Nhóm dịch: QuyVoThuongNguồn: metruyenNgười mà mấy người này đang nghĩ tới chính là Lý Dương.Lý Dương xuất đạo rất muộn, một khi xuất đạo giống như là sao chổi chói mắt sáng lóa, sau đại công bàn Bình Châu năm đó, rất nhiều người đều cho rằng Lý Dương giống như ngôi sao chổi, chỉ là sớm nở tối tàn.Suy cho cùng vận khí đối đổ thạch rất quan trọng, có những người, chỉ dựa vào may mắn có thể nhất thời thành danh, ví dụ như thế này cũng rất nhiều.Những người này, đều mai mọt không có trong lịch sử.Chỉ là không ai ngờ, Lý Dương không chỉ là ngôi sao chổi, mà là vầng thái dương, ánh sáng mặt trời dần dần sáng lên, Lý Dương không chỉ là nổi danh ở đại công bàn Bình Châu, còn liên tục tạo ra thành tựu khiến cho người ta không ngờ được, cuối cùng nhất chính là ở đại công bàn Myanmar, ngay cả Phỉ Thúy Vương cũng phải chịu thua.Không chỉ là như vậy, thành tựu của hắn trong giới đồ cổ càng làm cho người ta thêm thán tụng, rất nhiều người trong lòng không thể không thừa nhận, Lý Dương chính là thiên tài trời sinh, không lên tiếng thì thôi, mỗi khi lên tiếng thì làm cho người ta phải kinh ngạc.Trong lòng có mấy người nghĩ như vậy, lại quan sát kỹ Lý Dương.Càng nhìn bọn họ càng kinh ngạc, những người này đã từng xem qua Lý Dương và Phỉ Thúy Vương thi đổ, mặc dù trên trường họp Lý Dương không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng cùng với người trước mặt nhưng lại có sự tương xứng kinh ngạc.Giây khắc này, bọn họ đều cảm giác, người trước mặt chính là Lý Dương.- Còn vòng cuối cùng, chúng ta bắt đầu đi, Lý Dương cười ha hả đứng lên, lúc nãy giải xong khối nguyên thạch đó, Cẩn Minh khéo léo kéo được cái ghế để Lý Dương ngồi xuống đó nghĩ ngơi.- Được!, người trẻ tuổi bên cạnh lập tức gật đầu, người bên cạnh y vội vàng đặt lên khối nguyên thạch cuối cùng.Vòng thi đổ cuối cùng, người trẻ tuổi có thể nói là rất có lòng tin, khối nguyên thạch của y mua rất nhiều tiền, ba khối nguyên thạch trong tay y, tổng giá trị phải cao hơn của Lý Dương một chút.Mà khối nguyên thạch có giá trị cao nhất, chính là khối nguyên thạch y đang giải.Đây là khối nguyên thạch đổ toàn bộ có lớp ô sa màu đen, lớp ô sa màu đen này có tính chất rất cao, nhưng khả năng giải ra Phỉ Cao cũng rất cao, khối nguyên thạch có lớp ô sa màu đen đang trên tay y là nguyên thạch lớp ô sa màu đen trường khẩu điển hình, nguyên thạch như vậy ngày nay rất hiếm thấy.Lớp ô sa màu đen ở Myanmar có rất nhiều, nhưng chất lượng tốt nhất, là trường khẩu, nguyên thạch có lớp này xuất ra không ít hơn thủy tinh.Chính là loại nguyên thạch này, giá trị tuyệt đối không dưới bảy trăm ngàn.Ngược lại sau khi Lý Dương nhìn thấy khối nguyên thạch đó, nó chỉ là lớp cát vàng, nhưng trên lớp cát đó có rất nhiều hạt cát trở mình, cũng là nguyên thạch có chất lượng tốt nhất, trên mặt còn có văn mãng biểu hiện rất tốt, giá trị cũng trên ba mươi vạn.Khối nguyên thạch cuối cùng cũng được mang ra, chú ý của đám đông lập tức hướng về phía hai cái máy giải thạch.Hai khối nguyên thạch này không lớn không nhỏ bằng nhau, biểu hiện rất tốt, lớp da cũng không giống nhau, nhưng có một điểm là tương đồng, hai khối nguyên thạch đều là nguyên thạch toàn đổ, tính thi cược của ván này cũng rất cao, thắng bại cũng khó mà đoán được.Đây là ván cuối cùng, ai thắng, thì được số tiền cược là mười một triệu và lấy Phỉ Thúy của đối phương.Số Phỉ Thúy này giải ra giá trị không thấp, Phỉ Thúy Băng Chủng mà ván thứ hai hai bên giải ra cũng đã đủ rồi, nghiêm túc mà nói, tiền cược của hai bên đã tới hai chục triệu, số tiền cược lớn như vậy, là lần đầu tiên xảy ra ở khu giải thạch này.Két, ty!Lý Dương bắt đầu giải nguyên thạch trước nhất, người trẻ tuổi vẫn còn đang do dự hạ dao xuống, sau khi nghe tiếng từ bên này, khẽ cắn môi cũng bắt đầu ấn xuống ở xung quanh hai bên.Người trẻ tuổi cũng khí thịnh, ở bất cứ phương diện nào cũng không muốn bại dưới tay đối thủ.Hai khối nguyên thạch này không giống với hai khối nguyên thạch lúc nãy có màu sắc truyền kỳ, rất bình thường, dao đầu tiên hai người đều cắt ra Phỉ Thúy.Chỉ là chất lượng Phỉ Thúy hai người thiết ra đều không tốt lắm, Lý Dương thiết ra là loại Kiền Thanh, màu xanh của trái khổ qua, người trẻ tuổi thiết ra loại rất bình thường không sắc, từ biểu hiện của Phỉ Thúy mà nói, so với Phỉ Thúy lúc nãy kém xa rất nhiều.Hai khối nguyên thạch giải thạch rất thuận lợi, không lâu Phỉ Thúy của Lý Dương được giải ra trước, Phỉ Thúy Kiền Thanh không lớn không nhỏ được bày lên trên bàn, từ giá trị mà tính, giá trị của khối Phỉ Thúy này khoảng năm trăm nghìn, tiểu tăng một chút.Nguyên thạch ba trăm ngàn giải ra Phỉ Thúy năm trăm ngàn, không được xem là đại tăng.Sau mười mấy phút, Phỉ Thúy của người trẻ tuổi mới được giải xong, nguyên thạch của y nhỏ hơn của Lý Dương, tốc độ lại châm hơn nhiều so với Lý Dương.Phỉ Thúy của hắn giải ra, đám người xung quanh đều la ầm lên, khối Phỉ Thúy này của y màu vàng tơ, biểu hiện rất bình thường, giá trị tổng thể cũng chỉ ba trăm nghìn.Nguyên thạch bảy trăm nghìn giải ra Phỉ Thúy ba trăm nghìn, chắc chắn là đổ khóa rồi, không chỉ có nguyên thạch đổ khóa, mà hắn cùng thua cả ván này.Ván này, tiến hành rất nhanh, cũng rất mau có được kết quả.Ba ván hai thắng, sau khi Lý Dương tiếp nhận, toàn bộ ván cược xảy ra biến hóa long trời lỡ đất, cuối cùng hắn cũng thắng.Nghịch chuyển, bất luận nếu là nghịch chuyển gì cũng là náo nhiệt nhất, bóng đá cũng vậy, bóng rổ cũng thế, đổ thạch cũng giống như vậy.Người xung quanh đang phấn khởi bàn luận, rất nhiều người đều lớn tiếng cảm khái, hôm nay may mắn tới chỗ này rồi, nếu bỏ qua trận thi đổ phấn khích thế này nhất định sẽ hối hận cả đời.Có cách nghĩ như vậy không chỉ có một người, rất nhiều người tận mắt nhìn thấy đều nghĩ như vậy.Trận thi đổ này, phấn khích nhất là vòng thứ hai, liên tục từ chỗ ngọc nát giải tăng, tuyệt đối có thể nói là kinh điển, kinh điển thế này chính là rất hiếm thấy, rất khó có lại lần thứ hai.Có thể nói đây chính là tuyệt hưởng, tương lai chắc chắn sẽ không có cảnh tượng như thế này xảy ra.Người tận mắt nhìn phấn kích một lần mãi mãi không xuất hiện, điều này giống như người nghiện bóng đá nhìn thấy Kiều Đan không có cách nào phục chế quả bóng thần khì, loại tâm tình này người xung quanh không có cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung, lúc này tâm tình của ba người đó vô cùng không vui, ba người đem khối nguyên thạch chuyển nhượng lại cho Lý DươngBa khối nguyên thạch, Phỉ Thúy của khối nguyên thạch thứ nhất giải ra có giá trị khoảng tám mươi ngàn, chính bọn họ giải, bại bởi người trẻ tuổi kia, giá trị của khối thứ hai khoảng mười triệu, khối thứ ba cũng có năm mươi ngàn, tăng thêm mười hai triệu.Nếu những nguyên thạch này bọn họ chỉ mua với giá một triệu hai trăm ngàn, tổng thể chính là đại tăng hơn mười lần.Còn không chỉ những cái này, ba ván bọn họ thắng được hai ván, Phỉ Thúy có giá trị mười triệu cũng rơi vào tay bọn họ, cộng thêm một triệu tiền cược, tổng cộng thắng được mười một triệu.Thêm cùng một chỗ, lại hơn hai ngàn ba trăm.Trừ đi một triệu hai trăm tiền giá thành, mỗi người còn có kiếm được hơn bảy triệu, hơn bảy triệu đó, xuất thân của ba người cũng rất tốt, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là mười triệu, hơn bảy triệu là số tiền khá lớn phải mất nhiều năm mới kiếm được.Mà những cái này, là ý niệm sai lầm của bọn họ là từ bỏ, ba người không thể tiếp tục, cũng không dám tiếp tục, lựa chọn từ bỏ.Lúc này,bọn họ không còn may mắn như trước kia, bây giờ toàn bộ có loại xúc động muốn hộc máu.Tiếng cười của người xung quanh, trong tai bọn họ biến thành lời châm chọc, nếu không phải chen ra không được, thì bây giờ bọn họ muốn chay đi mất rồi, chạy tới chỗ không có người, khóc cho một trận.Tất cả những cái này, bọn họ còn trách được ai chứ, dù sau trước đây là bọn họ chủ động từ bỏ.- Thắng lời, chúng ta thắng rồi?Trước mặt bọn họ, Hà San San đang hét cuồng lên, thắng rồi, thắng rồi, trong giây khắc thắng lợi, cô ấy có được niềm vui sướng không nói nên lời.Thắng rồi, cho dù cô ấy thắng đem chia cho Lý Dương một nữa, cô ấy cũng có hơn năm triệu, năm triệu đó, lần đầu tiên Hà San San mới có nhiều tiền như vậyHơn nữa lần này cô ấy từ tay trắng mà có được, tự mình không đầu từ một phần, dựa vào tiền của người khác mà thắng được.- Reng reng!Lúc Hà San San tìm người công chứng, di động của Lý Dương đột nhiên rung lên, xung quanh ồn như vậy, hoàn toàn không nghe được tiếng chuông điện thoại.Nhìn số điện thoại, Lý Dương như phản xạ có điều kiện quay qua nhìn tờ chi phiếu của Hà San San thắng được, ở khóe miệng còn nhếch lên nụ cười ngượng ngạo.Điện thoại là ông cụ gọi đến, không cần nói, ông cụ nhất định là biết chuyện ngày hôm nay rồi.Nghĩ tới đây Lý Dương lại quay đầu nhìn Lưu Cương, đúng lúc Lưu Cương đang nhìn hắn, còn nhún vai với hắn.- ÔngNhận điện thoại, Lý Dương không đợi ông cụ nói, nên nói trước là tốt nhất, chuyện hôm nay nhất định là phải bị mắng, hắn chỉ có thể cố gắng hết sức làm cho ông cụ bớt tức giận, để mình cũng ít bị mắng hơn một chút.- Con nói cái gì, đánh cược gì?Lý Dương liên tục nói liền mấy phút, bên đầu dây bên đó truyền tới giọng nói bực bội, Lý Dương nhất thời trợn tròn mắt, đứng ngẩn ra ở đó.Cảm tình ông cụ cùng không biết chuyện hôm nay, chính hắn ngược lại không đánh đã khai.- Không, không có gì, ông gọi điện thoại đến có việc gì, Lý Dương vội vàng hỏi.Ông cụ dường như không để ý, chầm chậm nói:- Hoắc Tư tới Trung Quốc rồi, ông ta vừa gọi điện thoại cho ta, lúc đó là ở Quãng Châu, nếu con có thời gian thì đi một chuyến, thay ta tiếp đãi một chút.- Hoắc tư tiên sinh!Giọng của Lý Dương hơi cao, kinh ngạc la lên, hắn lại nghĩ tới ông già người Mỹ đã từng gặp qua ở đại hội giám bảo ở Toroton, Hoắc Tư tiên sinh ở Mỹ có danh vọng rất cao, lúc đó còn mời Lý Dương tới Mỹ làm khách.Lý Dương còn chưa đi Mỹ, không ngờ y lại tới Trung Quốc.- Được, ông yên tâm, con nhất định giúp ông tiếp đãi cho thật tốt.Lý Dương hơi sửng sốt, nhưng phản ứng của hắn không chậm, rất nhanh đánh một vé trọn gói, lúc hắn ở Canada đến nói chuyện với Hoắc Tư tiên sinh, cái chiêu này không có vấn đề gì.- Tốt lắm, ông ấy đang ở khách sạn AX, một chút nữa là đến.Ông cụ nói xong, gác điện thoại xuống, Minh Dương lắc đầu, ông cụ đang nhìn di động, trên mặt còn hơi mỉm cười.Bên cạnh hắn còn có sắp văn kiện vừa mới được đưa tới, Hà San San và người đánh cược, cùng lúc tìm Lý Dương hỏi mượn mười triệu, tất cả những ván bài Lý Dương nhận cũng đã viết vào trong đây.Tất cả xảy ra ở Bình Châu, ông cụ quả thật đều đã biết hết rồi.Lần này ông cụ không có nổi giận, cũng không khiển trách bọn họ, tuổi của con cái cũng đã lớn rồi, Hà San San cũng không phải có thể quản chế được, chỉ cần con cái không làm chuyện quá đáng, ông cũng không lo nghĩ nữa.Con cháu tự có phúc của con cháu.- Rất tốt, anh cũng rất thành thật, lần sau nếu muốn cược thì lại đến tìm tôi, không đúng, tìm hắn, tôi chỉ là đặt cược.Hà San San cầm lấy tờ chi phiếu, vui vẻ nói, lúc nói còn chỉ chỉ vào Lý Dương, Lưu Cương bước lên cầm mấy khối Phỉ Thúy trong tay của đối phương, đây là chiến lợi phẩm của họ, tất nhiên là không thể bỏ được.Cơ thịt trên mặt của người trẻ tuổi co rút lại, trừng mắt hung hăn nhìn Hà San San, lại quay qua nhìn Lý Dương, cuối cùng quay người bỏ đi...Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...