Editor: Nguyetmai
"Lớn thật."
Bánh Bao Đánh Chó thán phục: "Chỗ này không phải là cảnh tượng mà game thủ mới có thể tiếp xúc được."
Cánh cổng lớn từ từ mở ra để chiếc xe chạy vào, đầu tiên là những đài quan sát nối tiếp nhau, công sự phòng thủ và doanh trại binh lính, những binh lính được vũ trang đầy đủ đang đứng gác, đi tuần, đi sâu vào trong mới tới khu sinh hoạt của cư dân.
Quy hoạch kiến trúc khá tự do chứ không nghiêm ngặt như trong thành thị, đồng thời cũng không có cao ốc. Trên đường xe dân dụng qua lại không ngớt, có cả người bán hàng rong đang rao hàng cùng những cư dân đang dạo phố, tiếng người ồn ào chẳng khác nào một thành phố nhỏ.
Xe dừng lại, mọi người đều xuống xe, Lữ Thừa sai người đi chuẩn bị tiệc. Hắn đã mời Hàn Tiêu làm khách thì tất nhiên phải tận tình hết sức, hắn dẫn ba người Hàn Tiêu đi tham quan xung quanh, thỉnh thoảng có cư dân cười chào Lữ Thừa, có thể thấy hắn rất có danh tiếng ở nơi này.
"Bên kia là nhà máy của tôi, tôi có dây chuyền sản xuất chế tạo súng đạn chuyên dụng."
Lữ Thừa chỉ vào một khu vực kiểm soát được vây quanh bằng lưới sắt, nơi đó là nhà kho, xưởng và nơi nghiên cứu vũ khí của hắn và cả những ống khói đang phun ra khí thải công nghiệp nữa.
Ở một nơi khác có khu cách ly thứ hai với rất nhiều lều bạt bên trong. Nơi này có khoảng mấy trăm kẻ lang thang, làn da trần trụi của họ xám ngắt cùng với những đường vân rạn nứt, trông giống như một tảng đá nứt toác vậy.
Bánh Bao thắc mắc hỏi: "Nơi đó là nơi nào vậy?"
Lữ Thừa thở dài: "Khu cách ly bệnh nặng, những người mắc dịch hạch đều phải vào đó ở để phòng ngừa truyền nhiễm."
"Dịch hạch á?"
Hàn Tiêu ồ lên, đây là một căn bệnh có tính truyền nhiễm rất mạnh và đã biến dị trong phiên bản 2.0 dẫn tới xảy ra đột biến gen, không ngờ lại có thể gặp căn bệnh này ở đây. Hàn Tiêu đang định lên tiếng thì có chuyện đột ngột phát sinh ở khu cách ly bệnh nặng.
Một người bệnh bỗng phát cuồng lao về phía lưới sắt cách ly, người này dùng cả tay lẫn chân hòng trèo được ra ngoài. Một giây sau, tiếng súng đã vang lên, thủ vệ cạnh đó đã phản ứng thần tốc, ngay lập tức dùng súng tiểu liên bắn gục cư dân chạy trốn. Người này ngã xuống đất tắt thở bỏ mình, trong vũng máu còn có mủ dịch sền sệt màu vàng.
Vài bác sĩ mặc trang phục cách ly màu trắng đi ra từ khu cách ly, cất thi thể vào túi đựng xác rồi phun thuốc khử độc lên mặt đất.
Vệ binh vừa bắn chết bệnh nhân chạy trốn đã cất súng, mặt y vẫn lạnh lùng như khi nãy mình chỉ là tiện tay giết một con gà mà thôi.
Những bệnh nhân khác trong khu cách ly im lặng nhìn cảnh này, sắc mặt bọn họ như chết lặng, không khí tuyệt vọng nặng nề như mây đen u ám bao phủ nơi đây.
"Những người nhiễm bệnh khó mà chữa khỏi được, vì không để bọn họ lây nhiễm cho nhiều người hơn nên chỉ có thể kiểm soát nghiêm ngặt như vậy mà thôi." Lữ Thừa giải thích.
Hàn Tiêu quay đầu lại nhìn, những người dân ở xung quanh đó đều đã tập mãi thành quen, họ hoàn toàn không tỏ ra bất kỳ sự phản cảm nào cả.
"Đúng là máu lạnh." Bánh Bao Đánh Chó lầm bầm.
Lữ Thừa thản nhiên đáp: "Lúc đầu chỉ có mười mấy người bị bệnh thôi, có một người biết rõ là mình không thể khỏi được nên trốn ra khỏi khu cách ly, vậy nên số lượng người bệnh hiện nay đã tăng lên tới hơn ba trăm rồi."
Bánh Bao Đánh Chó yên lặng.
[Bạn đã khởi động nhiệm vụ "Nguồn gốc bệnh dịch hạch"]
[Giới thiệu nhiệm vụ: Khu dân cư Hắc Tùng bị bệnh dịch hạch quấy nhiễu, để ngăn chặn sự truyền nhiễm, bạn cảm thấy mình có thể làm gì?]
[Yêu cầu nhiệm vụ: 1. Tìm ra nguồn gốc của bệnh dịch hạch]
[2. Ngăn chặn sự lan truyền của bệnh dịch]
[3. Chữa trị cho tất cả những người mắc bệnh]
[Phần thưởng: Hoàn thành yêu cầu thứ nhất sẽ được thưởng 20000 điểm kinh nghiệm, hoàn thành yêu cầu thứ hai sẽ được thưởng 40000 điểm kinh nghiệm, hoàn thành yêu cầu thứ ba sẽ được thưởng 60000 điểm kinh nghiệm, hoàn thành tất cả các yêu cầu sẽ được thưởng 800 điểm thiện cảm từ khu dân cư Hắc Tùng và bộ đồ chiến thuật cho vệ binh kẻ lang thang]
Cuồng Đao và Bánh Bao cũng nhận được nhiệm vụ.
Nhưng mà Hàn Tiêu không định làm nhiệm vụ này, anh còn bận bịu... à không, dẫn càng nhiều game thủ mới vào cái hố hệ cơ giới đã, còn tận mười thôn tân thủ phải đến, còn một đống kinh nghiệm đang chờ thu hoạch, thời gian thì ngắn mà nhiệm vụ thì nhiều, bước chân đang tiến về phía trước làm sao có thể dừng lại được?
"Đúng rồi, nếu như game thủ làm xong nhiệm vụ thì mình có thể lấy thưởng không nhỉ?"
Mắt Hàn Tiêu sáng rực lên, nhìn thoáng qua Cuồng Đao Nộ Kiếm đang chẳng hay biết gì, anh lại có một ý tưởng mới.
"Người của tôi đã bày tiệc xong rồi."
Lữ Thừa đưa ra lời mời, mọi người cùng tới khu vực kiến trúc trung tâm của Hắc Tùng. Đây là một tòa thành nhỏ với cái tên mang hơi hướng phương Tây, là Đại sảnh Lãnh Chúa.
Thức ăn trong bữa tiệc rất nhiều, có thể mặc sức ăn đến no thì thôi. Trong khu dân cư Hắc Tùng có quy hoạch khu nông nghiệp gieo trồng cây lương thực, ngoài ra còn có trại chăn nuôi nuôi dưỡng các loại súc vật có thể lấy thịt như trâu lông, chim trĩ, lợn lông đen mũi cụt. Cả khu dân cư của người lang thang sẽ tiêu tốn một lượng lớn tài nguyên mỗi ngày, nếu chỉ dựa vào việc mua bán vật tư đắt đỏ trên Mạng Ngầm thì họ không thể gánh nổi giá thành như vậy, thế nên cư dân ở đây sẽ tự cung tự cấp giống như một lãnh địa nhỏ.
Trên bàn tiệc, Hàn Tiêu và Lữ Thừa trò chuyện trên trời dưới đất, Lữ Thừa lại đề cập tới vấn đề thù lao một lần nữa, thiếu nhân tình của Hắc U Linh thế này khiến hắn cảm thấy rất bất an.
"Coi như tôi kết bạn với anh thôi, về sau nếu có chuyện gì cứ thoải mái tìm tôi, tôi có thể giúp một tay."
Hàn Tiêu để lại số điện thoại, anh muốn giữ liên lạc với Lữ Thừa, như vậy sẽ có thể biết trước khi nào bắt đầu nhiệm vụ về bốn bản vẽ. Nghĩ một lát, anh nói tiếp: "Hơn nữa tôi cũng cần anh giúp vài việc đây, tôi muốn mượn xưởng và một số vật liệu, dùng để chế tạo một số thứ."
"Không thành vấn đề, tôi sẽ cho người đi sắp xếp."
Lữ Thừa nhẹ nhõm hẳn, chỉ khi Hàn Tiêu đưa ra yêu cầu, hắn mới thấy an tâm hơn.
"Trên địa bàn của anh đã xuất hiện bệnh dịch hạch, nếu không giải quyết nhanh thì sẽ ủ thành họa mất, bạn của tôi sẽ ở lại giúp anh."
Hàn Tiêu bỗng đập bộp một phát vào sau lưng Cuồng Đao Nộ Kiếm, thức ăn trong miệng phun ra khiến hắn ho sằng sặc không dứt.
Cuồng Đao Nộ Kiếm bàng hoàng hỏi: "Anh định vứt bỏ tôi đấy à?"
Con mẹ nó chứ, tôi không có hứng thú gì với anh. Hàn Tiêu cố gắng nhịn xuống không nói ra thành lời, anh bắt đầu biên soạn vài nhiệm vụ để ném cho Cuồng Đao Nộ Kiếm và Bánh Bao Đánh Chó.
Mấy nhiệm vụ này có nội dung đại khái là để hai người họ ở lại Hắc Tùng giải quyết vấn đề bệnh dịch, đồng thời tăng thiện cảm của trận doanh Hắc Tùng. Hàn Tiêu dùng hết 200000 điểm kinh nghiệm trong tổng hạn mức kinh nghiệm hằng ngày để chia đều cho cả hai người, đây là nhiệm vụ tương đối dài hạn, anh định để cả hai ở lại Hắc Tùng luôn.
Chuyến đi tới các thôn tân thủ sau đó sẽ không cần phải mang theo hai game thủ này, họ luôn online offline liên tục như vậy sẽ khiến tốc độ của anh chậm lại, chi bằng cứ để họ lại Hắc Tùng làm nhiệm vụ là hơn.
Những game thủ có tiềm lực mà anh lựa chọn ngoài việc được anh tự mình bồi dưỡng ra, một lợi ích khác chính là họ có thể đi theo anh và tiếp xúc sớm với những thế lực cao cấp, như vậy sẽ mở ra bản đồ mới trước những game thủ khác, đây cũng là một sức hấp dẫn quan trọng để game thủ luôn đi theo anh.
Để những game thủ có tiềm lực đi làm những nhiệm vụ khác là một hình thức bồi dưỡng mở có ích cho sự phát triển bản sắc cá nhân của họ, đồng thời cũng phát huy được tiềm lực của mỗi người, hơn nữa anh cũng có thời gian riêng tư để làm những chuyện khác.
Những game thủ có tiềm lực sẽ làm nhiệm vụ và nhận được thưởng, sớm muộn gì một phần trong số thưởng ấy cũng sẽ rơi vào túi anh. Nếu Cuồng Đao Nộ Kiếm hoàn thành nhiệm vụ bệnh dịch, Hàn Tiêu sẽ nhận được một lượng kinh nghiệm nhất định, tiền hắn kiếm được cũng sẽ được mang tới chỗ anh để mua trang bị.
Không chỉ lừa tiền game thủ mà còn phải thông qua game thủ để lừa tiền NPC nữa!
Nếu bản thân Hàn Tiêu là một hàng không mẫu hạm, vậy thì những game thủ anh mang theo sẽ giống như một đội ngũ máy bay chiến đấu, bất kể thành quả chiến đấu lấy được có lớn đến thế nào đi nữa thì cuối cùng họ cũng phải trở về với mẫu hạm. Đương nhiên điều kiện tiên quyết là bản thân anh phải luôn thể hiện ra được lợi ích lớn hơn, mà trên phương diện này, anh vẫn rất có lòng tin. Ngoài bản thân game thủ ra thì không còn ai hiểu họ bằng anh cả.
"Mình đúng là kỳ tài trong ngành kinh tế mà." Hàn Tiêu cảm khái, thực sự là không biết xấu hổ.
Cuồng Đao Nộ Kiếm đành phải đồng ý (hắn cũng chẳng có cửa mà từ chối), thật ra thì hắn cũng hài lòng rồi, Hắc Tùng là một sân chơi cao cấp, ban thưởng nhiệm vụ sẽ không ít. Bánh Bao Đánh Chó thì lại càng không để ý, anh ta đã thu thập đủ tài liệu rồi, ở lại Hắc Tùng sẽ không phải lo lắng chuyện mất dấu Hàn Tiêu, còn có thể tập trung tinh thần làm video kỳ đầu tiên nữa.
Lữ Thừa cảm thấy thực lực Cuồng Đao và Bánh Bao rất bình thường, sẽ chẳng giúp được là bao, thế nhưng nể mặt Hàn Tiêu, hắn cũng vẫn bày tỏ lòng biết ơn với họ.
Mọi việc đã được quyết định ngay trên bàn tiệc, sau khi cơm nước xong cũng đã tới xế chiều nên Lữ Thừa đi nghỉ. Hôm qua chiến đấu suốt đêm không ngủ, sáng nay lại lập tức lên đường trở về, hắn đã hoàn toàn kiệt sức.
Hàn Tiêu đã ngủ một lát khi ở trên xe nên lúc này tinh thần anh rất sung mãn, anh có quyền tự do hoạt động ở Hắc Tùng nên tới dặn dò người điều khiển trực thăng của Mạng Ngầm vài câu, sau đó anh gọi cho Farian để sắp xếp việc thuê máy bay vận chuyển. Hàn Tiêu cò kè mặc cả với Antonoff hơn mười phút đồng hồ rồi mới đi theo vệ binh đi về phía xưởng chế tạo vũ khí. Các vệ binh ở đây đều nhận được lệnh từ Lữ Thừa nên đã mở cửa xưởng cho Hàn Tiêu vào sử dụng.
Lữ Thừa cũng đã cho người chuẩn bị vật liệu xong xuôi, Hàn Tiêu bắt đầu ngồi bên máy tiện để làm việc. Anh cần sửa áo giáp kim loại kiểm soát từ tính của mình, tiện thể bổ sung đạn dược và khối dự trữ năng lượng cơ bản, sau đó anh sẽ chế tạo một số máy móc cỡ nhỏ mới, cũng đúng dịp tiện thể chế tạo luôn cả súng phun lửa "Thái Dương Trùng" vừa dung hợp được cách đây không lâu.
Thuộc tính trí lực đạt tới 200 điểm sẽ giúp cho tốc độ chế tạo máy móc trở nên rất nhanh, hơn nữa nhờ sự tăng trưởng các loại kỹ năng như "Ái lực cơ học", cường hóa các thuộc tính sức mạnh giúp cho thuộc tính các loại máy móc được chế tạo ra sẽ trở nên tốt hơn.
[Súng phun lửa dạng đơn giản "Thái Dương Trùng"]
[Loại hình: súng phun lửa cỡ nhỏ]
[Phẩm chất: xanh dương (loại ưu)]
[Thuộc tính cơ bản: 27-34 điểm sát thương do lửa/giây, 60 giây quá tải, cần có 20 giây làm mát mới có thể sử dụng tiếp một lần nữa, phạm vi thiêu đốt là 7 mét, mức năng lượng vận chuyển 92]
[Loại hình nhiên liệu: nhiên liệu nén lỏng HF]
[Nguồn năng lượng: 210/210 (tiêu hao 1 điểm năng lượng/giây)]
[Trọng lượng: 9,4 Pound]
[Hiệu quả kèm theo: Nguyên bộ - Bình nhiên liệu được gia công và gắn trên súng, tiện cho việc mang theo]
[Hiệu quả kèm theo: bắn áp suất - đề cao công suất nhiên liệu, lực công kích +33%, phạm vi công kích +25%, thẩm định sát thương do thiêu đốt 0.6 giây/lần, duy trì trong mười hai giây, tiêu hao 8 điểm năng lượng/giây, 12 giây sau sẽ quá tải ngay lập tức, sau đó tiến vào thời gian làm lạnh]
[Hiệu quả đi kèm: thiêu đốt vật thể bị bắn trúng - kéo dài thời gian và trạng thái thiêu đốt mục tiêu, đồng thời tăng thêm mức độ bỏng]
[Ghi chú: ánh lửa nhảy nhót - đó là sự ấm áp của tình yêu]
Hàn Tiêu hít vào một hơi, cái chú thích quái quỷ gì thế này?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...