Siêu Việt Tài Chính
Mọi Chuyện Thiếu Kiệt để lại cho nhóm người Hà Thúc lo liệu. Tất cả mọi thứ từ máy bay cho gần ba mươi người về Lưu Minh. Từng việc làm được Thiếu Kiệt sắp xếp mọi thứ thật kỹ lưỡng. Để cho mọi người tưởng mình bị thương là thật, Hắn chỉ cho Mẹ mình và Ngọc Nhi biết là hắn không có gì và kế hoạch trở về như trên người mang thương tích nặng nề là có thật Ngay cả nhóm người Anh Hào, Tú Trinh, Công Toại, Bảo Huân cũng cần phải quấn bông băng thuốc đỏ trên người như thương bệnh binh.
Ngôi máy bay về đến phi trường. Tại đây một xe cấp cứu đợi sẵn và một số chiếc xe của quân đội đã đợi dưới đường băng nhìn có vẻ bề thế.
Tú Trinh tuy khó chịu với những thứ man trên mình nhưng cũng phải chấp nhận bởi. Thiếu Kiệt nói cũng đúng chứ không phải sai. Người của Connor đã là tử thương không thể trở về. Bọn họ mà hoàn toàn lành lặn thì chắc chắn trong việc này có vấn đề nghiêm trọng. Nên việc đã làm thì làm cho giống. Nhóm người Connor cũng hiểu việc làm của Thiếu Kiệt tại sao. Họ thấy cả nhóm Thiếu Kiệt phải chịu thiệt thòi vi việc để che mắt người khác về cái chết của mình cũng không có ý kiến gì nhiều.
Thiếu Kiệt đi xuống máy bay với một chiếc xe lăn người quân kính băng làm cho những người đợi chờ bên dưới cũng bất ngờ ngoài mẹ hắn Ngọc Nhi, Nhã Kỳ và Hà Vi ra những người khác đều không tin vào mắt mình với bộ dạng của Thiếu Kiệt như thế. Hơn thế nữa hành động khi xuống máy bay của Thiếu Kiệt cần phải có người cõng theo dạng hắn không thể đi lại được, làm cho Nhã Oanh khóc hết nước mắt như thế làm cho việc Thiếu Kiệt bị thương nặng càng thêm tính thuyết phục.
- Thôi mọi người trở về nhà đi rồi có gì nói sau còn Bảo Huân với những người kia đi theo xe quân đội đi tới nơi tập trung mà ông đã chuẩn bị cho các cháu đi. Ở đây lâu cũng không tốt lắm đâu.
Bởi vì nhóm người của Connor và Blake chưa thật sự xuống sân bay Hà Thúc sợ rằng đem đến sự chú ý của những người khác nên theo kế hoạch là để cho Thiếu Kiệt trở thành tâm điểm của sự chú ý còn nhóm người đó đã được an bài ở một quân khu sắp sửa cấp cho Thiếu Kiệt. Với quyền lợi của Thiếu Kiệt dành cho quốc gia Hà Thúc bắt buộc phải làm việc này.
Ngoài sự lo lắng mặt mũi đầy nước mắt của Nhã Oanh có mặt đón Thiếu Kiệt thì những người khác để im lặng không nói gì. Thiếu Kiệt được đưa lên xe cứu thương với những bác sỹ cá nhân của Hà Thúc đưa đến. Họ cũng hiểu đây chỉ là một buổi che mắt người khác nhưng đã là người của lãnh đạo thì phải hiểu được cái nào nên nói và cái nào không nên nói.
Thiếu Kiệt ngồi trên xe cứu thương được đưa ra khỏi sân bay với xe cảnh sát của Khương Đào mở đường. Tiếp theo đó là xe của Hà Thúc và Xe cứu thương có một mình Thiếu Kiệt và nhóm bác sĩ tiếp đó là xe của Cao thị chở bốn người Ngọc Nhi Nhã Oanh Hà Vi và Hoàng Lâm Nhu. Phía sau thêm cả một chiếc xe quân đội hộ tống. Nhưng hai xe này lại được tách ra ở một quân khu trong địa phận Lưu Minh.
Thiếu Kiệt được nằm trên xe cứu thương có người mở đường rời khỏi sân bay có không ít người lấy điện thoai ra xác nhận sự kiện này với Diệp Nhi. Từng người còn chắc chắn Thiếu Kiệt bị thương rất nặng và người bên cạnh hắn đều không lành lặn giờ chắc hẳn đang trên đường về nhà điều trị dưỡng thương tại nhà Hà Thúc.
Đợi cho Xe cứu thương và những bác sĩ của Hà Thúc rời khỏi nhà. Thiếu Kiệt từ trên giường nhảy xuống đất mở hết các thiết bị y tế trên người ra, Từng lớp bông băng được gỡ xuống. Nhã Oanh lúc này không hiểu chuyện gì cũng giật mình nói.
- Thiếu Kiệt anh làm cái gì đó! Anh đang bị thương mà.Như thế sao được. Đừng quậy nữa mà.
- Nhã Oanh Thiếu Kiệt cậu ấy không bị gì đâu cậu đừng lo lắng quá nếu giờ về đến nhà rồi mà vẫn để cho Thiếu Kiệt nằm trên giường anh ta chịu được mới là lạ đấy!
Ngọc Nhi lúc này cười cười nhìn Nhã Oanh để cho cô hết lo lắng dù sao Cô nếu không biết Thiếu Kiệt không bị gì nhưng thấy với cách trang điểm nhợt nhạt của khuôn mặt hắn thêm cả những bông băng thuốc đỏ quấn đầy người rồi dây chuyền nước biển cũng có thể tưởng hắn bị thương thật.
- Cái gì! Thiếu Kiệt không bị gì sao lại làm như vậy? Cậu không đùa chứa.
Nhã Oanh bây giờ cũng thốt lên sự bất ngờ của mình nhìn lấy Ngọc Nhi và quay sang Thiếu Kiệt đang trút bỏ lớp bông băng lộ ra cơ thể không một chút vết thương nào cũng bực tức.
- Anh dám lừa gạc cả em. Con Ngọc Nhi nữa cậu biết sao không nói cho mình. Làm hồi nãy mình khóc hết nước mắt mấy người ác lắm.
Thiếu Kiệt lúc này mới lên tiếng xin lỗi Nhã Oanh. Bởi hắn thấy cô khóc ở sân bay cũng cảm thấy xót nhưng đặt trường hợp ở đó hắn không thể nói đây là giả. Ngọc Nhi với Hà Vi và mẹ hắn thì khác còn cô mà không khóc người khác sẽ sinh nghi. Bạn gái gi mà đến cả người yêu mình bị thương như thế cũng không có người rời nước mắt thì chắc chắn có vấn đề.
- Cho anh xin lỗi đi mà! Vấn đề này không thể nói rõ nhất thời được. Tình thế ép buộc nên anh mới phải như thế thôi. Nếu em biết chuyện này những người quan sát anh ở sân bay chắc chắn sẽ nghi ngờ em đừng trách họ tại sao không cho em biết đây! Là anh nói họ làm như thế để cho việc này giống thật hơn thôi.
Thiếu Kiệt vừa cởi bỏ những bông băng trên người của mình Vừa làm vừa nói với sự giúp đỡ của Hà Vi nhanh chóng dưới chân hắn có thể thấy một đống băng gạc và bông băng.
- Đúng đấy Nhã Oanh. Cậu mà không khóc những người của Ngô Gia ở Lưu Minh hôm nay ẩn núp ở sân bay sẽ không tin đâu. Thiệt thòi cho cậu nhưng vì giúp Thiếu Kiệt cậu cho bọn mình xin lỗi.
- Ừ! Nhã Oanh tình huống bất đắc dĩ thôi cậu không thể nào trách bọn mình được có trách thì cậu trách anh ấy đấy. Bọn mình cũng chỉ biết làm theo sự sắp xếp của Thiếu Kiệt thôi.
Ngọc Nhi cũng cố xin lỗi Nhã Oanh bởi vì cô cũng hiểu khóc nhiều không tốt cho sức khỏe và cảm thấy cũng có phần lỗi khi không nói cho Nhã Oanh biết việc này sớm hơn.
- Ừ Nhã Oanh đừng trách mọi người tại anh muốn việc này như thế sau này anh sẽ bồi thường cho em sau. Phải công nhận mang trên người một đống bông băng thuốc đỏ khó chịu thật.
Hà Thúc sau khi đợi cho Thiếu Kiệt trú bỏ hết đồng bông băng trên người mới nói với hắn.
- Thiếu Kiệt giờ cháu sẽ định làm việc này như thế nào. Mọi Thứ đều đã sắp xếp xong rồi đó.cháu xem tình hình thế nào rồi tính. Bây giờ bên ông chỉ còn mỗi cái việc chọn địa điểm của cơ sở chiếc xuất là không ổn thôi.
- Vâng vấn đề cơ sở để cháu xem thử trong nước mình có thể làm được thi cháu sẽ đề xuất còn không thì cháu sẽ tính đến đường khác.
Ngọc Nhi bây giờ thấy Thiếu Kiệt ngồi xuống bàn cùng với mọi người mới nói với hắn.
- Thiếu Kiệt Em đã gọi cho Nhã Kỳ nói cô ấy bao tin về anh cho Ngô Long biết rồi giờ anh định đối phó với hắn sao đây.
Uống một hớp nước Thiếu Kiệt mới đặt cái ly xuống bàn tươi cười nói với Ngọc Nhi.
- Theo anh thấy hắn sẽ nhanh chóng liên hệ với anh để thị uy thôi. Nếu anh đoán không lầm chắc giờ này không chỉ riêng Ngô Long nhận được tin anh bị thương nặng mà còn có những thế lực khác nữa nhưng để xem có bao nhiêu người định thưa nước đục thả câu hay không.
- Bên em cũng đã báo tình hình anh bị thương nặng xem ra sẽ có một số người nhân dịp này sẽ nổi lên chấp nối quan hệ với anh không chừng đấy cứ để những thứ bông băng cần thiết cho việc đối phó họ đi.
Hà Thúc nghe Ngọc Nhi nói cũng gật đầu. Trước đây ông biết được thân thế Ngọc Nhi cũng có chút dè chừng nhưng hôm nay ông tiếp xúc với cô mới biết được Ngọc Nhi là toàn tầm toàn ý với Thiếu Kiệt nên cũng gỡ bỏ phòng bị. Ông vẫn chưa hiểu lắm vấn đề mà Thiếu Kiệt cần thiết phải lên kế hoạch để bán lại một công cụ kiếm tiền hằng ngày đối với hắn.
- Không nói đến vấn đề khác Thiếu Kiệt lần này cháu định làm sao mà bán trang giao dịch vàng của mình cho Ngô Long vậy không phải nơi đó đang là thứ cháu ăn nên làm ra sao? Việc bán như thế với giá cao Ngô Long chắc gì đã mua.
- Mua chứ ông! Hắn đang thắng thế nếu mà cháu đang thua thiệt bản tính của gia đình đó là muốn cho cháu bị cắt đứt nguồn kinh tế. Nên chắc chắn phải mua. Dù cho lần này Nhã Kỳ chỉ báo cáo là cháu đi tham gia sự kiện để kiếm nhân viên về cho mình. Nhưng đã muốn thắng cháu và chứng tỏ mình Ngô Long bắt buộc phải mua sàn giao dịch vàng. Nơi hắn thất bại hắn sẽ từ nơi đó đứng lên.
Hà Thúc lúc này cũng âm trầm. Đúng là những người bên Ngô gia rất hay làm cái phong cách này. Họ thường vấp ngã ở đâu lại đứng lên ở đó đây không phải ngày một ngày hai mà là thói quen hình thành từ phía trên Ngô Kỳ cũng thế thì chắc Ngô Long cũng không sai biệt.
- Cháu bán cho hắn như thế không phải là sẽ mất đi nguồn thu sao? Như thế đâu có lợi tuy cháu có công ty ở nước ngoài và kiếm được tiền thì cũng không nên đưa cơ hội cho người khác chứ.
Thiếu Kiệt lúc này chỉ cười cười đối với việc sàn giao dịch bị cấm sau này hắn nhất thiết cần phải can thiệp một chút bởi vì hắn điều hành và Hà Thúc lẫn Lưu Hoan sẽ không đụng đến nhưng Ngô Long thi lại khác. Chỉ cần có một chút vấn đề xảy ra thì sẽ biết sàn giao dịch vàng thành nơi lừa đào đem tội danh này đổ lên đầu của Ngô Long khi Thiếu Kiệt đã thật sự rút chân hoàn toàn ra khỏi việc này.
- Cũng không phải là món lợi nhuận mà lần này Ngô Long nếu mua lại sàn giao dịch vàng thì đây chính là mồ chôn gia đình hắn không thoát được sự chia rẽ phe phái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...