Translator: Nguyetmai
Nguyệt Quang nghiêm mặt đi trên đường, hắn đã đi quanh phân bộ của Cục 13 ở Bạch Âu được vài vòng.
Nói tuần tra nghĩa là tuần tra thật, lời đã nói thì phải thực hiện.
Ánh trăng trong trẻo mà lạnh lùng ban đêm đang soi nghiêng trên người hắn, dường như tất cả đều bị cơ thể Nguyệt Quang hấp thu, xung quanh hắn tỏa ra một vầng sáng nhạt màu trắng bạc, vừa mỹ lệ lại huyền ảo, khiến người hắn toát lên hơi thở thần tiên không nhiễm bụi trần.
Bước qua một con hẻm không người, Nguyệt Quang quay đầu lại, dị năng Nguyệt Lực của hắn bộc phát thành một bộ áo giáp lấp lánh ánh bạc bao quanh người. Dị năng của Nguyệt Quang là sử dụng ánh trăng để gia tăng thể năng của bản thân.
Đôi mắt hắn biến thành màu trắng bạc, nắm đấm được bao phủ bởi vầng sáng trắng đánh thẳng về một phía trong không trung, vậy mà nắm đấm ấy lại đánh trúng vào thực thể.
"Mày là ai?!"
Nguyệt Quang gầm lên.
Ánh trăng bạc chiếu rọi xuống, một dáng người dần dần hiện ra.
...
Tranh thủ chút bóng đêm cuối cùng trước ánh bình minh, Hàn Tiêu lôi Đường Thử đang sùi bọt mép về tới nhà máy bỏ hoang và trả lại đồ cổ cho Lý Tâm.
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ "Trả lại đồ cổ"!]
[Số lượng người tham gia trước mắt: 1]
[Số người hoàn thành: 1]
[Bạn đã trả lại mười món đồ cổ, nhận được 100% phần thưởng của Hồ Thưởng]
[Bạn nhận được 102000 điểm kinh nghiệm.]
Nhiệm vụ này không có game thủ khác cạnh tranh, với Hàn Tiêu mà nói thì nó không có gì khó cả.
Hàn Tiêu nhìn bảng, kinh nghiệm anh tích lũy được trong những ngày này đã lên tới 700000 điểm!
Kinh nghiệm về tay, Hàn Tiêu quay người bỏ đi, phất phất tay.
Lý Tâm bỗng nhớ ra mình còn chưa hỏi tên của Hàn Tiêu, cô tiu nghỉu. Hàn Tiêu giống như hoàng tử trong mơ của Lý Tâm, anh xuất hiện vào lúc cô khó khăn nhất, giúp đỡ cô rồi sau đó yên lặng rời đi.
Đường Thử ngồi xổm trong một góc vắng để vẽ vòng tròn, những vòng tròn xám trắng được vẽ ra, y lẩm bẩm: "Tôi cũng không muốn nhìn thấy anh thêm lần nào nữa."
Sắc trời đã dần chuyển trắng.
Trên dường, Hàn Tiêu tìm một tấm kính ở cửa hàng ven đường để làm gương soi, lúc này anh mới thấy tướng mạo mà mặt nạ mô phỏng tạo ra, anh ngạc nhiên nói: "Mẹ, đẹp trai thế cơ chứ."
"... Nhưng vẫn còn kém gương mặt thật của mình một chút."
Anh bĩu môi, tiện thể giữ lại gương mặt này.
Cũng vào lúc đó, qua tấm kính, Hàn Tiêu thấy một đôi mắt đột ngột xuất hiện giữa không trung.
...
Phân bộ của Cục 13 tại thành phố Bạch Âu, trong văn phòng của Mạc Nhiên.
"Ba sát thủ chết vào tối hôm qua lần lượt là Nguyệt Quang, Hỏa Sơn và Hunter." Địch Tố Tố báo cáo với Mạc Nhiên.
"Vết thương rất giống nhau, đều là bị vật sắc nhọn chém với tốc độ nhanh, một nhát xuyên tim rồi cắt đứt cổ họng. Trước khi chết có dấu hiệu phản kháng nhưng từ các manh mối thu thập được tại hiện trường thì cuộc chiến không diễn ra quá mười giây đồng hồ. Ba sát thủ này không phải kẻ yếu, trong đó có Nguyệt Quang là dị năng giả, năng lực là hấp thụ ánh trăng để gia tăng thể năng của bản thân, hung thủ có thể lặng yên tiếp cận ba sát thủ này thì quả là một kẻ có thực lực vô cùng đáng sợ."
"Có ghi hình được không?"
"Nơi sự cố phát sinh là những đoạn đường không có camera giám sát, có lẽ hung thủ đã cố ý chọn lựa những địa điểm đó."
Mạc Nhiên trầm giọng: "Vậy có mục tiêu khả nghi nào không?"
Giọng Địch Tố Tố rất nặng nề: "Có khả năng ẩn nấp, lại có tốc độ dị thường, có thể giết chết sát thủ tinh nhuệ và dị năng giả, trong hồ sơ các mục tiêu có khả năng uy hiếp cao chỉ có duy nhất một người phù hợp... Ẩn Yêu."
Vương Uyên ngồi nghe cũng sầm mặt: "Lại là y!"
Ẩn Yêu, một sát thủ đáng sợ, một tội phạm siêu năng, gã đã từng là tội phạm tử hình của Thụy Lam và được chọn trở thành vật thí nghiệm của một phòng nghiên cứu nào đó, kết quả là cơ thể y xảy ra đột biến, ngoài con mắt ra thì tất cả da, lông và tóc của gã đều có được khả năng ẩn nấp rất mạnh mẽ, có thể biến hóa theo hoàn cảnh, xét về cơ bản thì có thể nói là tương đương với tàng hình.
Không chỉ có vậy, Ẩn Yêu còn thức tỉnh được dị năng thuộc về chính bản thân y, đó là khả năng phản xạ và tốc độ siêu cấp. Với khả năng ẩn hình và dị năng của mình, y đã trốn khỏi Thụy Lam, từ đó trở thành một sát thủ vô cùng thần bí ở thế giới ngầm.
Vương Uyên trầm ngâm, ánh mắt lạnh băng. Số tiền để mời được Ẩn Yêu chính là một con số thiên văn, vậy đến cùng thì đám phản bội của tổ chức đã tham ô được bao nhiêu đây?
Mặc dù Ẩn Yêu thông thạo việc ám sát nhưng Bennett lại không cảm thấy việc này là một việc khó giải quyết. Ngũ giác của Bennett đã trải qua sự huấn luyện đặc biệt nên vô cùng nhạy cảm, dù cho không nhìn thấy nhưng thính giác, khứu giác và xúc giác đều sẽ trợ giúp cho các cảm nhận của ông, ông sẽ không để Ẩn Yêu lại gần Vương Uyên trong phạm vi mười mét.
Vương Uyên trầm ngâm: "Có khả năng Ẩn Yêu muốn diệt trừ tất cả các vệ sĩ của tôi trước, người của tôi giờ đã dữ nhiều lành ít rồi. Mạc Nhiên, làm phiền ông báo với những người theo dõi họ cần phải tập hợp ngay lập tức."
"Kim Hồ Ly đang nghỉ ngơi ở phòng trọ, còn vị Hắc tiên sinh kia đã cắt đuôi được người theo dõi rồi." Địch Tố Tố bất đắc dĩ đáp.
Vương Uyên ngẩn ra, ông cũng thở dài: "Làm phiền các vị phái người đi tìm cậu ta... Ôi, cứ cố hết sức là được."
Ẩn Yêu chính là khắc tinh của những tay bắn tỉa, ngay cả Bennett cũng cảm thấy Hàn Tiêu lần này là dữ nhiều lành ít. Ông cảm thấy rất đáng tiếc, mặc dù mình thực sự thích Hàn Tiêu nhưng trên vai còn có trọng trách bảo vệ Vương Uyên, ông không thể đi cứu viện được, giờ ông chỉ đành cầu nguyện cho Hàn Tiêu mà thôi.
...
Trong khoảnh khắc nhìn thấy đôi mắt đột ngột xuất hiện kia, Hàn Tiêu lập tức điều khiển áo giáp kim loại kiểm soát từ tính bao trùm phần gáy và phía sau lưng. Chỉ một giây sau, áo giáp đột ngột tóe lửa, dường như nó đã bị vật sắc nhọn chém liên tiếp mười mấy nhát liền.
Hàn Tiêu sớm biết nhiệm vụ vòng thứ năm nguy hiểm nên luôn ở vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, cũng vì vậy mà lúc này anh mới có thể phản ứng ngay lập tức.
Lực va chạm truyền tới từ phía sau, Hàn Tiêu bổ nhào vào một tấm kính cửa hàng khiến cho kính vỡ nát đầy đất.
"Kẻ địch tàng hình!"
Trước khi bị tập kích, Hàn Tiêu đã nhận ra vấn đề này.
Sau khi ngã vào cửa hàng, cảm giác nguy hiểm vẫn theo sát, tiếng gió do có người di chuyển nhanh chóng truyền vào tai Hàn Tiêu. Anh lập tức dùng Hoạt Bộ Liên Xạ để lùi lại, rút ra hai khẩu súng, bắt đầu bắn về phía có tiếng gió, thế nhưng tất cả đạn của anh đều bắn vào khoảng không, tủ hàng bị bắn nát, trên vách tường cũng có thêm vài lỗ đạn.
Kẻ địch tàng hình lại đánh vào áo giáp, tiếng ma sát ghê răng vang lên.
"Tốc độ nhanh quá!"
Hàn Tiêu chỉ có thể dựa vào cảm giác để điều khiển áo giáp kiểm soát từ tính cản đòn, cũng may mà áo giáp đã có diện tích che phủ được ba phần tư cơ thể, chủ yếu bảo vệ những phần yếu hại nên uy hiếp từ kẻ địch cũng giảm đi đáng kể.
Bảng thông báo nhảy ra tin tức thương tổn, rõ ràng là kẻ địch này thuộc loại hình chiến đấu có sức tấn công và nhanh nhẹn cao, Hàn Tiêu nhìn thoáng qua tin chiến đấu, biết được tên của kẻ ám sát.
"Ẩn Yêu!"
Hàn Tiêu giật mình, anh cảm thấy chuyện này khó giải quyết rồi.
Giống như Nhện Đen, Ẩn Yêu cũng có tên trong "Bảng danh sách các Boss khó giết nhất Hải Lam Tinh phiên bản 1.0", năng lực ẩn hình và dị năng nhanh nhẹn siêu cấp tập trung vào mình y, đây chính là sát thủ cận thân trời sinh.
"Ẩn Yêu Level 44, thuộc tính nhanh nhẹn cao nhất, năng lực ẩn nấp là khả năng tự thân, vậy vũ khí mà y dùng để công kích mình chỉ có thể là móng tay, hơn nữa lúc này y còn đang trần truồng, ui cái thằng mất vệ sinh này...
Tốc độ của mình kém y quá xa, sự nhanh nhẹn của y chủ yếu nghiêng về nhảy vọt cự li ngắn và di chuyển né tránh, đột kích trong cự li dài không phải là thế mạnh của y, mình có thể dùng giày trượt để chạy trốn. Nhưng nếu cứ chạy trốn như vậy thì sẽ còn có lần ám sát sau, cứ thử xem có giải quyết được y không đã, nếu muốn đối phó với tên này thì phải làm y chậm lại trước đã."
Chỉ trong chớp mắt, Hàn Tiêu đã nảy ra rất nhiều suy nghĩ, ánh mắt anh lạnh lùng, bắt đầu tiến vào trạng thái tập trung chiến đấu.
Các đòn bằng móng vuốt liên tục đánh tới, Hàn Tiêu dùng áo giáp kiểm soát từ tính với mục đích cứng đối cứng, anh lấy trong người ra một đám ong máy to cỡ viên đường rồi vung tay ném khắp nơi, đám ong máy bay lên, lóng lánh điện quang.
Ong Điện hay còn gọi là Bầy Ong, đuôi chúng có dòng điện cao tần, khi chạm vào cơ thể sẽ tạo nên sự tê liệt tạm thời, nếu nhiều Ong Điện sẽ có thể hình thành một tầng lưới điện, có thể dùng nó làm kỹ năng khống chế, đây là một bản thiết kế mà Hàn Tiêu bất ngờ có được khi nghiên cứu ra giày trượt.
Một đám Ong Điện bay tán loạn trong cửa hàng nhỏ hẹp, hiệu quả nhanh chóng bộc lộ.
Ẩn Yêu có thể dùng tốc độ để né tránh nhưng phạm vi di chuyển lại hạn chế, tần suất công kích đã bị chậm lại.
Pằng pằng pằng!
Hai khẩu súng của Hàn Tiêu chưa hề dừng bắn nhưng Ẩn Yêu lại né được toàn bộ, tốc độ của y còn nhanh hơn Phan Khuông, mà Phan Khuông cũng có thể né đạn, vậy thì tất nhiên Ẩn Yêu sẽ né tránh đạn dễ dàng hơn thế.
"Giỏi trốn lắm chứ gì, vậy so xem ai nhiều máu hơn ai nào!"
Ánh mắt Hàn Tiêu lạnh lùng, anh đổi một băng đạn Heimdall rồi điên cuồng bắn phá, khí độc màu xanh lập tức tràn ngập trong không trung, ngay chính cả bản thân anh cũng bị bao vây trong đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...