Chương 55: Bình luận đầy ác ý
"Gần đây, tôi phát hiện 1 game siêu chuối có tên là 'Kim Dung truyền kỳ - Tái tục tiền duyên'. Vì tôi là fan trung thành của 'Kim Dung truyền kỳ' nên thấy tên game rất tốt, nghĩ tới trước đây có cao thủ đã làm bản MOD rất hay, làm cho người chơi có thể tiếp tục câu chuyện xưa, vì thế tôi lập tức download bản game này về.
Tôi rất ngạc nhiên khi thấy nó khoảng 300MB vì mấy bản MOD chỉ vài chục MB là cùng. Sau khi vất vả download, vừa mở game lên tôi suýt té xỉu vì đoạn intro....
Mọi người có thấy quen hay không? Đúng vậy, đó là đoạn intro của game 'Kiếm Tiên truyền kỳ 2'! Được rồi, xong đạo sét đánh thứ nhất, tiếp nhé, vào game... Trời ạ! Nhân vật chính là Vương Tiểu Hổ! Ọc, còn thêm tạo hình nhân vật Độc Cô Kiếm Thánh trong game Kiếm Tiên nữa chứ!
Tôi không thể không bội phục tác giả game này, chôm chỉa nguyên liệu làm người ta tức giận! Toàn là cảnh quen thuộc: cảnh Đại Lý quốc không phải là hình ảnh Đại Lý trong game Kiếm Tiên sao? Nhìn bên dưới xem, cảnh Lạc Dương ấy, không phải là hình ảnh trong Trung Châu Vương Thành sao?
Tôi cảm thấy rất kỳ quái, tác giả game này không sợ vi phạm bản quyền sao? Trắng trợn lấy nguyên liệu từ game khác rồi công khai biến nó thành của mình, các công ty game sẽ nghĩ gì?
Tuy đây là game miễn phí nhưng dùng cách này để đánh bóng tên tuổi mình là cách không thể chấp nhận được. Tác giả khi dễ người chơi chúng ta là kẻ ngu ngốc sao?
Imagine sẽ không bao giờ dùng cách này. Hiện giờ Imagine đang chuẩn bị game "Thục Sơn truyền kỳ", đã tới giai đoạn test alpha [test nội bộ], vài ngày nữa sẽ tung ra, mời các bạn chuẩn bị tinh thần để tham gia"
...
Thấy đoạn văn trên, mọi người tức bể phổi!
Tại sao lại biến thành thế này? Không phải Imagine đồng ý hỗ trợ sao? Sao lại có đoạn văn như thế???
Có người liên lạc với Heo Nhỏ bên Thiết Huyết.
-Tiểu Trư, rốt cục là có chuyện gì?
Heo Nhỏ trả lời ngay:
-Đệch mợ, chúng ta bị chơi rồi! Mới nãy tao có báo tin cho mày nhưng mày không lên mạng! Con mịa nó, bọn Imagine lợi dụng chúng ta!
-Là sao?
-Mày thấy đoạn văn kia không? Họ chỉ trích mặt hình ảnh game của bọn mày rồi nói về game của mình thế này thế nọ. Đệch mợ, tao nghe nói Imagine sắp tung game "Thục Sơn truyền kỳ" nhưng chưa nghĩ ra cách để quảng cáo, ai ngờ bọn mày đưa cơ hội tới, tất nhiên họ sẽ làm thấp hình ảnh tụi mày để nâng họ lên. F..k
Đám còn lại mắng om sòm lên, Cao Hiểu Tiết cũng mắng nhỏ một câu. Heo Nhỏ nói tiếp:
-Mịa nó, chúng ta làm game để chơi chứ có thu được cái đíu gì đâu, ai lại phí công đi vẽ hình? Ai chơi MOD cũng biết, chúng ta toàn dùng nguyên liệu của các game khác, chỉ sửa đổi kịch bản một chút để game càng hấp dẫn mà có thằng nào lên tiếng cự cãi gì đâu?
-Tụi mày có chú ý không? Vừa rồi tao và mấy thằng bạn phân tích một chút, trong đoạn văn đó có ẩn ý gán ghép tụi mày thành 1 công ty game, dùng cách này để kiếm tiền hay danh tiếng gì đó! Tao nói thật nhé, khi đọc đoạn văn này thì 10 người có hết 9 người sẽ hiểu lầm như thế, sau đó sẽ chửi tụi mày vì tiền cái gì cũng dám làm!!!
-À, còn nữa, game của tụi mày về nội dung thì rất xuất sắc, chỉ phần nội dung đã thu hút người ta rồi, chẳng có ai để ý tới hình ảnh nữa. Tao đoán bọn nó làm game "Thục Sơn" không hay bằng tụi mày nên mới dùng chiêu nham hiểm này. Tụi mày không thấy sao? Đoạn văn kia chỉ miêu tả hình ảnh xấu thế này thế này, tạo hình thế này thế này,... nhưng không hề nhắc 1 chữ tới nội dung!
Nghe Heo Nhỏ phân tích, cả đám mắng ầm lên:
-Con mịa nó! Quá đê tiện! Một công ty lớn mà đối xử thế này với sinh viên sao?
Trần Húc cũng tức giận, kéo xuống phía dưới xem tiếp. Quả nhiên, phía dưới toàn là lời mắng chửi, lời kêu gọi không chơi game của "công ty" này [ý nói đám Trần Húc]
Trần Húc bực tức quẳng con chuột rồi chửi ầm lên:
-Móa nó! Chửi chúng ta là công ty game bất lương?
Tiếng mắng chửi của hắn làm Cao Hiểu Tiết chú ý, vốn sắc mặt của cô em Giang Nam này đang đỏ bừng vì rượu nhưng đọc mấy lời phân tích này thì sắc mặt nàng chuyển sang trắng bệch!
Trần Húc quay lại nhìn nàng, hắn rất muốn dùng thân phận Đại thần SM.MH kêu gọi hacker đánh tan thành website của Imagine! Hắn nói:
-Bạn đừng có đọc mấy thứ này. Chúng ta đi tìm người của Imagine đi.
Bên kia, đám Ngô Nguyên đã kéo đi, vì men rượu còn nên rất sung, biết được mấy tin này liền nổi điên, muốn dùng DDOS hack banh trang web chó chết này!
Cao Hiểu Tiết không đi, sắc mặt nàng tái nhợt khi đọc mấy bài bình luận! Vì Imagine là trang web lớn nên người đọc không ít, hiện giờ comment của bài post kia đã hơn 1.000, những bài này đều là chửi mắng hoặc cười nhạo, không hề có bài nào nói giúp cho 1 lời.
Trạm Tinh nhìn rồi nói:
-Người nói giúp chắc chắn đã bị Admin xóa bài rồi. Chắc chắn là bọn Heo Nhỏ có giải thích nhưng giờ không thấy comment, rõ ràng là đã bị xóa.
Trạm Tinh nhẹ nhàng khoát tay lên vai Cao Hiểu Tiết, vẻ bình tĩnh lạnh lùng cố hữu trên mặt nàng cũng bị pha vài phần giận dữ. Nàng nói nhỏ với Cao Hiểu Tiết:
-Đừng nghĩ nhiều, để mình giải quyết.
Cao Hiểu Tiết vừa nghe đã hiểu ý của Trạm Tinh, đó là Trạm Tinh sẽ hack website này, Cao Hiểu Tiết cảm động nhìn Trạm Tinh, vì Cao Hiểu Tiết biết Trạm Tinh là hacker truyền thống, chưa bao giờ chủ động tấn công người khác. Trạm Tinh muốn tấn công Imagine là ngoại lệ đầu tiên vì có giao tình với mình. Với lại bọn kia cũng thật quá đáng nên cô nàng mới tức giận.
Cao Hiểu Tiết đột nhiên nói:
-Không cần đâu. Ngô Nguyên, bạn cũng không cần tấn công đâu. Bạn hack họ thì họ cũng nhanh chóng khôi phục thôi, với lại họ có càng nhiều lý do để chửi bới chúng ta. Thôi bỏ đi.
-Bỏ đi?!
Ngay cả Trần Húc cũng thấy chuyện này không thể bỏ qua được! Mà ai cũng biết Cao Hiểu Tiết đầu tư game này lớn nhất trong đám!
Ban đầu, khi nàng tìm tới CLB Sinh viên yêu máy tính thì cả đám nghe làm game này thì thằng nào cũng lắc đầu nhưng cô bé này đã kiên trì cầu xin nên bọn nó mới chịu ngó một cái.
Khi làm game, vì không có hình ảnh riêng nên Cao Hiểu Tiết phải lên mạng tìm vô số ảnh chụp và hình vẽ sẵn rồi sàng lọc từng tấm, ghép ảnh nào với cảnh nào... Mấy chuyện cực kỳ phức tạp này chỉ một mình nàng làm.
Vì game này, nàng đã trả giá quá nhiều rồi, tuy đám kia mê máy tính nhưng không có thằng nào ngu! Ai cũng biết 1 cô gái nghĩ ra 1 game thì khó khăn thế nào, đôi lúc thấy nàng ngẩn ngơ nhìn vào màn hình thì người ta có thể biết game này rất có ý nghĩa đối với nàng. Nếu không thì không có cô gái nào bỏ 3 năm để viết ra kịch bản mà công ty chuyên nghiệp cũng cảm thấy phải xấu hổ!
Có điều, nó có ý nghĩa thế nào thì nàng không nói, mọi người cũng là người thông minh nên không hỏi.
Bây giờ, game được hoàn thành, đối với dân nghiệp dư thì làm được tới mức độ này thì đã là thành công ngoài mong đợi rồi... Làm sao có thể "Bỏ" được?!
Cao Hiểu Tiết sắc mặt tái nhợt, yếu ớt nói:
-Thôi bỏ đi nha. Mình mệt rồi, kệ bọn họ nói thế nào cũng được.
Nói rồi nàng đứng lên, lúc đứng đụng vào thành ghế làm nàng lảo đảo, Trạm Tinh nhanh tay đỡ lấy nàng.
Trạm Tinh nói:
-Để mình đưa bạn ấy về trước. Các bạn đừng làm bậy đó nha. Chuyện gì cũng có cách giải quyết.
Sau đó nàng dìu Cao Hiểu Tiết đi ra ngoài. Lúc tới cửa, Cao Hiểu Tiết suýt bị va vào cửa. Nhìn bộ dáng ảm đạm của Cao Hiểu Tiết, mọi người đều đau lòng. Trần Húc đập mạnh lên bàn một cái:
-Con mịa nó! Không thể bỏ qua như thế được!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...