Siêu phàm thưở bình minh - Người dịch: NxkhiêmSuru đi dọc theo giá sách một vòng rồi rút ra một quyển Khái Quát Về Tông Giáo, mở ra trang thứ nhất:- Ca ngợi bảy vị thần vĩ đại! Vinh quang của các thần soi sáng toàn bộ thế giới!Đây là một quyển sách có nội dung mang tính tông giáo, giới thiệu mấy cái tín ngưỡng chủ lưu trên thế giới này, bọn họ được xưng ‘Bảy vị thần’ hoặc là ‘Cựu thần’, là những tồn tại đã trải qua nhiều lần Chư Thần Hoàng Hôn nhưng vẫn như trước sừng sững không ngã.Đặc biệt Nữ Thần Quang Minh, giáo hội của nàng là thế lực lớn nhất tại liên bang Bạch Ưng, danh tiếng cũng rất tốt, thường thường cử hành một ít hoạt động cứu tế cùng tiệc tối từ thiện.- Thế giới này có bảy đại tín ngưỡng được công nhận, đó là Nữ Thần Quang Minh, Mẫu Thần Đại Địa, Thần Biển Hải Dương, Thần Lửa Hỏa Diễm, Thần Chiến Tranh, Nữ Thần Phong Bạo, Thần Tri Thức.
.
.
Ngoài bọn họ ra, các tín ngưỡng khác đều bị coi là dị đoan!Quan điểm của tác giả viết nên quyển sách này vô cùng cấp tiến, Suru nghi ngờ rằng đối phương chính là người cuồng nhiệt của tông giáo.Suru lắc đầu, bỏ qua quyển sách chứa đựng lượng lớn lời nói ca tụng, ca ngợi không có ý nghĩa này rồi lấy ra một quyển sách khác có tên là Nghiên Cứu Dân Tục Cùng Tín Ngưỡng-.
.
.
Ở một vài nơi dã man cùng văn minh chưa khai hóa, đội khảo sát chúng ta phát hiện lượng lớn tín ngưỡng máu tanh mà tà ác.
.
.
Người dân ở những địa phương này thờ phụng ‘Ác ma’, cử hành nghi thức tràn ngập mùi máu tanh.
.
.
Có chứng cứ cho thấy, bọn họ xác thực thu được một loại năng lực không thể tưởng tượng nổi nào đó từ bên trong nghi thức.
.
.
Nhưng tiến sĩ Kodo cho rằng đó chỉ là hút lượng lớn thực vật gây nghiện dẫn đến ảo giác.
.
.- Chuyện này ngược lại là có chút ý nghĩa.
.
.Suru lật qua lật lại, phát hiện nội dung đến tiếp sau đã có chút thay đổi với phần đầu, hiển nhiên người tác giả này biết rất nhiều nhưng có vài thứ lại không thể nói ra.Suru xem đến phần sau:-.
.
.
bộ lạc Gusnil bên trong rừng mưa nhiệt đới là một đám tộc mọi dã man ăn thịt người, bọn họ sùng bái tử vong, đồng thời quỳ lạy mặt trăng, cho rằng mặt trăng là chúa tể tử vong.
.
.
Mà căn cứ điển tịch của các Tông giáo chứng minh, trước mắt bảy vị thần vẫn chưa nắm giữ lĩnh vực ban đêm nhưng lại có không ít tà thần, ngụy thần công bố bọn hắn đại biểu ‘Mặt trăng’.
.
.- Mặt trăng.
.
.Nhìn thấy miêu tả này, trong lòng của Suru lập tức phát lạnh, nghĩ đến chính mình khi chủ trì nghi thức Thi Cơ Sáng Sinh kia, không biết chịu ảnh hưởng gì mà lại gia nhập thêm một câu ‘Lấy danh nghĩa mặt trăng!’- Bất luận xét theo hướng nào, ta đều giống như có phiền phức.
.
.Hắn nở nụ cười bất đắc dĩ:- Tại sao ta lại cảm giác chuyện này giống như là một vở kịch vậy? Một kẻ hồ đồ, gan to bằng trời vì che giấu một sai lầm nào đó, chế tạo một sai lầm càng lớn, sau đó biến thành tai nạn ảnh hưởng toàn bộ thế giới, cuối cùng để nhân vật chính ra tay, dẹp yên tất cả.Suru tiếp tục lật xem, phát hiện phần sau lại không có, nội dung đã biến thành cư dân trên một hải đảo nào đó sùng bái lông chim, không khỏi đại hận:- Chết tiệt nhà xuất bản, xóa nhiều như vậy, hoàn toàn không quan tâm người đọc cảm thấy thế nào!Sau khi khép sách lại, Suru cố ý nhìn tên tác giả một chút.- Nhà xuất bản Thái Dương Hoa, tác giả là Killer Gales!Hắn yên lặng nhớ danh tự này.Rất hiển nhiên, Killer Gales là một người có nghiên cứu sâu đối với thần bí học, ở thời điểm làn sóng siêu phàm quật khởi như bây giờ, đối phương sẽ dễ dàng phát hiện điểm khác biệt- Thậm chí, nói không chắc chắn rằng bản thân đối phương chính là một người siêu phàm!Suru trả cuốn sách về, đột nhiên toàn thân chấn động.
Bởi vì thông qua chỗ hở của cuốn sách, hắn nhìn thấy khuôn mặt của một cô gái mang kính mắt, trên mặt có tàn nhang ở phía bên kia giá sách:- Molly! Molly Eipo!- A! Bạn là.
.
.
bạn học Broadley!Ở một bên khác của giá sách, xuyên thấu qua khe hở nhìn thấy khuôn mặt của Suru, Molly trông có vẻ như đã sợ hết hồn, nàng lắp ba lắp bắp chào hỏi:- Chào.
.
.
Chào bạn!‘Nàng rất sợ ta?’Suru cau mày, hơi nghi hoặc một chút:- Cậu qua đây! Tôi có chuyện muốn hỏi một chút!- Không! Không được!Bên trong giọng nói của Molly đã mang theo tiếng khóc nức nở, nàng nói một câu rồi lập tức xoay người, chạy trốn.- Ta đáng sợ như thế sao?Suru sờ sờ mặt của mình, nhanh chóng đi tới ngăn ở trước mặt Molly:- Bạn học Eipo, tại sao nhìn thấy tôi, bạn lại muốn chạy?- Ô ô.
.
.Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Molly tràn đầy sợ hãi, nước mắt đều suýt chút nữa chảy xuống:- Molly thật biết điều.
.
.
Molly cũng không nói gì!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...