Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi


Thuật Diệu Thủ Không Không!
Cái gì gọi là Diệu Thủ Không Không? Cao Tiệm Phi rõ ràng, tại thời cổ đại dùng từ để hình dung một kẻ trộm có tài nghệ bất phàm thì có thể dùng tới cụm từ "Diệu Thủ Không Không" này.

Đây là xuất từ một điển cố thời cổ, có một gã thần trộm tên là "Không Không Nhi", khi đó kỹ thuật ăn trộm của hắn được mọi người đồn là "thần trộm".
Mà ngồi trước mặt Cao Tiệm Phi, Chu Thông này ngoại trừ tinh thông kỹ thuật ăn trộm Diệu Thủ Không Không ra còn có thêm mấy kỹ năng khác nữa.
Phân Cân Thác Cốt Thủ ( Trấn Cấp ), Không Không Quyền ( Thành Cấp ), Ảo Thuật ( Tỉnh Cấp ), Thâu Thuật ( Tỉnh Cấp )
"Tiểu Cao..." Chu Thông này hiển nhiên là một người thích nói, rất hoạt bát, hiện tại chủ động bắt chuyện với Cao Tiệm Phi.
Mà Cao Tiệm Phi tựa hồ cũng kiềm chế không được, hắn đưa tay ra ngăn Chu Thôn, nói: "À, nếu có thời gian rãnh tôi sẽ trò chuyện với ông sau, đêm nay, mục đích chủ yếu tôi tới đây chính là học tập những sở trường đặc biệt của ông!" Nói xong, Cao Tiệm Phi trực tiếp nói với lập trình trí tuệ.
"Ta muốn mở ra không gian học tập"
Lập trình trí tuệ lập tức đáp lại: "Người sử dụng tôn kính, xin hết lòng phục vụ ngài.

Mở ra không gian học tập của Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi!"
Lời của lập trình trí tuệ vừa dứt thì hoàn cảnh trong căn phòng liền thay đổi.

Những dụng cụ bằng gỗ trong phòng đều biến mất, chỉ còn lại một khung cảnh, đó là một cái sân ở vùng nông thôn!
Hàng rào tre, nhà tường đất, cây cối, còn có một con gà mái đang dẫn đám gà con ăn thóc nữa.
Ở giữa sân có một cái chảo đặt trên lò lửa, sôi ùng ục.

Trên những cái cây truyền ra tiếng hót ríu rít của những con chim, có một đám hơn mười con chim sẽ đang đậu trên cây.
Chu Thông đứng ở bên cạnh Cao Tiệm Phi, hắn đưa tay sửa lại thắt lưng, tiếp đó ngáp một cái, cười nói: "Ha ha, Tiểu Cao, cậu thực sự là một người nôn nóng, vốn muốn cùng cậu trò chuyện một chút để giải khuây thật không ngờ cậu lại vội vã muốn học nghệ, thực sự là nôn nóng quá, nôn nóng quá."
Trong lòng Cao Tiệm Phi nghĩ thầm, ta hiện tại ngoại trừ biết sử dụng phi đao ra thì quả thực là không có kỹ năng gì phòng thân, trong lòng không nôn nóng mới là lạ!
"Cậu muốn học cái gì trước?” Chu Thông nói: "Bản thân tiểu sinh về mặt võ công thì rất bình thường, không đáng nhắc tới, bất quá…" vừa nói, tay phải của Chu Thông quơ một cái, trong tay đã xuất hiện một cây quạt dính đầy dầu mỡ, rất nhanh, tay hắn lại quơ một cái, cây quạt trong tay đã biến mất, thay vào đó là một cây bút lông.

"Ảo thuật và thuật Diệu Thủ Không Không mới là bản lĩnh giữ nhà của Chu Thông ta"
"Được lắm!" Cao Tiệm Phi nhìn thấy trong tay của Chu Thông vừa là quạt, vừa là bút, trong lòng cảm thấy thú vị: "Tốc độ tay của ông quả là nhanh, vậy trước tiên học cái này đi!"
Tuy rằng đối với những bí quyết của ảo thuật cùng kỹ thuật trộm cắp, Cao Tiệm Phi có thể nói là dốt đặc cán mai, bất quá hắn biết rõ bất luận thuật nào trong mấy thứ này thì tốc độ tay là chủ yếu, chỉ có ra tay với tốc độ mau lẹ và chuẩn xác thì mới có thể đổi trắng thay đen!
"Được!" Cây bút lông trong tay Chu Thông lần thứ hai biến thành cây quạt, tiếp đó hắn dùng cây quạt gõ gõ vai Cao Tiệm Phi: "Diệu Thủ Không Không và ảo thuật, cái cần chú ý chính là tốc độ của tay, cậu theo ta đến đây!"
Lúc này, vẻ mặt cười đùa của Chu Thông đã biến mất, thay vào đó là vẻ rất nghiêm túc.
Hai người đi tới trước cái chảo đang sôi.
Có thể nhìn thấy là nhiệt độ rất cao, từng cái bong bóng cửa nổ lách tách, khói mù dày đặc.
Cao Tiệm Phi loáng thoáng nhìn xuyên thấu qua màn khói, thấy có một vật màu vàng đang nằm dưới cái chảo.
"Tiểu Cao, muốn luyện được tốc độ tay thì trước hết phải có được trình độ nhãn lực nhất định, hiện tại cậu hãy tập trung mà nhìn xem trong chảo có vật gì, nếu như cậu có thể nhìn xuyên qua màn khói thấy rõ ràng vật trong chảo thì chúng ta sẽ luyện tập tốc độ tay!" Chu Thông nói.
"Tôi nhìn thấy được một vật màu vàng hình chữ nhật, cỡ khoảng chừng bàn tay, đúng không?" Cao Tiệm Phi nói.
"Ồ, cậu thấy được à? Thị lực rất tốt, trước đây có luyện qua rồi sao?" Chu Thông ngạc nhiên.
Cao Tiệm Phi suy nghĩ, vài giây sau trong lòng Cao Tiệm Phi chợt nhớ tới.
Trước đó hắn học tập kỹ năng phi đao của Lý Tầm Hoan, và lúc đó thì nhãn lực của hắn cũng đã đạt một trình độ nhất định, chỉ bất quá kỹ năng phi đao của Lý Tầm Hoan chủ yếu chính là dùng tinh khí thần tập trung vào mục tiêu, yêu cầu về nhãn lực cũng không phải rất cao, thế nhưng nhãn lực luyện được cũng đủ cho Cao Tiệm Phi nhìn thấy vật đang nằm trong cái chảo sôi ùng ục này!

"Được, vậy thì trực tiếp tập luyện tốc độ tay" Tay của Chu Thông nhoáng lên, cây quạt đã thảy vào ống tay áo: "Tiểu Cao, cậu nhìn cho kỹ!"
Vừa dứt lời, chỉ thấy vai phải của Chu Thông run lên, trong nồi chảo cũng không có phát sinh một tiếng động nào, và vật màu vàng trong chảo đã nằm trong tay hắn, sau đó, hắn quẳng nó vào chảo lại rồi nói: "Đến phiên cậu, Tiểu Cao"
"Tốc độ thật nhanh!" Cao Tiệm Phi tán thưởng, nói.

Có thể trong cái chảo nóng hổi lấy một vật ra ngoài thì tuyệt đối phải có tốc độ rất nhanh, nếu động tác hơi chậm một chút thì tay sẽ phế đi!
Cao Tiệm Phi đứng bên cạnh cái chảo, hít sâu một hơi, hắn có thể cảm giác được nhiệt độ trong nồi chảo nóng thế nào.
"Việc này..." Cao Tiệm Phi đem ánh mắt tập trung vào vật thể trong chảo, tay phải vươn lên thế nhưng cũng không có hạ xuống.
Lúc này, giọng của lập trình trí tuệ liền vang lên: "Người sử dụng tôn kính, xin ngài đừng nghi ngờ công năng học tập của Siêu Cấp Sưu Quỷ Nghi, đừng sợ, hãy yên tâm”
"Ừ, đúng rồi, lần trước ta học mở khóa với Cẩu Vĩ thì vừa nhìn là biết, thậm chí lúc học tập phi đao thì cũng thoáng cái là biết luôn.

Sao bây giờ có thể sợ chứ?” Cao Tiệm Phi lập tức vứt bỏ mọi tạp niệm trong lòng, ánh mắt tập trung nhìn vào vật thể trong chảo!
Ra tay!
"Vèo!" Chỉ thấy tay của Cao Tiệm Phi nhoáng lên, trong chảo cũng không phát sinh tiếng động nào, và khối vật thể màu vàng kia đã nằm trong tay Cao Tiệm Phi!
Thành công!
"Ha ha!" Cao Tiệm Phi nhịn không được cười to, sau đó quẳng vật màu vàng vào lại trong chảo.
Chu Thông gật đầu: "Cũng chẳng có gì đáng vui cả, lấy vật trong chảo sôi chỉ là một kiến thức cơ bản.


Tiểu Cao, bây giờ cậu hãy đi bắt gà đi, nhớ kỹ, không được bắt gà mái, chỉ bắt gà con!"
Chu Thông nhìn vào đàn gà đang ăn thóc trong sân, đưa tay chỉ.

Một đám hơn mười con gà con cùng với một con gà mái, yêu cầu của Chu Thông là không bắt gà mái mà chỉ bắt gà con!
"Tôi hiểu rồi” Cao Tiệm Phi tràn đầy lòng tin, hiện tại tốc độ tay của hắn đã rất nhanh, so với mấy tên móc túi chuyên nghiệp còn nhanh hơn, muốn bắt một con gà con thì có gì là khó?
Lúc này, Cao Tiệm Phi trực tiếp đi đến bầy gà, bất quá khi hắn vừa đi tới bên cạnh đàn gà, còn chưa ngồi xuống thì con gà mái đã "cục tác cục tác" kêu lên, hai cánh giương ra đem đàn gà con ôm hết lại, sau đó dùng ánh mắt dữ dằn nhìn chằm chằm Cao Tiệm Phi.
"Ôi, chỉ có thể bắt gà con, không thể bắt gà mái." Cao Tiệm Phi sửng sốt.

Hiện tại, gà con trốn ở dưới cánh mẹ chúng, tuy rằng tốc độ tay của Cao Tiệm Phi nhanh nhưng cũng không thể nào ra tay được!
"Ha ha! Tiểu Cao, cậu quay lại đi, trộm gà bắt chó cũng không phải là điều đơn giản đâu!" Chu Thông cười lớn một tiếng bảo Cao Tiệm Phi quay lại.

Hai người đợi một lát, con gà mái thấy mọi uy hiếp đã biến mất liền thả đám gà con ra ăn thóc tiếp.
Chu Thông nói: "Tiểu Cao, cậu xem cho kỹ, nhìn kỹ nhé, mặc kệ là bắt gà hay bắt chim thì cái gì cũng có bí quyết, cậu xem mà học" Nói xong, Chu Thông đi thẳng đến đàn gà đang ăn thóc.
Cao Tiệm Phi tập trung nhìn chằm chằm vào Chu Thông, mỗi một bước đi, mỗi một chi tiết!
Tư thế bước đi của Chu Thông cùng bình thường chẳng có gì khác nhau, thế nhưng Cao Tiệm Phi lại phát hiện ra một điều, đó là Chu Thông bước đi rất nhẹ, mỗi bước đi không hề phát ra tiếng động nào.
Cứ như vậy cho đến khi Chu Thông ngồi xuống, đơn giản đưa tay bắt lấy một con gà con, con gà mái vẫn không hề hay biết!
"Tôi hiểu rồi!" Cao Tiệm Phi liền bắt chước hình dạng của Chu Thông, nhẹ nhàng đi tới, ngồi xuống, bắt gà con, thành công!
Sau đó, Chu Thông vỗ vỗ tay, hơn mười con chim đang đậu trên những cái cây bay xuống đậu trên mặt đất.
Kế tiếp chính là bắt chim sẻ!
Lần này, Chu Thông làm trước một lần, hắn lặng yên đi tới gần đám chim sẻ, ngồi xuống, sau đó tay rất nhanh quơ một cái, một con chim sẻ đã bị hắn bắt nhét vào trong áo, tiếp đến hắn lại rất nhanh vươn tay ra và rút lại, trong vòng một phút liền bắt hết cả đám chim sẻ.


Trong khi bắt thì mỗi lần bắt được một con cũng không hề đánh động đến những con khác.
Tốc độ tay cực nhanh khiến kẻ khác trố mắt mà nhìn.
Đến phiên Cao Tiệm Phi.
Lúc đầu Cao Tiệm Phi chỉ có thể bắt đựơc 5, 6 con, sau đó những con còn lại đều phát hiện ra và bay đi.

Cao Tiệm Phi không chút nôn nóng, liên tục luyện tập nửa giờ, rốt cuộc cũng có thể làm được như Chu Thông, trong vòng một phút đồng hồ bắt cả đàn chim sẽ.
Mười phút sau.
Cao Tiệm Phi vừa đi, hai tay vừa thọt vào túi quần giả bộ làm tỉnh đi ngang qua Chu Thông.

Chu Thông cũng là đi tới trước mặt Cao Tiệm Phi.
Hai người đi ngang qua nhau.
Trong lúc đó thì động tác bước đi của hai người cũng không có dừng lại, thật giống như là hai người bình thường qua đường.
"Ha ha!" Lúc này, Cao Tiệm Phi xoay người cười, trong tay hắn đã cầm cây quạt đầy dầu mỡ của Chu Thông.
"Giỏi!" Chu Thông cũng mỉm cười, sau đó nói: "Còn bút lông của ta đâu? Mau lấy ra đi"
Cao Tiệm Phi trước đem cây quạt trả lại cho Chu Thông, sau đó tay phải quơ một cái, trong tay đã xuất hiện một cây bút lông rồi ném cho Chu Thông.
Đến tận đây, hai tuyệt kỹ ảo thuật và thâu thuật của Chu Thông đã bị Cao Tiệm Phi học hết, tất cả đều là kỹ năng thuộc Tỉnh Cấp!
Học xong hai kỹ năng, Cao Tiệm Phi nhìn vào điện thoại di động, đã là 3 giờ sáng!
Cao Tiệm Phi nói: "Thôi không về nhà nữa, Chu Thông, ông hãy đem võ công của ông truyền thụ cho tôi đi”
"Võ công à, nói đến võ công thì ta tựu đau đầu, võ công của ta không đáng nhắc tới, không đáng nhắc tới" Chu Thông lắc đầu: "Bất quá, nếu cậu muốn học thì ta cũng sẽ truyền cho, ta am hiểu nhất là hai loại võ công, đây đều là do ta tự nghĩ ra, một loại là Phân Cân Thác Cốt Thủ, một loại là Không Không Quyền, cậu muốn học loại nào trước?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui