Cố Diễn từ xa liền nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc ở khu nghỉ ngơi, đến gần một chút lại phát hiện người kia quả nhiên là Ngụy Duyên.
Bởi vì tình cảm đối với Ngụy Duyên đã đạt tới trình độ chán ghét, Cố Diễn cũng không có tiếp tục đi về hướng đó mà là chuyển đến chỗ chụp ảnh.
Ngụy Duyên vì sao lại xuất hiện trong này, Cố Diễn cũng không cảm thấy có gì kỳ quái.
Thẩm Kim ở trong này chụp ảnh, Ngụy Duyên tự xưng là ôn nhu chăm sóc đương nhiên sẽ tự mình đưa hắn đến, hơn nữa về sau còn thường thường đến làm đoàn làm phim này, thể hiện rằng chính mình rất coi trọng hắn…
Ngụy Duyên đối với mỗi người đều là dùng phương thức như vậy, trước kia chính mình là đồ ngốc mới bị bộ dáng này của hắn làm cho cảm động.
Cố Diễn thở dài, trước kia chính mình vì sao lại ngốc như vậy a…
Mà tầm mắt Ngụy Duyên vẫn luôn chặt chẽ dán lên người Cố Diễn, vốn nghĩ rằng mình có thể gần gũi Cố Diễn một phen, kết quả không nghĩ tới, hắn chỉ vừa chớp mắt, Cố Diễn đã không thấy tăm hơi.
Tầm mắt Ngụy Duyên còn dừng ở địa phương vừa rồi, trong đầu vẫn đều là thân hình của Cố Diễn.
Trước đó thời điểm thấy hắn cả người đều ngứa ngáy, không nghĩ tới hiện tại không nhìn tới, tâm càng ngứa hơn…
Ngụy Duyên cảm thấy kì quái, trước kia vì sao lại không phát hiện bộ dạng của Cố Diễn câu nhân như vậy!
Vì không để cho sự tồn tại của nam nhân như ruồi bọ này ảnh hưởng tâm tình của chính mình, Cố Diễn tìm một góc, bắt đầu chỉnh sửa lại trang phục diễn của mình để phân tán lực chú ý.
Chỉ chờ Hà Vi Vi đi ra, bọn họ liền bắt đầu quay chụp.
“Ai nha, Diễn ca anh sao lại ở trong này a. Trang điểm đẹp như vậy, không đi cho người ta xem sao?” Thẩm Kim không biết từ nơi nào liền xuất hiện sau người Cố Diễn, khoa trương hô to một tiếng.
Hắn kêu to như vậy, không ít người liền chú ý tới Cố Diễn trong góc.
Cố Diễn rất phiền Thẩm Kim, trong lòng buồn bực, thật là đi đến đâu sao cũng gặp hắn, ngay cả trốn trong góc cũng có thể bị hắn phát hiện.
Cố Diễn không có ngẩng đầu, mà lại tùy ý kéo kéo y phục, “Không có, anh cảm thấy mặc diễn phục giống như không có mặc, ở trong này để ý một chút.”
Thẩm Kim vừa thấy, liền nhiệt tình tiến đến, “Muốn em hỗ trợ không a?”
Cố Diễn khoát khoát tay áo, không muốn cùng hắn thân cận quá nhiêu, “Không cần, tốt lắm.”
Ngữ khí của Cố Diễn tuy rằng rất khách khí, nhưng vãn biểu hiện ra một chút khoảng cách với Thẩm Kim.
Không biết có phải Thẩm Kim thần kinh thô hay không, hắn tựa như không có cảm nhận được Cố Diễn không kiên nhẫn giống như bình thường, lại bắt đầu quấn quýt lấy Cố Diễn hỏi đông hỏi tây.
Thực ra, Thẩm Kim đều không phải là không biết Cố Diễn đối với mình xa cách, nhưng hắn lại muốn giả ngu vờ đơn thuần, mặt dày mày dạn muốn ôm đùi Cố Diễn.
Hắn đối với Cố Diễn thực sự không phải là sùng bái. Mà là hâm mộ cùng ghen tị.
Thẩm Kim ghen tị hắn không giống như chính mình phải làm lụng vất vả, hận hắn có nguồn lực tốt như vậy, lại càng hâm mộ hắn có người như Lục thiếu làm hậu thuẫn.
Thẩm Kim tuy rằng chán ghét Cố Diễn, nhưng hắn biết mình nhất định phải ôm chặt cái đùi này.
Bởi vì hắn muốn thông qua Cố Diễn mà nhận thức Lục thiếu.
Hắn rõ ràng, lấy tình huống hiện tại của hắn muốn gặp được Lục Duệ là không thể nào, cho nên chỉ có thể dựa vào giật dây Cố Diễn mà tiếp cận hắn.
Chỉ cần mình có thể trèo lên giường Lục thiếu, như vậy sau này nếu muốn không nổi tiếng mới thực là khó.
Ngay cả diễn xuất như Cố Diễn này, có thể nhận được nhiều bộ phim thần tượng lại còn mỗi bộ đều là nhân vật chính, thậm chí còn làm diễn viên chính trong phim Trương đạo.
Nếu như không có Lục thiếu, Cố Diễn làm sao có thể trở thành minh tinh tuyến đầu?
Sau khi Thẩm Kim biết Cố Diễn và Lục Duệ có quan hệ mờ ám, trong lòng liền nảy sinh ra ý định này. Hiện tại có thể cùng Cố Diễn quay cùng một bộ phim, kia quả thực là ông trời cũng giúp hắn.
Đối với mấy loại chuyện đào góc tường này, Thẩm Kim đã sớm ngựa quen đường cũ.
Như Tô Việt, không phải đến lúc chết mới biết mình bám vào Ngụy Duyên sao…
Thẩm Kim gợi lên khóe miệng… Cho nên, Cố Diễn cũng chờ làm ván cầu kế tiếp của hắn đi.
Chờ đến lúc hắn thông đồng với Lục thiếu, Cố Diễn cũng nên đến chỗ mát mẻ nào ngốc đi thôi…
Vì thực hiện mục tiêu của mình, Thẩm Kim siêng năng phát huy thần công da mặt dày của mình, lại hỏi về nhân vật của Cố Diễn, hỏi thăm tình hình gần đây của hắn, chính là muốn cùng hắn làm thân.
Cố Diễn phiền hắn, nhưng lại đuổi không đi, thực sự là bất đắc dĩ.
Cuối cùng vẫn là nhân viên công tác đến thông báo Thẩm Kim chụp ảnh, hắn mới rời đi.
Sau khi Thẩm Kim đi rồi, Hà Vi Vi cũng đi ra.
Cố Diễn nhìn về phía Hà Vi Vi, chỉ thấy nàng vấn một búi tóc của thiếu nữ, một thân màu vàng nhạt nhuyễn sa váy dài, bên hông là một cái tâm kết màu hồng.
Tuy rằng Hà Vi Vi đã hai mươi lăm, nhưng bộ dáng con người vừa nhẹ chuyển, khóe miệng kẽ cười, rất có cảm giác như một thiếu nữ linh động cùng nghịch ngợm.
Bởi vì bọn họ phải chụp cảnh nam chính Chiến Ca cùng nữ chính Tần Tiểu Điệp gặp nhau thời còn trẻ, cho nên trang phục diễn của hai người tương đối tươi trẻ.
Cũng may dung mạo của hai người rất hợp, hóa trang thành bộ dáng thiếu nam thiếu nữ không làm cho người ta có cảm giác đột ngột.
Hai nhân vật chính đều chuẩn bị tốt, nhân viên công tác đưa bọn họ đến vườn đào mới dựng lên, chuẩn bị chụp ảnh.
Tuy rằng chỉ cần chụp không cần lời thoại, nhưng muốn tạo được cảm giác thì không hề dễ dàng. Cho nên bộ ảnh này của bọn họ cũng không phải chỉ là tạo dáng đơn giản, mà còn phải diễn lại cảnh tượng Chiến Ca khi còn trẻ, anh tuấn tiêu sái, làm say mê không ít thiếu nữ, mà trong đó có nữ nhi của tướng quân Tần Tiểu Điệp đối với hắn nhất kiến khuynh tâm.
Hai người ngày đó gặp nhau là ở vườn đào.
Cố Diễn ngồi ở ghế đá, đem chiết phiến (quạt giấy) để trên bàn đá bên cạnh, cầm lấy bầu rượu tự mình rót cho bản thân. Động tác không phải rất đẹp, nhưng lại đủ tiêu sái phong lưu.
Mà Hà Vi Vi đứng sau cậu tay cầm một cành đào, ôn nhu nhìn bóng dáng của cậu, hơi hơi nhếch khóe miệng.
Trong mắt nàng, có một chút thẹn thùng của thiếu nữ đang hoài xuân, tràn ngập quý mến cùng sùng bái với Chiến Ca.
Hoa đào rượu ngon, tài tử giai nhân. Hình ảnh vô cùng thanh thoát mà ấm áp.
Bộ ảnh này sau khi công bố, tương đối có thể hấp dẫn sự chú ý của nữ giới.
Sau khi chụp xong bộ ảnh thứ nhất, ngay sau đó Cố Diễn liền thay đổi một thân áo giáp, mà hóa trang của Hà Vi Vi cũng từ phấn nộn liền trở nên diễm lệ hơn rất nhiều.
Lần xuất hiện sau đó, hai người không còn là thần sắc ngây ngô như trước nữa.
Cố Diễn trầm ổn, Hà Vi Vi lãnh diễm. Khung cảnh ấm áp lúc nãy liền trở nên biến mất không còn.
Lần chụp ảnh lần này là từng diễn viên chụp một, đến lúc hậu kì liền xem vào một chút hiệu ứng đặc biết, khiến cho mọi người cảm giác như một tấm poster, sau này còn muốn dùng nó làm tuyên truyền chủ yếu.
Cố Diễn tuy rằng không cường tráng, nhưng khi mặc áo giáp vào, bộ dáng cúi đầu ninh mi, đã có một cỗ khí phách không giận tự uy. Khí chất như vậy, rất có khí chất vương giả của Chiến Ca.
Theo như yêu cầu của nhiếp ảnh gia, Cố Diễn tạo vào kiểu pose, trước đó phó đạo diễn còn lo lắng Cố Diễn không thể nào tạo ra được cảm giác, sau khi nhìn đến cảnh này, liền hoàn toàn yên tâm.
Ánh mắt của Trương đạo diễn liền không sai.
Ép buộc cả ngày rốt cuộc cũng hoàn thành xong hai bộ ảnh chụp này, mặc áo giáp trên người mệt chết đi, Cố Diễn tranh thủ đem nó đổi lại.
Nhưng cậu không nghĩ tới, vừa đi thay đổi phục trang, liền gặp lại Ngụy Duyên.
“Tiểu Cố cũng ở trong này a…” Ngụy Duyên làm bộ dáng ngoài ý muốn, rất nhanh liền hướng Cố Diễn đi tới. Hắn nhưng là đợi Cố Diễn rất lâu rồi, lúc này mới có cơ hội nói chuyện với cậu.
Ngụy Duyên híp mắt đi đến trước người Cố Diễn, vươn tay muốn bắt tay với cậu.
Cùng tên này bắt tay, Cố Diễn liền ngại bẩn, cho nên cậu giống như là không nghe được, cố ý không nhìn.
Ngụy Duyên đến chỗ Cố Diễn, nở nụ cười, “Tiểu Cố đây là chướng mắt Ngụy mỗ phải không? Ngay cả nắm tay cũng không muốn”
Âm lượng của Ngụy Duyên có chút cao, khiến cho người đứng đó không xa lắm đều nghe được.
Cố Diễn cười cười, vươn tay đến cùng hắn nắm hờ, “Ngụy tổng nói vậy là sai rồi, vừa nãy tôi đang tìm KiKi, không chú ý tới Ngụy tổng đừng để trong lòng.”
“Không sao không sao, lần trước muốn tán gẫu với em nhiều hơn, nào biết em tương đối vội vàng, liền đi trước rồi, không nghĩ tới hôm nay lại gặp gỡ ở trong này. Lần này Tiểu Cố có thể để lại số điện thoại hay không? Anh mời em đi ăn cơm.” Ngụy Duyên nắm tay Cố Diễn, chậm chạp không chịu buông ra, quang minh chính đại ăn đậu hủ.
Cố Diễn nhìn thấy bộ dáng ghê tởm này của Ngụy Duyên liền cảm thấy buồn nôn, cậu nhíu mày, không nghĩ cùng hắn khách khí trực tiếp dùng sức rút tay lại, “Cảm ơn ý tốt của Ngụy tổng, nhưng mà mấy chuyện linh tinh như ăn cơm thì không cần.”
Nói xong, Cố Diễn không chút lưu tình quay người đi, lưu lại tra nam Ngụy Duyên này lại một mình.
Bất quá có một số người chính là cuồng M, đặc biệt là Ngụy Duyên cái người tra nam này lại càng thêm rõ ràng.
Thái độ của cậu đối với Ngụy Duyên lãnh đạm như thế, ngược lại khiến cho hứng thú của hắn với Cố Diễn càng thêm nồng đậm. Liền tính cũng không được yêu thích bao nhiêu, nhưng lại có một loại dục vọng muốn chinh phục.
Cậu càng cao ngạo, Ngụy Duyên liền càng hứng thú hơn.
Ngụy Duyên vốn là một hoa hoa công tử, ỷ vào bối cảnh trong nhà không tồi, nhìn thấy minh tinh mình thích liền nghĩ biện pháp mang người ta đến trên giường. Mười phần chính là ác nhân trong giới giải trí.
Hắn chơi đùa không ít người, với gia thế của hắn có thể giải quyết tốt những chuyện này, giống như Thẩm Kim, hắn cung cấp nguồn lực, chính mình liền trở nên ngoan ngoãn ghê gớm.
Mà một ít người có tiền đồ phát triển không cần tiền, tuy rằng hơi phiền toái, nhưng hắn cũng có biện pháp nghĩ ra ám chiêu mà đoạt trở về.
Ngụy Duyên âm thầm nở nụ cười, trước kia Tô Việt khó chơi như vậy, chính mình giả thành si tình thắm thiết liền có thể lừa tới tay, Cố Diễn như thế này, sao có thể làm khó hắn?
Hắn vuốt ve cằm mình, trong mắt hiện lên ám quang, trong lòng đang tính toán làm như thế nào để thượng Cố Diễn một lần…
Thẩm Kim vừa vặn đi qua nơi này, thấy một màn như này, cười lạnh ra tiếng: “Ngụy tổng đây là coi trọng Cố Diễn?”
Ngụy Duyên chuyển tầm mắt qua, tà tà cười, nhỏ giọng nói, “Bảo bối đây là đang ghen tị?”
Thẩm Kim không nói gì, hắn biết Ngụy Duyên háo sắc, nhưng hắn lại không nghĩ tới Ngụy Duyên liếc mắt một cái liền coi trọng Cố Diễn.
Nghĩ đến khả năng này, Thẩm Kim không khỏi có chút lo lắng, nếu như Ngụy Duyên bởi vì Cố Diễn, có mới nới cũ đem hắn đạp đi, liền làm sao bây giờ?
Huống chi hiện tại hắn còn chưa ôm được đùi của Lục Duệ, cho nên hắn không thể mất đi ngọn núi dựa là Ngụy Duyên này.
Thẩm Kim trong lòng tính toán, Ngụy Duyên cũng đồng dạng có suy nghĩ của mình.
Ngụy Duyên đem Thẩm Kim kéo vào một góc, “Em có phải là cùng Cố Diễn rất quen thuộc phải không?”
Thẩm Kim nhíu mày: “Sao vậy?”
Hắn không dám nói không quen, nếu Ngụy Duyên nói như vậy, kia hắn khẳng định cũng nhìn ra chính mình là ôm cái đùi nóng hổi của Cố Diễn kia.
Hắn hiện tại là kim chủ của mình, vai diễn trong phim kia kia chính là hắn cho mình, cho nên hắn nói cái gì, chính mình không cũng không có biện pháp từ chối hắn.
“Không sao, em nghĩ biện pháp hẹn cậu ta ra.”
Thẩm Kim mở to hai mắt, quả nhiên hắn đúng, Ngụy Duyên muốn làm Cố Diễn.
Nhưng là hắn sao lại muốn sai mình đi dụ dỗ!
Hắn chẳng nhẽ không biết Lục Duệ đứng sau lưng Cố Diễn sao?
Thẩm Kim lắc đầu, “Không được, hắn là người của Lục thiếu!”
Thẩm Kim ý đồ dùng Lục Duệ để áp chế Ngụy Duyên, làm cho hắn vì kiêng kị Lục Duệ mà không dám xuống tay.
Huống hồ nếu như hắn thật sự đem Cố Diễn đoạt tới tay, lấy bộ dáng si mê Cố Diễn hiện tại, chính mình không bị đá mới là lạ!
Ngụy Duyên khinh thường cười, “Sợ cái gì, Lục Duệ chính là dị tính luyến, tầng quan hệ kia của hắn cùng Cố Diễn, không cần sợ…”
Tiếp đó Ngụy Duyên đè thấp thanh âm, “Huống hồ anh còn có biện pháp… Cố Diễn đến lúc đó cái gì cũng không dám nói.”
Thẩm Kim nhìn Ngụy Duyên, trầm mặc không nói gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...