Tin gièm pha như thế chắc chắn sẽ được các báo đưa tin liên tục, theo tình hình này, Cố An Kỳ không tin Chu Á Kiệt không biết đang xảy ra chuyện gì. Chẳng qua cô đã đợi suốt cả buổi sáng vẫn không thấy điện thoại của Chu Á Kiệt.
Ha, Cố An Kỳ cười nhạt, ném quả táo đang gọt vỏ sang một bên, xem ra cô đã rõ vì sao anh không gọi điện tới rồi. Anh là quản lý, cho dù sự việc có như thế nào, nếu đã nghe nói tới tin tức lớn như vậy chắc chắn sẽ gọi điện tới, nhằm thông báo chỉ đạo, lý do lúc này anh không làm vậy chỉ có một —— anh đang quá tức giận.
Chu Á Kiệt ơi Chu Á Kiệt, hy vọng anh lần này đừng làm tôi thất vọng.
Cố An Kỳ nheo mắt lại, nhàn nhã cầm quả táo lên tiếp tục gọt.”Răng rắc”, cô cắn một miếng rất to.
Diệp Y Dung lần này làm bùng nổ tin tức lớn về Cố An Kỳ như vậy, không thể không nói cô ta chọn thời điểm vô cùng tốt. Thứ nhất, “Octavia” đang trong giai đoạn tìm kiếm người đại diện, thứ Hai tuần sau chính thức casting, Cố An Kỳ gây ra gièm pha lớn như thế khả năng sẽ bị hủy bỏ tư cách casting một cách gián tiếp, dù sao cũng không có công ty quảng cáo nào muốn đề cử một ngôi sao có scandal quấn thân.
Thứ hai, cô ta có thể lấy dáng vẻ người bị hại đứng trước mặt mọi người, trở thành cái rốn để người khác phải quan tâm. Phải biết rằng, ai ai cũng đồng tình với kẻ yếu, nếu tin tức này phát triển theo đúng dự tính của cô ta thì Cố An Kỳ sẽ nhanh chóng bị mọi người vứt bỏ, mà cô ta sẽ trở thành con cưng của các tạp chí.
Muốn đuổi cô ra khỏi làng giải trí, sau đó đạp lên ván cầu là cô để leo lên? Tính toán cũng thật tốt, Cố An Kỳ mím môi.
“Linh cái leng keng linh cái leng keng đông…”
Tiếng chuông di động vang lên, Cố An Kỳ thuận tay nghe máy: “Alo, tôi là Cố An Kỳ.”
“An Kỳ, em cứ ở trong nhà, tuyệt đối không được ra ngoài.”
“Ừ, tôi biết rồi, bên ngoài rất nhiều truyền thông.” Cô lạnh nhạt nói, dường như không hề để ý.
“Em không cần lo lắng chuyện này, sẽ qua nhanh thôi.” Trịnh Văn Quân ngốc nghếch an ủi, “Nhân viên ở đó đều chứng kiến, mọi người sẽ giúp em làm chứng.”
“Văn Quân, chuyện này anh đừng nhúng tay vào.” Cố An Kỳ bình thản nói nhưng ngữ điệu không cho phép từ chối. Cô hiểu ý của Trịnh Văn Quân, cũng hiểu tính cách anh hơi táo bạo, khả năng ra mặt nói giúp cô là rất cao. Chẳng qua chuyện này là ân oán giữa cô và Diệp Y Dung, cô không muốn kéo Trịnh Văn Quân vào.
“Em không cần phải lo lắng cho tôi, tôi biết cái gì nên làm cái gì không nên làm. Được rồi không nói nữa, em nghỉ ngơi đi, bye bye .” Trịnh Văn Quân không để Cố An Kỳ nói thêm cái gì đã vội vã cúp máy.
Cố An Kỳ nhìn điện thoại bị cắt đứt, mày cũng dần dần nhíu lại. Suy nghĩ một lát, cô gọi lại cho Trịnh Văn Quân nhưng điện thoại anh đã tắt máy.
Tôi yếu ớt như vậy sao? Cần phải tránh sau lưng người khác, chờ người khác bảo vệ sao?
Trịnh Văn Quân, anh không khỏi quá coi thường tôi rồi.
Cố An Kỳ lạnh lùng lắc đầu, chuyện này cô sẽ không cho anh cơ hội nhúng tay. Chuyện của cô, tuyệt không cần người khác đến giúp đỡ. Tự mình từng bước một đẩy người ta xuống địa ngục không phải càng thú vị sao? Cô nghĩ như thế, khóe môi giơ lên một độ cong nguy hiểm.
Vừa rồi tin tức nói chuyện này đã trở thành bình luận nóng trên mạng, như vậy thì ngày hôm qua nhất định có không ít người thảo luận chuyện này? Cố An Kỳ nghĩ nghĩ, lên mạng dạo một vòng để xem tình thế đã phát triển đến đâu rồi. Cô tùy ý lướt qua vài trang, phần lớn đều nói hình tượng ngoan ngoãn trong quá khứ của cô đều là giả, Ôn Bội Quân ác độc mới là bản tính của cô, nói cô chỉ biết giả vờ, fan Diệp Y Dung nhất trí yêu cầu Cố An Kỳ công khai nhận lỗi, còn nói rất nhiều lời khó nghe.
Những người đã từng là fan “Cố An Kỳ” cho rằng, Cố An Kỳ học điều xấu, không còn là cô gái trong sáng trong trí nhớ của họ nữa, tỏ vẻ vô cùng thất vọng.
Cố An Kỳ mặt không đổi xem hết các bình luận như người bị bình phẩm không phải là mình. Cô cũng không phải chưa từng bị người ta hại, chưa từng bị người ta lan truyền mấy tin tức bất lợi, đã sớm chuẩn bị tâm lý. Còn nữa, Diệp Y Dung trong giới cũng coi như là một tân binh có danh tiếng, ra mắt mới một năm nhưng số lượng người hâm mộ đang tăng lên từng ngày, không giống cô, vừa bắt đầu lại từ đầu, fan tuy có nhưng chưa đủ vững chắc.
Có mưu toan và cái gọi là “Chân tướng” trong tay, người hướng về Diệp Y Dung tự nhiên không phải ít.
Cố An Kỳ xem hết bình luận cũng không tức giận, ngược lại nở nụ cười. Diệp Y Dung, cô ta tưởng lấy Internet loan truyền tin thì có thể lật đổ được cô sao? Vậy giỏi thì một chọi một đi.
Cố An Kỳ cầm điện thoại, tùy tiện gọi một cuộc điện thoại…
Diệp Y Dung bây giờ đúng là đường làm quan rộng mở, chuyện này Tống Vũ Trạch chắc chắn cũng biết. Anh ta biết vô cùng rõ phải làm thế nào mới có lợi nhất cho Diệp Y Dung, nào là lập tức hủy bỏ các chương trình có Diệp Y Dung, muốn cô ta ngồi yên trong nhà, chăm sóc hai gò má bị cô đánh “vô cùng sưng đỏ “, sắm vai nhân vật “Người bị hại”.
Diệp Y Dung nếu xuất hiện ở nơi làm việc thì người ta lập tức hiểu ngay cô ta bị xuống tay nặng nhẹ thế nào, nhưng nếu không xuất hiện mọi người lại chuyển sang tự hỏi, cho rằng Diệp Y Dung thật sự bị Cố An Kỳ đánh rất thê thảm.
Đó chính là kết quả mà Diệp Y Dung muốn, mọi người đồng tình cô ta, tất nhiên sẽ phóng mũi nhọn tới Cố An Kỳ.
Nhìn cư dân mạng “bình luận nóng” về Cố An Kỳ, cô ta khá hài lòng, thành quả lần này thu được khá nhiều, tốt hơn so với dự tính của cô ta. Nhìn trên mạng công kích Cố An Kỳ, tâm của cô ta không phải chỉ tốt bình thường, quả thực có thể dùng hai chữ “Bay lên” để hình dung.
Cố An Kỳ không phải dễ lôi kéo người khác sao? Không phải dễ thu mua lòng người sao?
Cô muốn nhìn cô ta lần này sẽ giải quyết chuyện này như thế nào. Cô ta trước đây không phải rất may mắn sao? Quảng cáo của “Octavia” ngoại lệ cho cô ta để cô ta được casting. Ha, người cười cuối cùng mới là người chiến thắng chân chính.
Nhớ tới Cố An Kỳ từng tát cô một cái, còn chế nhạo cô, lửa giận của cô còn chưa hết, chẳng qua sau khi có tin tức này lửa giận đó cũng nguôi hơn nửa. Dù sao… cô không cần so đo cùng người sắp phải rời khỏi giới giải trí, đúng không?
“Ha ha” cô cười khẽ , tiếp tục lật xem những bình luận tức giận mắng Cố An Kỳ. Trong lòng dường như cảm thấy cái tát hôm trước không còn quá đau nữa. Cái gì cũng có giá của nó, cô nhận một cái tát đổi lấy tiền đồ sáng lạn vẫn là lời, đúng không?
“Giả vờ lơ đãng nắm lấy tay anh…” Di động của Diệp Y Dung đột nhiên vang lên bài hát cô mới tung ra.
“Alo, Tống tiên sinh à, có chuyện gì thế?” Diệp Y Dung tâm tình vô cùng tốt, ngữ điệu nói chuyện cũng mềm mại hơn.
“Y Dung… Cô có từng đắc tội với người của ‘Octavia’ hay không?” Tống Vũ Trạch trầm giọng hỏi, giọng điệu có vẻ không tốt lắm.
“Hả?” Diệp Y Dung không nghĩ tới Tống Vũ Trạch vừa mở miệng đã hỏi câu đó, nhất thời sửng sốt, “Không có, tôi không quen ai bên đó mà. Xảy ra chuyện gì?”
“Rốt cuộc là chuyện gì? ! Anh nói đi!” Diệp Y Dung rất coi trọng quảng cáo lần này, vừa nghe giọng điệu Tống Vũ Trạch khác lạ lập tức truy hỏi. Người đại diện cho quảng cáo lần này rất quan trọng với cô, nếu cô có thể lấy đến tay thì sẽ có tác dụng rất lớn với sự nghiệp.
Từ sau khi Lâm Huyên Di qua đời, “Octavia” quyết định lựa chọn người đại diện mới thì cô cũng đã bắt đầu hao tốn tâm lực để chuẩn bị. Để có thể giành được vị trí này, cô nghĩ mọi biện pháp làm đẹp cho hình tượng bản thân, kể cả việc tiêu tốn một đống tiền lớn đi làm từ thiện vốn là việc cô chẳng muốn tham gia. “Octavia” vốn rất hài lòng với hình tượng của cô, casting cô cũng qua rồi, chẳng lẽ trên đường nhảy ra ai chắn ngang? !
“Tôi vừa nhận được tin, tư cách casting của cô bị hủy bỏ.” Tống Vũ Trạch nói.
“Cái gì? ! Bị hủy bỏ tư cách casting ? !” Giọng Diệp Y Dung lập tức lên cao vút vài quãng tám, không thể tin nổi, “Anh xác định chứ? !”
“Tình huống cụ thể thế nào tôi sẽ đi tìm hiểu, tuy nhiên cô xác định cô thật không có thù oán gì với người của ‘Octavia’ chứ?” Tống Vũ Trạch lo lắng hỏi lại lần nữa.
“Tôi không có, tôi không có! Tôi làm sao có thể đắc tội với người của ‘Octavia’? ! Anh cũng không phải không biết, tôi dồn bao nhiêu tâm huyết cho quảng cáo lần này!” Diệp Y Dung gần như đã mất hồn, lớn tiếng phản bác, “Chắc chắn nhầm rồi, anh nhanh tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra đi, nhất định là nhầm rồi, nhất định là nhầm rồi!”
Cô ta không ngừng lặp lại “Nhầm rồi”, trong lòng không thể bình tĩnh được. Sao có thể? Sao người mất đi tư cách casting lại là cô? !
“Cố An Kỳ! Đúng rồi! Nhất định là Cố An Kỳ!” Diệp Y Dung dường như nhớ tới điều gì đó, vội vàng nói, “Nhất định đây là gọi cho Cố An Kỳ! Chắc chắn là nhầm, gọi nhầm rồi!”
“…” Tống Vũ Trạch trầm mặc không trả lời. Anh biết khả năng “Octavia” gọi nhầm thông báo sai người là vô cùng bé nhỏ, gần như có thể nói là chuyện không thể nào.”Octavia” vô cùng coi trọng việc tuyển người đại diện, không trải qua vài lần kiểm tra sẽ không tùy tiện thông báo tin tức này, nhưng Diệp Y Dung dường như còn chưa thể ổn định cảm xúc, anh tạm thời không nói có vẻ tốt hơn.
Tống Vũ Trạch im lặng một lúc rồi nói, “Tôi sẽ đến hỏi rõ ràng.”
“Được, tôi chờ anh . Anh hỏi nhanh lên, hỏi xong nhớ nói cho tôi biết.” Diệp Y Dung như người sắp chết đuối đang nắm chặt lấy cọng rơm. Tuy biết rõ không có khả năng cứu vớt, nhưng đáy lòng vẫn không ngừng nói cho mình nghe “Octavia” nhầm người. Người đó là Cố An Kỳ, không phải cô, không phải cô.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...