TRƯỜNG THPT PHAN KỲ
LỚP 10B3.
………………
Reng……reng……
-Điện thoại của ai làm ơn nhge máy giùm đi? Bà cô Hằng lên bực bội lên tiếng.
-Ê, Vy, Vy nghe máy đi kìa, Khải Vy…. Oanh liền gọi cô dậy khi thấy bà cô đang mang cái mặt hình sự xuống chỗ cô đang ngủ ngon lành.
Cơ sự là do hôm qua cô cải nhau tới khuya với anh để dành cái giường nhưng cuối cùng thì cả 2 người đành phải ngủ chung vì ko ai chịu nhường ai, cái giường được chia làm đôi, gối ôm để ở giữa để phân chia lãnh địa riêng cho mỗi người.
-Khải Vy à! Bà cô nhẹ nhàng gọi, cô vẫn ko lên tiếng nhưng bây giờ thì:
-KHẢI VY…Y…. bà cô tức giận la hét.
Bây giờ thì cô mới tỉnh ngủ vì cái giọng hét khủng khiếp và gương mặt quỷ dữ của bà cô, cô ngồi dậy dụi mắt rồi lấy cái điện thoại trên bàn đang reo inh ỏi kia chuẩn bị nghe máy còn bà cô thì nói chung là cái miệng đang hoạt động hết công suất. Cảm thấy hơi bị làm phiền, cô lấy trong ví ra tờ 500,000 vnđ dán thẳng vào miệng bà cô. Có lẽ sức mạnh của đồng tiền quá lớn, bà cô mắt sáng rực cầm tờ 500,000vnđ ngậm miệng lại và đi lên trả lại sự yên tỉnh cho cô.
Tiếng chuông điện thoại reo lần thứ 2, cô xem lại thì ra đó là tên chết dịch Vũ Kỳ, cô nghe máy:
-Hi, em yêu. Có lẽ âm thanh hơi bị lớn nên cả lớp ai cũng quay xuống nhìn cô ( Khải Vy ngồi ở bàn cuối của lớp).
Cô chẳng thèm quan tâm tới những ánh mắt đang nhìn mình tiếp tục trả lời ak:
-Có chuyện gì?
-Em đến công viên PK đi ak sẽ đợi ở đó.
-Để làm gì?
-Đến rồi sẽ biết.
Anh cúp máy, cô đứng dậy xách cặp đi ra khỏi lớp trong sự ngỡ ngàng của cả lớp còn bà cô vì “ ăn ” 500,000vnđ của cô nên đâu dám hé răng nói 1 lời. Sau khi rời khỏi lớp học cô leo lên chiếc mui trần rồi phóng thẳng tới công viên PK, Bây giờ cô đang đứng trước vòng quay ngựa gỗ nhìn lại nó vì đã lâu rồi cô ko đến nơi này kể từ khi cô bị đưa về ở trong ngồi nhà đó, cô nhớ lại những ngày còn bé mẹ hay đưa cô đến nơi này mỏi lần cô buồn vì bị bạn bè chọc là đứa ko có ba nhưng từ khi mẹ mất cô đã ko còn đến đây nữa.
-Nè! tới rồi sao?
-Có gì ko?
-À chỉ là muốn đi chơi nhưng chẳng có ai đi cùng, buồn quá nên rủ cô đi cho vui thôi.
-Trời! ngôi sao nổi tiếng như ak mà cũng có thời gian đi chơi nữa à!
-Đâu có tui đã hủy buổi hợp báo và 1 show diễn chứ làm gì có thời gian.
-Hừ, ak cũng gan gớm, mà làm gì ak mặt nguyên bộ dồ đen, đeo kính đen rồi còn đội nón đen nữa zậy? bộ tính đi ăn trộm hả?
-Ha, cô nghĩ làm sao mà tui đi ăn trộm zậy hả? Tui là người nổi tiếng nên mọi hoạt động của tôi mà bị ai đó nhìn thấy thì ngày mai trên các trang mạng xã hội sẽ có tin này tin kia cho mà xem.
-Zậy giờ muốn tôi làm gì?
-Hẹn hò.
-Hẹn hò, trời hơi bị sến đó.
Anh nắm tay cô kéo đi hết chổ này tới chổ kia ak đưa cô đi các trò cảm giác mạnh như là tấm thảm bay, tàu lượn siêu tốc, ….. ngồi cạnh cô ak như 1 con gấu bông bị cô cào, cấu, cắn, xé và còn bị tra tấn cái lỗ tai nữa ( sau hôm nay chắc ak phải đi gặp bác sĩ quá, haizz đúng là tội nghiệp). Khi đi xuống ak thấy mặt cô xanh lè, có lẽ ak hơi quá thì phải, ak để cô ngồi xuống ghế đá rồi chạy đi đâu đó. Nhìn cô trông mạnh mẽ zậy thôi chứ cô rất sợ mấy cái trò cảm giác mạnh, 1 lát sau ak trở lại với 2 cây kem ốc quế, khi thấy kem cô vội dành lấy phần của nình rồi ăn ngon lành bởi vì kem là món yêu thích của cô mà. Ngồi xuống bên cạnh, ak nhìn cô rồi mỉm cười, cô thấy bực mình liền hỏi:
-Ak cười gì zậy?
-Haha, tại cô giống con mèo quá nên cười thôi, hahaha.
-Mắc gì mà tui phải giống con mèo?
-Cô ăn kiểu gì mà cái miệng dính tùm lum zậy?
-Oh, xin lỗi.
Cô vội tìm khăn giấy nhưng ko có thì đột nhiên…:
-Để tôi lau cho.
Rồi ak đưa môi mình đặt lên chổ bị dính kem, hành động của ak quá bất ngờ khiến mặt cô đỏ ửng lên và bất động.
-Rồi, xong rồi đó, mà vị kem này ngon thật.
-A … ak… ak làm cái gì đó?
-Có gì đâu chỉ là do tôi và cô đều ko đem theo khăn nên tôi nghĩ làm như zậy thì đỡ phải lãng phí bột giặt thôi.
Cô ngượng chín mặt vội quay đi chổ khác còn hắn thì cứ trêu ghẹo cô đủ đều. Trong khi 2 người họ đang trêu đùa thì họ chẳng hề biết rằng từng hành động cử chỉ của họ đang bị 1 kẻ theo dõi ghi hình lại.
……………………………
Đôi lời của tác giả
Xin lỗi mọi người vì ra trể, do bận học nên có lẽ dự định “2 ngày 1 chương” sẽ thay đổi thành “4 ngày 1 chương” nhé. Nếu lịch học có thay đổi thì mình sẽ cô gắng ra sớm hơn, mong mọi người ủng hộ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...