Siêu Thần Cơ Giới Sư

Translator: Nguyetmai

Đoàn tàu rung lắc một cách điên cuồng, nguyên nhân của sự chấn động này nằm ở một toa tàu phía sau, đám đặc công cố sức đứng cho vững rồi vội vàng lao ra cửa toa để xem xét tình hình. Vừa mới nhìn, họ lập tức phải giật mình kêu thét lên.

Trong màn đêm, có một con nhuyễn trùng to tướng màu đen đang quấn quanh toa tàu, nó cuộn tròn từng vòng rồi lại từng vòng, chiều dài phải tới vài chục mét. Bên ngoài cơ thể nó được bao bọc bởi một lớp xác kitin đen kịt, trơn trượt và sáng bóng, lớp xác này phản chiếu ánh trắng trông thật dữ tợn và kỳ dị. Cái đầu cũng đồng thời là miệng của nhuyễn trùng với những lớp răng tầng tầng kéo dài tới tận cổ họng, bây giờ cái miệng ấy đang ngoạm từng mảng vỏ tàu sắt, khiến tàu thủng lỗ chỗ. Có một nhân viên làm việc bên ngoài đã bị nó nuốt chửng, tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp trọn vẹn thì đã bị hàm răng sắc nhọn kia nghiền nát thành thịt vụn.

Hàn Tiêu giật nảy mình, những ý nghĩ liều lĩnh vừa mới nhen nhóm của anh đã bị dập tắt hoàn toàn.

Sắc mặt Kỳ Bách Gia thay đổi hẳn:

"Hắc Địa trùng!"

Hàn Tiêu móc Cuồng Ưng sau lưng ra, bắn một phát súng vào đầu của con quái vật to lớn với lớp giáp xác màu đen kia, sau đó anh nhìn thông báo tin tức chiến đấu hiện ra, cảm thấy trái tim mình như bị siết chặt.

Hắc Địa Trùng

Loại hình: "Thời kỳ ấu niên" Level 10/"Thời kỳ thanh niên" Level 10/"Thời kỳ tráng niên" Level 10/"Thời kỳ phát tình" Level 10/ "???" Level 8

Tuổi tác: 71 tuổi

Thuộc tính: sức lực 80, nhanh nhẹn?, sức chịu đựng?, trí lực?, thần bí?, sức hấp dẫn 1, may mắn 2


Sức mạnh: 0

Mức năng lượng:?

HP:?

Sở trường: Xác ngoài là một lớp kitin dày (lực phòng ngự +20), ưa bóng tối (các thuộc tính tăng thêm 15% trong hoàn cảnh tối), thân hình khổng lồ (HP +1000, tỷ lệ chí mạng giảm 20%), nhai sắt (hư hỏng ngoài định mức với kim loại là 25%), có một chút huyết mạch của Địa Long (HP +2000, tính kháng cự dị thường +10%),???,???,???

Kỹ năng: quấn giết Level 7, trườn Level 10, cắn Level 6, phun ra axit mạnh Level 5,???,???,???.

Ngay cả chỉ số may mắn của một con dã thú cũng còn nhiều hơn mình, bây giờ phải tìm ai để cãi lý đây?

"Bắn đi!"

Đám đặc công nhanh chóng lấy súng ngắn bên người ra, tới tấp bắn trả. Tiếng súng đinh tai nhức óc, từng viên đạn va chạm với lớp xác nặng nề của Hắc Địa trùng làm tóe lên ánh lửa, thật khó để tạo ra tổn thương cho nó.

Khu dã ngoại của Hải Lam Tinh cực kì nguy hiểm, đây là nơi mà các loại dã thú hung mãnh hoành hành. Trong lịch sử, đã có rất nhiều lần thú triều gây ra thảm kịch đồ sát cả một thành phố, loài người phải dựa vào sức mạnh trí tuệ tập thể mới miễn cưỡng đứng được trên đỉnh chuỗi thực vật nơi đây.

Hắc Địa trùng sống lâu, độ dài thân thể cũng phát triển không ngừng cùng với tuổi tác, đây vốn là một loại sinh vật ưa bóng tối có tính tình hiền lành, thông thường sẽ ngủ say trong lòng đất, rất ít khi hoạt động, trừ khi nó bị một chấn động lớn trên mặt đất đánh thức.

Đám người lập tức hiểu ra vấn đề, chắc chắn do đoàn tàu đi qua đã khiến con Hắc Địa trùng to lớn này thức giấc.


Để tránh gặp phải dã thú, mỗi một đoạn đường sắt đều phải có nhân viên bảo dưỡng với đầy đủ các trang bị chuyên môn trông nom, họ sẽ sử dụng các thiết bị này để kiểm tra đường sá theo định kỳ, trong số các máy móc đó còn có dụng cụ thăm dò sinh mệnh của Hắc Địa trùng dưới lòng đất, nếu như không phải con Hắc Địa trùng này tới sau đợt kiểm tra gần nhất thì chính là do nhân viên bảo trì vì mang tâm lý may mắn mà đã lười biếng.

Các nhân viên ở phía ngoài bị xem như con mồi, họ bối rối rút súng phản kích, thế nhưng uy lực của súng cự ly ngắn quá nhỏ bé, thậm chí còn chẳng đủ để gãi ngứa cho con Hắc Địa trùng có hơn một trăm điểm phòng ngự này.

Tất cả bom và súng uy lực lớn đều được đặt trong kho trên một toa tàu, không may toa tàu đó chính là toa đang bị Hắc Địa trùng tập kích, đám đặc công không cách nào lấy được vũ khí ra, tình cảnh hiện giờ hết sức hung hiểm bởi lẽ họ không thể đánh nổi Hắc Địa trùng chỉ với những khẩu súng ngắn có sẵn.

Tình hình trở nên hỗn loạn, gió lớn quét sạch toa tàu khiến một số tạp vật bị văng ra khỏi những lỗ thủng rồi bay ra ngoài chiếc tàu cao tốc, sau đó bị gió cuốn đi. Đoàn tàu nghiêng một góc mười lăm độ, sàn xe cọ vào đường ray tạo thành những tiếng vang chói tai, tia lửa bắn ra tung tóe, có cảm giác như chiếc tàu này sẽ bị lật bởi trọng lượng của con Hắc Địa trùng khổng lồ bất cứ lúc nào.

"Tránh ra!"

Lý Nhã Lâm quát lên rồi lao nhanh tới, cô bung ra con dao gấp của mình, dao gấp trên tay mang theo ánh sáng vàng kiêu ngạo đã bổ một nhát thật mạnh xuống lớp vỏ ngoài của Hắc Địa trùng, một tiếng "két" vang lên, cùng với đó là vết rách có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Có tác dụng rồi!

Võ đạo giả có thể phát huy khí lực và lực phá hoại của mình trên diện rộng nhất, quyền cước của họ cũng mang theo sức mạnh phi thường, thực sự có thể phát huy tác dụng trong những tình huống thế này.

Mắt Địch Tố Tố sáng lên, cô ta cũng lao theo, rút ra con dao gấp của mình, ánh sáng xanh chói lòa phủ kín lưỡi dao, cô ta dùng tốc độ nhanh như chớp cùng với sức mạnh của mình để chém bay một miếng giáp xác nhỏ, cuối cùng chỉ để lại trong mắt mọi người một tàn ảnh màu xanh nhạt.

Hắc Địa trùng mặc xác hai người họ, nó ỷ vào da dày thịt béo, rất bình tĩnh theo kiểu "Các người muốn đánh sao thì đánh, ta mà động đậy coi như ta thua", sau đó nó chầm chậm siết chặt cơ thể để khiến cho toa tàu dần dần biến dạng. Dã thú ở Hải Lam Tinh cực kì mạnh mẽ, cực kì nhiều sở trường, lại có thể chịu đòn. Hắc Địa trùng rõ ràng là một quái vật cấp độ Boss dã ngoại, nếu không có một đội quân với vũ trang được hiện đại hóa thì khó lòng giết được nó. Xét trên góc độ game thủ thì ít nhất cũng phải có năm tới mười game thủ ngang cấp mới có thể tạo thành đội đi khiêu chiến với Hắc Địa trùng, đương nhiên cũng có một vài cao thủ với kỹ thuật siêu quần có thể đánh solo thành công.

Lại thêm hai miếng bánh ngon hình người bị Hắc Địa trùng nuốt thẳng xuống bụng, loại đồ ăn này ngon hơn Sa trùng dưới lòng đất nhiều, những chiếc răng của Hắc Địa trùng liên tục nghiến chặt, chẳng khác nào nó đang nhấm nháp món ngon mới lạ khó kiếm được này.


Các nhân viên rùng mình, uy thế tới từ tầng trên của chuỗi thức ăn khiến họ không đứng vững nổi nữa. Trong tình huống này, dường như con người đã bị lấy đi trí tuệ mà họ luôn tự hào, trở thành những con cừu non đang chờ bị làm thịt.

"Lửa, Hắc Địa trùng sợ lửa!"

Địch Tố Tố hét lên.

Hắc Địa trùng là loài có thị lực bị thoái hóa, nó rất nhạy cảm với lửa, ánh sáng và những thứ có nhiệt độ cao, những thứ này cũng mang lại hiệu quả như pháo sáng với mắt người vậy, sẽ gây ra tổn thương đối với thị lực của Hắc Địa trùng.

Nếu còn tiếp tục giằng co thì sợ rằng đoàn tàu này sẽ bị phá hủy mất. Mọi người đều ý thức được chuyện đó, họ lập tức hiểu ra lựa chọn duy nhất lúc này là dùng lửa để đẩy lùi Hắc Địa trùng. Trương Vĩ vội vàng lấy ra đạn cháy của mình, đây là loại đạn đặc biệt, thông thường đặc công cũng chỉ dùng đạn bình thường mà thôi.

Rầm rầm rầm!

Trong chốc lát, trên lớp giáp xác đao thương bất nhập của Hắc Địa trùng đã dấy lên ngọn lửa mãnh liệt. Con Hắc Địa Trùng từ đầu tới giờ vốn dĩ vẫn luôn bình tĩnh lập tức điên cuồng vặn vẹo rồi dựng thẳng đứng người lên, ánh sáng và nhiệt độ cao của ngọn lửa làm nó khó chịu vô cùng. Nó trở nên hung bạo chẳng khác nào một con chó khi giao phối thất bại.

Hàn Tiêu vẫn đứng yên, biên độ rung lắc mỗi lúc một lớn khiến anh không khỏi lo lắng về khả năng đoàn tàu này sẽ bị lật nghiêng. Chủ yếu là các mật vụ đều có mua đạn cháy của anh, tình hình này cứ để đặc công của Cục 13 xử lý, anh chỉ cần đứng yên một bên, vui vẻ xem là được.

Từng đốm lửa bắt đầu lan tràn khắp cơ thể của Hắc Địa trùng, chẳng bao lâu sau, nó đã không chịu đựng được cảm giác chói mắt vì ánh sáng mạnh gây ra này, nó rú lên một tiếng, thả lỏng toa tàu rồi quay đầu lại đào đất. Đất cát mau chóng xói mòn, chỉ mất có vài giây đồng hồ thôi mà cả thân hình dài tới vài chục mét đã vùi vào lòng đất, chỉ để lại một ụ đất dồn lên che đi đường hầm mà nó vừa đào ra, tốc độ này thực sự đáng sợ.

Các nhân viên trở về từ cõi chết lúc này đã nhũn chân, họ đồng loạt xụi lơ trên mặt đất, tim vẫn đập thình thịch.

"Được cứu rồi!"

"Mình vẫn chưa chết, vẫn chưa chết..."


"Mẹ ơi, con nhớ mẹ quá!"

Sự xuất hiện chưa đầy vài phút của Hắc Địa trùng đã gây ra những tổn thất nặng nề, toa tàu nơi nơi đều là lỗ thủng, rách nát tung tóe, nếu không thể đuổi nó đi kịp thời thì hậu quả hẳn là xe hỏng người... Người thì chưa chắc chết, nhưng chắc chắn là đến muộn.

Cũng may còn có đạn cháy, đám người đồng loạt nhìn về phía Hàn Tiêu bằng ánh mắt cảm kích.

Trương Vĩ vỗ vai Hàn Tiêu, thấy mọi thứ đều không cần nói thành lời, cảm giác này thật tuyệt.

"Muốn cảm ơn tôi thì làm ơn mở miệng ra, tôi không biết đọc suy nghĩ của người khác đâu."

"..."

Đám người im lặng.

Anh là chuyên gia phá hoại bầu không khí phải không?

Các nhân viên lấy lại bình tĩnh rồi cũng bắt đầu đứng dậy dọn dẹp đống bừa bộn trên mặt đấy.

Đợt tấn công của Hắc Địa trùng chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn ngủi, sự thật chứng minh đường sắt quân dụng khá an toàn, lần này thực sự là chuyện ngoài ý muốn thôi.

Quang cảnh hai bên đường phần lớn đều là núi cao rừng rậm, đất vàng bình nguyên, nhìn mãi cũng chán.

Trên đường đi, Hàn Tiêu ngồi trong thùng xe Đại Hắc, ngày ngày rèn luyện phương pháp tinh luyện sức mạnh và chế tạo máy móc để kiếm kinh nghiệm.

Ba ngày sau đoàn tàu cuối cùng đã tới nhà ga ở biên giới Hải Hạ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui