Translator: Nguyetmai
Hải Hạ và Tinh Long nằm cùng trên một đại lục, có lẽ là do mùa hè ở Hải Hạ nóng và ẩm hơn nhiều nên phong tục và con người ở đây cũng thoáng hơn, có thể thấy được rất nhiều trai xinh gái đẹp mặc đồ bơi tung tăng trên bãi biển.
Đoàn tàu dừng lại ở nhà ga quân dụng, nhìn qua cửa sổ xe mới thấy ở sân ga chỉ có duy nhất một ông chú mặc áo phông rộng xanh xanh đỏ đỏ và đeo kính râm đang đứng, xem chừng đây chính là người tới đón bọn họ.
Hàn Tiêu xuống xe cùng với đội ngũ, Kỳ Bách Gia đi trước, nói với ông chú lòe loẹt đeo kính râm: "Cục 13 của Tinh Long, Kỳ Bách Gia."
Ông chú đeo kính râm cười ha hả tháo kính xuống để lộ khuôn mặt chán chường đầy râu ria lởm chởm, khí chất bình thường vô cùng, trông chẳng khác nào một chú già bán hàng rong đang ngồi rung chân chờ khách trên phố.
"Cục tình báo Hải Hạ, Diệp Phàm."
Hàn Tiêu lập tức sặc nước miếng.
Diệp Phàm?!
Ông chú là Diệp Phàm nào cơ?
Chuyện gì đã xảy ra với thân thể đó vậy?
Sự ngầu lòi của ông đâu? Vẻ đẹp trai lạnh lùng ngạo nghễ đâu cả rồi?
Phong cách này không phù hợp với ấn tượng của tôi với bất cứ một người nào tên là Diệp Phàm hết!
Diệp Phàm liếc nhìn đoàn tàu thủng lỗ chỗ, hỏi: "Mấy người gặp dã thú à?"
"Một con Hắc Địa trùng be bé thôi, không đáng lo."
Kỳ Bách Gia vội tằng hắng một tiếng. Mặc dù tình hình lúc ấy có mạo hiểm đấy, nhưng tuyệt đối không thể đánh mất uy phong trước mặt người Hải Hạ được, nhất định phải bày ra phong thái bình thản, đây là việc làm đúng đắn trong chính trị chứ không phải sĩ diện hão gì hết.
"Vậy mọi người đến nơi an toàn thế này quả thực là may mắn."
Diệp Phàm cười ha ha, không có ý định tìm tòi xem lời Kỳ Bách Gia là đúng hay sai.
Nói được vài câu xong Diệp Phàm lại đeo kính râm lên rồi tiếp tục nói: "Việc này không nên chậm trễ, chúng ta phải tìm quan chỉ huy để báo tin và lập hồ sơ trước đã, sau đó mới có thể xuất phát được. Đừng ngại phiền, chúng tôi đã rút gọn ít nhất chín mươi chín phần trăm quá trình làm việc so với Hồng Phong rồi đấy."
Có vài nhân viên mỉm cười hùa theo, sự quan liêu cứng nhắc của Hồng Phong thực sự là một cản trở không nhỏ. Lại nhắc tới lần trước, khi người Shanu đứng ra làm trung gian giúp Titus và Hồng Phong hợp tác nhằm diệt trừ một thế lực quân phản động, việc còn chưa bắt đầu mà người Shanu, những người nổi tiếng về tính nóng vội, đã bị các thủ tục và báo cáo lằng nhằng của Hồng Phong làm cho phát điên, suýt nữa còn đánh nhau với cán bộ Hồng Phong ngay tại bộ tổng tư lệnh Kaloma của tổ chức tình báo Hồng Phong.
Thông báo hành động liên hiệp là quá trình lập hồ sơ lưu trữ nhiệm vụ ở chỗ cán bộ chỉ huy của song phương, sau đó mới bắt đầu chấp hành nhiệm vụ.
Trong nhiệm vụ lần này, quân đội Hải Hạ phụ trách tấn công, tổ Mật vụ sẽ có nhiệm vụ thâm nhập, điều tra tình báo và các công việc liên quan tới trinh sát trước khi khai chiến như tìm hiểu về vị trí cụ thể của Ám Nha cốc và phân bố vũ trang trong căn cứ.
Trên đường có thể thấy từng chiếc xe việt dã quân dụng mới tinh và những chiếc xe tăng cỡ nhỏ đang ở trong gara, ngoài ra còn có xe chuyên chở máy phóng tên lửa, từng tốp binh sĩ đang vận chuyển đạn dược cùng vật tư.
Trương Vĩ, Địch Tố Tố, Mã Thanh Dương và các thành viên tổ Mật vụ Tinh Long trở nên kiệm lời hơn, mắt cũng nhìn thẳng, hoàn toàn khác hẳn so với dáng vẻ líu ríu trên tàu, chắc phải tám mươi phần trăm là do ảnh hưởng của cái gọi là vinh dự Tổ quốc rồi. Hàn Tiêu thấy thế nên cũng không thể quá đà, anh đành phải đi trong đội ngũ một cách lặng lẽ như thể chỉ đang tiện đường đi mua tương vậy.
Cán bộ chỉ huy, thượng tá Celtic là một sĩ quan trung niên da trắng với nét mặt nghiêm nghị, lúc này ông ta đang quan sát địa đồ chiến lược treo trên tường, nghe thấy tiếng mở cửa, ông ta cứ ngỡ là phó quan của mình nên quát nạt mà không cần quay đầu lại: "Tôi đã bảo rồi cơ mà, dừng quấy rầy vào lúc tôi đang suy nghĩ!"
Diệp Phàm tằng hắng một tiếng: "Thượng tá, người Tinh Long tới lập hồ sơ ạ."
Celtic quay đầu lại, thấy người tới là Diệp Phàm thì vẻ mặt ông ta dần dịu xuống. Celtic quét mắt nhìn mấy người Tinh Long, trong ánh mắt ông ta là vẻ lạnh lùng và xét nét không hề che giấu. Ông ta hừ một tiếng, mở ngăn kéo lấy một tập hồ sơ ra, đóng dấu đánh cộp một cái rồi mới thản nhiên nói: "Dẫn họ đi nghỉ ngơi một lát đi, chừng một tiếng sau họ sẽ cùng xuất phát với người của chúng ta."
Thái độ của Celtic với người của Cục 13 thực sự là hờ hững và lạnh lẽo, vậy nên Diệp Phàm cũng chỉ dẫn họ tới một gian phòng nghỉ đơn sơ rồi dặn dò: "Đừng đi lung tung, một lát nữa sẽ xuất phát."
Diệp Phàm đi rồi, trong căn phòng chỉ còn lại người một nhà, cuối cùng Lâm Diêu mới dám lên tiếng, cậu ta khẽ nói: "Sao cứ cảm thấy những binh lính ngoài kia nhìn chúng ta bằng ánh mắt kỳ cục thế nào ấy, có vẻ như họ đang cố gắng xa lánh chúng ta, còn cả cái ông cán bộ chỉ huy kia nữa, dường như ông ta rất căm thù chúng ta thì phải."
Mã Thanh Dương cười nhạo: "Cậu không biết à, trước kia Tinh Long và Hải Hạ từng đánh nhau. Người Hải Hạ cũng không ưa gì chúng ta đâu, hơn nữa các tổ Mật vụ ra nước ngoài làm nhiệm vụ hợp tác toàn phải chịu mấy cơn giận vô cớ như vậy thôi. Lão Celtic kia cũng chẳng có vẻ gì là người theo phái ôn hòa cả."
Trường hợp có nhiều phe phái đối lập trong Cục 13 cũng không phải xa lạ gì, hầu như các quốc gia đều tồn tại tình huống này. Hồng Phong, Ordifen theo khuynh hướng bảo thủ, Thụy Lam và Titus thì khá mạnh bạo, cứng rắn, Tinh Long với Hải Hạ thì khá trung hòa.
Lâm Diêu khó mà tin được lời này: "Vậy tại sao ở Cục vẫn muốn hành động hợp tác với Hải Hạ? Nếu Hải Hạ mang chúng ta ra làm bia đỡ đạn thì sao giờ?"
"Chuyện của cấp trên ai mà biết được, chỉ có thể trông chờ vào sự cẩn thận của bản thân thôi."
Mã Thanh Dương không để ý chuyện đó lắm, là một kẻ lõi đời trong phòng hành động bí mật, hắn đã quá quen thuộc với những chuyện này rồi.
Kỳ Bách Gia hắng giọng, giải thích: "Yên tâm, những việc liên quan tới chuyện điều động mọi người thì đều cần có sự đồng ý của tôi."
Nói chuyện một lát, đám người cũng dần an tĩnh lại, họ nhắm mắt nghỉ ngơi, điều chỉnh trạng thái trước khi làm nhiệm vụ.
"Tôi ra ngoài hút điếu thuốc đã."
Hàn Tiêu đứng dậy, anh đi ra phía cửa phòng nghỉ, châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu. Khói thuốc đi qua cổ họng, dạo quanh phổi một vòng rồi mới thoát ra khỏi lỗ mũi, theo làn khói, tinh thần anh cũng dần thả lỏng.
Anh giả vờ như không nhìn thấy những cái nhìn lạnh lùng thỉnh thoảng lại lia qua đây của đám binh sĩ đang vận chuyển vật tư cách đó không xa mà chỉ âm thầm tập trung vào bảng thông tin vừa mới xuất hiện.
[Bạn đã khởi động nhiệm vụ trận doanh "Ám Nha cốc"]
[Tóm tắt nhiệm vụ: Đây là một hành động quân sự với quy mô chiến tranh cỡ nhỏ, là một thành viên của Cục 13, bạn sẽ tham dự hành động lần này, hãy xem xem bạn có thể làm được những gì nào!]
[Nhắc nhở: Vì đây là chuỗi nhiệm vụ trận doanh nên trong nhiệm vụ này, bạn phải hoàn thành những yêu cầu sau]
[Trinh sát 1: nhiệm vụ đoàn đội, trinh sát tình hình ở thị trấn Crow, thưởng 3000 điểm kinh nghiệm]
[Trinh sát 2: nhiệm vụ đoàn đội, trinh sát tình báo cụ thể của căn cứ Ám Nha cốc, thưởng 8000 điểm kinh nghiệm]
[Đội viên hậu cần: nhiệm vụ cá nhân, hoàn thành hai mươi lần sửa chữa trang thiết bị cho đồng đội, thưởng 5000 điểm kinh nghiệm]
[Sát thủ Ám Nha: nhiệm vụ cá nhân, ám sát 8 tên lính gác trạm, thưởng 18000 điểm kinh nghiệm]
[Xung đột trực diện: nhiệm vụ cá nhân, giết năm mươi binh sĩ của Manh Nha, thưởng 35000 điểm kinh nghiệm]
[Chém đầu 1: giết Domon, thưởng tùy theo mức độ cống hiến]
[Chém đầu 2: giết Lý Tiết, thưởng tùy theo mức độ cống hiến]
[Chém đầu 3: giết Phan Khuông, thưởng tùy theo mức độ cống hiến]
[Phá hủy căn cứ Ám Nha cốc: hoàn thành mục tiêu của hành động, thưởng tùy theo mức độ hoàn thành nhiệm vụ và mức độ cống hiến]
[Sau khi kết thúc nhiệm vụ, căn cứ theo các mục tiêu đã hoàn thành và biểu hiện để cho điểm và các loại thưởng thêm khác.]
Hàn Tiêu vốn cho rằng nhiệm vụ lần này chỉ là một nhiệm vụ thông thường, chẳng ngờ nó lại là nhiệm vụ trận doanh. Như vậy thì càng tốt, sẽ có nhiều không gian để hành động hơn.
Có rất nhiều loại nhiệm vụ khác nhau như nhiệm vụ cạnh tranh, nhiệm vụ thưởng, nhiệm vụ chuỗi, nhiệm vụ trận doanh, chỉ cần hoàn thành phần lớn mục tiêu của nhiệm vụ thì chắc chắn phần thưởng sẽ không ít, cuối cùng lại còn có đánh giá và khen thưởng thêm nữa.
Hàn Tiêu đang hút thuốc thì có một người phụ nữ tóc ngắn màu đỏ đi tới đứng ngay trước mặt anh, cô ta hỏi anh với giọng điệu hoài nghi: "Anh là người Tinh Long à?"
Hàn Tiêu nhìn cô ta rồi gật đầu: "Coi như là thế đi."
Vừa dứt lời, cô ả tóc đỏ lập tức rút một con dao găm bên hông ra, bất ngờ đâm về phía cổ Hàn Tiêu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...