Tiết mục trình diễn cuối cùng sắp bắt đầu.
Lâm Lam vẫn theo phong cách mặt che mạng như trước, mang theo mũ điềm nhiên bước vào phòng trang điểm riêng.
Công chúa Saya mặt nở nụ cười, “Hôm nay là buổi diễn cuối cùng rồi, cố lên!”
“Cảm ơn công chúa điện hạ.” Lâm Lam chân thành nói, tự đáy lòng vô cùng cảm kích. Nếu lúc đầu không nhờ sự giúp đỡ và ủng hộ của công chúa Saya, e rằng lần trình diễn này cô cũng không được tham gia, càng phải đối mặt với sự chất vấn của truyền thông.
“Không cần cảm ơn tôi, tất cả đều là tự cô giành được.” Helen mỉm cười, sâu thẳm trong cô cho rằng Lâm Lam bẩm sinh là thuộc về sàn diễn.
Lâm Lam mỉm cười, không nói những lời khách sáo nữa, bởi vì cô biết buổi diễn hôm nay vô cùng quan trọng.
Đợi Helen đi ra, stylist kiểm tra lại tình trạng da của Lâm Lam, nói câu chúc mừng rồi bắt đầu trang điểm.
Một tiếng sau.
Lâm Lam mặc chiếc váy dài màu đỏ tươi, bên trái xẻ cao tới hông, thiết kế vô cùng gợi cảm, lại thêm lớp trang điểm quyến rũ, quả là bẩm sinh dành cho sàn diễn vậy.
Cuối cùng tô môi tone nâu đậm, tóc búi cao, mũ màu đỏ che mạng đen, mang giày cao gót màu đen, hợp với chủ đề đỏ xen đen, đen xen lẫn đỏ ngày hôm nay.
So với tạo hình trước đây, Lâm Lam càng mạnh mẽ, càng rực rỡ hơn.
“Oh year, ngoài ngực thì là chân, còn có eo, sao lại có thể thon thả như vậy? Bờ vai này cũng rất người mẫu, tiểu Lam thật sự tôi muốn gãy lưng rồi.” Lâm Lam vừa thay đồ xong Tăng Tuyết nhìn thấy liền ngơ ngẩn cả người.
“Xin lỗi tôi có chồng rồi.” Lâm Lam nhún vai đắc ý.
Tăng Tuyết buồn rầu ngẩng mặt lên nhìn bầu trời.
Stylist đứng bên ngạc nhiên nhìn Lâm Lam, “Cô Lâm kết hôn rồi sao?”
Lâm Lam ngây ra, suýt nữa thì quên ở đây còn có người khác. Nhưng vẫn gật đầu, “Đúng vậy.”
“tôi cá là ông xã của cô Lâm nhất định rất ưu tú,.” Stylist nhìn Lâm Lam tuyệt sắc giai nhân, ngưỡng mộ nói.
“Ừm.” Lần này Lâm Lam không hề do dự trả lời dứt khoát.
Tăng Tuyết nghĩ thầm, boss đại đương nhiên ưu tú rồi, ưu tú tới mức không giống loài người.
“Lập tức bắt đầu rồi, xin mời chuẩn bị.” Đúng lúc stylist vẫn muốn tán dóc, thì bên ngoài nhân viên ekip gõ cửa nhắc tới giờ rồi.
“Được rồi.” Tăng Tuyết trả lời, giơ tay về phía Lâm Lam, “Cố lên, cô gái của tôi!”
“ừm.” Lâm Lam mím môi, ừm nhỏ một tiếng, giọng không lớn nhưng vô cùng trịnh trọng.
Lúc này Tăng Tuyết nhón gót chân lên ghé sát tai Lâm Lam thì thầm vài câu, Lâm Lam nhìn Tăng Tuyết nhưng lại không nói gì, mở cửa cùng với stylist rời khỏi phòng trang điểm.
Bên ngoài Vu Giai đã diễn xong phần mở màn, nhìn thấy Lâm Lam cô ngạc nhiên, sau đó trở về vị trí của mình, ánh mắt đầy sự bất mãn và tức giận.
Vu Giai không hiểu tại sao công chúa Saya lại xem trọng Lâm Lam như vậy, nhưng mà hôm nay cô nhất định sẽ khiến cho cô gái kia mất thể diện.
Lâm Lam liếc nhìn Vu Giai, trước đây cô cho rằng cô và Vu Giai không thù không oán, tại sao cô ta lại ghét cô như vậy, nhưng bây giờ Lâm Lam đã không còn ngây thơ như vậy nữa.
Chúng ta sống trong thế giới của cạnh tranh, có đối thủ thì ắt có thắng thua.
Lâm Lam chỉnh lại chiếc mũ, cô là người trình diễn cuối cùng. Lúc này Hàn Hinh Nhi đi ra, tuy có trang điểm đậm, nhưng cả người không có tinh thần, gương mặt xanh xao, môi thì nhợt nhạt.
Lâm Lam chau mày, nhớ tới bụng của Tăng Tuyết, nhất thời nhìn qua. Nhưng không phải là Hàn Hinh Nhi hay tỏ ra cao ngạo trước mặt cô của ngày trước, ngược lại đi nhanh qua mặt cô rồi bước lên sàn diễn.
“Cô ta làm sao vậy?” Hàn Hinh Nhi vừa bước lên sàn diễn, Lâm Lam liền quay qua hỏi Tằng Tuyết.
“tôi không biết, nghe nói lúc sáng sắc mặt rất khó coi, hỏi cái gì cũng không trả lời, cho nên cũng không ai thèm quan tâm nữa.” Tăng Tuyết nhún vai, cô không giống Lâm Lam, trong lòng cô vẫn còn ghi hận Hàn Hinh Nhi, tuy xác định được là Chu Vũ hại Lâm Lam, nhưng không có nghĩa không liên quan tới Hàn Hinh Nhi.
Nghe câu trả lời của Tăng Tuyết, Lâm Lam không nói gì nữa. Cô không phải là lo lắng Hàn Hinh Nhi bị làm sao, mà chỉ là thấy thương cho đứa bé tội nghiệp trong bụng cô ta, mỗi lần nhìn thấy Hàn Hinh Nhi như vậy, cô lại không kiềm lòng nghĩ tới Chu Vũ.
5 phút sau Hàn Hinh Nhi trở xuống, sắc mặt càng nhợt nhạt hơn, khí sắc rất kém.
“Nếu như thực sự không chịu nổi thì nên đi bệnh viện.” Lâm Lam vẫn không kiềm chế được liền nhiều chuyện.
môi tím tái Hàn Hinh Nhi nhưng lại kiêu căng, “Không cần cô lo”.
Lâm Lam bước lùi lại, quả thật đây không phải là chuyện mà cô cần quan tâm.
Ngay sau đó người của ekip bắt đầu gọi Lâm Lam, tới lượt cô trình diễn rồi.
Không giống với nhạc lần trước, lần này mời về là đội nhạc tương đối nổi tiếng, do Trương Việt hát chính, đậm màu sắc Rock, phối hợp vừa vặn với chiếc váy đỏ trên người Lâm Lam. Bất luận là âm nhạc hay trang phục đều mang“Ngọn lửa nhiệt huyết đam mê”.
Lâm Lam một tay cầm ví, khi đi qua cạnh người Trương Việt, anh ta bỗng nhiên duỗi chân, may là Lâm Lam có sự chuẩn bị từ trước liền ứng phó kịp thời, xoay người kiểu múa bale, khéo léo rời xa tên ca sĩ khốn kiếp, còn nhận được tràng pháo tay nhiệt liệt, cô mỉm cười đáp đất tiếp tục bước về phía trước.
Chiếc váy đỏ tha thướt lấp lánh, bên hông xẻ tà cao phô ra thân hình tuyệt mỹ của Lâm Lam, khoe khéo làn da mềm mịn trắng không tỳ vết, dường như làm lu mờ hết ánh sáng của đèn chiếu trên sân khấu.
Xoay một vòng cuối cùng, giơ chiếc túi lên trên bả vai trái rất cá tính, để lại cho khán giả bóng lưng tuyệt mỹ, khiến người ta chăm chú không rời mắt. Thậm chí rất nhiều phóng viên quên cả chụp ảnh.
Diêm Quân Lệnh ở phía sau, khi mấy cô người mẫu lên trình diễn rồi anh mới tới, nhìn thấy biểu hiện của cô gái nhà mình, trong lòng dấy lên cảm giác vô cùng tự hào.
Lâm Phúc Sinh ở bệnh viện xem trực tiếp trên mạng, nhìn thấy biểu hiện của con gái, có cảm giác gia đình có cô con gái trưởng thành mà tự hào. Chỉ là có chút không hài lòng về đường xẻ tà của chiếc váy. Miệng lẩm bẩm lần sau nhất định sẽ nhắc nhở Lâm Lam, váy không nên xẻ tà cao như vậy.
Âm nhạc kết thúc, sáu chương trình trình diễn thời trang bế mạc hoàn mỹ.
Công chúa Saya với váy dài màu vàng xuất hiện trên bục sàn diễn, cùng với tất cả người mẫu cảm ơn mọi người đã yêu mến và ủng hộ. Đồng thời sắp xếp thời gian để phóng viên phỏng vấn, không ngờ Helen mới nói hết câu, thì có phóng viên đứng ra tố cáo Lâm Lam nói dối.
Nghe xong sắc mặt Helen rất tệ, đối với cô mà nói, mọi người chỉ trích Lâm Lam giả tạo cũng chính là đang chỉ trích cô, dù sao lần trình diễn này do cô chủ trì, mà Lâm Lam cũng là người mẫu chính đêm chung kết của cô.
Nhưng dù sao cũng là công chúa hoàng tộc, Helen giấu nỗi tức giận mỉm cười nhìn vị phóng viên kia, “Lời này nên nói thế nào?”
Phóng viên kia cũng to gan nói, “thưa công chúa điện hạ, tôi tuy tôn trọng cô, nhưng có một số câu không thể không nói ra. Từ khi sáu chương trình bắt đầu, cô Lâm mỗi lần đều dùng khăn mạng che mặt, màu đen, màu trắng... tới hôm nay là màu đỏ, mỗi chương trình đều như vậy, tuy đúng là rất đẹp nhưng mọi người có thấy kỳ lạ không? Một người mẫu sáu chương trình đều che mặt, là vì để che hay là vì cô ta vốn không là “Cô ta”?
Câu cuối cùng đó của phóng viên chĩa thẳng về phía Lâm Lam.
Lâm Lam lần này không có rời đi sớm, vẫn là bộ trang phục khiến người ta trầm trồ đó, vẫn là mũ mạng che mặt mà người ta chất vấn đó, chỉ là cứ đứng như vậy, đều khiến người ta không nhịn được ngắm thêm một chút.
Sắc mặt Helen càng tệ hơn, “Chỉ vì nguyên nhân này sao?”
“Đương nhiên không phải, trải qua sự so sánh của người trong nghề đối với biểu hiện lần trình diễn trước và lần trình diễn này, cho rằng cô Lâm không thể nào có khả năng trình diễn tuyệt vời như vậy!? Phóng viên kia vẫn từng câu sắc bén.
Lời của anh ta vừa dứt thì những phóng viên khác cũng hưởng ứng, chính là muốn Lâm Lam gỡ mạng che mặt xuống.
Sắc mặt Helen càng khó coi hơn, cô không nhìn thấy khuôn mặt hôm nay của Lâm Lam, cũng không biết vết nám có nhạt bớt không, nhờ vào sự đào tạo tốt, cô chuẩn bị chuyển hướng chú ý của đám phóng viên.
Không ngờ Lâm Lam đột nhiên bước lên trước. “Được rồi.”
Cái gì? Hai từ này khiến cả hội trường lặng người! Cô gái này muốn tự tìm đường chết sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...