Đứng trong căn phòng xa hoa mang phong cách âu thức Victoria, Đường Phong thoải mái ngồi trên giường lớn mềm mại, lại một lần nữa cảm thán kẻ có tiền chính là hảo, từ biệt thự của Charles đến khu nhà cao cấp của Lục Thiên Thần, cậu cũng nên cảm khái vận khí sau khi sống lại coi như tốt đẹp, ngoại trừ lúc đầu nằm trong bệnh viện vài ngày, sau đều là ở khu nhà cao cấp.
“Đi tắm trước.” Đường Phong mở cửa phòng tắm, hơi chút ngẩn người, “Oa úc, cho nên tôi nói kẻ có tiền là hảo, bồn tắm lớn thân mến, tôi tới.”
Bồn tắm lớn có chức năng tự động phun nước cùng điều hòa nhiệt độ, phòng tắm khiến Đường Phong rất thỏa mãn, đáng tiếc duy nhất chính là không có TV dán tường như chỗ Charles, may là trong phòng có máy vi tính Notebook, cậu không khách khí đem vi tính vào phòng tắm, vừa vặn nước cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, thoát y sạch sẽ đi vào bồn tắm xem phim.
Một chút sơ sẩy, cậu đem Lục Thiên Thần quên mất.
Đây là lần thứ N trong ngày hôm nay Lục Thiên Thần gọi tên Đường Phong, không biết có tính là một đột phá hay không.
“Đường Phong.” Lục Thiên Thần đi vào trong phòng không thấy một bóng người, trên mặt đất bày ra hành lý cùng… quần áo? Hắn nhìn theo hướng quần áo rơi xuống, cuối cùng rơi vào cánh cửa phòng tắm khép hờ, đợi hắn đến gần, bên trong mơ hồ truyền ra tiếng nói chuyện.
Mi mắt cụp xuống, dừng lại một lúc Lục Thiên Thần tiến lên đẩy ra cửa phòng tắm, Đường Phong thoải mái nằm trong bồn tắm lớn chỉ lộ ra đôi chân, đối diện cậu là máy vi tính notebook đang chiếu cảnh phim về một trận đấu bóng bàn.
“Lục tổng?” Đường Phong quay đầu lại hướng người đàn ông cười cười, “Có chuyện gì không?” Thật tự nhiên giống như gian phòng là của cậu, nhưng trên thực tế đúng là gian phòng của Đường Phong.
“Đi ra ăn một chút gì.” Lục Thiên Thần liếc mắt nhìn chàng trai lộ ra phần ngực tinh tế, hắn đi qua đem máy vi tính đóng lại, xoay người đối diện Đường Phong, trên phần ngực trắng trẻo lộ ra mấy dấu hôn, hắn híp mắt một chút, ngữ khí lạnh nhạt, “Nhanh lên một chút.”
Lập tức một bộ đại biểu nhân dân toàn quốc rời khỏi phòng tắm.
Đường Phong liếc mắt nhìn Lục Thiên Thần, lắc đầu nhè nhẹ nở nụ cười, thật là một ông chủ có tính cách thất thường.
Đường Phong mặc áo tắm đi ra từ phòng tắm,chiếc bàn gỗ nhỏ trong phòng đã tràn đầy thức ăn nóng hổi, cậu đột nhiên cảm thấy rất đói.
“Lục tổng, ăn cùng không?” Đường phong không khách khí ngồi xuống, Lục Thiên Thần ngồi đối diện cậu, cầm trong tay một ly whisky thêm một khối băng.
“Không cần.” Vẫn là một câu đơn giản sáng tỏ, nếu chủ nhân nói không cần, Đường Phong là ăn một mình, bầu không khí có chút quái dị, Đường Phong cúi đầu chậm rãi thưởng thức bữa tối, Lục Thiên Thần uống rượu thỉnh thoảng liếc nhìn chàng trai.
Đến thời gian Đường Phong ăn xong, Lục Thiên Thần buông cái ly trong tay xuống: “Cởi quần áo ra.”
“Khái khái—–” vừa mới rời vuốt sói Charles Đường Phong có chút bị Lục Thiên Thần dọa đến.
Lục Thiên Thần mặt không đổi sắc đem khăn đưa tới: “Tiểu Vũ hôm nay gọi điện cho tôi, chuyện ở tổ phim cậu không cần quan tâm, lần sau chú ý một chút.”
Ý là không truy cứu? Đường Phong nhàn nhạt cười cười, cậu vốn cũng không nghĩ có thể truy tra đến cái gì, cho dù biết người sai sử phía sau thì thế nào, nhiều lắm tránh xa người kia ra một chút, chẳng lẽ còn có thể dĩ bạo chế bạo a?
Đối phó người đố kị ngươi, chỉ cần khiến hắn vĩnh viễn đều đuổi không kịp ngươi, khiến hắn đố kị đến chết.
“Tôi giúp cậu xem vết thương trên lưng.” Lục Thiên Thần đứng lên, chỉ chỉ trên giường, “Đi nằm úp sấp.”
Đường Phong chỉ có thể đứng lên, cười nói: “Lục tổng còn biết xem bệnh?”
“Tôi còn cất giữ đạn.” Những lời này một chút cũng không buồn cười, lạnh chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...