Siêu Năng Hack Thuật
Vân tuyệt nhanh chóng đi tới trước hai người.
"anh,tỷ hai người lâu nay vẫn khoẻ chứ?".
Vân tuyệt mỉm cười nhìn vân ca cùng lý hiểu hiểu.
Hai người thấy vậy cũng là rất vui vẻ.
"tuyệt đệ đệ lớn thật rồi!".lý hiểu hiểu khá là vui vẻ nói.
Thấy bản thân được lý hiểu hiểu hỏi thăm khiến trong lòng vân tuyệt rất là phấn chấn cố gắng kìm nén lại cảm xúc này.
"lý hiểu tỷ cũng vậy càng ngày càng xinh đẹp ra à nha!!".vân tuyệt gãi đầu cười nói.
Cứ thế hai người nhìn nhau mỉm cười.
Một bên vân ca nhìn cảnh này chính là cũng cảm giác bản thân cùng người mình yêu có một khoảng cách xa vời kỳ lạ cảm giác.
"tuyệt đệ mẹ năm nay cũng khoẻ chứ!?".
Vân ca hơi chút bất mãn nhưng vẫn cố hỏi thăm gia đình mình những năm này.
Vân tuyệt nhìn ca ca mình cũng mỉm cười trả lời:"ca ca mẹ những năm này đều đang sống rất tốt huynh nếu có thời gian thì nên về thăm bà một chút vì mẹ hay nhớ huynh lắm đấy!!".
"haha được lúc nào có kỳ nghỉ dài ta sẽ trở về vân gia!".vân ca mỉm cười trả lời.
Vân tuyệt gật đầu sau đó quay sang nhìn lý hiểu hiểu.
"hiểu tỷ ta nghe nói trong trung viện có người luôn làm phiền tỷ rốt cuộc đó là ai thế!?".vân tuyệt nheo mắt khẽ nói vẻ lo lắng.
Lý hiểu hiểu nghe vậy chính là lắc đầu thở dài không có nói gì tránh việc đứa nhỏ này lại chọc vào tên chó đẻ kia.
Cả ba cứ như vậy hàn huyên một lúc rốt cuộc trở về xe của lớp mình.
Vừa lên xe lý hiểu hiểu chính là khó chịu vô cùng khi thấy bá thần đang vẫy tay chào mình.
Vân ca đi nhanh qua cực kỳ tức giận đã lộ ra tia sát cơ nhìn bá thần.
Hàng ghế nữ chính là một bên lý hiểu hiểu phải ngồi cùng bá thần tên không biết xấu hổ này nhưng rốt cuộc vẫn buộc phải ngồi cạnh nhau trong chuyến đi này.
Lần di chuyển đến doanh trại quân sự của ma thú sơn lâm chính sẽ mất khoảng ba ngày ngồi xe.
Cả trung viện giờ đây bắt đầu khởi hành.
Trên xe của lớp nhị thiên chính là năm hai lớp của bá thần.
Yên nhã giáo dư chính đang liếc nhìn qua bá thần.
Bá thần ngồi cạnh lý hiểu hiểu thì đang nhìn nàng ta.
"ngươi nhìn gì?".lý hiểu hiểu khó chịu cực kỳ nói.
Suốt ngày có một thằng con trai không ra gì đeo bám làm sao có thể khiến một cô gái không khó chịu chứ,ngày đầu bị hắn bám theo nàng còn rất sợ hãi nữa nhưng giờ thì chỉ có tức và tức.
"hiểu hiểu học bạn thân mến ta muốn đính chính với nàng là ta không biết gì về vụ chị ta đập thằng nhãi...",
Đang nói hắn bắt gặp ánh mắt sắc lẹm của lý hiểu hiểu nên hơi do dự bối rối chút,
"à là chị ta tổn thương học bạn vân ca và ta không hề biết!!".
Lý hiểu hiểu nghe xong cũng là thở dài,
"bá thiếu chủ tính tình của ngài như nào xưa nay cả lớp có ai không rõ chứ chuyện này vẫn mong ngài tha tội bỏ qua!!".nàng lên tiếng vẻ mặt chán nản.
Nghe xong lời này khiến nội tâm của bá thần cũng chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm không thể không nói mẹ nó quá khứ đúng thật lúc nào mình cũng gọi người tẩn người a.
"bá thần học bạn thực sự rất quý hiểu hiểu nhà ta nha~ hơn nữa thực lực cũng mạnh đến khó mà tin được đến cả thôn...",
Mạn ly ngồi sau cùng mộ uyển hóng hớt ló đầu lên bộ dáng mèo con tính kể lại chuyện hôm trước thì nhanh chóng bị bá thần lấy tay che miệng lại.
Bá thần vừa rồi giật thót mình không nghĩ nhỏ này lại như thế đếch giữ bí mật cho hắn làm hắn một phen hơi hoảng.
Mạn ly nàng thì khi được bá thần lấy tay che miệng cũng là đỏ hồng hai má ngượng ngùng muốn chết đầu óc rối loạn.
Nàng thực hóng hớt là một chuyện còn bản thân tình cảm là thật,sau khi được bá thần anh hùng cứu mỹ nhân thì đến nay vẫn ôm mộng trong lòng.
Cả lớp chính hơi trầm trồ lấy một màn này bọn họ thực sự không nghĩ cái kia bá thần lại như thế thân mật với mạn ly như vậy.
Bá thần thì một bên nhanh chóng buông tay ra và mạn ly cũng là ngất ngây đỏ bừng mặt vội vàng chui vào góc ghế ôm vào cái cột.
Các nữ sinh trong lớp chính là rất kinh ngạc cái chuyện xảy ra như kia mạn ly đích thị là của một đứa con gái đang yêu.
Lý hiểu hiểu ngồi đằng trước quay lại nhìn mạn ly chỉ thấy cô vẫn đang rất bối rối không lừa được nàng.
"mạn ly cậu không lẽ!?".
Làm bạn với nhau bao nhiêu năm nên mạn ly tính cách như nào nàng lại không biết chứ bình thường nếu là có đứa con trai đụng vào cô ấy chắc chắn cô ấy đã lộ rõ vẻ mặt kinh tởm rồi.
Lý hiểu hiểu không dám tin cũng chẳng dám nghĩ thêm nữa,bạn thân của mình thích kẻ đang liếm cẩu mình đây là cái gì tình huống chứ.
Bá thần ngồi bên cạnh cũng là cóc hiểu cái mô tê gì chỉ thở dài thườn thượt vì cuối cùng nhỏ kia cũng dừng cái miệng lại.
Yên nhã lúc này cũng là nhìn bá thần biểu cảm rồi cũng yên tâm.
Lần trước chính nhờ cái biểu cảm vẻ đề phòng cực kỳ của hắn mà nàng đã có phòng bị nhưng rốt cuộc vẫn là như cũ may vẫn nhờ có bá thần mới có thể giải quyết.
Nàng tin chắc thiếu gia nhà mình thực lực rất mạnh không hiểu sao hắn mang lại cho người ta một cảm giác rất an toàn.
Cả đoàn xe dài đã di chuyển hơn nửa ngày rồi.
Siêu năng lực gia học ở học viện này là cực kỳ nghiêm khắc không được ăn cơm khi làm nhiệm vụ hay ngồi trên xe và xe sẽ di chuyển ba ngày mới dừng một lần.đương nhiên các học viên ở đây cũng không có để tâm việc này vì chung quy bọn họ có thể nhịn ăn cả tháng.
Siêu năng lực gia thực sự cũng cần ăn chỉ có những người đã phản phác quy chân hay thực lực mạnh đến bất tử mới không cần bổ sung năng lượng thôi.
"nghe đồn trong tộc siêu năng lực gia có rất nhiều người dùng những năng lượng ngoài vũ trụ bổ sung thành linh lực cho bản thân nên cường đại tới khó mà tưởng tượng!!".bá thần nội tâm suy nghĩ tới việc bổ sung năng lượng.
Linh lực bẩm sinh có thể thông qua tài nguyên tu luyện mà gia tăng nhưng quá khó lại sự mạnh mẽ cũng có thể tăng lên nếu có thể luyện hoá những năng lượng bên ngoài bổ sung vào.
Ở thế giới này cũng hẳn không phải không có cấp độ chẳng qua nó mơ hồ quá thôi.
Như có thể gọi là siêu năng lực gia cấp thức tỉnh nào thì gọi như vậy (vd:cấp B).
Long huyết thực sự có tác dụng lớn tới khó mà tưởng tượng ra nổi nên các sinh viên trung viện mới như thế đỏ mắt muốn dành được.
Bá thần mỉm cười nhẹ mở hộp cơm tự làm lấy từ trong túi trữ vật ra.
Phải nói hắn thực có tiền túi trữ vật cũng là dạng cao cấp nhất sản xuất có hạn có tiền cũng không mua nổi mà đã mua là xác định cháy túi giá khoảng 1triệu á(khoảng chín trăm nghìn tỷ vnđ nếu đổi ra giá trị tiền việt).
Ở đây mặc dù cấm ăn uống trong xe nhưng hắn là trường hợp ngoại lệ cứ thế ăn uống ngon lành.
"ăn không hiểu nhi?".
"đừng gọi ta là hiểu nhi!!".
"vậy ăn không hiểu hiểu!!".
"không!".
"ngon lắm đó!".
"không!".
"ta ăn hết nhé!".
"ừ!".
"muội ăn không!!".
"╬".
Cứ thế hắn vừa ăn vừa trêu lý hiểu hiểu cho bớt chán.
Cả cuộc đi xe chỉ có im lặng duy chỉ có tiếng chộp choạp do tên nào đó ăn làm mọi người khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...