Editor: Nguyetmai
Hàn Tiêu vui vẻ đứng ngoài quan sát:
"Đao Kiếm Tiếu à? Chẳng có ấn tượng gì sất, hẳn là chẳng có danh tiếng gì trong "Tinh Hải" rồi."
Cuồng Đao Nộ Kiếm là game thủ cấp đại thần trong tương lai, vậy mà bây giờ lại dưới cơ Đao Kiếm Tiếu, cảnh tượng này khiến Hàn Tiêu cảm thấy rất thú vị, đồng thời anh cũng nhớ lại một ký ức ngày trước của mình. Năm ấy, có một thời gian dài công việc cày thuê của anh rất ế ẩm, Hàn Tiêu chỉ có thể tìm cách kiếm tiền khác là tham gia một phòng làm việc nhỏ và cày tiền cho bọn họ để nhận một khoản thù lao. Phòng làm việc kia thường xuyên chậm lương, cắt xén lương, lần nào anh hỏi thăm là họ thoái thác lần ấy.
Ông chủ phòng làm việc ỷ mình "có tiền có thế", vậy nên vào lần thứ chín Hàn Tiêu đến phòng làm việc tranh cãi về vấn đề tiền lương, lão ta đã chơi bài ngửa trước mặt anh, nói anh muốn làm thì làm, không làm thì cút, nếu còn lải nhải sẽ đuổi giết anh cho tới khi đẳng cấp nhân vật của anh về không.
Hàn Tiêu còn biết làm sao bây giờ, anh cũng vô cùng tuyệt vọng rồi, chỉ còn cách lấy nick chính ra cho ông chủ biết nước biển vì sao lại mặn, vì sao anh lại trâu bò như thế. Anh đuổi giết phòng làm việc này suốt mấy tuần liên tục, đánh họ như chó nhà có tang, phải đứng trước bờ vực đóng cửa, sau đó kiếm được một khoản phí bù đắp tổn thất tinh thần hợp lý. Tống tiền trong game thì không phạm pháp mà.
"Ôi, thời gian vui vẻ đó đã một đi không trở lại mất rồi."
Hàn Tiêu rít thuốc lá, trông chẳng khác nào người đã từng trải qua nhiều biến cố, không còn gì ngoài phiền muộn.
Cuồng Đao Nộ Kiếm chỉ đành đồng ý lời thách đấu của Đao Kiếm Tiếu, hiện nay hắn đang ở Level 11, đã vượt qua đẳng cấp trung bình của game thủ, ngoài sửa chữa và kỹ năng cường hóa của hệ cơ giới thì hắn cũng chỉ biết ngắm bắn cơ bản và chiến đấu cơ bản mà thôi.
Hàn Tiêu hiểu rõ trình độ của Cuồng Đao Nộ Kiếm, mắt anh sáng lên, bảo với Cuồng Đao Nộ Kiếm một câu: "Lại đây."
Cuồng Đao Nộ Kiếm nghi hoặc bước tới trước mặt Hàn Tiêu. Hàn Tiêu cởi một chiếc găng tay cắt nhiệt điện ra rồi lặng lẽ đưa cho Cuồng Đao Nộ Kiếm.
Nhìn qua thuộc tính của găng tay, Cuồng Đao Nộ Kiếm như ngừng thở, vẻ mặt lộ rõ kinh ngạc và mừng rỡ.
"Cho mượn thôi, phải trả lại đấy."
Hàn Tiêu lập tức gạt bỏ những ảo tưởng không thực tế của Cuồng Đao Nộ Kiếm ngay.
Cuồng Đao Nộ Kiếm vẫn rất cảm động, cái đùi này ôm đúng rồi, còn có phúc lợi thế này nữa cơ mà! Chẳng lẽ anh ta sợ mình thua sẽ làm anh ta mất mặt sao?
Đeo găng tay lên, Cuồng Đao Nộ Kiếm lấy lại niềm tin vào bản thân, hắn đứng cách Đao Kiếm Tiếu khoảng mười lăm mét, cả hai người đều đã sẵn sàng chiến đấu.
Những game thủ xung quanh đó cũng bắt đầu lại gần để xem trò vui, chủ yếu là họ tò mò về Cuồng Đao Nộ Kiếm nên muốn xem sự chênh lệch giữa một game thủ chuyên nghiệp được lên bản tin và game thủ bình thường là thế nào.
"Dù cho là game thủ chuyên nghiệp đi nữa thì hẳn giai đoạn đầu cũng không khác là bao."
"Chỉ có mỗi vài kỹ năng cơ bản, có vẻ cũng không thể hiện được gì."
"Tôi cảm thấy những người đã từng học võ hoặc làm lính ở ngoài đời thì mới có ưu thế trong giai đoạn đầu, dù gì thì cảm giác điều khiển cũng rất chân thực mà."
Những người đứng xem xôn xao bàn tán.
Đao Kiếm Tiếu hét lên một tiếng rồi xông tới tấn công trước. Theo từng bước chân của y, đất cát trên mặt đất cũng bắt đầu bám lên chân mà đi lên như một con rắn, tạo thành một bộ áo giáp từ đất đá che kín người y.
"Súng lục của cậu ta cùng lắm cũng chỉ bắn được năm phát, dị năng của mình có thể cản lại được, chỉ cần rút ngắn khoảng cách thì cậu ta nhất định phải chết!" Đao Kiếm Tiếu thầm nghĩ.
Game thủ hiện nay đều là người mới, trình độ thao tác tạm thời chỉ dừng lại ở việc biết và vận dụng các kỹ năng, sự lựa chọn của Đao Kiếm Tiếu là chính xác, thế nhưng phản ứng của Cuồng Đao Nộ Kiếm lại khiến y kinh hãi, không ngờ hắn không lùi lại dùng những viên đạn xé gió để đánh thả diều* với y mà ngược lại còn vọt về phía trước.
* Thả diều: đã nhắc ở chương 123, hình thức chiến đấu vừa đánh vừa di chuyển, thích hợp với xạ thủ, còn gọi là Hit & Run.
Thoáng chốc hai người đã va chạm nhau, Đao Kiếm Tiếu không rảnh để nghĩ kĩ, nắm đấm được bao bọc trong đất đá đã đánh xuống, Cuồng Đao Nộ Kiếm thì dùng bàn tay đeo chiếc găng đen để đỡ đòn.
"Chẳng lẽ chiếc găng tay này là trang bị à?"
Đao Kiếm Tiếu mới kịp nghĩ vậy thì một cảm giác bỏng rát xuất hiện, y ngạc nhiên nhận ra HP của mình đã về không.
Mắt y tối sầm lại, ngỏm củ tỏi.
Trận PK này từ đầu đến cuối chỉ mất có ba giây mà thôi!
Xung quanh chỉ còn lại một mình Cuồng Đao Nộ Kiếm, gió thổi bay góc áo hắn, khuôn mặt hắn lạnh lùng vô cảm, quả thực rất có phong cách của một cao thủ cô độc.
Những game thủ vây quanh trợn mắt há mồm, không kịp phản ứng.
"Này, đây là seckill à?"
"Nhanh quá!"
"Mạnh kinh khủng, chẳng trách hắn có thể lên "Thời báo Tinh Hải"!"
"Chẳng lẽ nội dung cốt truyện ẩn có thể giúp cho hắn dẫn trước xa đến thế ư?!"
Mọi người đều là người mới, theo lý mà nói thì sức chiến đấu của họ sẽ không chênh lệch quá nhiều, nếu dùng súng bắn thì cũng phải mất bốn, năm phát đạn mới chết được, hơn nữa dị năng của Đao Kiếm Tiếu hiển nhiên là chú trọng về phòng ngự, có game thủ nhớ tới biểu hiện của Đao Kiếm Tiếu trong đợt dã thú tập kích vừa rồi, y bị hai con sói Khôi Yểm vây đánh cũng có thể chịu được, vậy mà chỉ ăn một đấm của Cuồng Đao Nộ Kiếm đã chết rồi ư?
Đây là lực công kích ma quỷ gì vậy?
Ai nấy đều nhìn về phía găng tay của Cuồng Đao Nộ Kiếm, tỏ vẻ vô cùng hâm mộ.
"Đây là trang bị cao cấp!"
"Cơ giới sư có thể tạo ra thứ như thế này sao? Tôi cứ tưởng họ chỉ chế tạo được súng thôi!"
"Tôi cũng muốn..."
Chẳng bao lâu sau, Đao Kiếm Tiếu đã được hồi sinh, y chạy tới, sắc mặt khó coi, bất mãn nói: "Đã bảo là đánh chơi thôi mà, tại sao lại... lại..."
Y vốn định nói là tại sao lại giết tôi, thế nhưng y thấy nói ra lời này thật mất mặt nên cũng không định nói hết câu.
Đánh bại đối thủ cũ, Cuồng Đao Nộ Kiếm chỉ cảm thấy mở mày mở mặt, hắn cười hì hì: "Xin lỗi nhé, tôi không biết là cậu máu giấy vậy đấy."
Câu này làm Đao Kiếm Tiếu tức đến khó thở.
Chết là tại tôi máu giấy à?!
"Thiệt thòi chết mất."
Chết một lần sẽ mất kha khá kinh nghiệm, Đao Kiếm Tiếu rất đau lòng. Y cho là PK đến điểm là dừng, chẳng ngờ mình lại bị seckill, đã thế còn không có cách nào để chỉ trích Cuồng Đao Nộ Kiếm nên lại càng bực bội hơn.
Chờ đám người thảo luận không ngừng kia vãn bớt, Cuồng Đao Nộ Kiếm ngoan ngoãn trả găng tay lại cho Hàn Tiêu. Sau khi do dự một lúc, hắn hỏi: "Hàn... Hắc U Linh, anh có bán loại găng tay này không?"
Hàn Tiêu liếc nhìn hắn rồi mở cửa hàng ra, thêm "Găng tay cắt nhiệt điện" vào rồi định giá 80000 tệ, độ thiện cảm là 15 điểm. Chiếc găng anh đang đeo là chiến lợi phẩm tịch thu được từ Vũ Trang Hoa Hồng, sau khi học được tri thức cơ bản cần thiết, anh đã nghiên cứu ngược ra được bản vẽ của nó, tiếp đó dùng một chút kinh nghiệm để tự chế tạo.
Cuồng Đao Nộ Kiếm lập tức có động lực, hắn hưng phấn siết chặt tay, trang bị cận chiến là thứ hắn yêu nhất: "Bây giờ tôi không mua nổi nhưng sớm muộn cũng có ngày tôi sẽ mua được!"
Lúc này, Đao Kiếm Tiếu bỗng sáp lại, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào Hàn Tiêu, hỏi: "Hắc U Linh, tôi nghe nói anh với Manh Nha là kẻ thù, tôi muốn gia nhập vào phe anh."
Trong khoảng thời gian này, trên diễn đàn đã có rất nhiều suy đoán về việc mở ra nội dung cốt truyện ẩn từ Hắc U Linh, họ cho rằng chỉ cần thể hiện thái độ thù địch với Manh Nha là sẽ có khả năng mở ra nội dung cốt truyện ẩn, cũng vì vậy mà có rất nhiều game thủ đã đoán mò về lời thoại để mở nhiệm vụ. Chỉ trong thời gian ngắn ở lại thị trấn Lục Cốc, Hàn Tiêu đã nghe hết những lời đó và từ chối toàn bộ. Điều này khiến game thủ lại đưa ra một suy đoán đáng tin cậy hơn, đó là nội dung cốt truyện ẩn của Hắc U Linh hoàn toàn dựa vào may mắn, nói thẳng mới là chân lý, thế nên Đao Kiếm Tiếu đang thử vận may.
Hàn Tiêu nhíu mày, nói: "À, cậu có vẻ cũng không tệ."
"Có cơ hội!" Đao Kiếm Tiếu vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Tim Cuồng Đao Nộ Kiếm như ngừng đập, hắn cuống lên, chẳng hiểu tại sao lại có cảm giác bị cắm sừng.
"Nhưng cậu vẫn còn kém lắm."
Lời nói của Hàn Tiêu bỗng quay ngoắt một trăm tám mươi độ, hắn xua tay từ chối Đao Kiếm Tiếu.
Đao Kiếm Tiếu không kịp phản ứng lại, mãi mà y vẫn không thốt được thành lời, vẻ mặt hằm hằm tức giận, trong lòng ghen tị với Cuồng Đao Nộ Kiếm nên mắng thầm: "Thằng này đúng là may thật."
Cuồng Đao Nộ Kiếm thở phào một hơi, tâm trạng lại vui vẻ trở lại.
Hàn Tiêu thấy phản ứng của Cuồng Đao Nộ Kiếm thì buồn cười muốn chết, đúng là giống hệt một ông chồng suýt bị cắm sừng... Hừ, so sánh cứt chó gì nữa không biết, nếu thế thì mình là cái gì? Hàn Tiêu vội vàng rũ bỏ suy nghĩ điên rồ này.
Kinh nghiệm trên bảng thông báo lại tăng thêm không ít, khoảng ngày mai là game thủ ở thị trấn Lục Cốc sẽ chuyển nghề xong xuôi, Hàn Tiêu cũng định rời đi vào ngày mai.
Lúc anh đang thu thập kinh nghiệm, có game thủ đã đăng video so tài giữa Cuồng Đao Nộ Kiếm và Đao Kiếm Tiếu lên diễn đàn.
...
La Tử Môn là game thủ được sinh ra ở núi Đại Giác, nhận được cơ hội tham gia thử nghiệm nội bộ, hắn luôn tiết kiệm tiền không chuyển nghề vì muốn có được nghề nghiệp mạnh nhất.
Mãi cho tới khi Open Beta, thấy những gì mà Hắc U Linh thể hiện, hắn lập tức bị hấp dẫn nên vội vàng chuyển nghề thành hệ cơ giới. Những game thủ khác cần phải làm nhiệm vụ để tăng độ thiện cảm với Hắc U Linh, thế nhưng La Tử Môn không chờ được, hắn dùng tiền để mua năm điểm thiện cảm, sau đó học tập một tri thức cơ bản có cái tên ưng ý nhất là "Vũ khí học cơ bản" từ trong số năm tri thức cơ bản mà Hàn Tiêu truyền thụ.
Nhưng chẳng mấy chốc La Tử Môn đã nhận ra hệ cơ giới không mạnh như những gì mà Hắc U Linh thể hiện, sau khi PK thất bại liên tục, hắn cảm thấy mình bị lừa gạt vì nghề nghiệp này yếu như chó vậy! Thế nhưng hắn lại không nỡ bỏ tài khoản thử nghiệm, vậy là hắn đi hỏi bộ phận chăm sóc khách hàng xem có thể thay đổi nghề nghiệp không, thế nhưng kết quả là không thể, điều này làm hắn tức phát điên.
Uổng công có được tài khoản thử nghiệm! Tài khoản này hỏng bét rồi!
La Tử Môn tức không nhịn được nên mới lên diễn đàn để trút giận, hắn rải bình luận khắp nơi, bất kể bài đăng có chủ đề gì, hắn cũng sẽ bình luận dìm hệ cơ giới một lần, nói với tất cả mọi người rằng hệ cơ giới chính là một thứ rác rưởi!
Game thủ tranh luận dưới bình luận của La Tử Môn khiến hắn thỏa mãn, đây chính là dự định ban đầu của hắn nhằm thông báo rộng rãi với mọi người, hơn nữa hắn cũng thích cảm giác được mọi người tôn trọng khi nói chuyện như thế này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...