Nhóm dịch: QuyVoThuong Nguồn: truyenfull.vn - Tham gia họp, nói như vậy thì cậu là thành viên của Hiệp Hội Ngọc bích?Giọng của người bán hàng không phải nhỏ, vừa nghe nói Lý Dương là thành viên của Hiệp hội Ngọc bích, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh. (Gần đây trên trang Baidu các công cụ tìm kiếm với từ khoá là thành viên Hiệp Hội Ngọc bích cho kết quả thường là Hiệp hội Ngọc Bích tỉnh Hà Nam, người thuộc Hiệp hội Ngọc bích các tỉnh khác thường hiếm khi để lộ thân phận.- Vâng, tôi là người của Hiệp Hội Ngọc bích Minh Dương.Lý Dương nở nụ cười, may mà hắn đã quen với việc bị người ta chú ý, và cũng không bối dối khi nói chuyện như ban đầu.- Minh Dương, à, anh là người của Châu báu An Thị Minh Dương.Người bán hàng nhẹ nhàng gật đầu, sắc mặt đột nhiên thay đổi, và rất ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lý Dương, từ từ nói:- Lý lão đệ, hôm qua trong Hội nghị ngọc bích đã tiếp xúc với ngọc Tử Cương giả đó à?Người bán không nói thêm, nhưng ý của hắn đã rất rõ ràng.- Vâng, đó là tôi.Lý Dương mỉm cười một lần nữa, những gì xảy ra ngày hôm qua thực sự truyền đi quá nhanh chóng, bây giờ ngay cả những người bán nguyên liệu cũng biết.- Đúng là cậu, cậu Lý, cái đó ngay cả những chuyên gia cũng nhìn lầm mà cậu lại nhìn ra, cậu thực sự, thực sự, rất cừ.Mắt người bán hàng ngay lập tức mở to, lớn tiếng kêu lên, những người xung quanh nghe giọng người bán hàng thay đổi quá nhanh. Chỉ là tò mò, bây giờ là ngạc nhiên khi nhận ra người ngày hôm qua phát hiện ra vụ làm Ngọc giả mà hầu hết mọi người đã nghe nói. Chỉ cần là người biết về ngọc đều Tử Cương Đại sư, và cũng không lạ gì ngọc Tử Cương.- Có gì đâu, chỉ là may mắn thôi, ông anh, khối nguyên liệu này bao nhiêu tiền tôi mua.Lý Dương vội hỏi giá của khối nguyên liệu, kêu người bán, người tụ tập xung quanh họ lại nhiều thêm, đến nhìn Lý Dương.- Khối này…Người bán gật đầu, và sau đó từ từ ngẩng đầu lên:- Nếu cậu muốn thì mười vạn.Mười vạn, giá cả rất hợp lý, đây là một khối nguyên liệu Hắc Bì có bề mặt đẹp, những khối như thế này giờ cũng hiếm.- OK, anh muốn tiền mặt hay dùng thẻ tín dụng.Lý Dương nghĩ một chút liền đồng ý, người bán là người quen, đưa một mức giá rất thực, mặc cả cũng không thêm được bao nhiêu.- Này, Lý lão đệ có chi phiếu thì tốt, dùng chi phiếu đi.Người bán cười, lần trước Lý Dương mua cho hắn một khối giá một vạn đã phải suy nghĩ khá lâu. Bây giờ bỏ ra mười vạn để mua khối nguyên liệu mà không do dự, thay đổi thực sự là rất tốt.- Được .Lý Dương ngay lập tức lấy ra một tờ chi phiếu mười triệu rồi ký và đưa cho người bán hàng, chi phiếu này là Lý Dương nhờ Trương Ưng làm giúp, định năm sau mới dùng, bây giờ liền dùng rồi.- Được, Lý lão đệ, khối này là của cậu, cậu muốn giải ở đây hay mang về?Người bán hài lòng cầm chi phiếu, làm dân thương mại như bọn họ rất quen với kiểchi phiếu này, thường cũng hay giao dịch bằng chi phiếu.- Đem về, anh luôn mang lại cho tôi những may mắn, tôi tin rằng khối này là cũng tương tự.Lý Dương cười đáp lại, người bán không đắn đo bọc khối nguyên liệu lại và giao cho Lý Dương, khối này không nặng, Lý Dương ôm theo là được.Tìm được may mắn, Lý Dương không muốn đi mua sắm nữa, hơi mệt rồi, khó nói ở đây có còn khối tốt nữa không, nhưng buổi chiều có thời gian, nghỉ ngơi thoải mái rồi quay lại cũng được.Khi ba người Lý Dương trở lại khu vực trung tâm, năm khối nguyên liệu lúc trước đã được giải xong. Bây giờ đang giải lô thứ hai, lô này kích thước các khối tương tự nhau, thị trưởng Trịnh Châu và Nam Dương đều đứng bên mày giải thạch, đang chuyên tâm giải khối nguyên liêu của mình.- Anh Tư Mã, sao rồi?Lý Dương tiến đến gần Tư Mã, thì thầm, Tư Mã quay đầu lại nhìn Lý Dương, lại thấy Lưu Cương bê một khối nguyên liệu. Lý Dương vừa mua xong liền để Lưu Cương bê, Lưu Cương nhìn có vẻ gầy gò nhưng khỏe hơn Lý Dương nhiều.- Vừa giải ra một khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục, là của bọn Lão Hậu ở Lạc Dương, cậu xem miệng Lão Hậu, chưa thấy ngậm lúc nào. Khối này của cậu cũng được đấy, vừa mua à?Tư Mã Lâm cười nhẹ và đáp. Đôi mắt hắn không dời khối nguyên liệu Lý Dương vừa mua. Theo kinh nghiệm của hắn thì không khó để thấy rằng đây là một khối nguyên liệu khá tốt, giá cả chắc cũng không thấp.- Mười vạn, mua ở đằng kia, anh xem thế nào?Lý Dương nhướn mày, đây là thành tích lớn nhất của hắn ngày hôm nay, hoạt động của Hiệp hội ngọc bích Minh Dương muốn có bước ngoặt phải dựa cả vào hắn.- Rất tốt, hiện nay có thể mua được khối nguyên liệu tốt thế này không dễ . Tư Mã Lâm gật đầu.Lý Dương ngây người vài giây, vội hỏi Tư Mã Lâm.Nghe những lời từ miệng Tư Mã Lâm, cuối cùng Lý Dương đã hiểu tại sao mấy hôm nay không thấy khối nào có vẻ được cả, Có tình trạng này sẽ ảnh hưởng rất lớn sự kiện khai trương Hiệp hội Ngọc bích.Ngày Khai trương, các thành viên Hiệp hội Ngọc Thạch tỉnh Hà Nam đều tự mang nguyên liệu tới, hơn nữa những nguyên liệu mà họ mang tới đều rất tốt. Biết được những điều này, những người đến chơi cược thạch đều không muốn so tài với người của Hiệp hội Ngọc bích Hà Nam. Vì vậy, những người ngày hôm nay đến đây để mua nguyên liệu hầu như là những người lần đầu tiên tham gia hoạt động hoặc những người không hiểu về cược thạch. Những người này muốn mua giá rẻ để thử vận may, dù thế nào thì cũng chỉ lãng phí sức lực mà thôi.Đến hôm sau, những người bán hàng sẽ dần đưa ra một số nguyên liệu cược thạch tốt. Thứ nhất, bởi vì người của Hiệp hội Ngọc thạch chỉ mang những khối nguyên liệu mua bên ngoài vào để giải, họ tham gia hoạt động, nhưng không phải đơn giản là đến giải thạch. Vài hôm sau, chỉ có một số ít người muốn giải thạch mình mua tại đây, số khác thì đều mua ở ngoài.Thứ hai là tâm lý của những người cố tình đến chơi cược thạch. Khi họ đã muốn chơi thì không chỉ dừng lại ở những khối ngguyên liệu có giá hàng trăm đến hàng ngàn, mà là những nguyên liệu tốt có giá trị cao. Khi đó những người bán hàng mới đưa ra những khối tốt để mọi người lựa chọn.Tất nhiên, vào ngày Khai Mạc thì cũng có những người của Hiệp hội Ngọc Thạch đi mua nguyên liệu. Cho nên cũng có một số người bày bán nguyên liệu tốt. Khối nguyên liệu mà Lý Dương mua được chính là ví dụ. Nhưng bất luận là người bán hay người mua thì cũng là thiểu số.Hiểu được những điều này Lý Dương có chút hối tiếc, sớm biết vậy thì đã không lãng phí quá nhiều thời gian quan sát những khối nguyên liệu tầm thường.Nguyên liệu trên các máy giải thạch được cắt ra một cách nhanh chóng, bề ngoài thì các khối này đều tốt như nhau, một Phù Dung Chủng, hai khối Kim Ti Chủng, nhưng có khối Kim Ti Chủng lại bị thua, chỉ giải ra được một khối Phỉ Thúy nhỏ, giá trị giảm đáng kể.Nhìn lại, bây giờ đã giải ra một khối Băng Chủng, ba khối Phù Dung Chủng và bốn khối Kim Ti Chủng Phỉ Thúy. Thành tích này dù ở đâu thì cũng rất đáng ngạc nhiên. Và cũng chỉ có hôm nay, sau một năm chuẩn bị cho buổi khai mạc này, mới có thể giải ra được nhiều như vậy.Điều này cũng khiến Lý Dương hiểu được vì sao bọn Trương Vĩ lại chú trọng việc thắng lớn ngày hôm nay. Muốn có thành tích tốt trong ngày khai mạc hôm nay, nhất định phải là thắng lớn.- Khối này của cậu là để lát nữa giải à?Sau khi giải thích cho Lý Dương xong, Tư Mã Lâm hỏi. Hắn khác Trương Ưng, mặc dù thời gian làm trợ lý của Lý Dương đã qua, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến lòng tin của Tư Mã Lâm với Lý Dương. Nguyên liệu là do Trương Ưng mua chứ không phải Lý Dương mua, ít nhất thì hắn chưa từng thấy khối nguyên liệu nào Lý Dương mua mà cược thua hoàn toàn.Li Yang gật đầu và nói:- Thử xem, khối của ông chủ Lưu không được tốt, tôi muốn so tài xem.Tư Mã Lâm cũng gật đầu, không nói, tiếp tục xem giải thạch.Khi năm khối nguyên liệu giải ra được một nửa. Ông chủ Lưu đã quay lại. Hắn tự lái xe đến, không thuộc đường lắm, rẽ nhầm đường nên mới chậm chễ, nhưng không hề ảnh hưởng đến hoạt động của ngày hôm nay.Khối nguyên liệu mà ông chủ Lưu mang tới to hơn các khối bình thường một chút. Dày khoảng hơn ba mươi cm, nặng khoảng hai mươi kg, ông chủ Lưu bê nó tới, sau đó thở phì phò.Trương Vĩ và Vương Hạo Dân nhanh chóng bước tới trước để giúp ông chủ Lưu bê khối nguyên liệu, các thành viên của Hiệp hội ngọc bích khác cũng đã tới xung quanh họ. Khi Lý Dương và Tư Mã Lâm đến, một số người đang đứng xung quanh khối nguyên liệu của ông chủ Lý thảo luận.Khối nguyên liệu này cũng khá lớn, nhưng bề ngoài không tốt lắm, và lại có một vết nứt nhỏ, nhưng may mà vết nứt không lớn, cũng không sâu lắm.Trương Vĩ có chút thất vọng, giá trị của khối nguyên liệu khoảng hai mươi vạn, theo đánh giá thông thường thì khối này không phải không được, nhưng không phải ngày hôm nay. Nhưng ông chủ Lưu đã đặt giá vào nó, nếu bảo hắn mang khối nguyên liệu mà có giá trị nhất đến thì là điều không thể, hắn không dám bỏ ra một triệu rưỡi để mua nguyên liệu chơi như Trương Vĩ.Nhưng vì nó là cược thạch, luôn luôn còn có hy vọng, mặc dù không đặc biệt, nhưng ai dám chắc sẽ không giải ra được Phỉ Thúy. Cược thạch thứ khiến người ta khó bảo đảm nhất, trừ Lý Dương.Khi mọi người đang bình luận, Lý Dương liền dùng năng lực đặc biệt để quan sát, đúng là có Phỉ Thúy, nhưng màu lục không tốt lắm, còn có một số tạp màu. Lý Dương ước tính khối Phỉ Thúy này cao nhất thì được ba mươi vạn.Khối nguyên liệu này của ông chủ Lưu sẽ không bị mất tiền, nhưng chắc chắn không được như ý muốn. Khối nguyên liệu này mà đòi có được thành tích cao trong mấy ngày này gần như là điều không thể.Những điều này Lý Dương không thể nói ra được, Trương Vĩ đã giúp ông chủ Lưu bê khối nguyên liệu đến cạnh máy giải thạch. Đợi những chỗ khác giải xong thì sẽ giải khối này của bọn họ.Lượt giải thạch thứ ba hoàn thành rất nhanh, lần này lại giải ra một khối Băng Chủng, nhưng tiếc là không tốt như khối Băng Chủng ở lượt đầu tiên, còn không bằng khối Phù Dung Chủng Đế Vương Lục của Lạc Dương.Các khối nguyên thạch khác thì càng bình thường, những khối tốt nhất thì đã giải ở lượt đầu tiênn rồi.Khi lượt thứ ba hoàn thành thì cũng tới giờ ăn trưa, bữa trưa đành phải ăn trong các quán ăn gần đó. Trở lại khách sạn thì hơi phiền. Buổi chiều còn có rất nhiều hoạt động.Sau bữa ăn, nghỉ ngơi khoảng mười lăm phút, bắt đầu lượt giải thạch thứ tư, nhưng kích thước các khối nguyên liệu của vòng thứ tư đã thay đổi, có khối to khối nhỏ. Một số Thị trưởng bàn bạc, đã quyết định để những khối nhỏ giải sau, để cho khối của ông chủ Lưu ở Minh Dương giải trước, sau đó giải khối của họ.Lần này, đứng trước máy giải thạch là ông chủ Lưu, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân, họ không mời Lý Dương, Lý Dương cũng không chủ động vào. Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt lắc đầu. Xem ra khối vừa rồi thua trắng cũng có một tác động rất lớn, ít nhất là những người này không còn tin Lý Dương mù quáng như trước nữa.stevenqb1890Siêu Cấp Hoàng Kim ThủTác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...