Nhìn bên dưới những cánh tay đưa lên khá nhiều. Thiếu Kiệt cũng trầm mặc, hắn thật sự không nghĩ rằng sẽ nhiều như vậy học sinh bình thường, tuy nói hắn với Lý Bân tập hợp anh em để họp bàn thật ra chỉ là cái cớ, hắn muốn biết xem liệu những gì hắn chuẩn bị sắp xếp có bị bọn người Từ Phong và Minh Long biết được hay không, hắn muốn bài kiểm tra này thật khách quan để đánh giá lại toàn bộ những người xung quanh đây và loại bỏ luôn những thành phần ngầm trong nhóm.
- Xem ra đa số chúng ta chắc vào tầm ngắm của hiệu trưởng mới hết rồi. Dẫu sao thì việc học mình cũng không giúp được gì nhiều, chỉ riêng một số điều muốn nhắc mọi người thôi.
Thiếu Kiệt hắn bình tĩnh nhìn những học sinh đang ngồi nói giọng từ tốn, hắn hiện tại muốn kéo hết sự chú ý của mọi người ở đây để xem những ai thật sự chú ý những gì hắn nói không. Mọi người im lặng thật lâu một học sinh gần đó mới nói.
- Tụi mình cũng biết, việc học thì không của riêng mỗi người. Nhưng mà cứ thấy hiệu trưởng mới cứ như nhắm vào những học sinh chúng mình vậy. đi học thì phải có người giỏi, khá, trung bình khác nhau chứ. Nếu toàn học sinh giỏi hết thì cần gì có lớp thường và lớp chuyên.
- Điều này thì bạn nói đúng,có những học sinh giỏi và học sinh bình thường. Nhưng nếu người thường chịu cố gắng, thì họ vẫn sẽ thành học sinh khá hoặc tốt hơn. Chứ không phải phụ thuộc vào học sinh giỏi hết. Đối với sự cố gắng sẽ không ai có thể làm gì được mình, nhưng hôm nay lại khác một hiệu trưởng chỉ biết học sinh giỏi, mà không để ý đến những học sinh bình thường cố gắng học tập như chúng ta. Liệu có đáng làm hiệu trưởng một trường thí điểm của thành phố? Chưa kể đến ông ta chỉ là người có cấp bậc không phải tốt nghiệp ngành giáo dục, thì liệu ông ta có hiểu được giáo dục thật sự là gì, hay là chỉ muốn có thành tích để được thăng quan tiến chức?
Thiếu Kiệt đáp lại lời người vừa đứng lên nói ra cảm nghĩ của mình. cùng với đó là đưa ra một lập luận khiến mọi người phải suy nghĩ về Hồ Hưng vị hiệu trưởng mới này.
- Đúng vậy nghe nói ông ta không phải trong ngành giáo dục ra, mà chỉ là người đi từ các cấp tỉnh thành lên chức vụ hiện nay, chứ không phải tốt nghiệp trường đào tạo giáo viên như thầy Tần Tiến.
Một người học sinh nữa đứng lên nói sau khi Thiếu Kiệt dứt lời, cũng làm mọi người chú ý hơn. Không ai ngờ được, một hiệu trưởng lại không tốt nghiệp chuyên ngành nào về giáo dục. đó có lẽ là điều không đúng với thực tế nhưng việc đó vẫn đang xảy ra ở những môi trường học tập khác nhau trên cả nước.
- Mình thấy nếu như thế thì cũng không giải quyết được gì, hay là chúng ta viết bài lên một số diễn đàn đăng lên rồi cùng nhau chia sẻ cho tất cả mọi người, càng đông người càng hiệu quả. Biết đâu sẽ đem lại hiệu quả hơn trong vấn đề đưa ra ý kiến với các cấp lãnh đạo.
Nãy giờ đứng một bên Lý Bân không nói gì sau khi nghe như thế trong đầu hắn đưa ra một ý tưởng, mà đến Thiếu Kiệt cũng phải khen hay. Không thể ngờ lâu lâu Lý Bân lại đưa ra một câu nói đúng mục đích của hắn, dù sao thời buổi này việc thông tin đem lại cũng chỉ một phần nào hiệu quả, Nhưng nó cũng ảnh hưởng đến một số dư luận không nhỏ, tuy không bằng nhưng thời điểm sau này khi mạng xã hội là một vấn đề lan truyền thông tin rộng rãi, thì ngày nay tất cả cá diễn đàn trường học và các diễn đàn có nhiều người tham gia luôn là mối quan tâm của mọi người.
- Việc ý kiến của Lý Bân cũng có phần hay, nhưng trước mắt chúng ta hiện tại thường tụ tập khá đông anh em và một chỗ trong trường, có thể không hợp mắt vị hiệu trưởng mới này. Nên kể từ ngày mai sẽ phân tán ra, ví dụ như trước giờ anh em toàn tập trung ở canteen, một nhóm thường từ tám đến mười người đó là thói quen rồi. Nhưng ngày mai chúng ta sẽ chia nhỏ nhóm ra khắp trường, chỉ mỗi nhóm từ ba đến bốn người hoàn toàn trải rộng khắp toàn trường. Cũng để mọi người đem tin tức lan truyền nhanh nhất. Tối nay mình sẽ có một bài viết trên diễn đàn trường mọi người trong tối nay hoặc trong sáng mai. chia sẻ bài viết đó bằng cách đi các diễn đàn lớn trong nước. Chứ một mình mình không thể nào biết được, tất cả các diễn đàn trường và các diễn đàn lớn,mà các bạn đang tham gia. Song song đó đem sự việc này để đưa tới sự chú ý của các trang báo thông tin điều đó dễ cho việc tác động hơn.
- Chắc chắn việc này phải làm lớn lên, cho mọi người cùng biết chứ một hiệu trưởng mà không có chuyên môn học vấn giáo dục thì làm sao mà giảng dạy được. Mình ủng hộ biện pháp này
Thiếu Kiệt nói xong thì một người đứng lên đồng tình với hắn nói ra suy nghĩ của mình, còn mọi người cũng nhốn nháo lên có người còn nói Thiếu Kiệt viết nhanh nhanh để tối nay online hắn không chơi game mà chỉ đi post bài. Cũng có người im lặng như đang suy tính gì đó, nhưng tất cả mọi người ở đây đều ủng hộ cách làm này vì hiện tại họ không biết khiếu nại hay làm gì được Hồ Hưng, thì việc tác động này là cách tốt nhất.
Vì muốn kết thúc nhanh, Thiếu Kiệt cũng nói mọi người có gì tối lên mạng sẽ liên hệ lại sau. Những năm đầu này yahoo là tính năng liên hệ thuận tiện để liên lạc cùng nhau chưa kể đến phong trào viết blog đang khá thịnh hành.
Trong khi nhìn mọi người rời khỏi nhà hàng Thiếu Kiết đứng lại chỗ Tước Phàm, định nói một vài lời cám ơn, vì đã cho mượn nơi để mình tập trung mọi người, thì bị Tước Phàm kéo vào một phòng nói là có chuyện nhờ hắn suy nghĩ giúp.
Vừa vào phòng, Tước Phàm mặt trầm trọng khác xa sự vui vẻ thấy được khi có mọi người mà nói.
- Thiếu Kiệt dạo này trong thành phố, nổi lên một nhóm người đầu nhập vào mà lại kinh doanh ngầm chất cấm ở các khu vực của Bang mình quản lý. Việc này làm mọi người trong bang cũng đau đầu, bởi họ chỉ đem theo ít hàng nếu mà kiểm tra từng người khi vào những khu vui chơi thì đem lại việc mất lòng khách hàng.
- Chuyện này xảy ra bao lâu rồi? biết là nhóm nào không anh?
Nghe Tước Phàm nói Thiếu Kiệt cũng muốn biết bên Tước Phàm nắm được tình hình như thế nào, để hắn còn có thể suy nghĩ đường giải vây cho Xuân Nghĩa Bang.
Vì ai cũng biết, những môi trường như quán Bar là môi trường nhạy cảm, không thể nào như cửa khẩu sân bay mà rà soát từng người một, mà vấn đề ở đây là Xuân Nghĩa Bang không kinh doanh hàng chất cấm. Nên các thành phần này chủ yếu kinh doanh việc mà người khác không làm. Tuy trước đây cũng có những người không thuộc băng nhóm tới kinh doanh mặt hàng này, nhưng chỉ là nhỏ lẻ vài hôm, lại bị xuân nghĩa bang cảnh cáo mà phải đi nơi khác buôn bán, vì nước quá trong thì thường không có cá nên lâu lâu Tước Phàm và mọi người cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng dạo gần đây, mô hình này không chỉ ở một nơi quản lý của họ, mà trải đều khắp các chỗ, tuy có vài lần đụng độ nhưng hầu như những người này đều không sợ và chống cự lại khá quyết liệt, nên Tước Phàm muốn xin ý kiến của Thiếu Kiệt về việc này.
- Chuyện này cũng được gần hơn hai tuần nay, bởi dù sao mới đầu bọn anh cũng không mấy chú trọng. Nên gần đây sự việc này phát triển nằm ngoài tầm kiểm soát mới nhảy vào. Theo điều tra của một số anh em thì đây là nhóm của Cửu Hùng Bang làm. Mà em cũng biết từ khi lập bang tới nay thì Cửu Hùng với lão đại xích mích không nhỏ, mà hai bên cứ âm thầm ám toán lẫn nhau. Lần này kết hoạch tẩy trắng được hoàn thành, thì Cữu Hùng lại thò tay vào địa bàn bên mình.
Im lặng suy nghĩ một lúc lâu, Thiếu Kiệt cũng biết Cao Thịnh và Cữu Hùng có một mối thù nào đó. Mà Cao Thịnh và Cữu Hùng vài lần như muốn sống chết với nhau, cả những lần đụng độ ở cuộc sống mà Thiếu Kiệt hắn đã trải qua. Họ đều dấy lên một làn sóng lớn trong giới hắc bang.
- Chuyện này trước mắt anh cứ cho người ngầm theo dõi với các thành phần buôn bán hàng cấm này, sắp tới em sẽ sắp xếp cho anh Cao gặp một nhân vật có lẽ sẽ giúp ích được cho anh Cao trong con đường phát triển sau này.
- ừ mà cũng có vấn đề nhỏ, về các khâu bên bộ phận tài chính mấy ngày này đó Thiếu Kiệt.
Tước Phàm cũng biết vấn đề này không phải giải quyết được trong một sớm một chiều, nên cũng không ép Thiếu Kiệt trả lời nhưng được Thiếu Kiệt đưa ra một lời hứa hẹn là đã đủ. Nhưng chợt nhớ ra dạo gần đây khi quá trình tẩy trắng xong, công việc sắp xếp cho tất cả anh em trong bang ổn định, thì bên vấn đề tài chính có bất ổn vì trước đây thường là chi trả tiền mặt, mà không phải khai báo thuế, giờ lại dư ra một số tiền lớn. Mà không biết sử dụng vào mục đích nào, nên muốn hỏi Thiếu Kiệt xem ra sao vì cứ để tiền như thế trong ngân hàng cũng ổn nhưng lại thu nhập được chỉ là một phần nhỏ tiền lãi hàng tháng.
- Bên tài chính có vấn đề gì thế, mình mới tẩy trắng xong mà.
Thiếu Kiệt thấy Tước Phàm nói ra vấn đề tài chính cũng thắc mắc, dù sao hắn mới giúp Cao Thịnh tẩy trắng một lượng tiền lớn, không lý nào giờ lại có vấn đề mà cũng thắc mắc, hiếu kỳ vấn đề tài chính của Xuân Nghĩa Bang như thế nào.
- Vấn đề lớn không lớn, nhỏ không nhỏ chỉ là từ khi thanh tẩy xong toàn bộ tiền, các hợp đồng được hợp thức hóa rõ ràng, anh em đều có cái để làm kiếm tiền hàng tháng ai mà không muốn. Chỉ là tiền trong ngân hàng cứ nằm ở đó, mà không di chuyển được đi đâu cũng không đem lại nguồn thu nhiều, trước đây ngoài bảo kê thì bên bọn anh con lấy tiền cho vay được với lãi suất 20 phần trăm, góp hoặc mượn tiền nóng mỗi ngày đóng tiền lãi chừng nào trả thì thôi. Giờ tẩy trắng rồi thì không thể làm nữa vì luật pháp không cho phép.
Nghe xong Thiếu Kiệt cũng cười cười đáp lại.
- Sao lại không làm được, lúc trước cho vay thì với danh nghĩa là xuân nghĩa bang. Giờ sao không quy hoạch thành công ty luôn. Ví dụ mở ra một cái công ty chính quy chuyên hỗ trợ vốn tiêu dùng với hình thức cầm cố tài sản (cho vay cầm cố). Đơn giản hơn, hợp thức hóa hơn tiền bạc,đem về cũng là tiền chính đáng việc gì không làm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...