Siêu Cấp Phú Nhị Đại
Hoàng Ngọc Minh lần đầu tiên nghe về sát thủ âm dương.
Đừng nói là anh ta, thành phố nhỏ như Đông Hải này sợ là cũng không mấy ai nghe qua, dù sao đến tổ chức sát ‘thủ có thật sự tồn tại không, cũng luôn rất thần bí.
Nhưng Giang Ninh biết, tổ chức sát thủ có tồn tại, với lại còn tồn tại rất nhiều năm, có cả trăm năm lịch sử!
Sự hiểu biết của hải) về tổ chức sátthủ sợ là còn nhiều hơn so với vua cửa tổ chức sát thủ bây giờ.
Đã có ba sát thủ vàng, mười sáu sát thủ bạc chết trong tay Giang Ninh, còn những sát thủ không có mắt khác.
thì Giang Ninh hoàn toàn không đếm.
Trước đây lúc hân uy danh thiên hạ, người muốn giết hán nhiều vô số, mà thời gian đó tổ chức sát thủ liên tục.
nhận nhiệm vụ tiền thưởng, từ mười triệu đô la Mỹ đến ba mươi triệu đô la Mỹ, tiếp đó là một trăm triệu đô la Mỹ!
Thậm chí có người ra ba trăm triệu đô la Mỹ mua đầu.
Giang Ninh!
Tổ chức sát thủ phái không ít sát thủ ra, bao gồm một trong những con át chủ bài của họ, nhưng kết quả chưa từng thay đổi, mấy sát thủ đó toàn bộ một đi không về, tất cả đều chết dưới tay của Giang Ninh.
Điều này khiến tổ chức sát thủ tức giận cũng bất lực, vua sát thủ thậm chí buông lời nói muốn quyết một trận sống chết với Giang Ninh.
Nhưng cho đến bây giờ cũng không thấy vua sát thủ tìm đến.
Vì hắn biết bản thân không thể chết, một khi quyết đấu với Giang Ninh thì Giang Ninh sẽ ra tay không chút lưu Tình!
Giang Ninh không ngờ bây giờ lại có sát thủ đến rồi.
Nhìn nữ sát thủ vẫn đang hôn mê, biểu cảm trên mặt Hoàng Ngọc Minh có chút nghiêm trọng.
Anh ta nghe A Phí nói đối thủ trước đây của Giang Ninh, ai cũng mạnh vô đối, hoàn toàn không phải mấy tên như Tàn Kiếm, Diệp Tâm Hỏa gì đó có thể so sánh được.
Trong hiểu biết của anh ta thì Tàn Kiếm và Diệp Tâm Hỏa đã tính là cao thủ đỉnh cấp rồi.
Nhưng trong miệng A Phi thì hoàn toàn không là cái thá gì cả.
Bây giờ Hoàng Ngọc Minh cảm nhận được rồi, chỉ với tổ chức sát thủ này đã thần bí đến khiến anh ta cảm nhận được áp lực cực lớn!
“Đại ca, là kẻ thù trước đây của anh sao?”
Hoàng Ngọc Minh có chút lo lắng.
Tuy bây giờ Đông Hải phòng thủ nghiêm ngặt, được.
xưng là cấm địa nhưng đó là đối với thế giới ngầm của mấy khu vực khác.
Ông lớn giống như tổ chức sát thủ thì rõ ràng đã vượt qua sự tưởng tượng của họ rồi.
“Không phải”
Giang Ninh lắc đầu, “Ai nhiều tiền đến không có chỗ đốt mà lại lãng phí như vậy, mời sát thủ bạc tới đây tìm cái chết?”
Giọng hắn thoáng vẻ xem thường.
Đừng nói là sát thủ bạc, dù là sát thủ vàng thì nếu tổ chức sát thủ dám phái đến thì hán đều dám giết!
Phái bao nhiêu giết bấy nhiêu!
“Nhà họ Dương”
Giang Ninh nói thẳng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...