Rầm!! Rầm!! Rầm…
Rất nhiều tiếng ồn ào trong thành phố thủ đô.
Mọi người lúc này đang nhanh chóng di tản khỏi đầu phố gần khu vực ngoại ô thành phố này.
Phía xa rất ra có một cỗ khí tức mạnh mẽ đến bất thường của một con hung thú lan đến khiến ai nấy đều nổi cả da gà.
Lúc này có kha khá học viện đồng phục chỉnh tề đang đứng ở vùng đất ở ngoại ô nhìn phía xa bóng hình lao tới.
“chuyện này thực sự kỳ lạ a!!”.
Có người lên tiếng.
Tất cả học viên ở đây đều là thành viên của hội học sinh cả.
Một bên ngồi cạnh tảng đá,
Một người thiếu niên mái tóc đen nhánh cùng gương mặt đẹp trai vô cùng chỉ nhìn liền đã bị đốn tim.
Anh chàng này chính là một trong lục kiệt thiên kiêu tên là kiếm đế chinh tới đây để chiến một trận với con rồng kia.
Mặc dù cậu ta không phải người của hội học sinh nhưng thực vẫn là hiếu chiến vô cùng muốn dùng con rồng kia để thử kiếm.
Trời đêm gió lạnh rít gào,
Mùi máu tanh lan toả cực kỳ kinh người càng lúc càng khủng bố.
“hội trưởng còn chưa đến sao!”.
“hội trưởng lát nữa sẽ đến thôi hơn nữa ít nhất cũng phải rạng sáng con cự long kia mới đến đây được!!”.
Có người hỏi và vũ nhu trả lời.
Vũ nhu nhìn phương xa cảm nhận rõ cái kia linh lực toả đến quá mức kinh hồn và chắc chắn chỉ có lục kiệt mới có thể tiêu diệt nó.
Ùng!!! ùng!!! ùng!!!
Mưa rào tằm tã,lốc xoáy cuồn cuộn gió bão,mặt biển dâng cao vô bờ cảnh tượng hệt như một trận đại hồng thủy sắp xảy ra vậy.
Cứ như vậy hội học sinh chính là đón đầu con thủy long kia.
Ở phía học viện lúc này,
Toàn bộ từ sơ đẳng đến cao đẳng học viên cũng đã biết được tình hình trước mắt này.
Bọn họ đều bàng hoàng không nghĩ học viện sẽ giao thứ khủng khiếp kia cho các học viên xử lý đây thực cũng quá mạo hiểm rồi.
Ở trên một toà sân thượng của một toà nhà chọc trời giờ đây một cô gái bộ váy đen nhẹ phiêu trong gió bão lại tay cầm ô đen yêu mị vô cùng nhìn phương xa ngoại ô phía trước.
Nguyền tổ(mạn ly) lúc này cười cười:“thực sắp đến rồi a!!“.
Đùng…đùng…đùng!!!
Chớp giật lôi rền vang vọng đất trời cực kỳ khủng bố liên tiếp suốt cả đêm tới gần sáng hôm sau.
Mọi người chờ cả một đêm rốt cuộc cũng có bóng hình khổng lồ tới doạ người hiển hiện.
“sao!! Ngươi ra tay hay ta!?“.
vân nguyệt lên tiếng liếc nhìn đế chinh.
Đế chinh thở dài nói rằng để hắn lo liệu chỗ này.
Ở các phía ngoại ô thành phố từ đường biển hay từ trên không cùng ở đây tổng có ba con rồng đang lao tới.
Vân nguyệt đi giải quyết đám yêu long các phía và đế chinh lo liệu chỗ này.
Ở đây sóng thần to lớn vô cùng nhưng so với cái loại thân hình kia đúng là trời và đất khiến các học viên có chút sợ nhanh chóng thủ thế.
(hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ sát với trí tưởng tượng).
Gràooooo!!!
Một con thủy long vồ ra từ đợt sóng thần há mồm lao về phía các học viên.
Đế chính lúc này cầm chắc kiếm bên hông và lao đến với một vẻ mặt thờ ơ.
Uỳnh—!!!
Rất nhiều người nhìn phía xa ngoại ô giao chiến thì thật kinh sợ.
Lúc này phía một góc thành phố nơi đã được sơ tán người dân.
Nhiệt độ nơi này đã thực nóng tới kinh người không thể tin nổi,mặt đường bê tông giờ đây đã dần hoá đỏ mất rồi cháy rụi khắp nơi.
Từ trong đám mây khổng lồ có nhiệt tràn đầy khí độc không kia một con rồng lửa hiện ra vô cùng hung hãn.
(hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa sát trí tưởng tượng)
Bình minh ló rạng nhưng phố xá khói bụi bốc lên nghi ngút.
Lúc này vân nguyệt đứng trên cao lạnh lẽo nhìn xuống cái kia con rồng lửa.
“ê!! súc sinh, ngươi tính đi đâu đó!“.
thanh âm của vân nguyệt vang vọng vòm trời.
Con rồng lửa ngoái đến ngước nhìn.
Gràooooo!!
Nó gầm lên khiến thiên địa chấn động mạnh rung lên kịch liệt,yêu lực toả ra mạnh mẽ đến kinh người.
Răng rắc!!
Một tiếng động nhẹ nhàng vang lên và cả thành phố bao gồm cả con rồng lửa ngay lập tức bị đóng băng.
Cảnh tượng này chấn kinh tất cả mọi người.
Chưa xảy ra cuộc chiến mà đã áp đảo rồi.
Nhưng lúc này đây,
Băng của vân nguyệt dần tan rã và một con rồng lửa kia gầm lên dữ dội phun ra một ngọn lửa mười ngàn độ c khiến cả cái châu lục nóng lên bất thường bắn thẳng về phía vân nguyệt.
Vân nguyệt dơ một ngón tay,hàn băng cô đọng điểm vào làn lửa khủng khiếp kia khiến nó bị đóng băng ngay lập tức và bên dưới dung nham cũng là như vậy hết thảy trở về băng hàn.
“rồng ngu thì đúng là ngu thật!!”,
“cái hình thể to lớn kia thì ngươi nghĩ có thể làm gì ngoài làm bao cát chứ!!”.
Vân nguyệt thở dài chán nản.
Con cự long bị hàn băng đông đến tận xương khiến nó đau đớn vô cùng khó khăn chật vật lui lại.
Nhưng lượng linh lực khổng lồ cùng sức nóng khủng khiếp của nó đã có thể làm chảy băng của vân nguyệt.
Không khí cùng khí hậu xung quanh nóng lạnh lẫn lộn không biết đường nào mà lần.
Cứ như vậy cả hai lao đến đánh nhau dữ dội trên không.
Bão tuyết nổi lên khiến cả thế giới chìm trong mưa tuyết,nhiệt độ ở bất kỳ đầu đều xuống âm tới 1000°c nhưng lại có sức nóng mười nghìn độ nên có vẻ đang giữ cho khí hậu được cân bằng.
“thật khủng khiếp!!“.
Mọi người ai nấy đều kinh dị nhìn cái trận chiến này.
Uỳnh----!!!
Phía khác lại là một con rồng khác xuất hiện và lần này các thành viên hội học sinh sẽ lo liệu vì có vẻ nó yếu hơn so với hai con còn lại.
Trong thành phố lúc này,
Bão tuyết vô cùng khủng khiếp đang rơi khắp nơi.
Rất nhiều người dân đang trốn về sâu trong thủ đô theo chỉ dẫn của các học viên cao đẳng.
Đúng lúc này trước rất nhiều người dân xuất hiện một học viên lạ mặt.
Đó chính là vân ca.
Vân ca lúc này nhe răng cười sau đó lao tới giết rất nhiều người dân khiến ai nấy đều khiếp sợ.
Choeng!!!
Một học viên cao đẳng lao tới ngăn cản vân ca.
“ngươi rốt cuộc là ai!!“.
cậu ta hét lớn.
Vân ca cười lạnh cắn thẳng vào cổ của anh chàng này cùng không ngừng hút máu.
Ahhhh!!!
Cậu chàng vừa rồi khiếp hãi vô cùng hét thảm lên nhưng rốt cuộc đã bị hút hết tinh huyết trở thành xác khô.
Các học viên ở đây đều là các học viên ở cao đẳng nhưng vẫn là sững sờ trước cái màn sự này.
“tuyệt lắm!! không ngờ mùi vị lại thơm như vậy!!“.
vân ca cười điên dại.
Hắn ta tiếp tục lao tới ăn thịt rất nhiều người dân cùng các học viên ở đây.
Chớp mắt đã có hơn ba trăm dân thường cùng siêu năng lực giả chết thảm trong tay của vân ca người này.
Vân ca mỉm cười đầy vui vẻ nhìn trời.
“A!! tiếp theo là ăn thịt đệ đệ thân yêu của ta thôi nhỉ!!“.
vân ca cười nhe răng méo mó nói.
Ở một phía trong thành phố lúc này,
Bá thần cùng lý hiểu hiểu đang giết rất nhiều yêu thú cùng các học viên ở đây.
Vân tuyệt,ngọc linh và hai cô gái kia cũng có tham gia vào trận chiến này.
Mạn ly thì không thấy đâu.
Đây là cơ hội hiếm hoi để tăng điểm cống hiến nên rất nhiều học viên đã tham gia vào.
Sau khi đã giết hết yêu thú tràn vào cùng đã di tản thành công dân thường thì họ mới dừng lại nghỉ chút.
Vân tuyệt cùng ngọc linh dựa lưng vào nhau theo đó hắn ta cảm nhận rõ lạnh lẽo vô cùng trống rỗng cảm giác không an toàn.
Chuyện mấy hôm trước đã doạ hắn thật sợ vô cùng.
Người con gái như ma quỷ kia là ai hắn ta thật không rõ nữa.
Mà vân ca liếc nhìn sang phía bá thần thì hắn ta chỉ cực kỳ không cam lòng nhìn.
Bá thần đang nằm trên hai cặp đùi trắng mịn của lý hiểu hiểu thật rất thoải mái và điều này khiến vân tuyệt hắn ta không hề vui một chút nào.
Bá thần lúc này lúc nãy đã nhìn về tương lai một chút và con m* nó thật ngoài con m* nó tưởng tượng.
Buồn cười vô cùng luôn là cảm giác đang kìm nén của hắn.
Ahh—!!!
Đúng lúc này phía xa vang lên tiếng hét của một người vô cùng quen thuộc.
Mọi người khi nghe thấy tiếng động này nhanh chóng đề phòng.
“cái gì chứ!?“.
vân tuyệt khẽ nói.
“là giọng của anh trai cậu đấy vân tuyệt!!“.
lin annata lên tiếng.
Vân tuyệt gật đầu sử dụng thần thức và ngay lập tức phát hiện rõ ràng thật là anh mình đang bị tấn công bởi một cái xác khô kỳ dị.
Hắn ta nhanh chóng lao tới và phía sau ba cô gái do dự nhìn nhau nhưng cũng là lao theo.
“này!!“.
Có học viên hét lên muốn ngăn cản vì thực rất nguy hiểm vì nhỡ như những điều không hay xảy ra.
Bá thần lúc này cũng nhanh chóng chạy theo vì sắp thật có chuyện rất hay để xem.
“mạn ly nhỏ này ác thật đấy!!“.
hắn nghĩ thầm.
.