"Hình như đây đều là những nhân vật có máu mặt ở Vân Thành, em đã từng nhìn thấy họ trên đài truyền hình địa phương.
"
Lâm Nhuyễn Nhuyễn trợn mắt há hốc miệng, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc.
Thỉnh thoảng Đài truyền hình Vân Thành cũng sẽ mời những người giàu có hoặc người vừa có tiền vừa có quyền lên chương trình nói chuyện.
"Không phải hoang mang, thực ra anh cũng không quen lắm.
"
Thẩm Lãng đến Vân Thành chưa lâu, tính ra mới được mấy tháng mà thôi.
Đối với những người giàu có và quyền quý ở Vân Thành, anh chỉ quen mấy người giàu có và quyền quý nhất thôi.
Còn những tôm tép nhỏ khác, anh không quen thật.
"Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy những người tai to mặt lớn như thế ở ngoài đời, em hơi mất bình tĩnh.
" Ánh mắt Lâm Nhuyễn Nhuyễn trở nên yếu đuối.
"Người tai to mặt lớn gì chứ, chúng ta lấy hai gã nhà giàu đang giơ cái ly đế cao khoác lác trước mặt nói nhé.
Đừng thấy họ mặc comle thì là người máu mặt, thật ra đang gánh khoản nợ kếch xù sau lưng, bọn họ không khoác lác không được a, bọn họ còn hy vọng vào cái miệng để kiếm ăn.
" Thẩm Lãng cười cười.
"Thế người bạn ông chủ của anh đâu? Anh không phải đi cùng anh ta sao?" Lâm Nhuyễn Nhuyễn hỏi.
"Không cần, anh ta bảo anh hoạt động tự do.
" Thẩm Lãng trả lời.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn không nghi ngờ, cô chỉ cảm thấy nơi này không thích hợp với cô.
Thẩm Lãng dạy cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn cách để điều chỉnh hô hấp và cảm xúc, giúp cô nhanh chóng thích ứng với chỗ này.
Bất thình lình, một giọng nói từ phía sau vang lên.
"Làm sao mà loại người này lại xuất hiện ở tiệc rượu này vậy, đúng là hạ thấp đẳng cấp của tiệc rượu giới thượng lưu a!"
Giọng điệu chói tai, âm dương quái khí.
Thẩm Lãng nghe thấy những lời này, nhíu chặt chân mày nhìn về phía người phát ra giọng nói.
David!
Thế mà lại gặp nhau trên tiệc rượu này.
Người đại diện của Ninh Phỉ Phỉ này nói chuyện đúng là khó nghe.
Nhưng mà trước khi nói chuyện hay làm việc, mặt hàng này nên suy nghĩ cho Ninh Phỉ Phỉ một chút a.
Vào nghề mấy năm nay chẳng nhẽ không biết đạo lý "Họa từ miệng mà ra" à?!
"Cút!"
Thẩm Lãng cũng chẳng phí lời, quát nhẹ một tiếng.
"Muốn cút phải là hai người các người ở tầng thấp ấy, làm thế nào mà hai người trà trộn vào đây được? Có biết là người bình thường không được vào những nơi xa hoa như này không hả?!"David gào ầm lên nói.
Chắc chắn là con hàng này bởi vì chuyện ở nhà hàng Bách Phỉ hôm qua mà ghi hận trong lòng.
"Thế cậu thì được tính là cái gì hả? Con chó bên cạnh Ninh Phỉ Phỉ!" Thẩm Lãng lạnh lùng nói.
Không có Ninh Phỉ Phỉ, David này cũng không thể đi vào.
Nhưng Thẩm Lãng thì khác.
Anh là nhân vật quan trọng của tiệc rượu này.
Mặc dù David rất muốn làm nhục Thẩm Lãng một trận, nhưng anh ta vẫn còn chuyện rất quan trọng phải làm.
Vì thế, anh ta dự định làm xong chuyện trong tay sẽ đi báo với phía người tổ chức, để cho bảo vệ đuổi Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn ra ngoài.
"Anh cứ đợi đấy, bây giờ tôi đang vội đi gặp một người tai to mặt lớn, không rảnh quan tâm kẻ ở tầng đáy của xã hội như anh!"
Bỏ lại câu này, David vô cùng lo lắng chạy đi.
Tiếp sau đấy người mà David phải gặp đúng là một người khá có chức vị.
Chủ tịch của truyền thông Tử Đằng, Từ Tử Đằng.
Bởi vì chuyện của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, David và Ninh Phỉ Phỉ cãi nhau và nảy sinh mâu thuẫn.
David tính toán muốn đổi công ty, không muốn tiếp tục làm người đại diện của Lâm Nhuyễn Nhuyễn nữa.
Anh ta đã cân nhắc rất nhiều lần, bây giờ hai công ty truyền thông giải trí lớn của Vân Thành được chia ra đó là Công ty truyền thông Tử Đằng và Công ty giải trí Hóa Điệp.
Hai công ty này có lực lượng tương đương nhau và là đối thủ cạnh tranh của nhau.
Họ đều tự bồi dưỡng ra được rất nhiều ngôi sao nổi tiếng trên địa bàn thành phố, tất nhiên ngôi sao giải trí toàn quốc cũng không phải con số ít.
Sau khi David đi, Lâm Nhuyễn Nhuyễn nhíu mày, sắc mặt không tốt.
Cô rất tức giận, cũng rất chán ghét anh ta.
Chả hiểu sao lại có loại người như David.
"Loại người này quá đáng ghét, tình cờ gặp cũng chạy qua làm phiền, không biết tâm lý của anh ta đã vặn vẹo đến mức độ nào rồi.
"
"Nếu anh ta còn dám qua đây tìm cảm giác tồn tại, anh sẽ làm cho cậu ta phải hối hận!"
Vừa nãy Thẩm Lãng đã có suy nghĩ dạy cho David một bài học, nhưng David chạy nhanh quá.
Nếu anh ta nán lại thêm vài giây nữa, Thẩm Lãng sẽ đập cho anh ta xanh mặt.
Lâm Nhuyễn Nhuyễn gật đầu, nói: "Chúng ta vẫn cẩn thận thì hơn, chính diện đối đầu chúng ta không sợ anh ta, chỉ lo anh ta giở trò sau lưng thôi.
"
"Không sao, cho dù cậu ta có lén lút giở trò, chúng ta cũng không sợ.
Có anh ở đây, em cứ yên tâm đi.
" Thẩm Lãng nói.
Kẻ hèn như David, Thẩm Lãng không để vào mắt.
Cho dù anh ta đã đi theo Ninh Phỉ Phỉ từ lúc chân ướt chân ráo vào nghề đến khi nổi tiếng, cho dù anh ta có sức ảnh hưởng nhất định trong giới thì trong mắt Thẩm Lãng cũng chỉ là một con tôm nhỏ bé mà thôi.
"Em đi toilet một lát.
" Lâm Nhuyễn Nhuyễn đỏ mặt nói.
Thẩm Lãng biết gần đây Lâm Nhuyễn Nhuyễn không thoải mái, đang trong kỳ kinh nguyệt, anh gật đầu thấu hiểu.
"Ừ em đi đi, anh sẽ ở yên đây đợi em.
"
Sau khi Lâm Nhuyễn Nhuyễn đi giải quyết việc riêng, Thẩm Lãng ngồi xuống tự rót cho mình một ly rượu vang đỏ.
Còn chưa kịp nhấp một ngụm, điện thoại di động đã rung lên.
Anh nhìn qua, là điện thoại của Tống Từ gọi đến.
Nghĩ nghĩ một chút, anh vẫn ấn nút nghe máy.
"Thẩm Lãng, đến tham gia tiệc rượu đi, đến làm bạn nhảy của tôi, địa chỉ là! "
Không đợi Tống Từ nói xong, Thẩm Lãng đã cắt lời cô.
"Tôi đang ở đó rồi.
"
"Ha ha, thế thì tốt quá.
Tôi mặc cái váy mà anh thích, bộ váy lễ phục hoa ly ly nha.
" Tống Từ vui vẻ nói.
"Tôi nói tôi thích kiểu váy gì khi nào.
" Thẩm Lãng đen mặt nói.
"Chắc chắn anh sẽ thích, chỉ với dáng người này của tôi cao gầy thon thả, đường cong quyến rũ lại kết hợp với lễ phục lộng lẫy đã có thể mê đảo một đống đàn ông rồi.
"
Tống Thiên Nga đúng là rất tự tin, nhưng xác thực là cô có vốn liếng để tự tin.
"Thôi khỏi.
" Thẩm Lãng đã có Lâm Nhuyễn Nhuyễn, không thể đồng ý với Tống Từ.
"Tới đi tới đi, anh có biết có bao nhiêu anh chàng đẹp trai đều đang cướp đoạt để làm bạn nhảy của tôi không? Tôi giữ lại cơ hội này cho anh rồi đấy, anh đừng có mà bỏ lỡ nha.
" Tống Từ bắt đầu nhõng nhẽo.
"Xin lỗi, tôi đã có bạn nhảy rồi.
" Thẩm Lãng nói.
"Xì, tên đàn ông xấu xa! Được rồi được rồi, không làm phiền anh nữa.
"
Giọng điệu của Tống Từ nghe như đang nói giỡn, rất hào phóng.
Thực ra, bàn tay cầm điện thoại của cô đã nắm chặt, cái mũi cay cay, cực kỳ ghen tị.
"Hừ, chị Thư Yểu, chị ra tay nhanh thật đấy.
"
Tống Từ cho rằng bạn nhảy của Thẩm Lãng là Lý Thư Yểu.
Thẩm Lãng đặt điện thoại di động xuống, sau đó nhấp một ngụm rượu.
Rượu vang đỏ cũng được, anh miễn cưỡng chấp nhận được.
Đúng lúc này, Ninh Phỉ Phỉ đi tới bên này.
Ở đây cô là một ngôi sao rất nổi tiếng, cũng là một tiểu hoa đán.
Cho nên có tư cách tham gia những tiệc rượu kiểu này.
Nếu đã là cuộc gặp gỡ của xã hội thượng lưu thì sao mà thiếu nghệ sĩ trong giới giải trí được.
Mà lúc này đằng sau Ninh Phỉ Phỉ còn có một người đàn ông đang đuổi theo không bỏ.
Người đàn ông đó vừa đuổi theo vừa nói: "Phỉ Phỉ, cô hãy nhảy cùng tôi một bài đi, tôi chỉ cần năm phút thôi thật đấy.
Chỉ cần cô đồng ý nhảy với tôi năm phút, tôi sẽ tìm cô làm đại ngôn cho kem dưỡng ẩm của công ty tôi, phí đại ngôn tuyệt đối làm cô hài lòng.
"
Ngôi sao nữ giống như Ninh Phỉ Phỉ, người theo đuổi cô có rất nhiều người là những ông chủ giàu có.
Mà lúc này, người đang ở phía sau đuổi theo cô là một ông chủ của của một công ty mỹ phẩm.
Lúc Ninh Phỉ Phỉ nhìn thấy Thẩm Lãng ở trước mặt, cô đứng lại chào hỏi Thẩm Lãng: "Anh đã tới rồi à, chúng ta nói chuyện đi.
"
Nếu theo như bình thường, cô sẽ không để ý một người qua đường đâu, cho dù là ngày hôm qua đã gặp mặt nói chuyện thì cô cũng sẽ không đứng lại vì người qua đường.
Nhưng vấn đề ở đây là, cô biết Thẩm Lãng là người bên cạnh Lâm Nhuyễn Nhuyễn, với lại cô còn biết ông chủ của tập đoàn Phi Vũ đang che chở cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn.
Không phải cô kính trọng Thẩm Lãng, mà là kiêng dè tập đoàn Phi Vũ.
Cô cũng muốn thông qua Lâm Nhuyễn Nhuyễn tạo ấn tượng tốt với ông chủ tập đoàn Phi Vũ.
Chào hỏi Thẩm Lãng cũng chỉ là muốn hỏi thăm xem Lâm Nhuyễn Nhuyễn có tới hay không, nếu có đến thì có ở gần đây không.
Ông chủ đuổi theo đằng sau Ninh Phỉ Phỉ nhíu mày nghiêng đầu nhìn Thẩm Lãng một cái, cười khẩy nói: "Phỉ Phỉ, cô từ chối tôi rồi chọn thằng ranh này làm bạn nhảy hả? Cậu ta xứng sao?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...