Siêu Cấp Võ Thánh


Siêu Cấp Võ Thánh
Tác giả: Lãng Tử Biên Thành
Chương 62: Chơi bài.
Nguồn dịch: Dịch giả - nemdagiautay
Share by:
Biên tập: metruye
: 7788xiaoshuo
- Ngươi đúng là một tên ăn hại, cho ngươi đi đốt chút lửa mà cũng không xong, ngươi còn có thể làm được gì nữa đây ?
Điền Trung Nhất Lang nghe thủ hạ nói nhà máy rượu Đại Tần đã khống chế được ngọn lửa, ngọn lửa này cũng không mang lại tổn thất gì lớn cho nhà máy, trong cơn tức giận hắn gọi kẻ phụ trách phóng hỏa tới, mắng to một trận.
Kẻ phụ trách phóng hỏa cúi đầu không dám nói, nhưng trong đầu của gã đều hỏi thăm mấy đời Điền Trung Nhất Lang một lượt.

- Thôi đi…ngươi để cho ta đi phóng hỏa, ta đúng là có làm, nhưng ai mà biết được nhà máy rượu Đại Tần có biện pháp chữa cháy tốt như thế, chỉ trong thời gian ngắn đã khống chế được ngọn lửa, điều này có thể trách mình được sao ?
Nếu như kẻ này biết nhà máy rượu Đại Tần chỉ có hai “ nhân viên chữa cháy” thực lực mạnh mẽ, chắc chắn hắn sẽ càng thêm phiền muộn.
- Biến, cút ngay.
Điền Trung Nhất Lang mắng nửa ngày, lửa giận đã giảm đi nhiều, liền vung tay lên đuổi kẻ phóng hỏa ra ngoài. Sau đó, Điền Trung Nhất Lang quay sang kẻ thân tín bên cạnh oán hận nói:
- Ngươi lập tức mang tin tức truyền ra ngoài, nói rằng nhà máy rượu Đại Tần là do chúng ta phóng hỏa, hừ ! Cho dù không thiêu được bọn chúng, ta cũng không phải làm bọn chúng sợ, để cho bọn họ biết hậu quả khi phá hỏng việc của Hắc Long hội, lần sau sẽ không phải đơn giản như vậy.
Điền Trung Nhất Lang luôn tự đại, hắn cho rằng dựa vào danh dự Hắc Long hội, nhất định sẽ dọa sợ nhà máy rượu Đại Tần. Nhưng hắn thật không ngờ do sự tự đại của mình, làm cho sản nghiệp của Hắc Long hội ở kinh thành bị hủy diệt.
Giữa trưa ngày thứ hai, Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn vội vã chạy tới nhà máy rượu Đại Tần.
Bọn họ vừa nhận được tin, nói rằng ngọn lửa đêm qua là do Hắc Long hội cho người gây nên. Vừa nghe tin này, Hắc Lang hai người bị dọa sợ kêu lên một tiếng, bọn họ thực sự không hiểu, nhà máy rượu Đại Tần sẽ không có việc gì đến mức đi đắc tội Hắc Long hội chứ. Mặc dù nói Hắc Long hội thế lực chủ yếu ở mấy tỉnh Đông Bắc phía đông, trong kinh thành thực lực cũng không được cho là mạnh mẽ. Nhưng cho dù như vậy, thế lực Hắc Long hội cũng không phải Hắc Lang Bang cùng Tiểu Đao hội có thể so sánh được.
Cho nên, Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn sau khi nhận được tin này, liền vội vã đi tới nhà máy rượu Đại Tần, muốn tìm Tần Vĩnh Phú thương lượng một chút , bước tiếp theo nên làm sao. Có nên cho người tới Hắc Long hội giải thích một chút, loại chuyện này nếu như không nghĩ biện pháp giảng hòa, một khi Hắc Long hội muốn đối phó với mình, thì nhà máy rượu này, kể cả Hắc Lang bang cùng Tiểu Đao hội đều có khả năng biến mất.
Trong phòng chủ tịch của Tần Vĩnh Phú, ông ta chăm chú nghe Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn báo cáo.
Tần Vĩnh Phú sợ hãi khi nghe thấy kẻ phóng hỏa tối qua chính là Hắc Long hội gây ra. Tần Vĩnh Phú từng làm xã hội đen, ông ta đương nhiên hiểu rõ thực lực của Hắc Long hội, lại càng hiểu Hắc Long hội giống như người Đông Dương, làm việc luôn không để ý hậu quả, thủ đoạn tàn độc.

Nhưng Tần Vĩnh Phú lại nghĩ tới một chuyện, chính mình làm gì đắc tội với Hắc Long hội? Mình cũng chỉ là buôn bán làm ăn nhỏ, tuy người thường coi đây cũng không phải là làm ăn nhỏ, nhưng nhất định cũng không thể rơi vào trong mắt Hắc Long hội. Đúng là như thế, nhà máy rượu Đại Tần của hắn làm sao lại đắc tội với Hắc Long hội được chứ.
Nghĩ đến đây, Tần Vĩnh Phú nhìn Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn.
Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn là ai, bọn hắn sao lại không rõ ý của Tần Vĩnh Phú. Khi bọn hắn cảm thấy Tần Vĩnh Phú nhìn chính mình, Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn đồng thanh nói:
- Chuyện đó và tôi không có liên quan, chúng tôi cũng không có gan đi trêu chọc đám sát tinh này.
Nhìn Hắc Lang cùng Lý Đối Nhãn không giống nói dối, Tần Vĩnh Phú liền gật đầu. Sau đó ông ta liền nghĩ tới Vu Thiên. Đúng! Nhà máy rượu Đại Tần dạo này xảy ra nhiều việc như vậy, bao gồm cả thiếu gia Lý Hưng Quốc từng tìm đến mình gây phiền phức, những điều này không phải do Vu Thiên gây ra sao? Chuyện này có phải cũng do Vu Thiên gây ra không?
- Tôn bá, ông đi gọi Vu Thiên tới đây.
Tôn Bá đáp ứng một tiếng liền hướng về hậu viên nhà máy rượu Đại Tần đi tới. Lúc này Vu Thiên cùng Đại Cá Tử và Tần Thư Nhã đang chơi bài.
Vừa ăn xong bữa cơm trưa, Tần Thư Nhã đã đi tới phòng Vu Thiên quấn quýt lấy hắn. Vu Thiên thực sự không biết nên chơi gì với cô bé này nên đành gọi Đại Cá Tử tới.
Đại Cá Tử vừa nghe Vu Thiên gọi mình tới, tưởng hắn muốn truyền công phu cho mình, vội vã chạy tới, nhưng sau khi đến mới biết được Vu Thiên gọi gã tới làm đệm lưng, để cho gã cùng Vu Thiên bồi Tần Thư Nhã chơi.
Ngẫm lại, Đại Cá Tử nhân tiện nói:

- Vậy thì không bằng chúng ta chơi đánh bài đi. Ha ha, cái này đơn giản và công bằng, ai bài tốt hay không tốt đều dựa vào vận khí cả, mọi người thấy thế nào?
Nghe thấy đánh bài, Tần Thư Nhã cũng rất vui vẻ. Đối với loại trò chơi này, Tần Thư Nhã khi rảnh rỗi cũng hay rủ bạn học chơi cùng, cho nên cô liền đáp ứng.
Vu Thiên thấy Tần Thư Nhã đáp ứng, tuy rằng hắn không biết đánh bài là gì, nhưng nghĩ đến hai người Thư Nhã cùng Đại Cá Tử đã chơi, chắc hẳn hắn cũng có thể chơi, cho nên hắn cũng đồng ý.
Đại Cá Tử thấy Vu Thiên cùng Tần Thư Nhã đều đồng ý, liền lộ ra vẻ mặt âm mưu đã thành. Gã quay qua nói với Vu Thiên :
- Từ xưa tới nay chơi cái gì cũng có thắng có thua, chơi đánh bài cũng thế, cũng có thắng thua.
Vu Thiên không hiểu được Đại Cá Tử muốn làm gì, liền hỏi nếu thua phải làm gì ? Thắng thì nên làm gì ?
Đại Cá Tử biết Vu Thiên mới tập chơi, liền cao giọng nói:
- Người thắng có thể hướng kẻ thua một điều kiện, chỉ cần không vi phạm lương tâm, đạo đức thì bên thua đều phải tuân thủ.
Vừa nghe xong cái này, Tần Thư Nhã cảm thấy rất hứng thú, lập tức biểu lộ vẻ ủng hộ.
Vu Thiên ngẫm lại, cũng không có gì đáng sợ a, cho nên hắn liền đồng ý. Sau đó dưới sự trợ giúp của Tần Thư Nhã liền học cách đánh bài.
Đại Cá Tử biết Vu Thiên vừa mới bắt đầu tập đánh bài, gã vui vẻ không thôi. Tuy võ công của Vu Thiên rất giỏi, nhưng đánh bài hắn chỉ vừa mới học, nhất định không thể giỏi được. Đến lúc đó chính mình thắng, có thể bắt Vu Thiên dạy công phu, đến lúc đó không phải mình chính sẽ là võ công cao thủ sao ?
Nghĩ tới những thứ này, Đại Cá Tử không khỏi cười ha ha thành tiếng. Vu Thiên nhìn Đại Cá Tử cười hèn mọn, cũng lắc đầu. Hắn không biết Đại Cá Tử vì sao cười, nhưng hắn biết Đại Cá Tử trong lòng có chủ ý xấu với mình, cho nên hắn quyết định đề cao cảnh giác.
Kế tiếp, khi Vu Thiên đã chính thức học được quy tắc đánh bài, ba người bắt đầu chơi.

Khiến Đại Cá Tử không ngờ chính là, Vu Thiên chơi Đấu Địa tương đối lợi hại, thậm chí có khi trong tay Đại Cá Tử còn lại lá bài gì, Vu Thiên cũng biết. Không khỏi làm cho Đại Cá Tử thua liên tục.
Kỳ thực chơi đánh bài ngoại trừ vận khí ra còn có đặc điểm, người chơi nhất định phải học được nhận biết ký hiệu bài, chỉ có biết bên ngoài còn có bài gì không có ra, vậy thì ngươi mới có nhiều cơ hội thắng. Mà Vu Thiên là ai, từ nhỏ đến lớn, cũng nên xem qua bản lĩnh của Lục thúc dạy hắn.
Từ lúc Tần Thư Nhã dạy Vu Thiên chơi đánh bài, Vu Thiên đã có thể đem mặt trái của tất cả các lá bài ghi nhớ toàn bộ. Kết hợp với trí tuệ tuyệt đỉnh, rất nhanh Vu Thiên đã trở thành người nắm quyền chủ động trong cuộc chơi. Mà Đại Cá Tử tưởng dựa vào kinh nghiệm của chính mình cùng Vu Thiên chơi, chắc khác nào muốn chết.
Cho nên, thời gian dần trôi qua, Đại Cá Tử liền thua vài ván. Mà Vu Thiên cũng tốt bụng, hắn chỉ muốn thắng, cũng chỉ bắt Đại Cá Tử hít đất năm trăm cái. Mất một chút thời gian, con số đã lên tới mấy nghìn cái.
Ván tiếp này là Vu Thiên tẩy bài. Hắn dùng thủ pháp rất nhanh, đem bộ bài đều đảo một lượt. Sau đó, Đại Cá Tử cầm lên đống bài mà Vu Thiên chia cho gã, mặt liền tái mét. Bài kiểu gì thế này, không hề có một con đầu người nào. Hơn nữa, bài nhỏ cũng toàn vé lẻ, không có đôi hay dây gì cả, lần này cũng thua nữa sao?
Đúng lúc Đại Cá Tử không biết nên đánh tiếp hay ngừng chơi. Tôn Bá đã đi vào phòng.
- Vu tiên sinh, lão gia mời cậu tới xem !
Tôn Bá vừa vào phòng còn chưa biết thế nào, Đại Cá Tử đã cầm bài trong tay ném lên bàn.
- Không chơi, không chơi nữa, sư phụ người mau đi làm việc chính sự đi.
Vu Thiên liếc mắt nhìn Đại cá Tử, lắc đầu. Ném lại một câu làm cho gã suýt chút nữa ngã sấp xuống.
- Tần Thư Nhã, cô xem rồi bắt Đại Cá Tử hít đất, tổng cộng sáu ngàn năm trăm cái, không được ăn gian, một hồi tôi quay lại kiểm tra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui