Siêu Cấp Thiếu Gia


Chủ nhiệm Lương cùng đội bảo vệ nhìn xuống dưới lầu, phát hiện ra ba người đang nằm dưới đất.

Mặc dù không nhìn rõ diện mạo, nhưng cũng có thể đoán ra đây là Kim Chí Quang và hai tên vệ sĩ của nhà họ Kim.

Chủ nhiệm Lương trực tiếp há hốc mồm vì ngạc nhiên.

“Đây… Đây là…”                             
Lương Chí Nghĩa lắp bắp, khẩn trương nói không ra lời.

Thẩm Lãng lười phản ứng với hắn, trực tiếp nói: “Là Lục Kiệt kêu ông tới sao? Nhất định phải bảo vệ tốt em gái tôi.

Trước lúc tôi quay về, các người phải liều mạng cố thủ trong phòng học này!”
“Được! Được rồi! Xin cậu Thẩm yên tâm!” Chủ nhiệm Lương vội vã gật đầu.

Sau đó Thẩm Lãng từ lầu bốn trực tiếp nhảy xuống.

An toàn tiếp đất.

Lương chủ nhiệm cùng đám bảo vệ trường học lần nữa trố mắt.

Thẩm Lãng sau khi tiếp đất liền bình tĩnh đi về phía trước, căn bản không thương tiếc liếc nhìn Kim Chí Quang đang hấp hối.

Ở cổng trường học, gia chủ của nhà họ Kim - Kim Chung vẫn không biết trong trường đã phát sinh chuyện gì, ông ta ung dung ngồi trong xe nghe nhạc, thân thể nhẹ nhàng đung đưa.

Đột nhiên ông ta phát hiện ra phía trước có một bóng người đang đi về phía đoàn xe của ông ta, càng ngày càng gần…
Kim Chung nhận thấy sự khác thường này thì nhanh chóng tắt nhạc trên xe, lập tức cho tất cả bảo vệ xuống xe.


Tại sao Kim Chung lại cảm thấy khác thường chứ? Bởi vì người khác nhìn thấy đoàn xe của ông ta sẽ rối rít tránh xa, dạt qua một bên, đâu giống người phía trước đi đến, bước đi mạnh mẽ, bóng lưng thẳng tắp không có biểu hiện gì là sợ hãi.

“Xuống xe! Tất cả xuống xe! Bắt lấy thằng nhóc kia!”
Kim Chung lập tức ra lệnh cho đám thủ hạ, tốc độ nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu.

Mà Thẩm Lãng vẫn không nhanh không chậm bước từng bước, chậm rãi như thường đi đến đoàn xe trước mặt.

Anh nhìn lướt qua, trước mắt mười mấy chiếc xe Bentley màu đen, lại nhìn Kim Chung mắt đeo kính mát, đưa tay lên ngáp một cái vừa bước xuống xe.

Bỗng nhiên, anh đưa ra một quyết định.

“Bỏ đi bỏ đi! Cái gọi là tay đấm hàng đầu của nhà họ Kim chẳng qua cũng chỉ là một đám phế vật.

Mình cũng không cần thiết phải ra tay, không có ý nghĩa!”
Thẩm Lãng lắc lắc đầu, anh là không thể nào để mắt tới những tay đấm hàng đầu của nhà họ Kim, dẫu sao lực lượng của hai bên thật sự khác biệt quá lớn.

Mà giờ phút này, những tay đấm hàng đầu kia cũng nghe được lời Thẩm Lãng nói, vô cùng vệ nhà họ Kim chúng ta, tùy tiện kéo ra ngoài một người cũng đều là tay đấm hàng nhóc vặn xuống!”
“Nhà họ Kim chúng ta có Đại Long, Nhị Long, Đại Hổ, Nhị Hổ, Đại Báo, Nhị Báo, sáu người hộ vệ tinh anh.

Tùy tiện một người đi ra đánh muồi người như ngươi cũng không thành vấn đề!”
“Tên thằng nhóc này thật ngông cuồng! Không cho hắn biết mặt thì hắn không biết Mã vương gia có ba con mắt!”
Đám bảo vệ nhà họ Kim này đòi phải đem Thẩm Lãng chặt thành từng mảnh.

Nhưng Thẩm bị tao vứt từ trên tầng bốn xuống.

Thậm chí Đại Trùng, Nhị Trùng, Đại Mao, Nhị Mao tao đoán chắc thân thể của bọn nó cũng không có chỗ nào khá hơn.


Khi nghe thấy những lời này, trong lòng Kim Chung có chút lo lắng.

Nếu như Đại Báo và Nhị Báo đều bị ném từ trên lầu bốn xuống, vậy thì con trai lớn Kim Chí Quang của ông ta chỉ sợ cũng đã gặp bất trắc.

“Mày nói bốn xuống?”
Nói thật, Kim Chung không tin cho lắm, bởi vì Đại Báo và Nhị Báo đều là một trong sáu tay đấm hàng đầu của ông ta, lại còn là trợ thủ đắc lực của ông ta trong những năm lưu lạc bắc nam, làm sao có thể dễ dàng bị thua bởi thân thủ của Thẩm Lãng như vậy?
Nhưng mà ông ta vẫn có chút không yên tâm về con trai Kim Chí Quang.

Lời này vừa hỏi ta nhao nhao lên bày tỏ ý không thể nào.

“Đại ca, tên thằng nhóc này chỉ dọa người thôi! Thân thủ của Đại Báo và Nhị Báo cũng không kém so với Đại Long tôi.

Làm sao có thể bị hắn xử lí nhanh như vậy!”
“Thằng nhóc này chỉ là phô trương thanh thế.

Đại ca, anh đừng bao giờ tin hắn! Cậu cả họ nhất định không tìm thấy hắn!”
“Đúng vậy! Có lẽ tên thằng nhóc này vừa Cậu cả họ thì hắn nhất định không còn sống để đi đến đây!”
Mấy trợ thủ đắc lực của Kim Chung đều cho rằng Thẩm Lãng không hề có một chút sự uy hiếp nào với Cậu cả.

Tuy nhiên, Thẩm Lãng ngay lập tức phản bác lại lời của họ.


“Cậu cả của các người chắc chắn đã bị tao ném xuống lầu hơn nữa hắn còn là người đầu tiên!” Thẩm Lãng không chút kiêng nể nói.

Nghe thế, Kim Chung nhăn mày, tim đập bụp bụp bụp lên.

“Không thể nào! Chí Quang con trai của tao đã có mười năm kỹ năng Teakwondo, tuyệt đối không thể nào bị tên gà mờ như mày ném từ trên lầu xuống.

Hơn nữa bên cạnh Chí Quang có hai hổ tướng, chúng thân thủ bất phàm, mày tuyệt đối không thể bước lại gần chúng nửa bước!”
Vào lúc này mặc dù Kim Chung mãnh liệt phản bác lời giải thích của Thẩm Lãng, nhưng nội tâm của ông ta đã không còn sức lực.

Có điều, ông ta cảm thấy nếu như Đại Báo và Nhị Báo không phải đối thủ của Thẩm Lãng nhưng cũng có thể liều mạng giữ được Kim Chí Quang, không đến nỗi bị ném xuống lầu.

“Được rồi! Đừng nói nhảm nữa! Tao bên đây gọi một cuộc điện thoại.


Thẩm Lãng không chịu được bèn gật gật đầu, sau đó lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho 9526.

“Làm xong chuyện chưa?”
“Chủ nhân! Đã làm xong!”
“Còn bao lâu đến trường Ngự Bi?”
“Chỉ còn một phút đi xe!”
“Trong một phút không nhìn thấy một nghìn người thì sau này cũng không cần làm người ở của tôi nữa!”
“Rõ! Chủ nhân!”
Thẩm Lãng giao cho 9526 một tử lệnh, bắt buộc trong vòng một phút phải đưa ba trăm người đuổi kịp đến trường Ngự Bi.

Sáng sớm trước đó Trầm Lãng đã thông báo cho 9526 và đã cho 9526 thời gian chuẩn bị rồi, vậy nên 9526 phải đảm bảo nhanh chóng đi tới.

Lúc này, Kim Chung và đám người hộ vệ kia nghe được nội dung cuộc nói chuyện của Thẩm Lãng thì cũng đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

“Ha ha ha, tao còn tưởng tên thằng nhóc này có bối cảnh thế nào, nghe thấy hắn nói muốn gọi một ngàn người tới tao liền không nhịn nổi cười!”
“Không sai, lúc đầu còn dọa ta giật cả mình, nhưng mà nghe hắn nói một ngàn người, tôi liền biết tên gà mờ này chỉ đang giả vờ.


“Chém gió ác quá đấy! Gọi một ngàn người tới? Một ngàn người kia kéo máy cày đến sao?”
“Tôi cảm thấy là ngồi xe móc, nếu không nhiều người như vậy làm sao kéo nổi? Ha ha ha…”
Vào ngay lúc này, ở phía đông nam có một đoàn xe siêu dài chạy tới.


Đoàn xe này, dài hơn rất nhiều so với đoàn xe của nhà họ Kim.

Nhà họ Kim chỉ có mười chiếc Bentley, mà bên kia từ phía đông nam đi tới.

Dẫn đầu đoàn xe có mười chiếc Rolls-Royces và mười chiếc Maybach.

Theo sau là mười chiếc Hummer và mười chiếc Land Rover.

Cuối cùng còn có ba mươi chiếc xe phiên bản siêu dài của Toyota Coaster.

Trận thế này thật sự quá đáng sợ.

“Tình… tình huống gì đây? Đây là muốn làm gì?”
“Phía sau chiếc Maybach kia là xe gì? Các người có thấy rõ không?”
“Mẹ nó! Là mười chiếc Hummer, phía sau là Land Rover đó!”
“Đây là làm gì vậy! Triển lãm xe sao?”
Kim Chung và các trợ thủ của ông ta, tất cả đều sợ ngây người.

Họ hoàn toàn bị một màn trước mắt này làm rúng động.

Thẩm Lãng vẫn bình tĩnh đứng tại chỗ, chờ đợi đoàn xe đến gần.

.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui