“Còn có người ghê gớm hơn A Hi sao? Chẳng lẽ cô không xem tin tức à? Đội PG của anh ấy tháng trước đã đoạt giải quán quân!” Du Dao cười lạnh: “Chúng tôi tới Yên Thành là bởi vì muốn tham gia giải đấu PUBG cấp Vưu Ngư, lần này chuyện đoạt quán quân cũng dễ dàng như trở bàn tay đối với anh ấy mà thôi.”
Dương Nghiêm Hi hơi cười cười: “Tiểu Dao, em đừng nói tốt cho anh nhiều thế, có câu nói là người giỏi còn có người giỏi hơn, đội PG của chúng ta cũng không thể nào vô địch mãi, có điều… chúng ta gần như chắc chắn có thể đoạt được giải nhất của giới Vưu Ngư.”
Vốn dĩ Phương Dạ còn tưởng vị này là một người biết khiêm tốn, ai dè cái đuôi của anh ta cuối cùng cũng lộ ra rồi…
Anh tiến lại gần chỗ Ôn Hinh, tràm giọng nói: “Đội PG này thực sự lợi hại như lời bọn họ khoe khoang sao?”
Mặc dù Phương Dạ cũng thích chơi PUBG, nhưng anh biết rất ít về đội chơi trong nước, còn chẳng biết rõ về độ mạnh yếu của bọn họ như thế nào.
Ôn Hinh cười khổ: “Hiện giờ bọn họ đứng thứ ba trong nước, đứng thứ mười một trên thế giới, anh nói xem, có lợi hại không?”
“Phải nói là rất lợi hại, có điều chuyện đời khó lường trước, đứng nhất toàn quốc cũng không chắc chắn là sẽ đoạt được giải quán quân.” Phương Dạ cười xấu xa: “Chẳng phải cô rất hạn anh ta, có cần tôi trút giận thay không?”
Ôn Hinh đáp: “Trút giận như nào?”
“Đơn giản thôi, cô nhìn tôi đây.”
Phương Dạ ngoành sang nhìn Dương Nghiêm Hi: “Anh Dương này… Dương cái gì Hi, là chữ Hi trong chữ tiêu chảy hay mắc ói ấy nhỉ?”
Dương Nghiêm Hi nghe xong lập tức sầm mặt lại: “Dương Nghiêm Hi, Nghiêm trong nghiêm túc, Hi trong Hi Lạp.”
Phương Dạ làm bộ ngạc nhiên như bừng tỉnh: “Đúng đúng đúng, bạn học Dương Yên Hi à, tôi mạo muội hỏi anh một câu này nhé, anh đảm nhận chức vụ gì trong đội PG vậy?”
Dương Nghiêm Hi bắt đầu phổng mũi mà nói: “Tôi là đội trưởng, có thể đảm nhiệm mọi vị trí.”
PG là đội chơi do Dương Nghiêm Hi thành lập, bạn gái anh ta, Du Dao chính là người đầu tư tài chính vào, đội chơi của bọn họ rất giàu mạnh, bọn họ chi ra một số tiền lớn để mua cái danh tuyển thủ chuyên nghiệp đứng thứ ba, cho nên trong số những tên tuổi mới nổi thì bọn họ đã nhanh chóng tỏa sáng vươn lên vị trí số ba toàn quốc!
“Ngầu như vậy, chắc kĩ thuật bắn súng của anh tốt lắm nhỉ?” Cho dù là đứng thứ nhất toàn quốc thì Phương Dạ cũng chẳng buồn quan tâm đến anh ta, ghét thì vẫn là ghét.
“Đúng, những người có thể thắng tôi trong nước đếm được trên đầu ngón tay!”
“Vậy được, nếu các anh đã muốn bao phòng, thế thì dựa vào bản lĩnh của mình mà giành lấy đi.” Phương Dạ mỉm cười, nói: “Lấy bản ghi trong máy tính làm phương thức, chúng ta solo một đấu một, ba vòng thắng hai, nếu anh có thể thắng tôi thì cứ việc bao phòng này!”
Dương Nghiêm Hi híp mắt lại, nói: “Chỉ dựa vào anh?”
Phương Dạ cười nhạt: “Chỉ dựa vào tôi, đứng coi thường người khác, anh chưa chắc đã là đối thủ của tôi!”
“Nghiêm Hi mà thua anh sao? Quả thực là chuyện nực cười!” Du Dao cười lạnh nói.
Dương Nghiêm Hi thản nhiên nói: “Quả nhiên rất can đảm, còn dám thách thức với tao, được, tao sẽ khiến mày thua tâm phục khẩu phục!”
Sau khi dọn dẹp hai góc bàn xong, vệ sĩ lấy máy tính từ trong cặp đựng giấy tờ ra, Ôn Hinh cũng đã đóng góp cuốn sổ nhỏ yêu quý của mình, cô ấy thực sự rất tin tưởng vào thực lực của “hacker hình người” như Phương Dạ.
Người ngoài hành tinh mà hai bên dùng đều là cấu hình tốt nhất, dùng để chơi PUBG đương nhiên không thành vấn đề, sau khi đăng nhập vào tài khoản, Dương Nghiêm Hi tạo một phòng giao đấu, bản đồ là sân bay bỏ hoang.
“Nói trước nhé, nếu như mày thắng thì bọn tao sẽ nhường phòng, vậy nếu như mày thua…”
“Hừ, tao không thể nào thua đâu!” Dương Nghiêm Hi hừ lạnh nói: “Mày cứ tùy tiện nói ra một điều kiện đi!”
Phương Dạ cười xảo quyệt: “Vậy được, nếu như mày thua thì cứ ôm cột điện dưới lầu và kêu to một câu rằng cuối cùng tao đã được cứu rồi, mày có dám không?”
“Đừng nói là một câu, mười câu tao cũng dám!”
“Được, thật nhanh gọn, vậy thì mười câu, chúng ta bắt đầu đi!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...