Tần Sâm nghe tới cái giọng điệu bình bình thản thản của Coco nói ra một trăm vạn kia, còn cực kỳ thản nhiên thảo luận với nhau làm thế nào để huấn luyện người mới, cô dẫn dắt mấy người thì thích hợp, cái loại hình thế nào thì có thể nhanh chóng nổi tiếng, Tần Sâm có chút cạn lời, một trăm vạn, đây là cướp ngân hàng sao?
“Coco cô nghe tôi nói, công ty rất xem trọng cô, nhưng mộ trăm vạn có chút khoa trương rồi, dù sao...”
“Ý của anh là tôi không đáng giá một trăm vạn?” Không chờ Tần Sâm nói xong, Coco thằng thừng cướp lời anh, không hài lòng hỏi.
“Tôi không phải là gì này.”
“Vậy ý anh là gì?” Coco thay đổi thái độ hòa hoãn ôn nhu lúc nãy, hùng hùng hổ hổ hỏi, đạp lên giày cao gót tư thế ngạo mạn, đổi lại là người khác ai cũng không làm nổi.
“Ý của tôi là giá cả này có hơi đi xa thực tế...”
“Ý này của anh là tôi không đáng giá? Dù sao anh cũng cảm thấy tôi không đáng giá rồi, vậy giữa chúng ta còn có gì để nói?”
“Tôi...”
Pa!
Tần Sâm còn chưa nói xong lý lẽ, đầu máy bên kia đã cúp điện thoại. Anh biết Coco rất khó ứng phó, nhưng lần trước mời cô làm quản lý cho Lâm Lam lại dễ dàng như vậy, làm Tần Sâm quên mất đây là một đại thần.
“Đây Coco cũng quá tự tin đi, người mẫu mới năm nay thuận lợi lắm cũng chưa chắc đạt đến một trăm vạn, cô ta bây giờ mở miệng ra liền đòi một trăm vạn, cũng quá coi trọng bản thân mình rồi, nói trắng ra là một nữ yêu quái.” Khúc Khải đứng bên cạnh Tần Sâm, nghe tới tiếng gầm lên như sử tử bên kia của Coco, nhịn không nổi nguyền rủa một câu.
Tần Sâm không nói gì, anh biết Coco chuyện này là không thể hoàn thành được, nhưng mà tình hình bây giờ Tân Trí phải đối mặt cũng không tốt chút nào, nếu như nhất định giữ lại Đỗ Tịch bỏ Lâm Lam, vậy Coco nhất định sẽ thể đi được, nếu không thực lực người mới không đủ, dẫn dắt không giỏi, vậy ảnh hưởng lớn với người mẫu mới rồi.
So với giá cả của Lâm Lam, lợi ích Coco mang lại cho Tân Trí có lợi hơn nhiều.
“Tôi đích thân đi gặp cô ấy.” Tần Sâm căn nhắc một chút, lãnh đạm nhìn Khúc Khải. Anh không nghĩ tới Đỗ Tịch lợi hại như vậy, có thể leo được lên vị trí của Hoắc gia, mười mấy năm trước cái vị kia của Hoắc gia ở Bắc Kinh có thể nói là không ai địch nổi, nhưng hiện tại không giống nhau, có Diêm Quân Lệnh chọc vào đâu, vị Hoắc gia lại càng lợi hại, chung quy cũng ở ẩn bao nhiêu vậy rồi.
Nhưng nhắc tới Diêm Quân Lệnh, Tần Sâm cũng không dễ dàng gì. Lần trước chuyện đi ăn máng khác của Trần Văn, đã gây đã kích không ít dàn người mẫu mới, nhưng nghĩ lại Trần Văn có khả năng là Diêm phu nhân, anh hiện tại muốn chặn đứng nó cũng không có khả năng, vấn đề là đích thân giám đốc thời trang Tưởng Nam Tường của Đỉnh Thành nói chuyện với nhau, dưới tình huống của Trần Văn này, anh cũng chỉ đành để cô bồi thường gấp đôi hợp đồng mà thôi.
Ngoài lý do Trần Văn là phu nhân của Diêm Quân Lệnh, Tần Sâm nghĩ không ra lý do nào khác.
“Ông chủ, cái Bành Ngọc kia...”
“Tôi không muốn nghe đến cái tên này nữa, dù sao cô ta cũng rời khỏi công ty rồi, không phải là người của Tân Trí rồi, nếu như cậu hiểu không rõ tình hình, hậu quả quả tự mình gánh chịu.” Giọng điệu của Tần Sâm bỗng dưng trầm xuống đáng sợ.
Khúc Khải hơi thay đổi nét mặt “Tôi biết rồi.”
“Công việc của Lâm Lam là cô phụ trách, nhưng cô đừng quá phận, cho dù phía sau Đỗ Xi có bệ lưng phía sau hỗ trợ, nhưng Tân Trí vẫn là do tôi Tần Sâm làm chủ.” Tần Sâm nói xong nói trợ lí sắp xếp xe, đích thân đến gặp Coco.
Khúc Khải bị bỏ lại, sắc mặt đều trắng bệch, có vẻ Tần Sâm đã biết phía sau cậu có bệ lưng rồi, nhưng rồi làm sao? Hoắc tổng bây giờ đối với Đỗ Tịch rất tốt, anh không nhân cơ hội này đè nén Lâm Lam, vậy thì làm sao ăn nói với Bành Ngọc,
Trong lòng đã có kế hoạch, Khúc Khải mở bản tin “Ngôi sao giải trí” sáng nay, muốn xem ảnh hưởng quảng bá bài báo của Lâm Lam, nhưng không ngờ bài báo bị xóa rồi.
Khúc Khải cau mày, sau đó lại tìm tin tức liên quan, phát hiện cũng là tình hình tương tự, lẽ nào sau lưng Lâm Lam có người? Khúc Khải không can tâm gọi điện cho tổng biên tập của “Ngôi sao giải trí”, quả nhiên bên kia trực tiếp cúp máy của anh.
Đây là xảy ra chuyện gì?
Nghe tới âm thanh tút tút, Khúc Khải không hiểu. Mở weibo ra, phát hiện những từ khóa hot về Lâm Lam cũng đã bị giảm đi rất nhiêu, nhưng việc Trần Văn trở thành thành viên của Đỉnh Thành lại rất hot.
Trong lòng Khúc Khải cảm thấy vô cùng kỳ lạ, quay lại phòng làm việc của mình gọi điện cho Bành Ngọc, muốn biết cô bên như thế nào, kết quả đối phương bên kia nói chuyện thái độ qua quýt, dường như đang rất bận.
“Lâm Lam thực sự là người phụ nữ của trợ lí Lí sao? Anh làm sao lại nghe tới cái người trợ lí này không thích con gái, thông tin của em có chính xác không?” Khúc Khải còn muốn xác định rõ người phía sau Lâm Lam là ai.
“Không phải.” Câu trả lời của Bành Ngọc không rõ ràng, nhưng cũng không nói với Khúc Khải, Lâm Lam là vợ của Diêm Quân Lệnh, nếu không đối phương lại yêu cô, cũng không có khả năng giúp bản thân.
“Ừm, em không khỏe sao?” Khúc Khải khoog có một tia gì nghi ngờ Bành Ngọc, chỉ là lo lắng cho thân thể của cô.
“Em không sao, có thể là hôm qua uống nhiều quá.” Bành Ngọc đang nói chuyện người đàn ông phía sau vỗ mạnh vào mông cô, Bành Ngọc nghiến răng “Em cúp máy trước.”
Nói xong Bành Ngọc cúp máy, nhìn bóng người đàn ông cao cao đang đứng phía sau mình “Lỗ tổng, ngài nhẹ chút.”
“Hahaha, nhẹ chút có thể thỏa mãn được em cô không?” Lỗ Tấn Hải cười lớn, sức mạnh trên tay lại lớn hơn, để lại một vết dấu tay rõ ràng trên người phụ nữ này. Đau đến mức Bành Ngọc nhíu chặt mày, cái gì Thành Thiên, chính xác hơn là một cái động ma quỷ, Bành Ngọc càng nghĩ càng oán giận, nếu không phải vì Lâm Lam, cô làm sao mà lại trở thành cái người ăn máng khác phải lưu lạc tới Thành Thiên, và lại trở thành món đồ chơi trong tay Lỗ Tấn Hải.
Nhẫn nhịn cơn đau trên thân mình và lửa phát hỏa trong lòng, hết sức lấy lòng người đàn ông này, tâm trí cũng dần dần bị bóp méo. Trước đây cô còn cần Trần Văn con át chủ bài này, nhưng không ngờ cô ta lại chấp nhận điều kiện của Diêm Quân Lệnh tiến vào Đỉnh Thành.
Chỉ là theo hiểu biết của cô với Trần Văn, cô làm sao cam tâm buông bỏ Diêm Quân Lệnh được. Cho dù Trần Văn buông xuống, cô cũng đẩy Trần Văn lên, nghĩ tới việc mình phải làm, Trần Văn còn có thể không cảm ơn cô không?
Còn về Lâm Lam, chờ Diêm Quân Lệnh và Trần Văn quay lại bên nhau, cô ta dù sao cũng kết hôn trong bí mật, hiện tại đều đang che giấu không để lộ ra ngoài, để xem cô còn có thể ngạo mạo bao lâu? Dựa vào cái gì mà ngạo mạn?
“A...”
“Chuyên tâm chút.” Lúc Bành Ngọc đang xuất thần nơi khác, Lỗ Tấn Hải lại ép sầm lên người đánh cô một bạt, Bành Ngọc đau đớn hét lên mộ tiếng.
Lỗ Tấn Hải nhìn vào cơ thể đang run rẩy của người phụ nữ phía trước, lại càng hưng phấn hơn. Mặc dù cơ thể của Bành Ngọc không tinh tế non mịn như Hàn Hinh Nhi, nhưng vừa nghĩ tới người mẫu ngạo mạn ngày trước, bây giờ lại bị làm nhục dưới thân anh, liền hưng phấn không ngừng.
Nữ nhân, đều là đồ dê tiện.
“Lỗ tổng, tôi nghe nói Lâm Lam và Hàn Hinh Nhi là chị em... a... lần này dường như là cô ta cứ mẹ con nhà kia... anh không định làm gì... a... nhẹ chút.”
“Đúng không? Cái này cô đều biết?” Lỗ Tấn Hải chuyên tâm chơi người phụ nữ dưới thân mình, nói chuyện đều mang theo hơi thở hổn hển.
“Ngài không phải là muốn tìm ra nơi ở của mẹ con nhà kia sao? Đi hỏi Lâm Lam không phải liền biết rồi sao... a... oh.”
“Làm sao? Muốn tôi giúp cô đối phó với Lâm Lam?” Lỗ Tấn Hải làm sao không nhìn ra tâm ý của Bành Ngọc.
“Em không nói thế.” Bành Ngọc phủ nhận.
Lỗ Tấn Hải một mặt nóng rực “Đừng có ý nghĩ chống lại Lâm Lam, đây là người mà ông chủ lớn đã nhìn trúng rồi, hiểu không?”
“A... hiểu, Lỗ Tấn Hải ngài chậm chút...” Bành Ngọc hét lên, trong lòng phát hận không ngờ Lâm Lam lại có kỹ năng vậy, không những là phu nhân của Diêm Quân Lệnh, mà còn là người trong lòng của Đồng Thiên Hoa.
Thật đê tiện! Nhưng cho dù cô dám động vào cô ta, thì cũng đã có Khúc Khải giúp cô làm việc đó.
A...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...