Siêu Hacker Em Chạy Đâu Cho Thoát
—Sáng hôm sau:
_Những tia nắng ban mai chiếu gọi khắp căn phòng chưa bao giờ thấy căn phòng lại ấm áp lạ thường như vậy.Hắn bị ánh nắng chiếu thẳng vào mặt,đối mắt lười biếng từ từ mở ra nhìn sang chỗ bên cạch trống trơn,hắn giật mình cắm đầu đi tìm.Chạy đến cầu thang thì 1 mùi thơm cuả đồ ăn sộc thẳng vào mũi hắn,nhìn vào nhà bếp thấy ngay 1 thân ảnh trong bộ đồ gấu trúc 3D đeo tạp dề màu hường phấn (Lùn:con trai mà trong nhà có tạp dề màu hường là sao nhễ?)đang cặm cụi làm thức ăn bên cạnh là người hầu đang tích cực khuyên nó nghĩ ngơi do tối qua hắn có nói với ngươì hầu nó là vợ chưa cưới của hắn nên mọi người vô cùng cẩn trọng.Gì chứ là vợ đây!Vợ đấy nhé!Lơ mơ nó có gì là đám người bọn họ chết ko chỗ chôn luôn quá.Hắn bước lại gần ra hiệu cho bọn người làm lui ra rồi trực tiếp ôm chằm lấy nó từ đằng sau.
-Vợ yêu siêng dữ!_hắn thỏ thẻ vào tai nó còn phà khí vào nữa làm nó rùng mình 1 cái rồi phũ phàng đạp hắn ra.
-Lại vợ bộ hay đọc ngôn tình lắm sao mà sến thế!_nó phang cho hắn cái ánh mắt khinh bỉ rồi quay qua tủ lạnh lấy sữa.
-Có sến cũng chỉ mình em thôi đó!_lại gặp câu nói cổ điển của mấy thằng con trai.Nó lườm hắn 1 cái rồi rót sữa vào cái ly thủy tinh rồi ra hiệu cho hắn lại ăn sáng.Đang ăn chợt nghe có tiếng huyên náo ngoài phòng khách.
-Em ăn đi.Anh ra xem có chuyện gì?_Hắn buông dao nĩa xuống cúi ngươì hôn lên trán nó 1 cái rồi bước ra bên ngoài.
*TẠI PHÒNG KHÁCH:
_Ba hắn đang la lối um sùm đám người hầu và vệ sĩ đang tìm mọi cách thu xếp dù gì ông ấy cũng là ba ruột cuả ông chủ bọn họ mà ko nên thất kính.
-Lão gia,xin lỗi ông ông chủ đang bận,ko thể tiếp ông được ạ_ông quản gia tìm mọi cách khuyên nhũ nhưng đều là con số 0.
-Kêu thằng súc sinh đó ra ngay!_ba hắn ko thèm quan tâm lời của quản gia mà cứ la lối
-Tôi đây!_1 giọng nói trầm ấp mà đầy uy quyền vang lên đám người hầu đồng loạt cuối đầu chào hắn.
-Thằng súc sinh mày có biết mày đang làm gì kon hả.Ngang nhiên ko bắt trộm mà còn thân mật với điếm ta là sao hả.Mày muốn phá bỏ cái danh dự cua nhà họ Hoàng này luôn hả?_ông Hoàng gầm hét tức giận nhào đến túm cổ áo hắn.
-Ông có biết người mà ông gọi là con điếm ấy chính là con gái rượu của tập đoàn lớn nhất thế giới ko hả.Nếu cô ấy mà nghe được những lời này thì cái mạng của ông cũng khó mà giữ đó_hắn điiềm nhiên đẩy ba hắn ra nói từng lời từng chữ đầy lạnh lùng.Ba hắn mặt mày tái nhợt
-Mày...Mày nói thật_ông Hoàng như ko tin vào tai mình hỏi hắn lần nữa hắn gật đầu 1 cái chắc chắn.
-Con chào bác_1 giọng nói ngọt ngào vang lên sau đó là 1 vòng tay nhỏ nhắn ôm lấy eo hắn
-Ch....ào....chào_ông Hoàng run lẫy bẫy khi thấy người con gái xinh đẹp như tiên nữ trước mặt nhưng lại có đôi mắt vô cùng lạnh lẽo khiến ngươì ta kiếp sợ.
-Bác đến đây rồi vậy vào ăn sáng với tụi con luôn nhé!_nó nở 1 nụ cười như họ lê mới nở làm cho lòng ngươì xuyến xao.
-Kh..ông cần ta bận rồi.Ta đi trươc_dứt lời ông đi ngay ra cửa mà kon hề quay mặt lại 1 lần.
-Hạn chế gặp ông ta nhé!_hắn quay người qua ôm nó thì thầm vào đôi tai xinh đẹp ấy.Hai ngươì tiếp tục vào ăn sáng xong rồi kéo nhau lên phòng.....soạn đồ về Việt Nam (Lùn:ta thề với chúa là ta ko hề nghĩ bậy và ta thề với mọi ngươì là ta ko hề mang đạo chúa).
*Sân bay:
_Nó và hắn ngồi ở ghế chờ hai đứa cứ thủ thỉ gì đó rồi lại cười biết bao nhiêu cặp mắt nghen tị,ngưỡng mộ nhìn hai người.Vì sao à!vì hai đứa quá đẹp đôi đó.
-"Chuyến bay số XXXX từ Mỹ đến Việt Nam sẽ được khởi hành trong 5 phút nữa.Mời quý hành khách vui lòng chuẩn bị.Xin nhắc lại......"_tiếng nói trong trẻo của cô phát thanh viên vang lên từng hồi hắn kéo hai chiếc vali đi đến quầy soát vé nó cũng theo sau,chợt linh cảm nó mách bảo là có ngươì đang theo dõi ngó dọc ngó ngang 1 hồi tới khi hắn lên tiếng gọi nó mới thu lại ánh nhìn rồi đi theo hắn....
HẾT CHAP 12...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...