Siêu cấp máy tính

Chương 51: "Thẩm du" không khó...
Nghe Trần Húc gào lên, Cao Hiểu Tiết sắp chạm tay vào "vật thể lạ" kia liền dừng lại, nàng quay lại hỏi:
-Ông hét lên làm cái gì?
Trần Húc vội kéo nàng ra sau lưng rồi nói:
-Tiểu thư à, sau này đừng có thấy cái gì cũng chụp bốc. Có những thứ không phải là cái gì tốt, lượm lên rồi sau này hối hận cả đời đó!
Cao Hiểu Tiết bực bội nói:
-Ông mới là tiểu thư!
Vì tên nàng là Hiểu Tiết đồng âm với Tiểu Thư, mà cái từ Tiểu Thư này trong thời hiện đại là dùng để ám chỉ mấy cô em không đàng hoàng, cho nên Cao Hiểu Tiết rất mẫn cảm với từ này. Nàng chỉ xưng là "bổn cô nương" mà chưa bao giờ xưng là "bổn tiểu thư" cả!
Dù sao Cao Hiểu Tiết cũng không phải là cái gì cũng không biết, nên vừa nhắc tới từ Tiểu Thư thì nàng chợt hiểu ra, mở to 2 mắt khinh bỉ nhìn Trần Húc:
-Không phải chứ?! Cái "bọc" này là của ông? Ông... ông... ông... Mới sáng sớm... vào đây "bắn máy bay"?!
Trần Húc nghe xong thì té lăn ra đất, một lúc sau mới đứng lên được:
-Bà chị à. Có lộn không vậy??? Làm sao tui dám làm cái chuyện thế này? Cái đó do người ta bỏ lại đó chị Hai.
Cao Hiểu Tiết đỏ mặt nói:
-Sao có người vô sỉ thế này?
Trần Húc cũng hùa theo:
-Đúng đúng. Chiến đấu xong không chịu dọn dẹp chiến trường, làm ô uế ánh mắt của những người thuần khiết như chúng ta. Đi chỗ khác thôi, chỗ này ai dám ngồi nữa?
Cao Hiểu Tiết đỏ mặt, lui ra sau vài bước:
-Ai mà thèm ngồi chỗ này, mới nghĩ tới đã thấy ghê tởm rồi! À, đúng rồi, nghe nói bạn cùng phòng với ông có người tên Ngô Nguyên hả? Hình như hắn rất giỏi về máy tính phải không?

-Ừ, có gì không?
-Vậy ID QQ [một dạng blog] của hắn có phải là "Phong cuồng"?
Trần Húc gãi gãi đầu:
-Không phải, cái ID đó của tui. Có gì không?
Cao Hiểu Tiết lộ vẻ bừng tỉnh, cười tà ác:
-Của ông? Có phải ký tên "'Thẩm du' không khó, khó là 'thẩm du' cả đời"?
Nghe thế Trần Húc toát mồ hôi, cái chữ ký này của hắn cũng quá tà ác, nhất là bị một cô gái nói ra trước mặt. Câu đó là do hắn chế biến từ câu "Làm thơ không khó, khó là làm thơ để đời", hắn chỉ sửa vài chữ đã trở thành tà ác quá mức! Lại nhớ tới cô em này vừa nói hắn "bắn máy bay" nên hắn xấu hổ tới mức không dám ngẩng đầu lên!
Cao Hiểu Tiết gật đầu, nói:
-Tốt, tốt lắm! Nếu ID đó là của ông thì ông phải cho tui một câu công đạo. Nếu thành thật thì được nhẹ tay, còn nếu chống cự quanh co thì ông sẽ rất thảm đó.
Trần Húc mơ hồ hỏi lại:
-Công đạo gì? Cái gì mà công đạo?
Còn chưa dứt lời thì hắn đã bị cốc đầu 1 cái đau điếng. Cô em Giang Nam đứng chống nạnh, trừng mắt với Trần Húc:
-Giả ngố hả? Làm sao ông có ảnh của tui???
-Ảnh? Ảnh gì?
Trần Húc nói xong thì chợt hiểu ra chuyện gì. Là ảnh của Cao Hiểu Tiết!
Hôm đó, không biết tiện nhân Ngô Nguyên kia dùng cách gì tìm được ID QQ của Cao Hiểu Tiết, sau đó hắn phá giải mật mã, đột nhập vào tài khoản của người ta chôm một đống ảnh chụp hồi nhỏ của nàng. Nếu ảnh chụp xinh đẹp thì không nói làm gì, vì ảnh đẹp là để khoe với người ta mà, nhưng vấn đề là trong đống ảnh đó có 1 tấm cực xấu! Nếu tấm ảnh này truyền ra ngoài thì nhân vật trong ảnh chắc không dám gặp người khác!!!
Trần Húc đang nghĩ các khả năng có thể làm cho tấm ảnh đó truyền ta ngoài. Phía Ngô Nguyên thì vừa đổi laptop nên hắn rất quý, hắn bảo vệ nó còn hơn vợ mình, không cho ai động tới. Có thể có thằng nào đó đợi hắn ra ngoài đã lén lút "sờ" vào, biết đâu nó thấy tấm ảnh kia rồi tung lên mạng?

Thấy ánh mắt như muốn giết người của cô em Giang Nam, Trần Húc nghĩ thầm "Không được nhận, có chết cũng không thừa nhận có liên quan gì tới mình"
Trần Húc cũng biết cái đạo lý "thành thật sẽ được khoan hồng" nhưng hắn vẫn giả vờ:
-Rốt cục là ảnh gì?
Cao Hiểu Tiết vừa nhìn là biết anh bạn này giả ngu nên nàng móc điện thoại ra, dí vào mặt hắn:
-Còn giả ngu nữa hả? Xem đi. Ông dám nói tấm ảnh này không phải ông chôm trong tài khoản của tui không?
Trần Húc vừa nhìn là biết, quả nhiên là tấm ảnh đó vì thế hắn lại tiếp tục giả vờ:
-Ảnh của ai vậy? Woa, sao giống bà vậy?
Cao Hiểu Tiết nổi giận đùng đùng:
-Ông vờ vịt rất giống nha! Nhưng lòi đuôi rồi nhá! Không có ai vừa nhìn tấm ảnh thì biết người trong ảnh là tui cả! Làm ơn, lần sau suy nghĩ kỹ rồi hãy nói nhá! Khai thật đi, có phải ông đột nhập tài khoản QQ của tui không?
Trần Húc còn định vờ vịt thêm chút nữa nhưng nghe Cao Hiểu Tiết lầm bầm:
-Cho ông thêm 1 cơ hội nữa. Nói thật đi, ai đột nhập QQ của tui? Hừ, đừng tưởng tui không biết, rõ ràng tui điều tra được nick "Phong cuồng" của ông đã đột nhập.
Trần Húc toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói:
-Không phải tui thật mà! Bà không biết tui gà máy tính hả? Là do Ngô Nguyên làm đó, không liên quan gì tới tui à nha!
Nếu Ngô Nguyên nghe mấy lời này nhất định cho thằng huynh đệ này vài đao vì dám phản bội anh em. Còn trong lòng Trần Húc thì nghĩ "Đạo hữu có thể chết nhưng bần đạo thì không. Lão Đại à, không phải tao bán đứng mày nha, chỉ tại cô em này quá giảo hoạt, tao bị nắm thóp rồi còn chối được sao?"
-Thật sự là Ngô Nguyên?
Trần Húc gật đầu lia lịa:

-Đúng đúng, thật sự là hắn! Lão Đại của bọn tui là thành viên CLB Sinh viên yêu máy tính đó, người bình thường không vào đó được đâu!
Cao Hiểu Tiết hừ một tiếng:
- CLB Sinh viên yêu máy tính thì thế nào? Giỏi lắm sao? Bọn họ bây giờ phải nghe lời tui đó.
Trần Húc "A" một tiếng, Cao Hiểu Tiết phất tay:
-Khoan hãy nói tới chuyện đó, ông khẳng định là do Ngô Nguyên làm?
-Khẳng định, khẳng định!
Cao Hiểu Tiết nói:
-Được rồi, quyết định vậy đi.
Nghe nàng nói thế Trần Húc sợ hãi:
-Ê, ê,... Bà tính xử Lão Đại thế nào? Lột sạch quần áo của hắn rồi treo lên cổng trường hả?
Cao Hiểu Tiết trừng mắt với hắn:
-Nếu ông muốn xử hắn như thế thì cứ tự đi làm lấy. À, còn nữa, trong mắt ông thì tui là người bạo lực lắm hả?
Trần Húc hỏi ngược lại:
-Không phải sao?
Thấy nàng trừng mắt nên hắn vội cười làm lành:
-Đám Lão Đại đang làm việc cho bà hả? Làm cái gì vậy?
Cao Hiểu Tiết cười đắc ý:
-Bí mật! Bọn họ đã làm lâu như vậy thì cũng sắp xong rồi. Hôm nay ông đã giúp tui một việc lớn nên đến khi có sản phẩm thử nghiệm tui sẽ cho ông thưởng thức một chút.
Trần Húc cảm thấy nhức đầu:
-Tui giúp bà cái gì?

Xem ra tâm trạng của Cao Hiểu Tiết đang rất tốt nên liếc nhìn Trần Húc 1 cái thật quyến rũ:
-Tui đi trước.
Sau đó nàng như con thỏ, nhanh chóng biến mất chỉ để lại Trần Húc đang đứng buồn bực "Mình có giúp cái gì đâu? Chẳng lẽ là chuyện cái 'bong bóng'???"
***
Sau khi vòng qua 1 khúc cua, Cao Hiểu Tiết móc di động ra, nàng cười hì hì nói trong di động:
-Tinh Tinh à, mình đã tìm ra người đột nhập QQ nha. Là Ngô Nguyên làm đó! Ừ, là thằng cha đeo kính ấy! Ừ, là chính miệng Trần Bán Tiên thừa nhận đó.
Nghe tiếng Trạm Tinh cười hì hì ở đầu bên kia:
-Nếu biết thủ phạm thì bạn định xử lý thế nào? Đem số di động của hắn dán lên cột điện hay là cột đá vào đùi rồi ném xuống hồ?
Cao Hiểu Tiết kêu lên khoa trương:
-Ai nha! Tinh Tinh à, bạn trở nên tà ác từ lúc nào thế? Mấy cách trị người như thế mà bạn cũng nghĩ ra được?!
Bên kia Trạm Tinh trả lời một cách yếu ớt:
-Không phải đêm qua bạn nói thế trong phòng sao?
-Mình có nói hả?
Cao Hiểu Tiết ngượng ngùng cười hì hì, nhớ lại đêm qua khi phát hiện tấm ảnh xấu xí của mình bị người ta tung lên mạng thì tức điên lên, sau khi ăn mấy túi khoai chiên thì quả thật có nói những lời đó. Nàng lại nói tiếp:
-Tinh Tinh, bạn đừng đánh trống lảng chứ. Mình suýt bị bạn làm cho quên chuyện bạn đã hứa rồi! Bạn đã nói bất kể mình dùng cách gì, chỉ cần mình tìm ra thủ phạm thì bạn sẽ dạy mình kỹ thuật hacker đó nha.
Trạm Tinh cười cười:
-Mình có nói sao?
-Á..., Tinh Tinh, bạn đừng có nuốt lời đó nha. Rõ ràng bạn nói thế mà! Mình đã tìm được thủ phạm rồi, có đúng là Ngô Nguyên không?
Trạm Tinh không chịu nổi sự dây dưa của Cao Hiểu Tiết nên đành thở dài:
-Được rồi, được rồi. Chịu thua bạn rồi. Vậy trước hết bạn phải học Hợp Ngữ, nếu bạn học được thì mình sẽ dạy bạn. Còn nếu không được thì... Với năng khiếu của bạn thì thích hợp để làm game hơn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui