Chương 63: Một tháng
Một tháng này có thể dùng câu "Đau mà sướng" để hình dung.
Hầu như ngày nào cả đám cũng tập trung về phòng máy đúng 8g - còn đúng giờ hơn cả đi học! Sau đó làm việc đến 11g30 thì Trần Húc gọi điện thoại đưa cơm tới, ăn xong thì nghỉ ngơi tới 14g30 mới bắt đầu làm tiếp - vì nếu không nghỉ ngơi thì chiều và tối phải công tác cường độ cao chỉ sợ não chịu không nổi.
Lúc này thì phải nhắc tới công của Trần Húc, vì khi hắn giao phần mềm cho Cao Hiểu Tiết còn kèm theo bài hát ru, bài hát ru này là sản phẩm của tương lai, mở nhạc lên thì nghe những giai điệu du dương, có tác dụng thúc đẩy để não nhanh chóng tiến vào giấc ngủ say. Tuy không thể so sánh với Tiểu Mẫn nhưng cũng có thể làm cả đám nhanh chóng ngủ say, sau đó đúng 14g20 thì bị đồng hồ báo thức gọi dậy.
Họ ngủ say nên thức dậy cảm thấy rất thoải mái, cho nên có người muốn bài hát ru vào máy MP3 để tối ngủ cho dễ nhưng lại phát hiện không thể nào được nên đành khóc lóc đầy tiếc nuối!
Có bài hát ru làm mọi người ngủ một giấc tinh thần phấn chấn lại thêm Trần Húc làm rất tốt công tác hậu cần, mỗi phần cơm tốn tới 15 tệ nên có đầy đủ dinh dưỡng lẫn hương vị. Tính sơ sơ thì hết một tháng này tiền cơm đã tốn vài chục ngàn. Thấy tốn nhiều tiền như thế mà Trần Húc và Trạm Tinh không thèm để ý thì Cao Hiểu Tiết lại cảm thấy mình mắc nợ mấy người bạn này nhiều lắm. Lúc này Lưu Sa lại nói:
-Cứ thoải mái đi, chỉ mấy chục ngàn thôi mà, đưa hết hóa đơn tiền cơm cho anh, khi nào game gây được chấn động thì đưa hóa đơn cho Trưởng Khoa, lúc đó trường trả tiền lại ngay ấy mà, he he. Đừng lo, khi trường chuẩn bị cho đại hội thể thao thì tiền ăn của mỗi vận động viên một ngày tới mấy trăm ấy chứ, chúng ta tạo ra game hay như thế này, đem lại mặt mũi cho trường thì thế nào trường cũng phải biểu hiện chút "thành ý" chứ.
Một tháng này, Trần Húc lăn lộn cùng mọi người, cùng ăn cùng ngủ cùng phấn đấu, cảm giác rất là tốt.
Trần Húc chỉ là một người bình thường, trừ việc có Tiểu Mẫn thì hắn không khác gì người thường. Tiểu học thì không cần lo lắng gì, sau đó lên cấp hai rồi cấp ba thì mặc dù có ham chơi nhưng vẫn chú ý học bài, nếu không sẽ lâm vào cảnh tới lúc thi một mình ngồi giữa đống bài vở điên cuồng học vẹt.
Cách giáo dục như thế này bị lên án là làm hư cả một thế hệ, cho rằng không có phấn đấu, không có gian khổ thì khó trưởng thành. Thậm chí bây giờ hỏi sinh viên thì có hơn phân nửa không có mục tiêu để phấn đấu.
Một tháng này cảm đám hầu như là cùng ăn cùng ngủ, Trung Thu thì cả đám cùng qua đêm, cùng ăn bánh Trung Thu...
Chỉ cần 20 ngày là đã hoàn thành game. Nhưng mọi người đều muốn làm cho tốt hơn nên 10 ngày tiếp theo thì test chiêu thức, nhiệm vụ, bắt lỗi...
Đến ngày 28 tháng 10 thì phần mềm Đại sư RPG đột ngột biến mất như chưa từng xuất hiện, lại nhìn cái game có dung lượng 2,45GB thì mọi người nhảy nhót hoan hô, thậm chí Trần Húc và Ngô Nguyên bay ra siêu thị mua mấy chai Champagne [Sâm-panh] về, rồi có người đem 10 thùng bia tới phòng máy, mọi người cùng nâng ly ăn mừng và cảm ơn Đại thần SM.MH vì hắn đã ra tay giúp đỡ.
Những người này không hề biết, người mà bọn họ ngưỡng mộ - Đại thần SM.MH chính là Trần Húc - cũng đang thầm cảm ơn họ. Vì trước giờ hắn chưa bao giờ hưởng thụ niềm hạnh phúc khi phấn đấu thành công, loại hạnh phúc này không hề liên quan gì tới tiền bạc hay chuyện học tập. Nó rất thú vị, rất có hương vị để hoài niệm, tuy có vất vả nhưng đằng sau sự vất vả là cảm giác thật ngọt ngào. Có thể nói: hắn sẽ không thể quên được một tháng tham gia công tác này.
***
Ngày 31 tháng 10 năm 2006, Diễn đàn Công nghiệp Giải trí số [Digital Entertainment Forum] Trung Quốc được khai mạc tại Quảng trường Quốc tế nằm ở trung tâm thành phố. Diễn đàn này quy tụ trên 50 công ty game, công ty giải trí trong và ngoài nước.
Mục tiêu của diễn đàn là để tuyên truyền game và các sản phẩm có liên quan tới game. Trong đó có biểu diễn Cosplay để thu hút người chơi và nhà đầu tư tới tham quan.
Công ty TNHH Ngân Phong là một trong số những nhà được mời. Trước đây, Ngân Phong không có gì nổi bật giữa hàng ngàn công ty game tầm trung ở Trung Quốc, nhưng gần đây họ được đầu tư rất nhiều tiền và kỹ thuật nên mới trở thành tai to mặt lớn.
Lần này họ hợp tác với Imagine sản xuất game Thục Sơ Kỳ Hiệp với mục đích là để nó trở thành thương hiệu của Ngân Phong. Mà lãnh đạo Ngân Phong đều cho rằng: muốn tạo một thương hiệu mạnh mẽ thì không thể chỉ biết đến thị trường trong nước, vì hiện giờ chuyện vi phạm bản quyền trong nước diễn ra quá hung tợn, chỉ cần bán đĩa ra thị trường thì hôm sau đã có đĩa lậu! Đúng lúc, Ngân Phong có đường tiêu thụ sang Âu, Mỹ nên tính toán làm game Thục Sơn này có nội dung Đông Tây kết hợp, giống với game RPG kinh điển của quốc tế là "The Elder Scrolls".
Tất nhiên ý tưởng này thật là tốt, nhưng sự thật lại khác xa với ý tưởng, có thể nói game Thục Sơn đã biến thành "quái thai"... Nó có cùng "thể loại" với Vô Cực của Trần Khải Ca, Dạ Yến của Phùng Tiểu Cương và Hoàng Kim Giáp, Thập Diện Mai Phục của Trương Nghệ Mưu: cùng có cảnh tượng cực kỳ huyễn lệ, giàn diễn viên toàn "hàng khủng", đầu tư tiền bạc rất kinh người, và... có đạo diễn, biên kịch tự cho là hơn người đem văn hóa Đông Tây kết hợp một cách méo mó, làm người xem không hiểu nội dung nó muốn truyền tải cái gì? À, đương nhiên, nếu người xem không hiểu thì đó là do "trình độ thưởng thức" của người xem có vấn đề...
Thục Sơn này cũng thế: Tiên nhân của Phương Đông kết hợp với Vampire, Người Sói của Phương Tây nên kết quả là toàn bộ nội dung rời rạc như những mảnh nhỏ, không có liên hệ gì với nhau!
Chuyện này không phải không có người biết, rất nhiều biên tập viên trong Imagine đã chơi game từ nhỏ, nhưng gặp kịch bản này cũng không biết phải nói gì vì cao tầng Ngân Phong đã nói kịch bản này rất tốt, rất phù hợp khẩu vị của người Phương Tây nên những người này đành câm nín.
Tại sao game mang sắc thái Phương Đông lại cố tình đi phục vụ khẩu vị Phương Tây? Như phim Dạ Yến chẳng hạn, có thể nói nó vở Hamlet của Phương Đông! Đạo diễn không biết văn hóa Đông - Tây khác nhau xa lơ xa lắc sao? Cái gọi là "Quốc gia" ở Phương Tây cổ đại chỉ là một tòa thành hoặc một vùng đất nho nhỏ thì chuyện tranh giành người đẹp tới mức ngươi chết ta sống có thể xảy ra, nhưng ở Trung Quốc cổ đại thì cái loại tranh giành này có thể xảy ra được sao?
Game là để kể về một câu chuyện, có điều cách kể chuyện hơi khác với phim ảnh mà thôi.
***
Lâm Quốc Bằng là đại diện toàn quyền của Ngân Phong trong lần triển lãm này, hắn là Tổng Giám đốc PR trong công ty. Để chuẩn bị cho triển lãm, hắn đã phải sứt đầu mẻ trán. Trước đó dùng nhiều thủ đoạn để tuyên truyền Thục Sơn như TV, báo chí, tạp chí game, báo mạng,... Thủ đoạn chèn ép game của Cao Hiểu Tiết là do hắn nghĩ ra.
Đương nhiên, hắn không hề tưởng tượng được cái game "Kim Dung Truyền Kỳ - Tái tục tiền duyên" này sẽ mang lại phiền toái thế nào cho hắn. Lúc nghĩ ra kế hoạch này thì hắn cho rằng một nhóm làm game nghiệp dư của sinh viên làm gì bối cảnh, muốn chèn ép thế nào thì cứ làm thế đấy.
Quan hệ của Lâm Quốc Bằng rất lớn, trong một tháng qua, hắn đã thuê nhiều "tay súng", viết rất nhiều bài, làm cho người ta đầy chờ mong đối với Thục Sơn. Trên trang chủ của game còn đăng một đoạn trailer xinh đẹp làm người chơi nôn nóng muốn phát điên! Vì game này có hình ảnh rất khá, mà tiêu chí đầu tiên để đánh giá game của người chơi hiện nay là... hình ảnh.
Lần này tham gia triển lãm này, Lâm Quốc Bằng cũng đã triển khai rất nhiều công tác chuẩn bị: đầu tiên là mời một đàn mỹ nữ hóa trang thành nhân vật trong game lượn qua lượn lại trước gian hàng của mình, rồi mời một vài người đến chơi thử, ai đến chơi thử còn được tặng đồ kỷ niệm có giá trị xa xỉ.
Mấy thứ này đều phải tốn khá nhiều tiền, chỉ vì lần triển lãm này mà Lâm Quốc Bằng đã tiêu trên 3 triệu. Thuê mặt bằng lớn nhất, hắn muốn lần này phải làm thật oanh liệt, sau đó là tiếng tăm của hắn sẽ nổi như cồn!
Ý tưởng của hắn rất tốt, nếu không có gì ngoài ý muốn thì Thục Sơn sẽ có lượng tiêu thụ rất khả quan, giống như Vô Cực vậy, còn về phần tai tiếng hả? Cái này không nằm trong phạm vi lo lắng của hắn.
Nhưng Lâm Quốc Bằng không thể nào ngờ mình chỉ tiện tay chèn ép một nhóm làm game nghiệp dư của sinh viên lại mang đến tai họa ngập đầu cho mình....
***
Đối diện với gian hàng siêu bự của Ngân Phong là một đám ăn mặc rách rưới như ăn mày, đang bận rộn sắp xếp, sửa sang,...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...