Siêu Việt Tài Chính
Lời của Thi Lang làm cho ba người giật mình đứng nhìn hắn rời đi một lúc lâu nhưng vẫn không nói được lời nào sự im lặng vì bị bất ngờ trước một sự việc nào đó của ba người chỉ kết thúc khi Thúy Miêu trấn tỉnh lại nói.
- Thật ta cứ nghĩ cái luật lệ bất thành văn thu nhập mỗi năm mười phần trăm của năm quân doanh là dùng để chi ra cho các quốc gia để họ không làm phiền mình chứ. Cũng may là từ lúc nằm quyền hành đến nay năm nào ta cũng bỏ ra đóng để được yên thân không bị quấy nhiễu, Không thì chắc giờ ta cũng không đứng đây.
Thái Quốc Đào nghe được lời Thúy Miếu nói như thế cũng gật đầu. Hắn cũng thấy mười phần trăm không có vấn đề nên cũng trích ra để đóng. Dù sao mười phần trăm tuy nhiều nhưng việc không bị quấy rầy việc làm ăn thì con số đó bỏ ra là đáng giá.
- Ta cũng vậy thôi! Nhưng mà công nhận trước giờ bọn các quốc gia chỉ bắt bờ vòng ngoài chưa bao giờ đụng đến vấn đề mấu chốt trừ khi không quá giới hạn. Bọn chúng cần cái cho báo chí xem thấy được hiệu quả. Chỉ là những thành phần cỏn con bị bắt đem ra cũng chẵn anh hưởng một chút nào đến đường dây cần thiết của mọi người. Không ngờ thì ra có thỏa thuận hết rồi.
- Tao nói sao lại có vấn đề mười phần trăm này! Vậy chẳng khác nào chúng ta sống nhờ bảo kê của bọn Huyết Long đấy à. Thế khác nào là bọn bảo kê khu vực như đám ngoài xã hội.
Độc Bảo bực tức nói ra suy nghĩ của mình. Hắn thấy đã đi đến giờ phút này vẫn phải đóng tiền bảo kê như thế này thật phi lý dù môt hai năm trước vấn đề này dựa theo luật lệ hắn mới lên vẫn chấp hành. Nhưng con số tính ra mỗi năm là quá lớn hắn đang đợi đến lúc đóng tiền rồi hỏi cho ra vần đề. Giờ thì biết được hắn có chút khó chịu.
- Ngươi muốn bị làm phiền thì không ai cấm cả. Thích thì không đóng xem thử như thế nào. Nhắc cho mày nhớ một chút khung chang bọn nó còn diệt được người chẵn là cái thá gì đâu cái chỗ của mày không ít thằng thích lắm đấy. Biết đâu thằng nào đó lên ngồi biết điều hơn mày thì mấy thành phần Huyết Long cũng đỡ phiền.
- Mẹ thằng nào dám tao giết cả nhà nó. Nhưng bọn mày không thấy là số tiền lớn đó nếu không phải huyết long thu mà Thi Lang bày ra thì sao? Lão ta ẵm số tiền đó cũng không ít đâu.
Độc Bảo vẫn không từ bỏ ý định của mình hắn suy nghĩ nếu Thi Lang đem số tiền này đút vào túi riêng thì chắc chắn lão sẽ ngày càng cường mạnh hơn nữa. Như thế thì vấn đề về Huyết Long chỉ là một sự giả dối mà hắn dàn dựng lên.
- Tiền này trước giờ Bố con Khung Sa vẫn đóng. Mày nghĩ hai bố con nó ngốc à. Lão Thi Lang qua mặt được hai bố con nó sao.Vấn đề ở đây là trước đó Khung Chang nắm đầu lĩnh đại diện. Còn bây giờ là ai. Nếu mà cái lão Thi Lang này thì tao cũng không cảm thấy thoải mái. Nhìn lão cười cười nói nói. Nhưng thật chất lòng dạ lão thì có trời mới biết. Cái tên Thi Lang không phải tự nhiên mà lão có đâu.
- Các người muốn làm gì thì làm đừng kéo quân của ta vô là được. Giờ ta có nhiệm vụ rồi. Để xem người mang mặt nạ là ai đây. Nếu có hắn ở đây đến mười Thi Lang cũng không dám nói mình là người đứng đầu. Bọn hai người có đánh nhau với Thi Lang cũng thế quan trọng là cái tên mang mặt nạ muốn gì kia.
Thúy Miêu để lại một câu nói rồi rời đi. Độc Bảo với Thái Quốc Đào nhìn nhau như thừa nhận người nào cao hơn nữa thì cũng không qua được người có thể điều khiển được Huyết Long. Chỉ cần có mối liên hệ với người đó. Nếu chịu quy phục hắn hoặc làm như lời hắn bảo biết đâu có thể thay thế được Connor hiện tại là điều mọi người đang suy nghĩ đến.
- Mày đứng ở đây muốn khi nào về thì về tao đi trước đây!
Thái Quốc Đào rời đi ngay sau Thúy Miếu. Độc Bảo đâm chiêu một lúc trong phòng rồi mới rời đi. Hắn suy nghĩ điều gì đó về những chuyện đã qua.
Khi xe vừa chạy ra xa khỏi nơi này Thái Quốc Đào mới lên tiếng nói với những người lái xe của mình. Bởi đây không phải người lái xe hồi sáng mà là một trưởng đoàn trong nhóm quân của hắn.
- Về cho người cấp tốc điều tra xem. Đối tượng mà Connor đi ám sát là ai và vụ việc được thực hiện ở đâu. Dứt khoát không để cho con ả Thúy Miêu kia chiếm được thông tin trước. Càng nhanh chóng càng tốt. Đây là cơ hội cho chúng ta nếu được điều tra xem người thuê la ai. Nếu được phải bám dùi vào người này cũng được.
- Anh việc này ổn không. Bám dùi vào người thiếu niên đó liệu đem lợi lộc gì sao. Tình hình hiện tại không như lúc trước giờ mình quay đầu chuyển giáo sợ rằng không ổn à.
Người này vừa lái xe vừa nói ra suy nghĩ của mình với Thái Quốc Đào. hắn thấy quân mình vừa phải rút lui lại ảnh hưởng không nhỏ giờ Thái Quốc Đào lại định hướng về người thiếu niên kia làm ra ý định đầu hàng. Hắn chỉ sợ ảnh hưởng nhân tâm trong quân đoàn.
- Mẹ mày ngu à! Không bám dùi vào để chết sao! Mày không nhớ cái người dẫn đoàn huyết long gọi thằng nhóc kia là gì à? Thiếu Chủ đấy! Mày hiểu từ thiếu chủ không? thằng nhóc đó chắc chắn là người sau này nắm giữ huyết long. Tao đi đánh với hắn có nước chết sớm. Thay vào đó lựa cọc bám dùi vào sau này hắn có tiếp nhận Huyết Long thì anh mày với mọi người còn có chỗ đứng. Việc này không làm như thế chứ mày nói tao làm ra sao. Không lẽ đi lấy trứng chọi đá.
Người lái xe nghe Thái Quốc Đào nói thế hai mắt sáng lên gật gật đầu. Với ý kiến này hoàn toàn có thể xảy ra. Dựa lưng và thế lực cường đại hơn cũng không phải là chuyện xấu.
- Được rồi mày xem xem mà tính nếu biết rõ người nào và kẻ nào thuê ám sát được thì cho anh em ám sát thằng đó cầm cái đầu nó về đây tao thật sự muốn dựa vào cái đầu của thằng đó mà móc nối quan hệ đấy. Không chừng bắt sống càng tốt đấy.
- Được chuyện này cứ để em.Chỉ cần một chút thông tin lấy được xác đáng em sẽ cho người hành động ngay. Biết đâu sau này nhờ việc này mà bọn mình lên hương thì sao.
Được giao nhiệm vụ này người của Thái Quốc Đào bây giờ thật sự muốn nhanh chóng trở về ra lệnh cho người tìm kiếm thông tin cần thiết đề có thể lập tức thi hành nhiệm vụ. Thái Quốc Đào nghe được người của mình nhận nhiệm vụ cũng nhắm mắt dưỡng thần trên xe.
Độc Bảo đi trên xe lúc này mới bực tức nói với người thân cận của mình một cách bực bội. Hôm nay hắn biết được nhiều chuyện đáng lý ra là không nên tồn tại.
- Mày thấy không cứ nghĩ tại sao lại mất mười phần trăm mỗi năm giờ thì hiểu rồi đó khi không đóng tiền cho cái bọn huyết long quân đoàn gì đó. Bọn nó lấy tiền của năm đại thế lực xong thì mua vũ khí trang bị các thứ. Còn ở trong này có tiền mà không ra ngoài được thì mua cái gì. Mẹ nó tức thật, tao mà không bị truy nã biết được những vũ khí đó mua ở đâu thì tao cũng làm một cái huyết long như thế.
Người lái xe của Độc Bảo nghe thế cũng im lặng suy nghĩ điều gì đó. Một lúc sau mới lắc đầu một cái nói với Độc Báo.
- Em nghĩ việc này không phải là chuyện xấu đâu. Chưa biết chừng lại là chuyện tốt. Anh nghĩ xem đối phương điều người trước sau lại đem theo vũ khí xịn thế chắc chắn là đối tượng trọng điểm. Hơn nửa báo cáo đem về người này lại mang mặt nạ. Như thế cho thấy hắn không muốn tiết lộ thân phận. Giờ chúng ta biết được hắn có thể là người mà Connor đi ám sát. Như thế phải có người thuê Khung Chang làm việc này. Khung Chang bị diệt là điều tất nhiên. Nhưng nếu như anh đem người muốn ám sát hắn bắt lấy giao nộp cho người này. Biết đâu hắn thấy thế tốt thì mình sau này cũng không phải đóng thuế.
Độc Bảo bỗng nhiên suy nghĩ một chút về những vấn đề mà người lái xe mình vừa nói. Ý tưởng chợt lóe lên đem sự việc hôm nay liên kết lại.
- Con mẹ nó đúng là Thi Lang! Âm hiểm chơi trên cơ. Tao chắc lão đang nói chuyện thấy được việc này có lợi nên bỏ về sớm nhất. Biết Thúy Miêu điều tra chắc chắn với cái đám nữ nhân đó người lão bị thua thiệt nên về gọi người làm việc trước Thúy Miêu đây mà. Mẹ nó lão chơi không thật! Hèn gì nghe được chút xíu tình hình lão liền bỏ đi định hớt tay trên để khỏi đóng mười phần trăm đây mà. Không được! về mày liên lạc điều toàn bộ anh em bên ngoài điều tra vụ này. Không cần chỉ thị biết thằng nào thuê người thì bắt thằng đó về cho tao. Càng nhanh càng tốt.
Thúy Miêu thì vẫn không lo lắng gì. Dù trong lòng cô đã có ý định của mình. Việc này chắc chắn sẽ có lợi cho quân đoàn của cô. Việc lấy tin này có vẻ nhưng đơn giản nhưng thật sự là một thế lực ngầm đang bạo động. Ai mà không biết giờ bắt lấy người đã thuê Connor ám sát là tìm ra người nào là người mang mặt nạ. Như thế thì với nhan sắc của những thiếu nữ trong quân doanh của cô còn lo việc này không thành hay sao.
Không ngoài dự đoán của Độc Bảo Khi mà Thi Lang vừa về tới quân doanh chỉ năm phút sau một nhóm hơn hai mươi người được điều tới đại sảnh và sau chừng ba phút họ cấp tốc rời khỏi quân doanh như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Trong đại điện bây giờ chỉ còn lại Thi Lang và một người thanh niên đứng trước mặt bố mình.
- Chuyện lần này là cơ hội cho con. Sau này bố có thể cũng sẽ như Khung Sa nhưng con thì khác nếu việc này thành công. Con chắc chắn sẽ có thể nắm trọn cái Tam giác vàng này. Chỉ cần làm theo ý người đó con muốn gì được nấy là điều đơn giản. Cố Gắng đừng để bọn kia ra tay trước.
- Bố yên tâm chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ diễn ra thôi lão đại nếu muốn thằng kia chết lâu rồi! Cứ để đám người kia thay lão đại làm việc đi. Thôi con về nước đây lựa thời điểm thích hợp con nói với lão đại sau.Bố giữ vật đó an toàn dùm con là được.
Người này quay đi rời khỏi quân doanh một cách nhanh chóng. Hơn thế nữa hắn không như mọi người mà được đưa thẳng ra sân bay. Một cách nhanh nhất. Với hắn kỳ nghĩ sắp hết chuẩn bị vào đi học. Đợi Con mình đi mất trong căn phòng chỉ còn lại một mình Thi Lang ánh mắt đăm chiêu nhìn vào tay mình nơi đó có một khối lập phương hình vuông được làm bằng một chất liệu không ai biết. Khối lập phương này hoàn toàn giống với cái của Thiếu Kiệt đang đặt trong nhà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...