Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

Thi xong, mỗi ngày sau khi tan học Hitomi đều dành hầu hết thời gian ở văn phòng ban kỷ luật.

Theo cậu biết, kết thúc kì nghỉ hè sẽ lập tức tổ chức bầu cử hội trưởng hội học sinh.

Bầu xong hội trưởng mới, ban kỷ luật sẽ tái cơ cấu, đồng thời cũng dùng cách tuyển cử chọn ra một trưởng ban mới.

Mayumi, Mari và Jyumonoji đã là năm cuối của niên khóa. Cửu Hiệu Chiến sẽ là dấu mốc đánh giá huy hoàng cuối cùng tại trường Đệ Nhất của họ.

Truyền thống... phải nói là theo tật xấu cũ, công việc bàn giao vị trí trưởng ban kỷ luật chưa bao giờ vẹn tròn, về cơ bản đều là người trước đem tài liệu hoạt động - hầu như không được chỉnh lý - kèm chức vị ném cho người kế nhiệm xử lý.

Năm đó Mari làm trưởng ban ban kỷ luật ngay từ năm một, nên không có vấn đề gì lớn với việc bàn giao. Còn những học sinh năm hai cô định chọn lại thiếu kinh nghiệm liên quan đến ban, vì vậy Mari hi vọng có thể cố giảm thiểu rắc rối khi bàn giao.

Tất cả tài liệu chuyển giao phải chuẩn bị Mari đều ném cho hai thằng năm nhất, Hitomi và Tatsuya chỉnh lý.

Mặc dù cảm giác mình giống như cu li sai vặt, nhưng làm cấp dưới thấp cổ bé họng, khó lòng mà cãi lại bà chằn kia được, vả chăng, Hitomi cũng xem đây là một chuyện giải trí rèn luyện tính kiên nhẫn của bản thân.

Tatsuya thì phàn nàn ngay khi nhận lệnh từ Mari.

"Tôi bắt đầu thấy mình như cô bé lọ lem…~_~"

"Bề ngoài lọ lem, bên trong dì ghẻ hả? Kiểu bản tính hai mặt này thú vị đó chứ...≧◔◡◔≦!"

"..."

Nhận xét đúng lắm, Hitomi trong lòng thầm nhổ nước bọt.

Ai đời nhờ cậy người khác làm việc mà có thể so sánh tươi mát thoát tục vậy không.


“Chính xác Cửu Hiệu Chiến sẽ bắt đầu khi nào, Mari-san…?!” 

Hitomi một bên vừa dọn dẹp vừa hỏi, Tatsuya tay phải bê lấy chồng giấy, dỏng tai lên nghe.

"Để coi, ngày ba đến ngày mười hai tháng tám, tổng cộng mười ngày…!”

"Lâu ghê."

"Ừm? Cậu chưa đi xem bao giờ à?"

"Chưa, vì lý do cá nhân nên tôi rất ít đi xem..." 

Cái này thì Hitomi hoàn toàn nói dối. 

Trên thực tế, bản thân cậu nhiều nhất coi ở trên mạng, cùng với đọc lấy tin tức từ Kuro, lấy đâu ra mà xem nhiều với ít, một lần còn chẳng có nữa là.

“Nói chung phiền toái bây giờ còn ít...Đợi đến lúc chính thức bắt tay vào chuẩn bị cho Cửu hiệu chiến thì chẳng có thời gian để chỉnh lý tài liệu đâu. Việc cần làm nhiều như núi: Sau khi quyết định tuyển thủ dự thi xong phải tiến hành luyện tập các môn sẽ tham gia, điều phối dụng cụ, thu thập và phân tích thông tin, vạch chiến lược các kiểu...(-.-)"

“Dài dòng quá...Nhưng công việc này chắc chỉ dành cho đám tham dự Cửu Hiệu Chiến thôi chứ...Nhiệm vụ của chúng ta là ngồi xem và reo hò, phải không Mari-san…!” 

Hitomi đánh cái ngáp dài, than thở nói.

“Nếu ai cũng nghĩ như cậu thì trường ta còn đâu vị trí số một…(~_~)!” - Mari đánh cái lườm nguýt nhìn Hitomi.

“Mặc dù nhân số đều đã định ra sẵn, nhưng nhớ không nhầm thì vẫn còn một vài chỗ trống...Hai cậu có hứng thú thì đăng ký thử xem...Đặc biệt là ghế Kỹ Sư pháp thuật, tôi thấy nó khá hợp với cậu đấy, Tatsuya.”


Nghe nhắc tới tên mình, Tatsuya ngẩng đầu, thoát khỏi mớ bòng bong dưới đất, lắc lắc đáp: “Cái đó chỉ là nếu thôi, Wanatabe sen-pai!”



Theo như Mari nói, Cửu Hiệu Chiến vẫn còn thiếu một đến hai chuyên gia kỹ sư pháp thuật, còn tuyển thủ cơ hồ đã chốt danh sách.

Hitomi cảm giác được hai món này vô duyên với cậu, mà lại bản thân cũng lười nhát chẳng muốn tham gia tí nào.

Như cậu đã đề nghị lúc trước, ngồi trên khán đài xem, reo hò và cổ vũ chả phải tốt hơn ư.

Huống hồ gì, làm một học sinh khóa Hai, vẫn còn là năm nhất, cho dù tự đề cử đi thi, lại có bao nhiêu người đồng ý chuyện đó đây, dẫu rằng cậu đã chứng minh thực lực bản thân.

Hitomi yên chí làm cá ướp muối, nhưng không trở ngại thú vui đi quan sát mọi người tập luyện.

Ví dụ như hai anh em nhà Shiba chẳng hạn.

Chuẩn xác hơn thì chỉ có mỗi mình Miyuki, Tatsuya chỉ làm người phụ trách đưa đón, hậu cần chuẩn bị các kiểu.

Mấy hôm trước, cậu và Tatsuya đã đi thi lấy bằng lái xe, để tiện bề di chuyển.

Sự tiến bộ của kỹ thuật quản lý giao thông tập trung đã làm thay đổi hoàn toàn hình thái tàu điện, các toa xe chạy bằng điện trở thành phương tiện giao thông công cộng chủ yếu trong nội thành. Phòng quản lý tập trung sẽ điều khiển toàn bộ vận hành của xe trên các tuyến đường ray, chú ý vấn đề an toàn, tiện lợi và nhu cầu vận chuyển cao.

Mặt khác, kỹ thuật quản lý giao thông đường bộ lại không phát triển nhanh như mong đợi. Đường cao tốc nối các thành phố đã sử dụng hệ thống vận hành tự động, nhưng hệ thống quản lý xe cộ cho đường phố thường và đường lớn nội thành mới chỉ áp dụng thử nghiệm ở các thành phố lớn, chưa đến giai đoạn phổ cập toàn quốc.


Trong khi đó, hệ thống trí thông minh hỗ trợ lái xe đổi mới từng ngày.

Xe hiện đại chỉ cần chưa cải tạo trái phép, có muốn gây tai nạn giao thông cũng không được.

Tuy nhiên, vẫn phải trả một cái giá lớn hơn nữa cho sự an toàn. Những tài xế mới - nói thẳng ra là những tài xế tồi, dù không thể gây tai nạn, vẫn dễ dàng gây ách tắc giao thông. Thay chỗ những vụ va chạm liên tiếp là những vụ phanh xe khẩn cấp liên tiếp, làm tắc đường trở thành kết quả tất yếu.

Để tránh tổn thất cho xã hội - coi như đây là lý do ngoài mặt, hiện nay vẫn giữ hệ thống bằng lái xe, dẫu chẳng còn phải quá để tâm đến chuyện an toàn.

Cảm thấy lời đề nghị của Tatsuya không tồi, đồng thời đã sở hữu bằng lái, Hitomi cũng đi sắm cho mình một chiếc xe điện mới toanh.

Tuy rằng không phải là loại mới nổi, đắt giá hay xịn nhất trên thị trường, thế nhưng nó nhìn vui mắt và có ngoại hình phù hợp với thẩm mỹ quan của Hitomi.



Đích đến: Đền Kyuchou

Tham dự huấn luyện: Shiba Miyuki

Người huấn huyện: Kokonoe Yakumo

Người quan sát: Shiba Tatsuya, Kizari Hitomi.

Miyuki đã được ngầm quyết định trở thành tuyển thủ Cửu hiệu chiến nên cần rèn luyện và nâng cao năng lực thể chất từ trước.

Cửu hiệu chiến tổ chức các môn thi đấu chú trọng kỹ năng pháp thuật, không có nghĩa không cần đến thể lực. Trong "Xung lãng cạnh tốc", tuyển thủ có tốc độ phản xạ và khả năng thăng bằng tốt hơn sẽ chiếm ưu thế. Trong "Quần cầu thưởng phân", theo chiến thuật sẽ cần một thể lực tốt.

Pháp thuật sở trường của Miyuki là giảm tốc và đóng băng, chuyên môn đặc hiệu chính là Nillfaheim - Địa Ngục Băng Tuyết. Phạm vi quần công với sức mạnh bá đạo.

Bởi vậy có thể nói môn "Băng trụ công phòng" quả thật như được tổ chức cho riêng cô, đừng bảo phần Tân Sinh, tham gia phần Chính Quy cô cũng nắm chắc phần thắng.


Từ năm nay phần Tân Sinh bắt đầu chia tổ nam nữ thi riêng, làm cho số môn dự thi tăng lên, Miyuki chắc sẽ tham dự một môn khác là "Ảo cảnh trích tinh", phải thực hiện động tác "Dùng gậy tròn bổ vỡ quả cầu ánh sáng trong không trung".

Hitomi gặp Tatsuya đang chở Miyuki bằng xe điện đi mua chung với cậu hôm bữa, hai người cùng đỗ xe ở trong bãi rồi đi vào chùa chào hỏi Yakumo.

“Trụ trì thường làm gì ban đêm nhỉ…?!” - Hitomi thuận tiện hỏi một câu.

Cậu cũng không có sử dụng Kenbunshoku Haki, vì làm thế sẽ tự tiện xuyên thấu tư ẩn một số người, Hitomi không thích như vậy. Thông thường cậu hay duy trì phạm vi là ba đến năm mét, đủ để phản ứng đa số tập kích.

“Có lẽ mọi người đang tiến hành huấn luyện...Ngày nào cũng thế cả!” - Tatsuya đáp.

Do đã lâu chưa trở lại đền Kyuchou, cho nên thói quen của mọi người, Hitomi không thể nhớ hết được.

Cơ mà đúng như dự đoán, khi họ vừa đến gần đạo trường tối om om liền cảm nhận được bầu không khí đè nén, nghe được tiếng bước chân thi thoảng truyền ra, cùng tiếng ngã xuống sàn nhà.

Hitomi lặng lẽ mở cánh cửa cổ xưa để tránh ảnh hưởng đến việt luyện tập của các đệ tử.

“Kì quái, tự dưng im bặt…(o 0)?!” - Hitomi lầm bầm, đầu ngó nghiêng sang một bên, đột nhiên tay phải vươn ra trước mặt, hai ngón kẹp chặt.

Póc!

Kunai - Phi tiêu…!?

“Há há...Là Kizari -kun sao, làm ta cứ tưởng là Tatsuya...Mà thôi, Kizari-kun đã đón đỡ được thì tiếp thêm vài chiêu của ta xem sao…!”

“Kokonoe trụ trì…!”- Hitomi nhíu mày nhìn quanh, chỉ nghe giọng nói nhưng không thấy bóng người. Tuy nhiên, ông thầy chắc hẳn đang rất đắc chí trốn ở đâu đó cười thầm.

[Đã vậy thì đừng trách, Kokonoe trụ trì…(- -)!]

Hitomi trong bụng cười lạnh, Kenbunshoku Haki lập tức mở rộng ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui