Đọc tin nhắn, lại nhìn quần áo trên mặt đất, Lâm Lam vừa thích thú vừa xót tiền, lầm bầm về con người phá sản đó, sau đó mang quần áo cất vào tủ quần áo. Lúc trước cô không để ý tới quần áo trong tủ cho lắm, giờ mới cảm thấy cái gì gọi là sang chảnh, thì ra hàng ngày cô toàn mặc một hoặc là mấy chiếc polo trên người.
Đương nhiên chủ yếu là do Lâm Lam không biết giá trị thực của chiếc polo, nếu biết chắc chắn cô sẽ ngất đi mất.
Tăng Tuyết vẫn còn đang phiền muộn vì chuyện lễ phục cho ngày mai, Lâm Lam chụp ảnh gửi cho chị, chị kích động hét lớn ‘boss vạn tuế’.
Nghe giọng điệu hưng phấn của Tăng Tuyết, Lâm Lam bất đắc dĩ lắc đầu, khoé môi mang theo ngọt ngào, đồng thời cô cũng ngầm thề phải cố gắng kiếm tiền mua quần áo cho người đàn ông của cô.
Có động lực, chuyện bên Thịnh Thiên cũng không khiến Lâm Lam nản chí như vậy nữa. Nghĩ lại thì người nói không giữ lời như Lỗ Trấn Hải, cho dù kí hợp đồng cũng chưa chắc đã là chuyện tốt, huống hồ anh nhà cô đã im hơi lặng tiếng báo thù cho cô rồi.
Trấn an bản thân, Lâm Lam bắt tay vào chuẩn bị cho triển lãm châu báu ngày mai, còn chuyện phỏng vấn giải trí Tân Trí, Lâm Lam cũng bắt đầu lên kế hoạch.
...
Một nơi khác.
Lỗ Trấn Hải vốn định lợi dụng độ hot của Lâm Lam để nâng Hàn Hinh Nhi lên, sau đó thừa dịp kí hợp đồng phát trực tiếp để gây sốt, khiến mọi người biết Thịnh Thiên kí ước với một người mẫu rất có tiềm lực, thuận tiện đạp cho Lâm Lam một cái, tiếp tục tăng lượt tìm kiếm.
Nhưng điều ngoài ý muốn là, ngày kí hợp đồng của Trần Thị và Trương Việt cũng là hôm nay, trước đó ông ta thậm chí không nhận được chút tin tức nào. Mỗi đụng ngày thì thôi, ngay cả thời gian cũng chỉ muộn hơn mười phút, hình thức cũng giống với Thịnh Thiên, tất cả khiến Lỗ Trấn Hải rất bực tức.
Hàn Hinh Nhi không được nổi như Lâm Lam, cũng chỉ là người mẫu hạng b mới phất được chút, sao có thể so được với ca sĩ thịnh hành như Trương Việt, vì vậy tất cả sự chú ý đều bị cướp đi, còn tuôn ra scandal bọn họ mua fan giả.
Mấy cái này thì còn bỏ qua được, có scandal mới có độ hot, nhưng trên mạng lại chỉ toàn tin tức Trương Việt kí hợp đồng với Trần Thị, lúc trước xôn xao mãi chuyện Hàn Hinh Nhi kí ước, tới ngày kí thật thì không có chút động tĩnh nào, thử hỏi có tức không?
Tâm trạng Lỗ Trấn Hải không tốt, nhưng cũng chỉ tưởng là Hàn Hinh Nhi không được may mắn. Còn Hàn Hinh Nhi cũng tốn rất nhiều công sức, cuối cùng thì đổ sông đổ bể, cô ta cực kì bực bội, vừa lúc gặp được Tiết Ngọc và Lâm Lam, định giúp Tiết Ngọc xả giận, tiện thể cân bằng chuyện Trần Thị kí hợp đồng với Trương Việt, không ngờ lại bị Lâm Lam kích thích không nhẹ.
Ngồi trong chung cư, nhìn căn phòng dù không nhỏ nhưng cũng chẳng xa hoa, cô ta uống rượu, ghen ghét nghĩ, rõ ràng điểm xuất phát của Lâm Lam thấp hơn cô ta, tại sao lại có được nhiều hơn chứ? Cho dù được bao dưỡng, thì cũng là tìm được đại gia thực thụ, ba tỷ ba, còn cả biệt thự ở quốc tế Đỉnh Thành, tất cả những thứ này hiện tại Hàn Hinh Nhi đều không sánh kịp.
Còn cô ta thì sao? Khó khăn lắm mới khiến Hoàng Vĩnh An cho cô lên sân khấu Trình Phi, lại còn bị Lâm Lam cướp hết sự nổi bật, giờ tuy kí hợp đồng với Thịnh Thiên, nhưng nghĩ tới tên nguỵ quân tử Lỗ Trấn Hải cô ta đã thấy buồn nôn.
“Dựa vào đâu cô ta có thể may mắn như vậy?” Hàn Hinh Nhi nhấp một ngụm rượu, ánh mắt ghen ghét lẩm bẩm.
Nghĩ lại chuyện ngày hôm nay, Hàn Hinh Nhi tức giận cực điểm, đột nhiên nhớ tới người đàn ông đón Lâm Lam lần trước, đẹp trai đến mức người người đố kỵ, anh ta nói anh ta kết hôn với Lâm Lam rồi? Vậy chắc anh ta không biết chuyện Lâm Lam được bao dưỡng?
“Ha ha... Lâm Lam, để tôi xem cô còn giả vờ ngây thơ thế nào!” Như thế cuối cùng cũng dẫm được lên cái đuôi của Lâm Lam, Hàn Hinh Nhi cười ha ha, cô ta trào phúng nói thầm, lần này cô ta muốn nhìn Lâm Lam sẽ thanh minh ra sao!
Kết hôn còn được bao dưỡng, quả thực là sự sỉ nhục của giới người mẫu.
Ấn tượng đầu tiên mà Diêm Quân Lệnh để lại cho Hàn Hinh Nhi là khuôn mặt điển trai, và một chiếc áo sơ mi trắng giá rẻ, vì vậy cô ta cho rằng Diêm Quân Lệnh xuất thân bần hàn.
Đã xác định sẽ đối phó với Lâm Lam thế nào, tậm trạng khó chịu cả một ngày của Hàn Hinh Nhi tốt hơn nhiều. Liếc nhìn chiếc điện thoại không biết đã vang lên từ lúc nào, cô ta thẳng thừng tắt điện thoại.
Chu Vũ Vi bất lực nhìn Hàn Đại Tráng đưa tình nhân và con trai riêng về nhà một cách trắng trợn, bà hoảng loạn không biết phải làm sao, gọi điện thoại cho Hàn Hinh Nhi lại không có người nghe, cuối cùng còn dứt khoát tắt máy, khiến cho Chu Vũ Vi càng thêm bất lực.
“Sao các người có thể như thế?” Chu Vũ Vi nhìn chồng mình, cùng với tình nhân và con riêng của chồng.
“Gần đây sức khoẻ của Thiến Thiến không tốt, ở đây vài ngày. Cô ấy là con gái người thân của tôi, họ gặp khó khăn chúng ta không thể không thể không giúp được, đây là con trai của cô ấy, Tiểu Phán.” Hàn Đại Tráng nói dối không cần viết nháp, hoàn toàn không coi Chu Vũ Vi ra gì.
Chu Vũ Vi cắn răng, khuôn mặt được chăm sóc cẩn thận tràn ngập phẫn nộ, nhưng cuối cùng một câu phản đối cũng không nói.
Dường như Hàn Đại Tráng đã nắm rõ Chu Vũ Vi sẽ có phản ứng gì, ông ta trực tiếp dẫn tình nhân và con riêng lên lầu hai.
Chu Vũ Vi nắm chặt tay, trong lòng đau khổ cùng cực, lại không nỡ vứt bỏ những phú quý này, bà biết rõ nhiều năm như vậy bà không đi làm, rời khỏi nhà họ Hàn sợ rằng sẽ chẳng nuôi nổi bản thân, càng không nói tới người tiêu tiền như nước như Hàn Hinh Nhi.
Từ khi lấy Hàn Đại Tráng, Chu Vũ Vi đã rõ ràng, loại đàn ông này không hợp yêu đương, càng sẽ không thương hoa tiếc ngọc, lấy bà chẳng qua là vì mặt mũi, còn bà cũng chỉ vì tiền tài, chưa từng hi vọng xa vời điều gì.
Lúc trước Hàn Đại Tráng còn hơi giữ khoảng cách với bà, hai năm nay lại càng chơi càng quá đà, coi người vợ chính hức như bà không tồn tại.
Chu Vũ Vi muốn tức giận, nhưng bà thừa hiểu mình không có tư cách ấy. Mỗi người đều phải có trách nhiệm với cuộc sống mà mình đã lựa chọn, đây là con đường mà ngày đó bà đã chọn, chẳng trách được ai.
Tiếp tục gọi cho Hàn Hinh Nhi nhưng vẫn không có ai bắt máy, bà không khỏi nhớ tới bộ dạng Lâm Lam bà gặp lúc chiều, Chu Vũ Vi không thể không thừa nhận người đàn ông đó dạy bảo cô bé rất tốt, không giống như bà...
Không lâu sau, phòng ngủ trên tầng hai có tiếng động, sắc mặt Chu Vũ Vi đỏ lên, hai người kia không biết vô liêm sỉ, bọn họ không để ý tới con trai của họ sao?
“Ê, bác gái, tôi muốn ăn ruột nướng, bác làm cho tôi đi.” Đang lúc Chu Vũ Vi nắm chặt bàn tay, đứa con riêng Tiểu Phán lại chỉ vào bà ra lệnh.
Sắc mặt Chu Vũ Vi tối sầm, bà quay người vào một căn phòng khác, đóng rầm cửa lại. Bởi vì tức giận, cơ thể bà run lên, nắm chặt điện thoại, bà không tự chủ được gọi cho Lâm Lam.
Lâm Lam ngồi trên sô pha nghiên cứu khái niệm sản phẩm của DR, gần đây Diêm Quân Lệnh liên tục tăng ca, cô đang đợi anh về nhà ăn cơm, kết quả lại đợi được một số điện thoại lạ.
Mà số điện thoại này lại là của mẹ Hàn Hinh Nhi.
Lâm Lam nhìn dãy số không ngừng nhấp nháy ấy, cuối cùng vẫn ấn nhận cuộc gọi: “Chào bác, bác Chu.”
“Là Lâm Lam phải không?” Điện thoại vừa có người bắt máy, Chu Vũ Vi lập tức nhận ra mình đã đi quá giới hạn, thân thể bà kéo căng. Bà có lỗi với Lâm Lam, cũng có lỗi với Phúc Sinh, bà biết lúc này càng không nên làm phiền họ.
“Đúng vậy, bác Chu, có chuyện gì sao?” Lâm Lam quả thực không hiểu vì sao mẹ của Hàn Hinh Nhi lại tỏ ra thân thiện với cô.
“Cái đó... không có gì, chỉ là hôm nay...”
“Chuyện hôm nay làm phiền bác đừng nói cho cô ấy, được không?” Không cần nói cũng biết cô ấy mà Lâm Lam nói là chỉ ai.
“Chuyện này cháu yên tâm, bác không phải là người nhiều chuyện. Nhưng về sau Hinh Nhi nhà bác có chỗ nào đắc tội cháu, mong cháu rộng lượng đừng so đo với nó, tính nó hơi hẹp hòi, con bé đó vì những phiền muộn trong lòng bác nên cũng chịu khổ nhiều, tính cách nó cố chấp...”
Lâm Lam nghe Chu Vũ Vi nói về Hàn Hinh Nhi, bà giải thích rồi xin lỗi thay cô ta hết lần này tới lần khác, khiến Lâm Lam có chút phiền muộn, nếu như mẹ cô ở đây, liệu có bảo vệ cô như thế không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...