề tiền nong nói như bà thì ai mà không biết cái chuyện này là hiển nhiên rồi. Một vòng tuần hoàn của tiền tệ ra sao thì chúng ta còn tính được thì làm sao mà thay đổi được.

Lâm Dương bây giờ trả lời lại. Hắn quá hiểu vấn đề nhạy cảm này. Mọi người có thể không biết nhưng đối với hắn thì lại khác. Dòng tiền thay đổi thế nào. Một tờ tiền được theo chu kỳ bao nhiêu năm trở lại với ngân hàng nhà nước thì hắn hiểu khá rõ.

- Nếu có một phương thức thay đổi tài chính cho nhà mình thì phải có được một nguồn tiền từ một nơi mà đám người kia không biết được đó là của gia đình mình mới thật sự ổn.

Lâm Thanh Hải Trầm Mặt một lúc lâu mới nói ra suy nghĩ của mình. Chỉ có như thế vấn đề tài chính của toàn bộ Lâm gia mới có thể không rơi vào bế tắc như hiện tại.


- Khó đấy. Nhưng mà nếu việc tài chính xong hết thì chúng ta vẫn còn việc trước mắt là làm sao để hóa giải việc của thằng nhóc Thiếu Kiệt kia mới là quan trọng. Toàn bộ bố cục hiện tại đều xoay quanh thằng nhóc đó. Việc hôm nay diễn ra cũng do nó một tay chỉ đạo phía sau. Nếu không thì với con nhỏ kia làm sao mà tạo ra bố cục này.

Lâm Đồng cầm tách trà của mình uống một hớp rồi nói với mọi người trên bàn. Lâm Dương lúc này cũng im lặng trầm mặc suy nghĩ một chút. Bàn tay của hắn gõ gõ trên mặt bàn một vài cái rồi mới nói với mọi người.

- Thằng nhóc đó đứng sau mọi chuyện thì không sai nhưng mà để làm được việc này cần nhiều thứ hơn nữa. Ngay bây giờ nó không thể nào biết được chúng ta nghĩ gì. Dù có bố cục ra sao thì vẫn có khe hở. Mà ở đây là con bé kia. Nên trong tối nay tại buổi tiệc định thông qua con bé đó mà đã thông một con đường cần thiết.

Lâm Hồng gật đầu điều Lâm Dương nói có lẽ không sai. Nếu dự đoán trước bố cục các thứ thì luôn luôn có một chút gì đó sơ hở trong toàn bộ mọi việc không thể lúc nào cũng hoàn mỹ.

- Hiện tại có lẽ thông qua đám người Hà Thúc mà thằng nhóc đó xem chúng ta là đối địch nhưng nếu từ Ngọc Nhi với con bé Nhã Oanh thì chúng ta có thể hóa giải được việc này. Quan trọng nhất vẫn là cho con bé Nhã Oanh thấy được thành ý của chúng ta. Tốt nhất lần này Lâm Dương ông đừng làm ra việc hồ đồ.

Lâm Thanh Hài khá đồng ý với những gì Lâm Hồng vừa nói. Những điều này không sai. Bên trong có Ngọc Nhi tuy là con bé có thể không ra mặt được nhưng nếu từ một bên thứ ba hóa giải các vấn đề cần thiết trong bố cục lâu dài thì vẫn có thể làm lành hoặc hợp tác với Thiếu Kiệt. Việc giữ cân bằng cho bố cục toàn diện là điều cần thiết không thể thay đổi, từ đó Lâm Gia vẫn có thể tạo ra được một thế công cần thiết với nhóm người Hà Thúc.

- Đúng vậy! Việc này phải thật cẩn thận. Lâm Dương ông không thể nào để cho việc này không thành. ít nhất là phải cho con bé thấy chúng ta hợp tác trên phương diện phối hợp hoàn toàn.

- Việc này mọi người yên tâm. Lưu Chính có thể hôm nay làm ra động tĩnh lớn như thế cũng chỉ để cho con bé Nhã Oanh đó nhìn thôi. Tôi nghĩ điều này không sai đâu. Chỉ cần tối nay nói mọi việc không liên quan đến chúng ta do bên dưới tự ý làm việc. Thay vào đó là một khoản bồi thường tổn thất tinh thần tôi nghĩ chắc ổn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui