Nhóm dịch: QuyVoThuong Nguồn: truyenfull.vn - Mọi người đã làm gì mà đến bây giờ mới trở về?Khi Lý Dương đến gần, Mao lão mới có chút oán giận nói. Vốn bọn họ hẹn nhau hai giờ, bất luận kẻ nào đứng đợi lâu cũng cảm thấy không vui.- Lúc đi ra ngoài đã gặp phải chuyện ngoài ý muốn. Thành thực xin lỗi Mao lão. Khi buổi bán đấu giá chiều nay chấm dứt thì tôi sẽ mời mọi người đi ăn, coi như là chuộc lỗi.Lý Dương vội vàng trả lời. Hắn sợ Vương Giai Giai sẽ đem chuyện hồi trưa nói ra. Chuyện liên lụy đến hắn là một bí mật lớn. Lý Dương không muốn có quá nhiều người biết việc này.- Tôi ở trên đường nhặt được….Trên người Lý Dương bỗng vang lên tiếng chuông điện thoại di động. Sắc mặt Lý Dương có chút đỏ lên, cuống quít lấy điện thoại ra. Tiếng chuông điện thoại này là do ngày hôm qua đắc tội với Cố Nhã Tĩnh nên bị cô ấy gài vào trong máy. Lý Dương đã quên sửa lại.- Đã bắt được rồi à? Không tìm thấy sợi dây chuyền sao? Tốt, tôi biết rồi. Cám ơn các anh. Tôi hiện tại không có thời gian. Khi nào xong sẽ đi ngay.Lý Dương nói vài câu liền cúp điện thoại. Lưu Cương biết rằng Lý Dương đang nói chuyện với cảnh sát HongKong. Cảnh sát HongKong làm việc rất hiệu quả. Thẩm Hạo không phải là bọn tội phạm có kinh nghiệm. Lệnh truy nã phát ra không bao lâu thì đã bắt được Thẩm Hạo về quy án.Điều đáng tiếc là sợi dây chuyền kim cương trị giá bốn mươi triệu đã không có trên người Thẩm Hạo. Các cảnh sát đang tiến hành thẩm vấn, tỏ vẻ nhất định sẽ tìm được mang về cho Lý Dương.- Cái gì dây chuyền, đã xảy ra chuyện gì à?Trần Vi chau mày. Sự mẫn cảm của chức nghiệp làm cho cô cảm giác có chút không ổn, nhưng cũng không biết chuyện gì xảy ra.- Không có gì, thời gian không còn nhiều. Chúng ta vào trước đi.Lý Dương vội lắc đầu. Sợi dây chuyền kia cho dù có tìm được thì viên kim cương cũng không còn. Hơn nữa họ sẽ vĩnh viễn không bao giờ tìm thấy.Lý Dương trong lòng vội dâng lên một sự hiếu kỳ. Hắn rất muốn thí nghiệm một chút năng lực đặc thì sau khi nuốt viên kim cương có gì thay đổi không. Năng lực đặc thù của hắn mỗi lần thay đổi đều có sự liên quan đến việc nuốt kim cương.Thực đáng tiếc là nơi này không thích hợp cho việc thử nghiệm. Hơn nữa, Lý Dương còn có chuyện quan trọng phải làm. Buổi bán đấu giá sắp bắt đầu rồi.Đại sảnh bán đấu giá vẫn là gian nhà ngày hôm qua. Những người tham dự ngày hôm nay cũng không khác hôm qua. Nhưng người lớn tuổi hôm nay nhiều hơn một chút còn nữ thì giảm rất nhiều.Những người có hứng thú với đồ cổ đa phần là thương nhân đồ cổ và những người sưu tầm chân chính. Đối với phụ nữ mà nói thì các shop đồ không hấp dẫn bằng viên kim cương Phỉ Thúy trong suốt.- Giai Giai, Nhã Tĩnh, các cô biết không? Sợi dây chuyền kim cương 36 cara sáng nay đã có người mua với giá ba mươi chín triệu đồng rồi. Chẳng biết là ai đã mua và cũng không biết cô gái nào có được diễm phúc sở hữu cái sợi dây chuyền kim cương vô giá đó.Ngồi được một lúc, Trần Vi lập tức cúi người nói với Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh, trong mắt vẫn còn ánh lên sự hâm mộ.Vương Giai Giai và Cố Nhã Tĩnh nhìn thoáng qua nhau, đều lộ ra nụ cười quái lạ. Các cô đều đã từng cầm qua cái sợi dây chuyền kim cương kia. Nhưng thật là đáng tiếc cái sợi dây chuyền đó đã bị Thẩm Hạo cướp mất rồi.Trong chuyện này, Vương Giai Giai cảm thấy có lỗi rất nhiều. Sợi dây chuyền đó dù sao cũng bị cướp trên tay của cô.Người chủ trì buổi bán đấu giá tươi cười đi ra. Hội trường lập tức im lặng. Lần đấu giá này có hơn hai mươi món đồ sứ cần phải bán. Giá thấp nhất là một triệu tám, cao nhất là hai mươi tám triệu. Không cần biết thì giá cao nhất chính là Nguyên Thanh Hoa.- Xin chào các quý ông, quý bà. Trong buổi bán đấu giá chiều nay chúng tôi rất vinh dự được mời đến một chuyên gia thẩm định nổi tiếng của HongKong, Hoàng Đức Hoàng lão tiên sinh. Hoàng lão tiên sinh cũng là một trong những chuyên gia thẩm định ngọc của toàn thế giới. Hôm nay Hoàng lão tiên sinh trước hết sẽ giới thiệu cho chúng ta biết về sản phẩm chính trong buổi bán đấu giá ngày hôm nay là Thanh Hoa Cẩm Hương Đình.Người chủ trì buổi đấu giá đứng trên bục chủ tịch, giọng rõ ràng lớn tiếng nói. Khi vừa mới nói xong thì phía dưới đã vang lên những tiếng xầm xì bàn tán.Hoàng lão trong giới sưu tầm đồ cổ rất có danh tiếng ở HongKong, tương đương với Trần Vô Cực trong giới điêu khắc ở Quảng Đông. Hai người đều là những bậc thầy lợi hại nhất, được tất cả những người cùng nghề kính trọng.Cũng có thể nói, Hoàng lão chính là lá cờ đầu của giới đồ cổ HongKong. Trước khi đến tham dự buổi đấu giá, mọi người đều biết đến Hoàng lão. Nhưng không ai nghĩ đến hôm nay Hoàng lão lại đích thân ra mặt. Từ trước đến giờ Hoàng lão chưa từng làm như vậy.- Xin tất cả mọi người cho tràng pháo tay để đón chào Hoàng lão.Người chủ trì buổi bán đấu giá nhiệt liệt vỗ tay. Những người ngồi bên dưới cũng đồng thời vỗ tay theo.Từ phía trong sân khấu, Hoàng lão trong trang phục đường hoàng bước ra. Theo sau ông ta còn có bốn nhân viên giúp việc. Bốn người này đều đẩy một chiếc xe đẩy lớn được phủ một tấm vải lụa.Lý Dương và đám người Mao lão cùng vễnh cổ lên. Khoảng cách từ chỗ mọi người đến bục phát biểu khoảng hai mươi thước nhưng mọi người đều nhìn thấy rõ ràng hình dáng của Hoàng lão. Lúc này đây Hoàng lão tỏ vẻ rất nghiêm túc.Âm thanh bàn tán ở phía dưới càng lớn hơn nữa. Sự xuất hiện ngoài dự đoán của Hoàng lão cùng với chiếc xe đẩy thần bí phía sau đã làm cho không khí của buổi bán đấu giá này gia tăng không ít.Hơn nữa, hiện tại mọi người đều tập trung vào chiếc xe đẩy, không biết bên trong nó có cái gì.- Trần tỷ tỷ, chị nói xem bên trong chiếc xe đẩy đó có phải là Nguyên Thanh Hoa không?Cố Nhã Tĩnh mở to mắt. Cùng suy nghĩ với cô có không ít người. Người chủ trì vừa rồi đã nói qua, Hoàng lão sẽ giới thiệu cho mọi người biết về Nguyên Thanh Hoa. Như vậy thì vật trong đó có khả năng là Nguyên Thanh Hoa.- Khó mà nói lắm. Những buổi bán đấu giá không hề muốn trưng bày những vật quý. Vì một lần triển lãm là một lần nguy hiểm. Xảy ra chuyện gì thì không ai đủ sức gánh vác đâu.Trần Vi lắc đầu nghi hoặc. Kỳ thật thì cô cũng có hoài nghi giống như Cố Nhã Tĩnh nhưng khi chưa đến phút cuối cùng thì ai cũng không biết kết quả là gì.- Khoảng cách quá xa!Lý Dương trong lòng âm thầm thở dài. Nếu cách mười thước thì hắn có thể sử dụng năng lực đặc thù của mình để quan sát. Như vậy hắn sẽ biết rốt cuộc bên trong sẽ là cái gì. Nhưng đáng tiếc khoảng cách của hắn hiện tại đến cái bục phát biểu có đến hai mươi thước và đến chiếc xe đẩy là hai lăm thước. Khoảng cách này vượt quá phạm vi năng lực đặc thù của hắn.Giật mình, Lý Dương đột nhiên sử dụng năng lực đặc thù của mình. Hai lần nuốt kim cương trước, hắn đều cảm thấy có sự gia tăng phạm vi thực hiện năng lực đặc biệt. Không biết lần này có sự trùng hợp hay không.Một hình ảnh lập thể xuất hiện nhưng có vẻ rõ ràng hơn so với trước kia. Những thứ bên trong hiện lên rất rõ, chẳng sợ dùng đến máy tính cũng không thể có được hiệu quả hình ảnh hoàn hảo như trước mắt được.Nhưng Lý Dương vẫn lắc đầu thất vọng. Tuy hình ảnh lập thể có hiện ra nhưng vẫn phải trong phạm vi mười thước. Vậy là không có sự gia tăng phạm vi như những lần trước rồi.Dùng ánh mắt nhìn chiếc xe đẩy phía xa, Lý Dương trong lòng có chút tiếc nuối. Những người khác cảm thấy hiếu kỳ, muốn biết bên trong chiếc xe đầy này rốt cuộc là cái gì.Kỳ thật thì không phải Lý Dương không có biện pháp. Hắn chạy đến trước bục phát biểu thì có thể phát hiện được cái gì ở bên trong.Nơi này có nhiều người như vậy, Hoàng lão thì lại đứng trên bục phát biểu. Lý Dương không muốn mình giống như những người khác, chạy đến xem qua một chút rồi chạy về. Chi bằng đợi cho Hoàng lão nói ra đáp án thì hay hơn.Đang muốn thu hồi lại năng lực đặc thù thì đồng tử của Lý Dương đột nhiên tăng lên không ít. Hình ảnh lập thể mà hắn nhìn thấy được có sự chuyển động. Giờ phút này Lý Dương có một loại cảm giác, hình ảnh lập thể trước mắt hắn không phải là bị động xem xét mà có thể đã bị khống chế.Lý Dương dùng ý thức chậm rãi kéo hình ảnh lập thể về phía trước. Bốn phía của hình ảnh lập thể bắt đầu kéo dài ra, thành một hình chữ nhật bất quy tắc. Chỉ trong chốc lát đã kéo đến bục phát biểu, bao trùm cả cái xe đẩy.Tiếp theo, toàn bộ hình ảnh lập thể đã biến thành một hình chữ nhật nhỏ nhưng diện tích che phủ cũng không thay đổi.Ngón tay Lý Dương hơi run lên. Năng lực đặc thù đã có sự gia tăng. Tuy rằng phạm vi quan sát không tăng nhưng có thể tự do khống chế năng lực biến hóa. Lý Dương cảm giác cái bục phát biểu đó không phải là cực hạn năng lực của hắn mà hắn còn có thể kéo dài xa hơn.Sau khi xem xét bên trong chiếc xe đẩy, Lý Dương lập tức thu hồi năng lực đặc thù của mình, dùng sức bình ổn lại tâm trạng.Bên trong chiếc xe đẩy bày một cái lồng bằng thủy tinh. Bên trong cái lồng là một pho tượng thanh hoa đại quán. Đúng là hôm nay bán đấu giá Nguyên Thanh Hoa.Hơn bốn chục triệu để mua được sự tiến hoa trong năng lực đặc biệt. Lý Dương cảm thấy nó rất đáng giá. Chỉ cần năng lực đặc thù vẫn còn tồn tại thì hắn vĩnh viễn sẽ không bị thiếu tiền. Vô luận là ăn may hay là giải thạch để tìm Phỉ Thúy đều là những phương pháp để gia tăng tài chính. Và cũng có thể nói năng lực đặc thù chính là phương tiện căn bản kiếm tiền của Lý Dương.Ba mươi thước. Đây là cảm giác năng lực đặc thù có thể kéo dài khoảng cách. Sau khi kéo dài thì có cảm giác không khác gì phạm vi mười thước. Nhưng dù sao thì khoảng cách cũng đã gia tăng rồi.Hình ảnh lập thể trở nên to lớn trước mắt Lý Dương. Nhưng hắn rất ít khi sử dụng trong phạm vi lớn như vậy. Mỗi lần Lý Dương sử dụng năng lực đặc thù thì đều phải che chắn rất nhiều thứ, sau đó thu hẹp phạm vi sử dụng. Hiện tại có thể khống chế được tùy ý hình ảnh lập thể thì với Lý Dương mà nói đây là một thu hoạch rất lớn. Thay đổi tính chất tương đương với gia tăng khoảng cách nhưng lại không chỉ là gấp đôi.Về phẩn có gia tăng mặt nào nữa không thì hiện tại Lý Dương không có thời gian để tiếp tục nghiệm chứng. Hoàng lão đã bắt đầu tháo miếng mảnh vải lụa trên chiếc xe đẩy, để lộ ra Nguyên Thanh Hoa bên dưới.Nhìn thấy Nguyên Thanh Hoa xuất hiện, tất cả mọi người lại càng bàn tán hơn nữa. Xem ra công ty bán đấu giá đã tính toán đem cái Nguyên Thanh Hoa này ra công khai đấu giá.Nhưng mọi người cũng không có phản đối gì. Có rất nhiều người đã bắt đầu có dã tâm với Nguyên Thanh Hoa.Không khí ở chỗ bán đấu giá trở nên sôi nổi hơn. Tất cả mọi người đều thích không khí bán đấu giá như vậy. Những sản phẩm bắt đầu được mang ra bán đấu giá. Những người ban đầu còn bình thường với nhau nhưng bây giờ đã trở nên cạnh tranh kịch liệt.Nhưng việc bán Nguyên Thanh Hoa trong buổi bán đấu giá này cũng không phải là một tin tức tốt. Bởi vì nó cho biết bọn họ phải trả giá rất nhiều mới có thể có được cái Nguyên Thanh Hoa.Lý Dương lúc này liền cúi đầu, cau mày. Sự tình có biến nên hắn phải nghĩ ra kế hoạch để điều chỉnh. Nhưng vô luận là tình thế nào thì hắn cũng phải có được Nguyên Thanh Hoa.Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...