Diêm Quân Lệnh nhìn lướt những bức ảnh đó: "Tìm người khôi phục lại mã số trên giấy chứng minh nhân dân."
"Ôi, sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ!" Tăng Tuyết kích động thốt lên, nhìn Đại Boss bằng ánh mắt lấp lánh: "Một lời nói của chủ tịch Diêm đánh thức người khác trong cơn mê!"
Lâm Lam quan sát cảnh nịnh hót này, chậc lưỡi.
"Em cũng nghĩ ra." Lâm Lam không phục, rướn cổ nói.
Kết quả là Tăng Tuyết nhìn Lâm Lam một cách ghét bỏ: "Đã nghĩ ra rồi sao em không nói sớm? Đây gọi là phí lời không giúp được gì."
"Chị phản bội em." Lâm Lam cũng thoáng nhìn Tăng Tuyết một cách ghét bỏ, quay người ôm Vượng Tài đáng thương cứ luôn nhìn về hướng này.
Diêm Quân Lệnh cảm thấy buồn cười: "Chuyện này không khó, điều tra rõ ràng tình hình kinh tế của Trương Lộ, mua hợp đồng vay nặng lãi thế chấp bằng ảnh khỏa thân của cô ta với giá cao, tin rằng sẽ rất khớp với những tin tức lúc nãy, rồi xác định thêm đoạn video hôm đó có phải cô ta cũng có mặt ở Bule hay không thì sự việc sẽ được sáng tỏ."
Trước đây chỉ có một đoạn video, nhìn theo góc độ đó lại rất giống Lâm Lam. Mặc dù hôm đó Lâm Lam đang trong bệnh viện, nhưng thật sự cũng đã từng xuất hiện ở Bule nên sẽ gặp không ít phiền phức nếu muốn lấy lại sự trong sạch.
Nhưng lần này không như vậy, có những bức ảnh kích thước lớn và rõ nét, khi tiến hành phân biệt sẽ trở nên đơn giản. Đặc biệt là kiểu vay nặng lãi thế chấp ảnh nóng này sẽ giữ lại rất nhiều thông tin cá nhân, hơn nữa có quá nhiều khiếm khuyết, bình thường sẽ không ai tin rằng Lâm Lam nổi tiếng lại làm ra chuyện ngu ngốc thế này.
Trên thực tế là vậy.
Khi đoạn video được chia sẻ nhiều dẫn đến rất nhiều lời mắng chửi, mọi người đều đang nghi ngờ Lâm Lam. Nhưng khi ảnh nóng thế chấp với độ nét cao bị lộ, phút chốc mọi người bắt đầu nghi ngờ đây có phải là một âm mưu nhắm đến Lâm Lam.
Suy cho cùng đã rất nhiều lần tự vả vào mặt mình, nên nhiều người lựa chọn đứng ngoài quan sát. Hơn nữa trên những bức ảnh đó được chú thích rõ ràng là sinh viên nữ, nhưng Lâm Lam không phải sinh viên.
Có những người theo thuyết âm mưu cho rằng vì cha Lâm Lam bệnh nặng, nói không chừng cô dùng ảnh nóng để thế chấp là vì cứu cha mình, xét sự tình có thể tha thứ được.
Rốt cuộc thì bên dưới đều toàn những bình luận cười nhạo Lâm Lam.
Một người mẫu vừa từ hạng B lên hạng A, chưa đầy ba tháng đã đứng đầu các top tìm kiếm trên mạng, nhân tiện kéo công ty, bạn trai cũ, bạn thân cũ của cô nổi tiếng theo.
Thêm vào một loạt các sự việc lặp đi lặp lại không có gì mới mẻ, trên mạng có người gọi đùa đây là "hiện tượng Lâm Lam".
"Hiện tượng Lâm Lam" dùng để chỉ những sao nữ và người mẫu nữ vì để nổi tiếng mà bất chấp thủ đoạn để mình luôn xuất hiện trên mạng.
Đọc những bình luận trên mạng này, Lâm Lam nằm sấp trên sofa, ngay cả sức lực để mỉa mai cũng không có.
"Em cảm thấy bây giờ em giống như kẻ địch của mọi người." Sau khi Tăng Tuyết rời khỏi, Lâm Lam uể oải nói, cô thật sự không muốn dùng phương thức này để nổi tiếng, nhưng cứ bị người ta dẫn dắt đi về phía trước.
Đầu tiên là thân mật trong xe, sau này lại là sà vào lòng Trương Việt, tiếp theo là tin tức được bao nuôi, khó khăn lắm mới vượt qua. Lần này Trần Lâm Kiệt chết, cô lại dính líu đến tin tức trao đổi tình tiền, còn cơn sóng gió hiện tại là video "cắn thuốc" vừa có ảnh khỏa thân thế chấp.
Lâm Lam cảm thấy cuộc đời của mình không còn điểm sáng gì để nói.
"Không đến nỗi như thế." Diêm Quân Lệnh lười nhác trả lời.
"Hả?" Lâm Lam ngước lên nhìn Diêm Quân Lệnh, như thể muốn hỏi rằng vậy thì như thế nào.
"Khi người ta ngừng buôn chuyện, độ hot vừa giảm thì em không còn là gì cả."
"Hừ, làm người đừng tàn nhẫn như thế."
"Vậy em muốn nghe những lời giả tạo?" Diêm Quân Lệnh nhướng mày.
"Ừm." Lâm Lam gật đầu như một cái trống lắc: "Em là một người phụ nữ ham hư vinh lại thích khoa trương, anh có câu nói giả tạo nào hay ho cứ nói hết cho em nghe, em thích."
"Là thiếu phụ." Diêm Quân Lệnh sửa lại vô cùng nghiêm túc.
Lâm Lam bực mình liếc nhìn người đàn ông, mặc dù "thiếu nữ" và "thiếu phụ" chỉ lệch nhau một chữ, nhưng ý nghĩa khác xa.
"Còn nữa, người mẫu đó, ngực không đẹp bằng em, da không trắng bằng em."
"Diêm Quân Lệnh!" Lâm Lam thật sự cảm thấy đã đủ lắm rồi.
"Anh rất nghiêm túc." Diêm Quân Lệnh thản nhiên trêu đùa, nắm đấm nhỏ của Lâm Lam bắt đầu tìm đến anh.
Diêm Quân Lệnh không bực, để mặc cô làm hùm làm hổ trên người mình, cho đến khi Lâm Lam đã thấm mệt, anh mới vươn tay ôm cô vào trong lòng: "Đánh mệt rồi?"
Lâm Lam thở hổn hển, dựa lên lồng ngực của Diêm Quân Lệnh, mắt ươn ướt nhìn người đàn ông: "Hiện giờ em xem như đã mang tiếng xấu, anh không sợ ảnh hưởng đến mình sao?"
Những ngày này bị vu cáo, bị hãm hại, bị tạt nước bẩn, điều làm Lâm Lam lo lắng nhất không phải sự nghiệp người mẫu của cô, mà là suy nghĩ của người đàn ông bên cạnh dành cho cô, và cả áp lực anh phải chịu nếu một ngày nào đó hôn nhân của họ bị tiết lộ.
Lâm Lam cũng sợ, dòng tộc nhà họ Diêm như vậy sẽ không chào đón cô.
Chuyện của Trần Lâm Kiệt đã mang đến ảnh hưởng quá lớn cho Lâm Lam, còn có câu nói cuối cùng của ông Trần, rằng nhà họ Trần không có đứa con trai nối dõi như thế, càng làm Lâm Lam thấm thía sự bạc bẽo của những gia đình quyền thế.
Cô không muốn một ngày nào đó trở thành vết nhơ duy nhất cho người đàn ông bên cạnh.
"Nếu như em còn gầy thêm nữa, sẽ rất ảnh hưởng đến cảm giác ở tay của anh." Lâm Lam nói chuyện nghiêm túc như thế, mà Diêm Quân Lệnh lại đặt bàn tay to lên ngực của cô, trả lời còn nghiêm túc hơn.
"Diêm Quân Lệnh!" Lâm Lam sắp giận đến hỏng người rồi.
“Một lát nữa cũng nhớ phải to giọng như vậy." Diêm Quân Lệnh ngoáy tai, bế Lâm Lam lên, kề sát đôi tai tinh xảo xinh đẹp kia.
Thoáng chốc Lâm Lam đã hiểu ý định của người đàn ông này, gương mặt cô ửng đỏ: "Anh không thể đứng đắn một chút sao?"
Tiếc cho người đàn ông này mang gương mặt đẹp trai bất dục, trên thực tế lại cùng một thuộc tính với Vượng Tài.
"Ừm, đứng đắn một chút." Diêm Quân Lệnh nói xong, bàn tay đã thò vào sau lưng Lâm Lam, gỡ cúc áo ngực một cách khéo léo, không hề ái ngại mà trêu đùa người phụ nữ trên người mình tại phòng khách.
Thím Vương và chú Trương biết ý nên dẫn Vượng Tài ra ngoài, còn không quên đóng cửa lại.
Lâm Lam vừa thẹn vừa giận: "Diêm Quân Lệnh..."
"Có phải mỗi lần đều phải chỉ dạy em, mới biết gọi ông xã?" Diêm Quân Lệnh kề môi bên tai Lâm Lam, trầm giọng hỏi.
"Ưm... không phải thế... anh ngồi dậy, nặng!"
Diêm Quân Lệnh vừa trở mình đã đè lên Lâm Lam, hôn đôi môi đỏ một cách dễ dàng, sau đó là một đợt cưỡng đoạt, khiến Lâm Lam không thể thoát khỏi.
Lâm Lam bị đè bên dưới, nhìn người đàn ông một cách đáng thương: "Anh có thể đi xuống không?"
"Vậy là em ở trên?" Mỗi khi đến thời điểm này, Diêm Quân Lệnh luôn có thể lý giải bất kỳ yêu cầu nào của Lâm Lam thành những điều thẹn thùng ám muội.
Lâm Lam cạn lời, kết quả là cô bị bóc lột đến sáng ngày hôm sau mới thức dậy.
Tốc độ làm việc của Tăng Tuyết không chậm, thêm vào Diêm Quân Lệnh để Linda hỗ trợ nên rất nhanh đã có kết quả. Tất cả tài liệu đều có thể chứng minh chủ nhân của những bức ảnh nóng thế chấp là Trương Lộ, còn thời gian quay đoạn video "cắn thuốc" cũng trùng khớp với thời gian mà Trương Lộ đến Bule.
Tăng Tuyết đã chia sẻ ngay văn kiện của luật sư lên mạng thay Lâm Lam và trình sự việc lên cảnh sát. Đồng thời làm rõ với các phương tiện truyền thông chủ nhân của những bức ảnh nóng thế chấp vay nặng lãi và video "cắn thuốc" là cùng một người, đều không phải Lâm Lam.
Nhưng chỉ có một việc làm nhóm Lâm Lam cảm thấy khó xử, Trương Lộ mới mười bảy tuổi, nếu như chuyện này được xử lý không tốt, có lẽ sẽ hủy hoại cuộc đời của cô bé, vì vậy sau khi Lâm Lam chia sẻ văn kiện của luật sư thì tạm dừng hành động lại, muốn để bên kia dừng sử dụng chiêu trò.
Đáng tiếc, điều khiến Lâm Lam thất vọng là, Trương Lộ lại lên tiếng nói rằng Lâm Lam vu tội cô ta.
Câu chuyện lại bị xoay chuyển một lần nữa, những khán giả rỗi việc cùng nhau theo dõi.
Truyền thông càng nhấn mạnh tiêu đề: Rốt cuộc là sự sa lầy về đạo đức của cô gái mười bảy tuổi, hay chiêu trò của cô người mẫu vô danh, mong mỏi chân tướng sự việc!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...