Siêu Mẫu Hàng Đầu

Tòa nhà Tinh Thần.

Từ khi Hàn Hinh Nhi bị xóa tên khỏi tạp chí Duyệt Vi, sự nghiệp của cô cũng rơi vào tuyệt vọng. Ngay cả khi cô là người mẫu quán quân, cũng không thể thay đổi được tình hình bây giờ.

“Lâm Kiệt, chúng ta phải làm gì bây giờ?” Công ty bây giờ muốn nâng Lâm Lam phải không? Anh muốn bỏ rơi em?” Hàn Hinh Nhi mấy ngày trước nghe tới Trương Việt đến Tấn Thị, cho rằng chỉnh Lâm Lam một trận, không ngờ là Lâm Lam quen với trợ lý đặc biệt của Đỉnh Thinh, sợ cô mới là người chỉnh Trương Việt và quản lý của anh.

Điều này làm cho Hàn Hinh Nhi cảm thấy cô có kim chủ rồi, mà người này có thể là cậu Thẩm. Hàn Hinh Nhi bao nhiêu lần muốn dựa hơi, nhưng đều bị người cậu Thẩm từ chối.

“Anh làm sao bỏ rơi em, mặc dù trình đồ của Lâm Lam không tồi, nhưng gần đây cô ấy quá đáng rồi, anh nghi ngờ cô ấy muốn thôi việc.” Trần Lâm Kiệt thật ra lo lắng nhất là cái này, dựa theo tình hình bây giờ của Lâm Lam cùng Trương đạo diễn quay xong đoạn phim này, chắc chắn sẽ nổi nổi tiếng, tới lúc đó các sàn catwalk, người phát ngôn, tạp chí sẽ ùn ùn kéo đến, giá trị sẽ nâng cao, đối với Tinh Thần vô hại.

“Mặc dù lời em nói làm anh không được vui, nhưng em vẫn phải nói.” Hàn Hình Nhi giả bộ do dự.

Trần Lâm Kiệt nhìn cô “Em nói đi.”

“Lâm Lam có thể là được Thẩm thiếu gia bao dưỡng.”

“Cái gì? Sao em biết?” Trần Lâm Kiệt biến sắc, phiền muộn hỏi.


“Anh nhớ lần trước ở Ninh Hạ không? Em bởi vì việc của Lí San tạm thời vắng mặt, nhưng em nghe nhân viên của Duyệt Vi nói, từ đêm hôm đó không thấy Lâm Lam quay về kí túc xá, nói là đi chăm sóc con chó nhỏ, nhưng lúc chúng em đi không thấy cô ta ôm một con chó nào, vì vậy có khả năng là cô ta nói dối rồi. Ai là người đã ở cùng ở cùng cô ta trong ba đêm ấy, nghe nói lúc đó Thẩm thiếu gia cũng ở Ninh Hạ. Mà còn là máy bay, anh cảm thấy chiến thắng của Lâm Lam có phải rất đáng xấu hổ không? Cuối cùng em tìm ra công ti kia, bọn họ không có hoạt động này, mà chuyến bay hạng nhất ngày đó được bao toàn bộ rồi.” Hàn Hình Nhi phân tích rất có lý lẽ thuyết phúc, sắc mặt của Trần Lâm Kiệt càng khó nhìn.

“Còn gì không?”

“Còn có cái gì em không biết nữa không? Tiệu rượu ngày đó xưa nay rất khó mà lại gần Thẩm thiếu gia, Thẩm thiếu gia lại che cho Lâm Lam một đêm, cũng là ngày đó cô ấy trở thành người phát ngôn cho Tấn Thị, nữ chính quảng cáo của Trương đạo diễn, tạp chí Duyệt Vi. Đặc biệt là nữ chính của Trương đạo diễn, ai cũng biết mối quan hệ của Thẩm thiếu gia và Trương đạo diễn.” Hàn Hinh Nhi càng nói càng kích động.

“Đủ rồi!” Trần Lâm Kiệt càng nghe càng phát hỏa, anh dùng hết sức kìm hãm Lâm Lam là để xoa dịu Hàn Hinh Nhi, thứ hai là để Lâm Lam biết, không có anh, cô không thể nào sống sót nổi ở Tấn Thị. Nhưng hoàn toàn không nghĩ tới cô nhanh như vậy đã tìm được kim chủ. Càng làm Trần Lâm Kiệt hận là, ba năm cô không cho anh chạm vào mình, nhưng nhanh đã như vậy đã ngủ với Thẩm thiếu gia rồi.

Trần Lâm Kiệt là đánh giá thấp Lâm Lam rồi.

“Lâm Kiệt, lẽ nào trong lòng anh vẫn còn có cô ta.” Hàn Hinh Nhi một mặt kinh ngạc hỏi.

“Làm sao có thể? Những người phản bội tôi chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp!” Giọng nói của Trần Lâm Kiệt như bốc ra khói, sau đó anh ôm Hàn Hinh Nhi vào lòng “Hinh Nhi em yên tâm, cái người đàn ông như Thẩm thiếu gia đó không bao giờ thật lòng với loại phụ nữ như Lâm Lam đâu, vui đùa mà thôi, chờ Thẩm thiếu gia chơi đủ rồi, cũng là lúc Lâm Lam rơi vào vực thẳm.”

“Vâng.” Hàn Hinh Nhi biết loại người như Thẩm thiếu gia thay người yêu như thay áo.

“Nge nói anh lần trước mua chuộc một phóng viên chụp ảnh chúng ta trong xe, để mọi người nhìn thấy, biết làm thế nào chưa?” Trần Lâm Kiệt thấp giọng kèm theo sự mờ ám thống hận.

“Em biết rồi.” Hàn Hinh Nhi làm sao không hiểu suy nghĩ của Trần Lâm Kiệt.

...

Tại Studio

Mặc dù Lâm Lam còn rất đau, nhưng vẫn phải chống cự để hoàn thành tốt chương trình. Nhưng hôm nay bộ phim tình cảm này không có thuận lợi lắm, làm thế nào cũng không tìm được cảm xúc, công thêm cảnh ôm hôn kia, càng làm Lâm Lam ngượng ngùng. Cô vốn dĩ không phải là người quá cởi mở, lại là Trương Việt vì vậy càng thêm phản cảm, càng không thể nhập tâm vào vai diễn của mình.

“Đạo diễn, có thể thế vai diễn này?” Lâm Lam sau vài lần bị NG, cuối cùng cũng đề xuất ý kiến của mình.


“Thế vai? Đây là đang nói đùa à? Bởi vì cô không phải là diễn viên chuyên nghiệp nên không thể có thái độ chuyên nghiệp à? Hay là cô cảm thấy tôi rất vui sướng khi được cô hôn?” Đạo diễn còn chưa nói gì, Trương Việt đã nhảy vào nói lời khuyên khích.

Lâm Lam không nói gì, chỉ quay đầu nhìn đạo diễn.

Trương đạo diễn quay đầu nhìn hai người “Một cảnh quay hai phúc NG không biết bao lần rồi, còn dám ý kiến với tôi? Hai người sao không lên đầu tôi ngồi luôn đi? Hai người cảm thấy chúng ta hiện tại đang ở nhà à? Hai người có biết đã lãng phí mất bao nhiêu tiền không? Làm lại, bây giờ ngậm mồm hết cho tôi!”

Đạo diễn mắng xong, biểu tình của Lâm Lam và Trương Kiệt càng khó coi, quay đầu tiếp tục xem kịch bản. Kết quả lại bị mắng một trận, Lâm Lam nghiến nghiến răng, bắt đầu tưởng tượng người đối diện là Diêm Quân Lệnh.

Trương Việt mặc dù không thoải mái, nhưng chỉ đành phối hợp với cô.

Cuối cùng cũng vượt qua cảnh quay này, nhưng Lâm Lam vẫn chưa thưa giãn chút nào.

Trên mặt của Trương Việt là một tia giễu cợt, nghe nói người phụ nữ này là dựa hơi Thẩm thiếu, phải làm việc chăm chỉ trên giường, mà dựa vào tính cách của Thẩm thiếu, chắc cũng chỉ là vui đùa mà thôi.

Khuôn mặt của Trương Việt cũng được coi là đẹp trai, nhưng nghĩ như vậy nên trên mặt hiện ra nét dung tục hèn hạ, trái ngược hẳn lại gương mặt đẹp trai của họ Trương kia.

“Bắt đầu.” Đạo diễn nói xong, hét lớn một tiếng, mọi người nhanh chóng vào vị trí.

Cảnh này là Cố Nam đánh nhầm thành hôn Lí Tình Hoan, là lúc bước ngoặc trong mối quan hệ của hai người.

Tiếng tát to vang vọng của Studio, khiến mọi người đểu sửng sốt.


Một người mẫu vô tuyến tuyến mười bảy lại dám tát ca sỹ tuyến hai, không sợ bị fan hâm mộ của anh chửi chết hay sao?

Lâm Lam cũng sững sờ tại chỗ, không phản ứng kịp.

“Cô có bệnh à? Dám đánh cả Trương thiếu của chúng tôi? Cô là cái thá gì, không phải chỉ là một người mẫu nhỏ của tạp chí rách nát thôi à? Đạo diễn người phụ nữ này có bệnh, chúng tôi không quay nữa!” Quản lý của Trương Việt kích động nhảy ra, chửi Lâm Lam một hồi, sau đó quay đầu hét lên với đạo diễn.

“Vừa rồi diễn rất tốt.” Đâu biết rằng đạo diễn nhìn vào màn hình và nói vọng lại.

Thần kinh căng như dây đàn rồi giãn ra, phân phó cho Tăng Tuyết giai quyết, mà đạo diễn đều nói rồi, vừa rồi là diễn thôi. Lâm Lam chạm vào trán của mình đã ướt đẫm mồ hôi của mình, nhận lấy khăn lay từ Tăng Tuyết rồi lau sạch đi, không hề phát ra một tiếng động.

Trương Việt thấy động tác của Lâm Lam, vốn dĩ còn đang choáng váng tâm trạng tồi tệ kinh khủng này còn xấu hơn, đạp mạnh vào ghế bên cạnh “Lão tử không chụp nữa!”

Nói xong Trương Việt rời khỏi studio, lên chiếc Nanny trở về. Mà người đại diện của anh nhìn vào Lâm Lam “Nếu cô không đích thân đi xin lỗi, vậy tôi cho cô về sau làm sống sốt sót ở cái vòng giải trí này!”

Lâm Lam nhếch môi cười.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui