Siêu Mẫu Hàng Đầu

Vốn dĩ bởi vì Đỗ Tịch, nên Tô Mộ Bạch không có ý muốn tiếp tục tham gia kỳ ba của chương trình.

Bởi vì sự vắng mặt của Diêm Quân Lệnh và Lâm Lam, làm anh người góp nửa vốn đầu tư không thể không suy nghĩ cho chương trình, vì vậy lần này đi không phải chỉ để tìm người, mà còn là vì chương trình.

Người đại diện lắc đầu, người phụ nữ kia đã có chồng rồi, anh một thanh niên trẻ tuổi độc thân, sao mà nghĩ mãi không thông được điều này?

“Anh xác định phải đi tìm Lâm Lam sao?” Với tư cách là người quản lý cũng là bạn bè của Tô Mộ Bạch, anh nghĩ mình cần phải nhắc nhở Tô Mộ Bạch.

“Hoặc là qua đó giúp đỡ việc gì đấy.” Tô Mộ Bạch cũng không chắc liệu anh có thể giúp được cái gì không, nhưng nếu không đi anh cảm thấy không an tâm.

Theo thông tin anh điều tra được, người kia là một kẻ điên nhưng được phong danh hiệu là người tài giỏi của chợ đen. Hắn ta có thể bắt cóc Lâm Lam và tiểu sư tử đến Maldives, thậm chí đến gần sông Skakar, không có gì là không thể với hẳn ta.

“Vậy anh có biết Hoắc tiên sinh cũng đến Maldives không?” Đây là mới là lời người quản lý thật sự muốn nói.

“Cậu?” Tô Mộ Bạch ngạc nhiên.

“Không những đến Maldives, chị Nguyệt nhà Diêm gia cũng là do Hoắc tiên sinh bố trí.” So với Tô Mộ Bạch, thông tin của người quản lý Vu Siêu còn nhanh nhạy hơn rất nhiều.

“Cậu nói cái gì?” Tô Mộ Bạch kinh ngạc nhìn người quản lý.

“Nguồn tin khá là đáng tin cậy, anh không cần nghi ngờ.” Mặc dù Vũ Siêu cảm thấy chuyện này có chút cẩu huyết, nhưng bây giờ Tô Mộ Bạch nhất quyết đòi đi Maldives, anh bắt buộc phải nói những lời này.

“Ông ta bị điên sao?” Người đàn ông trước giờ vẫn luôn giữ phong thái nhẹ nhàng, nhịn không được mắng chửi một câu.


“Chỉ có thể nói gu thẩm mỹ của Hoắc tiên sinh rất giống anh.” Vu Siêu rất bình thản nói, nhưng đổi lại nhìn Tô Mộ Bạch bằng con mắt lạnh lùng.

Nhưng dù sao thì lần này cậu cũng quá phận rồi.

Anh biết chị Nguyệt là người bắt cóc đứa trẻ, nhưng không biết chị Nguyệt lại là người của cậu.

Nhưng dù sao cũng là người do đích thân cậu lựa chọn, làm sao lại xảy ra sơ suất này được.

“Hiện tại có thông tin gì của Lâm Lam không?”

“Còn chưa biết chính xác, nhưng nghe nói Hoắc tiên sinh đem theo không ít người.”

“Tôi biết rồi, cậu tiếp tục bố trí người, Đỗ Tịch bên kia cũng đã bố trí xong rồi, đừng để một con sâu lọt vào.” Tô Mộ Bạch nói xong liền suy nghĩ, cậu của anh cái gì cũng tốt, nhưng mấy năm gần đây càng ngày càng bừa bãi, lần trước mẹ ruột đã nhắc nhở anh, nhưng không ngờ ông ta lại quá phận như này.

Dù sao thì Lâm Lam cũng là vợ của Diêm Quân Lệnh, là người phụ nữ mà anh thích. Cho dù không quan tâm đến cảm nhận của anh, thì ít nhất cũng phải biết thế nào là luân thường đạo đức.

“Được, tôi lập tức đi bố trí.” Khuyên bảo không được Tô Mộ Bạch, Vu Siêu cũng không muốn phí lời nữa.

Chỉ là anh rất tò mò, một người phong lưu đa tình nhưng biết thế nào phải trái như Hoắc tiên sinh, lần này sao lại như vậy. Lẽ nào bởi vì cái người tên Lâm Lam thật sự có mê lực lớn như vậy sao?

Chờ Vu Siêu rời đi, Tô Mộ Bạch cũng bất giác rơi vào trầm tư, đây hoàn toàn không phải phong cách làm việc của cậu. Mà theo như anh biết, cậu gần đây đang bí mật thu mua lại một công ty giải trí.


Có thể khiến cậu hao tâm ý thu mua lại, mà lại công ty giải trí bí mật như vậy, Tô Mộ Bạch nghĩ một vòng, chỉ nghĩ tới Đỉnh Thành.

Lẽ nào cậu đang mua lại Đỉnh Thành thật sao?

Tại sao?

Tô Mộ Bạch không hề nhớ Diêm gia và Tô gia có bất kỳ mối hận thù sâu sắc nào, càng không nhớ cậu và Diêm gia có bất kỳ ân oán nào, lẽ nào làm mọi việc này chỉ vì Lâm Lam?

Nhưng nếu vậy thì cũng quá đáng quá rồi.

Đủ loại suy nghĩ cứ quanh quẩn trong tâm trí của Tô Mộ Bạch, làm anh càng lúc càng không chắc chắn về những gì cậu đang làm.

Nhưng cho dù làm cái gì đi chăng nữa, có một thực tế không thể chối cãi và Lâm Lam đã bị Hàn Đống bắt cóc.

Cho dù tiếp theo ông ta muốn làm cái gì, chỉ cần không có lợi cho Lâm Lam, anh Tô Mộ Bạch tuyệt đối không cho phép.

Khuôn mặt tuấn tú hiện ra một tia kiên định, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi Maldives.

Tốc độ làm việc của Vũ Siêu rất nhanh, một lúc sau liền liên hệ với Đỗ Tịch, để cô chuẩn bị ở sân bay. Đoàn làm phim cũng đi cùng, chỉ là đến lúc đó sẽ cắt giảm rất nhiều nội dung quay hình, vậy nên không cần lo lắng người xem sẽ biết mục đích thực sự của anh là gì.


Đỗ Tịch vốn dĩ cho rằng lần này là vì vụ scandal của Khúc Khải, nên mình mới không thể tham gia được show “Chào anh, tình yêu đích thực!”. Không ngờ người của chương trình lại liên lạc với cô, cả người đều vô cùng vui sướng, gánh nặng trong lòng cũng đã giảm đi rất nhiều.

Miễn là chương trình vẫn cần cô, những tin đồn ngày trước sẽ tự tan biến. Tốt hơn là cô tự mình làm sáng tỏ, càng làm sáng tỏ càng làm tình hình tệ hơn mà thôi.

Bất ngờ là Tô Mộ Bạch cũng đến sân bay, nhóm người của Diêm Quân Lệnh cũng đang ở đây.

Nhưng trước khi anh hỏi chuyện gì đang xảy ra, có một vài fan hâm mộ nhận ra Tô Mộ Bạch, chỉ trong vòng vài phút sau Tô Mộ Bạch đã bị fan hâm mộ bao vây chặt cứng.

Khó khăn lắm mới thoát khỏi đám fan hâm mộ, Tô Mộ Bạch liền lên buồng chờ máy bay cất cánh.

Các nhân viên khác đều đang ở buồng thương nhân.

Tô Mộ Bạch cau mày “Tôi hình như vừa nhìn thấy tổ đội của Lâm Lam, chuyện gì đang xảy ra?”

“Không phải chứ? Nhóm bọn họ đã được thông báo nghỉ ngơi rồi mà?” Vu Siêu không hề nhìn thấy.

“Phải không?” Tô Mộ Bạch nghi ngờ thì thầm một câu, cũng không hỏi lại vấn đề này. Điều khiến anh đau đầu là lúc nãy không thận trọng, có không ít fan hâm mộ đã biết lịch trình của anh, có lẽ đi tới Maldives không dễ dàng gì rồi “Giúp tôi nghĩ cách tránh các phương tiện truyền thông và fan hâm mộ ở sân bay.”

“Có lẽ có chút khó khăn.” Bây giờ người hâm mộ và phương tiện truyền thông rất nhạy bén, đặc biệt là các tay săn ảnh. Bây giờ đã biết lộ trình của Tô Mộ Bạch, vậy nên muốn tránh đi cũng là điều chẳng dễ dàng gì.

“Tôi không quan tâm cậu nghĩ ra cách gì, lần này nhất định phải thoát khỏi fan hâm mộ và phương tiện truyền thông.” Tô Mộ Bạch ra lệnh, nhiệm vụ chính lần này của anh không phải đến ghi hình, mà để tìm Lâm Lam.

Người quản lý rất khó xử, nhưng vẫn gật đầu. Anh hiểu rõ mục đích đến đây của Tô Mộ Bạch, nếu như bị phóng viên hoặc fan hâm mộ biết Lâm Lam bị bắt cóc, tới lúc đó không biết sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió.

“Còn có tiếp tục thăm dò tình hình của cậu bên đó, nếu như bọn họ có tin tức của Lâm Lam lập tức thông báo cho tôi.” Tô Mộ Bạch nói xong lại bổ sung một câu.


Mặc dù không biết cậu đang làm cách gì để tìm Lâm Lam, nhưng Tô Mộ Bạch biết, với bản lĩnh của cậu nhất định sẽ sớm tìm được Lâm Lam.

“Nhưng đây không phải cách tốt.” Vì là người quản lý của Tô Mộ Bạch, năng lực của Vu Siêu cũng không cần phải nói, nhưng anh đang đảm đương hai nhiệm vụ lớn như vậy, áp lực cũng cực kỳ lớn.

“Không tốt thì làm cho nó tốt.” Tô Mộ Bạch không để cho người quản lý có cơ hội từ chối, Vu Siêu chỉ đành ai oán gật đầu.

Máy bay từ từ cất cánh, Tô Mộ Bạch nhắm chặt mắt, anh không biết quyết định lần này của bản thân là đúng không, nhưng anh biết ngay cả cậu cũng đã ra mặt tìm Lâm Lam chắc chắn có chuyện lớn đã xảy ra. Anh luôn miệng nói thích cô nhưng hành động dường như chưa thể nói chắc được.

Cho dù không thể bên nhau, bọn họ cũng có thể làm bạn bè.

Mà trong buồng kinh tế, tổ đội của Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh cùng nữ đạo diện nhìn thấy sân bay xuất hiện rất nhiều fan hâm mộ của Tô Mộ Bạch, một trận kinh ngạc. Sức mạnh kinh tế của fan hâm mộ bây giờ thật sự không phải dạng bình thường, giống như cô và tổ đội chương trình mặc dù đã có vốn đầu tư còn cảm thấy vé may bay đắt, những người này bởi vì theo đuổi thần tượng thật sự phát điên rồi.

“Xin hỏi cô là là nữ đạo diễn và đây là tổ đội ghi hình cùng đại Boss và Lâm Lam phải không? Tôi nhận ra cô nha!” Lúc nữ đạo diễn đang cảm thán, có người bỗng dưng hỏi cô.

Nữ đạo diễn giật mình “Cô là?”

“Tôi là fan hâm mộ của cặp đôi đại Boss và Lâm Lam, đại Boss và Lâm Lam cũng ở trên máy bay sao? Bọn họ cũng tới Maldives để ghi hình sao? Wow, tốt quá...”

“A?”

“Chúng tôi có thể xem mấy người ghi hình được không?”

“A?”

Nữ đạo diễn một mặt mơ hồ, người vẫn chưa tìm ra, đi đâu xem?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui