Siêu quậy nổi loạn
- Du, ra nhảy chút cho vui nhé! Kiệt nháy mắt, dịu dàng gọi nó. - À thôi. Tớ lại thấy hơi mệt rồi. Cậu cứ ra đi.
- Vậy tớ ra một lát. cậu ngồi yên đây nhé!
- Ừ.
Kiệt quay đi, hòa mình vào đám đông đang nhảy trong ánh đèn lập lòe. Tự dưng giờ nó lại có cảm giác không quen với nơi này. Nó lách mình, luồn ra nhà vệ sinh.
“Ào”. Dòng nước mát lạnh chảy tràn trong lòng bồn rửa mặt. Nó hất nhẹ nước lên mắt. Chà, dạo này ngủ ít, bắt đầu có dấu hiệu trở thành họ hàng với gầu trúc rồi >.<. “Cạch”. Nó xoay tay nắm cửa, bước ra ngoài.
“Vụt”. Một bàn tay tóm chặt lấy cổ tay nó, lôi đi xềnh xệch. Nó hoảng hốt, định hét lên thì phát hiện ra, cái người đang kéo nó đi kia…chính là hắn. Không sai, 100% là hắn. Nó lại càng hoảng. Sao trông hắn có vẻ tức giận đến vậy.
- Nói. sao cậu với tên đó lại cùng đến đây? Hắn ghì chặt tay nó vào bức tường, ánh mắt vằn lên tia tức giận. Nó tỏ vè bình thản, nhìn thẳng vào mắt hắn:
- Thì sao nào? Tôi đi cùng bạn, cậu có quyền gì mà hỏi?
- Bạn? Sao nhìn thân thiết đến thế? – Hắn không quan tâm đến câu hỏi thứ hai của nó.
- Đó là việc của tôi. Sao cậu phải quan tâm làm gì?
- Tại sao à? Bởi vì…tôi sẽ ghen…
Nó mở tròn mắt. Hắn…hắn vừa nói gì? Ghen? Cậu say rồi! – Nó giằng tay hắn ra.
- Tôi không say. Tôi rất tỉnh táo. – Hắn vẫn giữ rất chặt, không hề có ý định buông ra.
- Còn bảo không say? Toàn mùi rượu thôi >”.< Nó tuyên bố lúc này nó đã chính thức bực mình rồi đấy. Mặc kệ hai người. Có thích thì đánh nhau tiếp đi. Nó đi về một mình.
- Tôi đi taxi.
Nó giằng tay cả hai ra, chạy ra ngoài đường, bắt đại một chiếc taxi rồi đi luôn, để lại hai tên mặt nhơ ngác nhìn theo.
* * *
- Oáp!
Buồn ngủ quá. Nó ngã “phịch” một cái xuống chiếc giường êm ái, còn chẳng thay đồ gì, cứ thế úp mặt xuống gối, ôm lấy cái chăn thiu thiu ngủ. Ngủ nhiều vậy rồi, gần như cả ngày mà vẫn chưa hết buồn ngủ. Chứng tỏ dạo này đúng là thiếu ngủ trầm trọng >...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...