Siêu Quậy Trường K.w


Đúng 2h chiều Mỹ Hương cùng Tứ Quỷ và Tam ca có mặt tại sân bay Nội Bài. Bạch Hổ cùng đi cạnh Mỹ Hương tiến vào phía bên trong sân bay. Người con gái vừa xinh đẹp rạng ngời vừa quá trẻ này là chỉ huy của 1 đội quân vệ sĩ cấp cao thật đúng là 1 truyện khiến người ra k khỏi kinh ngạc . Hình ảnh cô gái nhỏ tuổi với con 1 chú Bạch Hổ đi bên cạnh chỉ đạo cả đội hình bảo vệ 1 cách nhuần nhuyễn k để lại 1 khe hở nào cho bọn kia có cơ hội ám sát dù đây mới chỉ là lần đầu của cô nhận chức chỉ huy là 1 điều hiếm có mà khó có ai nếu k chứng kiến tận mắt thì k tin….nhưng dù vậy k hiểu sao cả đội quân đều răm rắp nghe theo mệnh lệnh của cô, vậy mới thất được sức mạnh chỉ huy của trưởng nữ nhà Trương Gia nức tiếng ghê gớm tới đâu…..
2h30’ thì chiếc máy bay cá nhân của Triệu Gia trở khách VIP đáp xuống sân bay. Mỹ Hương đi cạnh cha Triệu phía sau là Tứ Quỷ và Tam ca ra đón đoàn khách VIP. Thao cách bố trí thì Tứ Quỷ và Tam mỗi người sẽ bảo vệ 1 người trong đoàn khách VIP đấy còn những người ngoài kia lập hàng rào bảo vệ bên ngoài và 2 bên, riêng Mỹ Hương và Bạch Hổ lúc nào sẽ đích thân bảo vệ cha Triệu……
_Ồ! Cô gái còn trẻ vậy mà đã là chỉ huy rồi sao?_ Bà khách Tây đi ngay sau cha Triệu nói bằng Tiếng anh, giọng bà khá ngạc nhiên khi nhận ra Mỹ Hương là chỉ huy của đoàn bào vệ khi trái Mỹ Hương đeo băng trắng ghi chữ “chỉ huy” bằng Tiếng Anh
_Chào phu nhân, bà quá khen rồi_ Mỹ Hương mỉm cười, lịch sự đáp lại
_ Cô bé này thật xinh đẹp_Bà ngắm nhìn Mỹ Hương trầm trồ khen ngợi
_Cám ơn phu nhân_Mỹ Hương cúi đầu cám ơn
“KLICK……”
“GRỪ….. GỪ…….GỪ…………………”
Tiếng lên cò súng, rất gần. Mỹ Hương và Bạch Hổ đều nghe thấy rất rõ tiếng lên cò….

Bạch Hổ chắc chắn cảm nhận rõ hơn Mỹ Hương tiếng lên cò đó phát ra từ đâu nên ánh mắt đã hằn lên những tia giận giữ ghê gớm, giọng gầm lên những tiếng đang sợ
Đưa mắt theo hướng mắt Bạch hổ nhìn, phát hiện ra mục tiêu những quá muộn, Mỹ Hương k thể kịp rút súng ra nên đã xoay người chạy tới trỗ cha Triệu trước khi chúng bắn vì người chúng nhắm vào vẫn là cha Triệu……
“Bạch Hổ”
“GRÀO OOOOOOOOOOOOOOO……….”
Cùng lúc đó Mỹ Hương hét kên, Bạch Hổ hiểu ý chủa chử nhân mình nó xoay người nhảy lên sô ngã và khách VIP đó đồng thời gầm lên 1 tiếng lớn vào cho Tứ Quỷ và Tam Ca cũng như cả đoàn vệ sĩ biết……..
“PẰNG……PẰNG……….PẰNG……”
Tiếng súng liên thanh vang lên chói tai rợn tóc gáy khiến khiến VIP hoảng sợ nhưng bọn chúng bị Mỹ Hương phát giác trước khi bắn nên hầu như chúng k bắn chúng được ai cả. CHỉ có Mỹ Hương dù có nhanh như sóc thì khi kịp phát giác đã k thể di chuyển nhanh bằng vận tốc ánh sáng của viện đạn được nên dù chỉ cách chi Triệu có mấy bước chân nhưng k thể trở tay kịp mà lĩnh ngay 1 viên đạn vào tay trái khi bảo vệ cha Triệu….
_MỸ HƯƠNG….
_CHỊ HAI…….

Tứ Quỷ và Tam ca lo lắng định chạy tới trỗ Mỹ Hương khi thấy nó đổ sụp xuống đất vì vết thương sượt vào cánh tay thôi nhưng đi 1 đường khí sâu nhưng nó hét lên ngăn lại:
_K được lại đây. Giữ nguyên đội hình. Tứ Quỷ, Tam ca phải bắt sống chúng k được giêt. Bạch Hổ bắt thằng đang bỏ chạy kia lại
Chỉ chưa đầy 1 giây sau Mỹ Hương bật dậy hét lên ra lệnh, Bạch hổ cùng rời chủ nhân thực hiện mệnh lệnh…..
Rút khẩu súng được cài ở eo ra, mặc kệ cánh tay đang bị thương Mỹ Hương nhắm cực kì chuẩn xác những bọn giả làm nhân viện hãng hàng không đang trà trộn trong này khiến chúng k bị bắn thủng chân thì cũng thủng táy hoặc dứt luôn mà ngã xuống đất….. Chỉ cần nhìn lướt qua đã nhận ra đâu là địch, chỉ cần 1 phát súng mà đập đan viên đạn chúng đang bắn tới và viên đạn Mỹ Hương bắn ra lúc nào cũng đi nhanh hơn viên đạn của chúng bắn tới khiến chúng k thể làm gì được ngoài đành chịu trận, nhắm mắt quằn quại trong đau đớn về thể xác….Còn tên đang chạy cũng chính là tên nhắm bắn cha Triệu khiến Mỹ Hương nhà ta bị thương đang trà trộn trong đám người bên ngoài kia chạy trốn nhưng cũng bị Bạch Hổ đuổi kịp và cắn đứt 1 tay, phê đi luôn 1 chân và nhận hẳn 1 cái tát kinh khủng từ Bạch Hổ bất tỉnh nhân sự luôn……
Sau tiếng súng của đội trưởng Mỹ Hương là tiếng súng của Tứ Quỷ và Tam Ca cũng bắt đầu vang lên, khả năng bắn chuẩn xác của nhưng con người này mà chẳng mấy chốc đội ngũ bắn tỉa của bọn kia đã bị nhắm bắn sạch nhưng tuyệt nhiên k có 1 tên nào chết……Quả thật những đứa con do Trương Gia đào tạo phải khiến người khác từ kinh ngạc đến hoảng sợ luôn, sợ đối đầu với họ thì cầm chắc cái chết thảm trong tay…..
Cả k đội k ai giám phá đội hình cho tới lúc đưa được tất cả khách VIP lên xe theo đường hầm riêng tại sân bay do Trương Gia tạo nên về đến khách sạn của Triệu Gia đã được phong tỏa an toàn mới giám thở phào nhẹ nhõm mà đi thu dọn đống tàn phế kia……
_Chị hai, k sao chứ_ Dương (Leo) cùng Tứ Quỷ lao tới như tên bắn
_Tiểu Hương, ổn k?_ anh Phương, Vương và Phong cũng ngay lập tức chạy tới
_ Hì, ổn ạ _ Mỹ Hương cười tươi cho mọi người khỏi lo lắng, tay bịt miệng vết thương đang chảy máu k ngớt

“ROẠT….”
Anh Phong thẳng tay sẽ luôn cái áo mình đang mặc để băng vết thương cho Mỹ Hương, nói:
_Em chuẩn bị tinh thần đi, về thằng Thắng nó mà k sử đẹp em thì anh cũng thấy tiếc đấy….
_Hì, em chuẩn bị tâm lý sẵn rồi_ Mỹ Hương cười trừ. Thật sự là nó sắp xác định thật rồi
…….
_Cô chủ, bọn sát thủ kia làm gì đây ạ?_ 1 tên vệ sĩ cấp cao tiến tới hỏi Mỹ Hương
_Gửi tất cả bọn ấy tới Nhật, đưa cho bang chủ bang Yakura vùng quan động ý, ông ấy sẽ tự biết giải quyết như thế nào_ Mỹ Hương nói
_Dạ_ Tên vệ sị cấp cao gật người , cúi gập mình chào Mỹ Hương rồi bước đi
* * * * * * * * * *
TẠI TRƯƠNG GIA:
Mỹ Hương cùng Tứ Quỷ và Tam ca đi vào . Mỹ Hương khoác áo da của Dương lên người để che đi vết thương ở cánh tay k cho anh Thắng biết nhưng khi cả lũ vừa đặt chân vào sân nhà chính của Trương Gia đã thấy anh Thắng và tụi nó đợi ở đấy rồi…… Nuốt nước bọt cái “ực” Mỹ Hương tiến lại trỗ anh Thắng, khẽ nói:

_Anh hai….
_Còn coi tôi là anh sao, k giám_ anh Thắng lạnh lùng quay mặt đi
_Hai à…._ Mỹ Hương nhìn anh trai
Anh Thắng k nói gì, lạnh lùng ngồi uống trà. Tụi kia nhìn Mỹ Hương đầy thông cảm nhưng h thì chịu cũng k giúp được gì, nhìn anh Thắng thế kia cũng đủ biết động zô là chết bất đắc kì tử
_x….hai à, tại em thấy anh dạo này bận rộn công việc bên công tý quá nên mới giúp anh thôi mà, đừng giận em mà tuội nghiệp lắm. Em có sao đâu à, vẫn lành lặn khỏe mạnh trở về bên anh đây gì….Hai à…….._ Mỹ Hương cười trừ, giải thích + ỉ ôi ông anh trai đừng giận
_Hình phạt, tự nói đi_ anh Thắng nói nhưng k thèm nhìn mặt Mỹ Hương
_Dạ, phat: 1 tuần k đi chơi, 1 tuần ngồi tự kỉ trong võ đường, 1 tuần k được nói chuyện với anh, 1 tuần về phòng ngủ ạ _ Mỹ Hương tiu nghỉu nói và k quyên quay lại lầm bẩm : “ Điều kiện ác ma, biến thái, quái dị”
_Đấy là đi chơi k nói với anh thôi, còn đây là nhận nhiệm vụ k nói với anh mà con là nhiệm vụ nguy hiểm 1 báo với anh, sao nhẹ thế được chứ hả? Phạt: 1 tháng k được ra ngoài, 1 tháng ăn cơm trắng, 1 tháng ngồi võ đường kiểm điểm, 1 tháng ngủ ở võ đường, cấm đọc truyện tranh, xem tivi, nghe nhac 1 tháng. Rõ chưa?_ anh Thắng đanh mắt nhìn Mỹ Hương
Quả thực thì anh vô cùng tức giận nó vì giám nhận nhiệm vụ nguy hiểm như thế mà k bảo anh1 tiếng nào, nó có biết là chỉ cần nó bị sao thôi là anh sẽ phát điện k nữa? Nhưng hơn cả sự tức giận dành cho nó là sự lo lắng tột cùng, anh ngồi đây có vẻ bình thản nhưng thật ra anh như ngồi trên đống than vậy, anh sợ nó chỉ cần sờ sảy 1 cái mà mất mạng thì k biết lúc nó anh phát điên đến mức nào luôn nữa…..H nó chở về bình anh là may mắn lắm rồi, nhìn nó vậy thì dù anh muốn giận nó nữa cũng k được vì con nhóc em tiểu yêu này quá quan trọng với anh, anh quá thương yêu nó……
_Hơ, …..dạ, tuân lệnh sếp ạ. Em vào thay đồ đây_ Mỹ Hương mặt méo sệch, lết từng bước vào phòng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui