Siêu Việt Tài Chính
Ngô Long phun một ngụm máu tươi trên đất Thiếu Kiệt thấy thể chỉ mỉm cười. Hắn đến phía sau của Ngô Long vịnh lấy vai Ngô Long rồi nói nhỏ vào tai hắn.
- Không sao! Tao không biết kiếp trước mày có sống như thế này hay không nhưng mà bản thân tao thấy rất thoải mái. Chỉ trách mày trọng sinh thì không có nghĩa tao không trọng sinh. Vậy đi tao thấy Thanh Hàn cũng có lòng tốt muốn chiếu cố mày. Chỉ cần ráng hết ngày hôm nay nữa thôi. Mọi thứ sẽ trôi qua nhanh chóng.
Thiếu Kiệt từ bên lỗ tai của Ngô Long nói ra bí mật của cả hai người. Hắn thấy đến giờ phút này cũng không để lại cho Ngô Long được sự tự tin cuối cùng. Nhìn Ngô Long dáng vẻ bây giờ không còn gì có thể nói được. Hắn không ngờ đến người được trọng sinh không chỉ có mình hắn mà còn có cả Thiếu Kiệt.
Đã kích Ngô Long như thế đã được, giờ đây hắn cũng không còn có hứng thú để chơi đùa tiếp hắn phải nhanh chóng trao đổi xong với Thi Lang và những người khác. Hơn thế nữa là hắn còn phải sắp xếp để về tiến hành kế hoạch bước cuối cùng của mình.
- Thanh Hàn. Tôi giao lại Ngô Long cho cô đấy. Muốn làm gì làm tốt nhất để hắn chết sớm một chút hết ngày hôm nay tôi không muốn ở đây có một người tên là Ngô Long. Cô còn bốn giờ để chơi với hắn đấy.
Thanh Hàn bây giờ gật đầu chấp nhận bao nhiêu đó thời gian đủ để cô làm tất cả nhưng gì cần thiết để cho Ngô Long sống không bằng chết. Còn về những việc còn lại lúc này cô không quan tâm.
- Anh cứ yên tâm tôi chắc chắn sẽ để cho hắn thấy mình sinh ra trên đời này là điều khờ dại biết chừng nào.
Thiếu Kiệt không đáp lại lời của Thanh Hàn nhưng hắn gật đâu nhìn về phía Thi Lang cười nói.
- Chúng ta xem ra giờ mới thật sự đi đến chuyện chính rồi. Bắt ông phải đợi khá lâu vậy nhé ta qua một chỗ khác nói chuyện. Tôi không muốn tâm tình mình bị quấy nhiễu bời những gì đang xảy ra ở đây. Blake dẫn đường đi.
- Không sao cũng không mất quá nhiều thời gian. Nhưng thấy cậu làm việc xem ra thú vị hơn nhiều. Đấy mới biết có nhiều thứ tôi cần phải học tập ở cậu.
Blake bây giờ mới dẫn đám người Thiếu Kiệt và Thi Lang rời đi. Lý Bân ở lại với Thanh Hàn. Dường như ban nãy hắn vẫn chưa đánh đã tay. Thiếu Kiệt cũng không nói gì. Lý Bân hắn muốn xả giận cho vợ tương lai thì Thiếu Kiệt cũng chẵn thể quan tâm.
Các căn phòng Ngô Long đang bị hành hạ chỉ vài căn nhà. Ở đây có đầy đủ cả bộ bàn ghế gỗ mười hai cái với những vị trí đặt đối diện nhau. Blake để mọi người và Thiếu Kiệt ngồi vào từng chỗ trong phòng rồi mới cho người đi rót trà cho từng người.
Thiếu Kiệt vừa ngồi xuống đợi cho mọi người trên tay đã có một ly trà hắn chỉ uống vỏn vẹn một hớp rồi nhìn Thi Lang nói.
- Tôi cũng không muốn dài dòng. Ông là bố của Lý Bân chắc chắn cũng biết ít nhiều về tính cách của tôi. Như thế tôi sẽ trực tiếp nói thẳng vào vấn đề luôn. Việc lần này bản thân ông muốn gì?
Thấy Thiếu Kiệt trực tiếp nói thẳng vào vấn đề Thi Lang trầm mặc một lúc rồi mới lên tiếng. Hắn dù đã có dự định của mình nhưng khi đối mặt với Thiếu Kiệt vẫn có một chút gì đó tâm lý. Dù bản thân hắn hơn xa cậu nhóc này rất nhiều tuổi.
- Cũng không có gì nhiều. Việc lần này tôi muốn thương lượng một chút. Thế Lực hiện tại ở Tam giác vàng cậu định như thế nào.
- Không có ý định gì khác. Tôi chỉ để người của mình đóng quân ở đây thôi cũng không màn tới tranh chấp các thế lực ở đây.
Thiếu Kiệt đơn giản nói ra nhưng gì hắn muốn. Việc để cho mọi thứ lộn xộn lên làm phiền hắn. Thiếu Kiệt không muốn nhất là việc phải quản lý cái khu vựa này.
- Không hiện tại tất cả các thế lực cũng không còn. Tôi định đem anh em qua đầu nhập vào thế lực của cậu nên mới nói đến điều này.
Bất ngờ trước quyết định của Thi Lang, Thiếu Kiệt suy nghĩ một chút rồi mới lắc đầu cười nói.
- Ông định đầu nhập tôi! Lý do. Ông đừng nói với tôi chỉ vì tôi là lão đại của Lý Bân sao. Tôi nghĩ chắc hẳn không phải vì điều này đi. Hay là ông vì hai chữ Huyết Long.
- Đúng ra lúc đầu tôi sẽ vì hai chữ huyết long. Nhưng hiện tại thì khác. Tôi thấy tiềm lực thật sự mà không phải chỉ dựa vào hai chữ Huyết Long mà làm được.
Thi Lang cũng trả lời thật sự với những gì trong lòng hắn cảm thấy về Thiếu Kiệt. Thay vào đó Thiếu Kiệt phải cau mày thật lâu im lặng không trả lời gì. Bởi hắn cần phải định hình một chút. Hắn cũng không ngờ đến việc Thi Lang lại nói đến những vấn đề liên quan đến mình.
- Tôi thấy ông có đầu nhập vào thì thế lực cũng không thay đổi. Tôi không rãnh để phải quản lý một quân đội chính quy cần thiết. Việc này qua rườm rà và cũng không đủ tiền để nuôi quân đội.
Hà Vi nghe Thiếu Kiệt nói điều đó cũng suy nghĩ một điều gì đó mới đứng lên đi ra phía sau Thiếu Kiệt nói nhỏ một vất đề gì đó. Thiếu Kiệt ngẫn ra một chút nhìn Hà Vi một chút. Suy nghĩ vài giây rồi mới gật đầu nhìn Thi Lang.
- Nếu như tôi không điều hành quân đội đó. Mà tất cả những thứ đang có của ông ở đây gộp lại và lọc ra làm ba đội quân thì có thể xem xét. Bên tôi sẽ năm hai đội quân ông nắm giữ một đội như thế thì tôi sẽ làm.
- Không! Ý tôi không phải như thế. Trước này tôi không nắm quân đội chính quy cũng chưa qua tập huấn nào. Thật chất phong hào đều do người khác phong nên cũng không có kiến thức gì. Cậu đưa tôi quân một đội quân cũng chẵn làm gì.
Thi Lang liền từ chối việc nhận người của Thiếu Kiệt làm hắn thật sự bất ngờ. Việc này nếu là người khác chắc chắn sẽ không từ chối như Thi Lang. Thiếu Kiệt không biết liệu Thi Lang đang có tính toán gì cho chính mình.
- Vậy ông muốn gì?
Thiếu Kiệt hắn giọng rõ nét hơn hắn muốn biết thật sự thì Thi Lang muốn làm việc gì trong vấn đề này.
Trái ngược với những gì Thiếu Kiệt đang thắc mắc Thi Lang không ngại nói.
- Tôi thật sự có nghe cậu định để quân khu không kinh doanh vấn đề về chất cấm nhưng giờ khác rồi tôi muốn cậu nghĩ lại một chút. Hiện tại chỉ có một mình cậu có quyền quyết định tất cả các quân khu. Nếu trước đây thì chuyện những quân khu khác kinh doanh mặc hàng này thì không vấn đề gì. Nhưng hiện tại lại khác. Nó không đơn giản. Cậu cũng hiểu nước trong quá thì không có cá. Môi trường này cũng vậy nếu không liên quan đến những thứ này chắc chắn sẽ không tồn tại được. Nó đem chi phí để duy tri tất cả quân khu và tạo cho Huyết Long một phần thu nhập.
Thi Lang nói ra điều này làm cho Thiếu Kiệt thấy có chút bất ổn. Hắn chính xác định đặt cho tất cả quân đoàn sẽ kiến tạo sẽ không dính đến vấn đề này. Nhưng hiện tại Thiếu Kiệt phải suy nghĩ lại. Việc này ảnh hưởng khá lớn nếu như không có một quyết định đúng đắng cũng rất khó.
Giải tán những người ở đây hoàn toàn là điều bất khả thi. Bởi họ trên người không ít những tội danh bên ngoài. Để cho họ trở về với từng quốc gia chắc chắn họ sẽ không làm. Hơn thế nữa nếu không có người gom họ lại lại xuất hiện tình trạng quần hùng các cứ trước đây.
- Ông thử nói ý kiến của mình xem nào. Nếu thích hợp tôi sẽ suy nghĩ con không thì tôi sẽ tìm một vấn đề thay thế cần thiết.
Thiếu Kiệt không ngại hỏi điều này với Thi Lang bởi vì đã có bản lĩnh đưa ra suy nghĩ Thi Lang chắc chắn đã có chuẩn bị cho minh về những việc này. Nếu không hắn sẽ không đề xuất với Thiếu Kiệt như thế.
Thi Lang thấy Thiếu Kiệt hỏi mình cũng gật đầu. Hắn tối qua đã có chủ ý cho mình để làm việc này. Hắn thấy Thiếu Kiệt chắc chắn sẽ đồng ý với vấn đề mà mình đưa ra.
- Tôi biết cậu không muốn kinh doanh mặc hàng này vì nó độc hại. Bản thân tôi cũng biết nhưng nó mới thật sự là nguồn lợi khổng lồ cần thiết. Cậu suy nghĩ nhé nếu cậu không cung cấp thì chắc chắn vẫn cố nguồn hàng chảy vào trong nước. Tôi biết cậu lo ngại vấn đề những chất độc hại này chảy vào trong nước mà không thể kiểm xoát được thôi.
- Đúng vậy! Việc này tôi thật sự không muốn thấy. Vì thế nên tôi mới ra lệnh cấm cần thiết.
Thiếu Kiệt không phản bác đây là điều mà hắn đã suy nghĩ. Bởi những thứ này chỉ khiến cho xã hội không ổn và thêm nhiều những vấn đề phức tạp không có lợi.
- Vậy là tôi đúng. Nếu thế thì chúng ta có một cách rất tốt nếu cậu kiểm soát những việc này. Nếu nắm toàn bộ quy trình sản xuất và bán đi. Chỉ cần có thể kiểm xoát nguồn cung bên quốc gia không cho số lượng lớn được chảy vào trong quốc gia là được. Cậu có thể bắt được đối tượng ngay ở phần đầu nguồn còn những người kinh doanh nhỏ thì cứ thả đó nuôi lớn rồi hốt gọn một lần chứ phòng ngừa kiểm tra không biết được nguồn gốc rất khó.
Thi Lang giải thích làm Thiếu Kiệt cau mày một chút. Hắn hiểu Thi Lang muốn nói gì. Quân khu có thể cung cấp ma túy cho quốc gia khác nhưng với trong nước kiểm soát nó với số lượng thấp nhất người nào liên lạc với Tam giác vàng họ thì trở thành người bị bắt đầu tiên. Bởi chỉ cần nguồn hàng lớn chứng tỏ là tổ chức cũng không phải nhỏ.Thiếu Kiệt bây giờ nhìn về phía Hà Vi mới cất tiếng hỏi.
- Em thấy việc này như thế nào?
Thiếu Kiệt muốn hỏi ý kiến của Hà Vi bởi vấn đề này khá nhạy cảm đúng là sản xuất ra nước ngoài thì không có vấn đề nhưng để nó được tiêu thụ trong nước thì phải là một việc cẩn thận.
- Kiểm soát từ đầu nguồn để biết được đối tượng nào đang phát triển lớn mạnh đúng là một cách khá tốt. Còn những lô hàng lớn từ các hướng trên quốc gia đều được lấy từ đây như thế cũng là một cách phát hiện được đường dây ma túy trong nước. Việc này có thể đồng ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...