Editor: Nguyetmai
Mãi cho tới khuya, Hàn Tiêu mới nghe được có một nhánh quân vận chuyển đang ở nhà kho vật tư gần tổng bộ đang mang một số lớn đạn dược và súng ống đi, sau hai mươi phút nữa sẽ về.
Hàn Tiêu khóa chặt một tên lái xe của xe vận chuyển, đổi khuôn mặt rồi lôi gã ra ngoài, sau khi ra xa, anh bẻ gãy cổ gã rồi đổi thành mặt gã và mặc quần áo của gã vào. Xử lý xác chết là một chuyện khá phiền phức, thế nên Hàn Tiêu chọn cách không chảy máu, không gây mùi tanh. Phương pháp của anh rất cợt nhả, đó là tìm tới game thủ, bố trí cho họ một nhiệm vụ có giới hạn rồi ném thi thể vào trận địa cho họ xử lý. Nhiệm vụ được ký tên là người không xác định thân phận nhưng game thủ đâu có quan tâm chuyện này, chỉ thấy nhiệm vụ có phần thưởng khá là họ sẽ lập tức nhận hỗ trợ ngay.
"Tiện thật." Hàn Tiêu cảm thán, anh đã có ý tưởng mới rồi, game thủ hẳn sẽ trở thành trợ lực giúp anh đột nhập vào trại địch.
Coi như quan hệ trận doanh của game thủ ở Manh Nha đã bị kiên cố hóa nhưng họ vẫn có những nhiệm vụ tự do, tất cả đều là người nhà nhưng bản thân Manh Nha không biết điều này.
Anh ngụy trang thành lái xe, chẳng mấy chốc đã nhận được lệnh. Trên xe có dụng cụ chỉ đường, Hàn Tiêu đi theo đội xe, chỉ nửa ngày sau đã tới kho vật tư, anh tiếp tục dùng cách này để nghe ngóng những tin tức mới.
Sau hai ngày lăn lộn, thay đổi thân phận nhiều lần, cuối cùng Hàn Tiêu đã tới được trận địa bên cạnh tổng bộ.
Vượt qua lưới sắt là có thể thấy được cụm căn cứ đen thui từ phương xa với quy mộ rộng lớn, khí phách trang nghiêm, nó chiếm một diện tích không nhỏ, phải bằng một thành phố cỡ trung. Đây chính là tổng bộ của Manh Nha, Hàn Tiêu biết khu vực trung tâm thật sự của nó được giấu dưới lòng đất.
Hàn Tiêu nghe ngóng tin tức từ các binh lính đồn trú, nếu muốn đi vào tầng ngầm của tổng bộ thì chỉ dựa vào các thủ đoạn thông thường là gần như không có khả năng, vậy nên nhất định phải tìm được một mục tiêu có thân phận đặc biệt.
...
Phương Vân chậm rãi tỉnh lại, y thấy mình đang nằm trên một chiếc giường trong lều vải chữa bệnh, bên cạnh y đều là các thương binh. Bác sĩ thấy Phương Vân tỉnh thì đi tới hỏi: "Đã xử lý vết thương cho anh rồi đấy, anh bất tỉnh một ngày rồi."
"Thị trấn Tamifa thế nào rồi?"
"Quân cứu viện tới kịp nên kẻ địch đã bị đánh tan, một số người trốn thoát, đang thống kê thiệt hại sau chiến đấu."
"Cho tôi xem một chút..." Phương Vân ho khan vài tiếng, bác sĩ vội vàng cầm ấm nước ấm cho y uống. Y giằng lấy cốc nước, ngửa đầu uống một ngụm to rồi thở hồng hộc.
Đãi ngộ cho siêu năng giả tất nhiên là không kém, chẳng mấy mà đã có người lấy thống kê thiệt hại sau cuộc chiến tới, Phương Vân vội vàng lật xem. Khi thấy được các đồng đội của mình đều đã hy sinh, y buồn bã đồng thời cũng nổi giận, sắc mặt y tái xanh, lật nhìn danh sách tử vong của địch, ánh mắt y bỗng tập trung lại.
"Thiếu một kẻ địch rồi." Phương Vân nhận ra kẻ bị thiếu chính là Kanris, cấp trên mau chóng đưa tới tin tình báo về kẻ địch, đây là những hình ảnh trong lúc chiến đấu, thông qua ảnh chụp màn hình rồi so sánh với kho số liệu để xác định thân phận đối phương. Các siêu năng giả có tiếng của Manh Nha cơ bản đều có thông tin trong kho dữ liệu.
"Chính là gã, gọi là Kanris, tôi đã tận mắt thấy gã chết rồi."
Cấp trên nhíu mày: "Nhưng dựa vào tình báo của chúng ta thì rõ ràng là Kanris đã chạy trốn, vẫn còn sống khỏe, hơn nữa chúng ta cũng không tìm thấy thi thể của Kanris."
Một luồng hơi lạnh bốc lên trong lòng Phương Vân, y lập tức nhớ tới "dân chạy nạn" kia.
...
Trong tổng bộ dưới lòng đất của Manh Nha, thủ lĩnh đang trầm ngâm nhìn bản đồ chiến thuật.
Trên bản đồ có các khu vực được đánh dấu màu đỏ và màu xanh lam, màu đỏ là quân của sáu nước, màu lam là thế lực của tổ chức. Màu đỏ đang bao vây màu lam, liên tục thu hẹp địa bàn của màu lam, đây chính là tình cảnh của Manh Nha hiện tại, chiến cuộc đang có xu hướng suy tàn. Thủ lĩnh cũng không so đo chỗ được chỗ mất này, gã không đặt tất cả sức chiến đấu của mình lên chiến trường mà kín đáo chuẩn bị tốt kế hoạch phản kích, thế nhưng gã chưa áp dụng bởi lẽ còn có một tiền đề là phải giải quyết Số 0 có năng lực "Tiên đoán" trước đã, nếu không, kế hoạch này bị phơi bày ra ánh sáng thì sẽ không còn ý nghĩa gì nữa.
Dù "Đứa con của số mệnh" khẳng định rằng Số 0 sẽ tự chui đầu vào lưới nhưng chi tiết vẫn cần có thủ lĩnh bổ sung, gã đã bố trí để chiến trường có một số sơ hở, nếu Số 0 muốn xâm nhập vào tổng bộ, rất có thể sẽ phải qua những tuyến đường này. Thế nhưng các tai mắt được ẩn nấp đều báo tin khiến thủ lĩnh phải thất vọng, hoàn toàn không có một ai thông qua sơ hở để xuyên qua khu giao chiến, đột nhập vào tổng bộ cả.
Phương pháp đột nhập của Hàn Tiêu đã gián tiếp tránh được những nhãn tuyến của gã.
Kéo dài càng lâu thủ lĩnh càng sốt ruột, năng lực "Tiên đoán" của Số 0 như một thanh kiếm Damocles treo trên đỉnh đầu của tổ chức, trói lại cánh tay hành động của tổ chức.
"Vẫn còn chưa tới..." Thủ lĩnh lại hỏi tai mắt theo thông lệ nhưng kết quả vẫn là một câu trả lời làm gã thất vọng, gã bắt đầu hoài nghi "Đứa con của số mệnh", chẳng lẽ lần này lời khẳng định kia đã sai lầm sao.
Bởi vì gã thực sự không hiểu vì sao Số 0 cần phải vào tổng bộ, cũng không nghĩ ra được mục tiêu của Hàn Tiêu là gì.
Đánh chết thủ lĩnh cũng không nghĩ ra mục tiêu của Hàn Tiêu lại là Aurora, chuyện này hoàn toàn không có bất cứ dấu hiệu nào báo trước cả.
...
Khí thải công nghiệp và mây đen đặc bao phủ bầu trời khiến nó mang một màu xám trắng, những đám mây nặng nề như có thể rơi xuống bất cứ lúc nào đã chiếm lấy khắp mười dặm bầu trời, tiếng sấm ù ù mơ hồ vang lên trong núi Vân Trung, sấm sét bị cầm tù trong những đám mây đen, chỉ cần hơi ngửa đầu lên thôi, đám binh sĩ của Manh Nha cũng cảm thấy bức bối trong lòng rồi.
Tổng bộ dưới lòng đất là một khu căn cứ rộng lớn và nghiêm mật, từng chiếc xe qua lại, những lính gác trấn giữ từng giao lộ, kiểm tra đủ các loại giấy tờ, chứng nhận, căn cứ trung ương là một tòa thành sắt thép to lớn, những tòa nhà kim loại hình tháp dữ tợn xuyên thẳng lên trời như một phiên bản thu nhỏ của dãy núi Grey Black vậy.
Cổng vào làm bằng hợp kim rất lớn, hai bên cửa hông là con đường dành cho các nhân viên, ở giữa là đường ra vào cho xe tải với chiều rộng đủ cho ba chiếc xe tăng song hành, chỗ bức tường ngoài thành còn xây dựng từng vị trí hạ cánh cho máy bay, thỉnh thoảng lại có những máy bay trực thăng cất cánh hoặc hạ cánh.
Chỗ cửa lớn đang rất náo nhiệt, quân lính ra ra vào vào, những cảnh vệ đứng thành từng hàng dò xét xung quanh và giữ gìn an ninh.
Trong đó, có một tên cảnh vệ là Hàn Tiêu sau khi đã ngụy trang, anh đảo mắt khắp nơi để quan sát tình hình xung quanh với ánh mắt sáng rực.
Hiệu quả của mặt nạ quang học mô phỏng thông minh rất tuyệt, cách đột nhập này lại xuất quỷ nhập thần, Hàn Tiêu trải qua nhiều lần hành động, cuối cùng cũng đã có được một thân phận có thể đi vào tổng bộ. Để biến thành cảnh vệ, anh đã phải chờ đợi kiên nhẫn trong mấy ngày liền, còn nguyên chủ của thân phận này đi đâu thì không cần phải nói nữa, lúc cần thiết, Hàn Tiêu chưa bao giờ nương tay.
Chờ đến lúc thay ca, Hàn Tiêu đi theo đội ngũ nối đuôi nhau xuống tổng bộ dưới lòng đất, không gian ở đây rất rộng lớn, ngay tầng thứ nhất thôi cũng đã cao hơn mười mét, vừa vào cửa là một khoảng không bao la, các xe tải dỡ hàng, sĩ quan thì đứng tại chỗ chỉ huy, xung quanh rất ồn ào, tiếng động cơ rung lên ầm ầm, khói bụi tràn ngập, chất lượng không khí cực kỳ kém, có lẽ chỉ số PM 2.5 đã bị phá vỡ.
Phía Tây là cánh cổng của nhà để xe, bên trong có rất nhiều xe tải đang đỗ, các hướng khác thì là lối đi cho nhân viên.
Hàn Tiêu đã biết cấu tạo cơ bản của tổng bộ Manh Nha, tổng bộ trên mặt đất và dưới lòng đất được kết nối với nhau, thang máy có phân biệt quyền hạn thông qua thẻ, sau đó nó sẽ đưa người xuống tổng bộ dưới đất. Người có quyền hạn ở tổng bộ trên mặt đất khá nhiều, ngay cả một số game thủ cũng có quyền hạn nhất định (quan hệ trận doanh). Hàn Tiêu âm thầm chọn mục tiêu, chờ tới một nơi bí ẩn và hẻo lánh, anh sẽ thay đổi thành thân phận của mục tiêu, cầm thẻ vào thang máy rồi quét nó trên máy phân biệt. Đèn xanh sáng lên, thang máy dừng tại tầng ngầm, sau khi cửa thang máy mở ra sẽ có một con đường kim loại thông xuống tổng bộ dưới đất.
Mở cửa đi vào, tổng bộ trong lòng đất lộ ra vẻ nghiêm trang và yên tĩnh, những hành lang gấp khúc không náo nhiệt như trên mặt đất, nơi nơi đều chỉ thấy sự nghiêm túc, các thành viên qua lại cũng không có bất cứ biểu cảm nào trên mặt, bước chân họ vội vàng để lộ ra sự bận rộn của từng người. Mắt Hàn Tiêu sáng lên, anh che giấu sức lực, giả vờ như người bình thường, bẻ cao cổ áo lên rồi bước đi, trong đầu anh đang tính toán những bước tiếp theo để hành động.
Tới tổng bộ dưới đất đã coi như thành công một nửa rồi!
Ôi, đây mới là đột nhập này, sư phụ Khang nghỉ hưu được rồi.
Thời gian kéo dài quá lâu sẽ là một bất lợi cho Hàn Tiêu, nếu bại lộ thân phận thì tình cảnh sẽ lập tức trở thành hệ liệt thích khách vô song. Hàn Tiêu xốc lại ba lô trang bị, cảm thấy an tâm hơn một chút.
Nhất định phải thông qua máy chủ để đóng lại hệ thống phòng ngự, như vậy mới có thể cứu người trong tổng bộ được. Hơn nữa một mục tiêu khác của Hàn Tiêu cũng cần phải tiếp xúc với máy chủ, vậy nên chỉ cần bắt người có quyền hạn điều khiển máy chủ cao nhất làm con tin là được, anh cũng đã sớm chọn được một nhân vật có quyền hạn đủ cao.
Cerberos.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...