Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 99: Đùa một phen
Dịch: Đường Ngọc Ninh
Nguồn: 4vn.eu
Nhìn thấy hồi âm của M, Hàn Phong vô cùng cao hứng, có điều ý thức an toàn của hắn cũng không có quên, bởi vì trên mail cũng không có ý tứ tiết lộ thân phận của mình, có điều danh sách tử vong này khiến cho Hàn Phong cảm giác tựa hồ như có một âm mưu bao phủ lên đầu các cao thủ lĩnh vực vi tính, cũng không nghĩ tới là có khả năng làm mất tính mạng mình hay không.
Suy nghĩ một chút, Hàn Phong quyết định trước tiên phải hiểu rõ đối phương đã, rốt cuộc có phải là M chính thức của năm đó không, vì vậy trong hồi âm của hắn cũng không có đề cập tới chuyện danh sách tử vong, mà chỉ là đề cập tới một ít sự tình về đoàn đội sao 5 cánh và chỗ làm việc trước đây thôi, bất quá trong đó lại để ngầm một ít huyền cơ, bên trong có một số việc phát sinh là thật, mà có một số việc là Hàn Phong cố ý tạo ra, thật thật giả giả, hư hư thật thật, nếu như đối phương không phải là M thật sự, thì tự nhiên không thể nhận ra.
Hồi âm vốn chỉ ngắn ngủi 1,2 phút đồng hồ thôi, chờ Hàn Phong gởi hồi âm xong, Liễu Nguyệt Sương mới đi vào phòng ngủ.
"Phong... ca, thời gian không còn sớm nữa, anh xong chưa?" Liễu Nguyệt Sương cười hỏi, bất quá nụ cười có chút miễn cưỡng.
Nghe cách xưng hô của nàng, mặc dù có chút khác lạ, nhưng Hàn Phong trong lòng lại chỉ đành thở dài một hơi. Hắn đem máy tính khép lại, đứng lên: "Uhm, đã xong rồi, chúng ta đi thôi.
Đi được một chốc, lúc đến trường học, Liễu Nguyệt Sương đột nhiên bước nhanh tới vài bước, sau đó hai tay ôm lấy bả vai trái của Hàn Phong, khiến cho cơ thể của Hàn Phong lại căng ra một trận.
Liễu Nguyệt Sương nhìn thấy bộ dáng khẩn trương của Hàn Phong, bật cười một tiếng: "Nhìn anh khẩn trương chưa kìa? Em cũng đâu có ăn thịt anh, hì hì! Anh là anh của em, thế này thì cũng đâu có gì?"
"À haha, không khẩn trương, anh khẩn trương cái gì." Hàn Phong điều chỉnh thân thể cứng rắn một chút, trên mặt lộ ra một tia thoải mái, "Cái này...... anh sợ người khác hiểu lầm, nếu bởi vậy mà khiến người ta hiểu lầm em đã có bạn trai, vậy không ai theo đuổi em hết thì tội của anh lớn lắm đó!" Vừa nói, Hàn Phong vừa đem tay trái của mình chậm rãi rút ra.
"Mặc kệ!" Liễu Nguyệt Sương lại ôm chặt tay Hàn Phong lần nữa, "Cứ để họ hiểu lầm đi! Em mới không thèm để ý!"
Hàn Phong nhất thời cảm giác được đầu có chút tê dại. Muốn rút tay ra lần nữa, thì lại bị Liễu Nguyệt Sương ôm thật chặt. Hắn vừa động một chút, nhưng lại không cẩn thận đụn phải cái thứ mềm mại trước ngực nàng, rõ ràng cảm giác đó lập tức truyền mạnh đến thần kinh trung khu, khiến cho siêu cấp hệ thống của hắn chấn động, Hàn Phong nhất thời sợ đến mức không dám mảy may nhúc nhích.
Hàn Phong cảm giác như thời gian hôm nay trôi qua vô cùng chậm, khoảng cách ngắn ngủi chỉ mấy trăm mét thôi lại hao phí hết của hắn không ít tâm thần.
Hàn Phong thì đẹp trai, mà Liễu Nguyệt Sương lại là mỹ nữ, hai người "thân thiết" đi trong sân trường, hấp dẫn không ít ánh mắt, trong ánh mắt của họ có kinh ngạc, có cực kỳ hâm mộ, mà cũng có ghen ghét.
"Tiểu Nguyệt, hôm nay có tiết của giáo sư Lý Trọng Văn, anh muốn đến khu phía tây trường.
Không đợi Hàn Phong nói xong, Liễu Nguyệt Sương liền nói: "Vậy cũng đúng lúc, tiết đầu của bọn em là kết cấu dữ liệu, cũng ở khu phía tây!"
Hàn Phong nhất thời không nói nên lời, không thể làm gì khác hơn là đành nhận mệnh.
Mới vừa đi được 2 bước, thì lại nghe được có người kêu ở sau lưng: "Hàn Phong!"
Nghe thanh âm, Hàn Phong liền biết người đến là ai, đúng là người mà hắn ở đoạn thời gian trước tốn không ít tâm tư để bảo vệ, cô gái người Mỹ Shirley.
Xoay người lại, Hàn Phong nhìn thấy Shirley đang đứng cách hắn không xa, trong tay còn đang ôm vài quyển sách. Mà ở bên người nàng, Robert lại có chút hả hê nhìn Hàn Phong, khóe môi nhếch lên vẻ tươi cười.
Hàn Phong hướng Shirley gật đầu: "Shirley, sớm vậy, lâu rồi không gặp."
Ánh mắt của Shirley di chuyển đến trên người Liễu Nguyệt Sương đang ôm cánh tay trái của Hàn Phong, nàng bước lại vài bước nói: "Hàn Phong, chúng ta đích xác có một đoạn thời gian không gặp mặt, bất quá mấy ngày nay tôi vẫn luôn tìm anh nha. Còn cô bạn xinh đẹp này là bạn gái anh sao?"
Mấy ngày qua, Shirley vẫn luôn tìm Hàn Phong, nàng thật vất vả mới nghe được tin Hàn Phong là học sinh của hệ khoa học thần kinh, nhưng mà nàng đi tới mấy lần, cũng không có nhìn thấy Hàn Phong ở đó.
"Không, cô ấy là em gái tôi." Hàn Phong lắc đầu nói, "2 người làm quen một chút đi, 2 vị mỹ nữ, chắc không cần tôi giới thiệu rồi chứ?"
Liễu Nguyệt Sương vốn sau khi nghe Shirley nói, tay lại càng ôm chặt Hàn Phong hơn, cho đến khi nghe Hàn Phong nói xong, không khỏi có chút u oán nhìn hắn một cái, sau đó nói: "Hì chào, mình là Liễu Nguyệt Sương."
"Uhm, mình là Shirley." Shirley rất nghi hoặc, "Bạn họ Liễu, Hàn Phong họ Hàn, 2 người làm sao là anh em?"
"Cái này...... mẹ nàng là mẹ nuôi của tôi, không biết tôi nói vậy cô hiểu chứ?" Cùng với người ngoại quốc nói chuyện quan hệ thân thích, Hàn Phong cảm giác được nhiệm vụ này có chút khó khăn, may mà quan hệ của hắn cùng với Liễu Nguyệt Sương cũng coi như đơn giản dễ hiểu.
Shirley gật đầu, bất quá trên mặt tựa hồ như vẫn rất nghi hoặc: "Liễu Nguyệt Sương, tên rất êm tai, tựa như người cũng xinh đẹp y như vậy."
"Shirley, bạn cũng rất đẹp, mà bạn không phải người Trung Quốc, sao Hán ngữ lại tốt đến như thế?"
"Bà nội mình là người Trung Quốc, từ nhỏ đã được bà dạy rồi..."
"Được rồi, mình cũng có tên tiếng anh, bạn có thể gọi mình là Jenny...... Shirley, bạn làm thế nàoo mà quen biết Hàn Phong vậy?"
...................
Đề tài của nữ sinh phải nói là rất nhiều, hai người mới gặp mặt trò chuyện một hồi là như lửa bốc tận trời luôn.
Hàn Phong bị Liễu Nguyệt Sương ôm một tay tim đã muốn đổ mồ hôi rồi, thừa dịp nàng phân tâm nói chuyện phiếm liền bất động thanh sắc rút tay ra hoạt động vài cái.
Lúc này, Robert đứng ở bên cạnh không nói gì đã đi tới, nhìn Hàn Phong, dùng tiếng anh thấp giọng nói: "Mày là một ngụy quân tử! Mày gạt được Shirley nhưng lại không lừa được tao! Đồ nghèo mạt, mày tốt nhất là cách xa Shirley một chút, nàng là của tao!"
Robert cảm giác được lấy thân phận của mình, đi cảnh cáo một tiểu tử Trung Quốc như vậy, quả thực là tạo hóa trời cho của hắn rồi, nếu như truyền ra ngoài, bị các anh em trong gia tộc hoặc các gia tộc đối đầu khác biết, khẳng định sẽ trở thành trò cười. Hắn bây giờ nhẫn nại làm giảm lại thân phận cảnh cáo hắn, quả thực là thể hiện cực hạn phong độ của thân sĩ rồi.
Hàn Phong dùng ngữ khí bình thường nói: "Robert, mày thật là hoa tâm, không phải vẫn luôn theo đuổi Shirley sao, sao thấy em gái tao liền động tâm rồi? Tao cảnh cáo mày, đừng có ý tứ gì xấu với tiểu Nguyệt, cái loại hoa hoa công tử như mày, không thích hợp với nàng!"
Vừa nói, Hàn Phong vừa lấy cánh tay chỉ hắn. Giọng nói của Hàn Phong tựa hồ có chút lớn, vừa lúc đủ cho hai vị nữ sinh cách đó không sao nghe được.
"You...... Ni quá dơ be oa! Robert thật hoàn toàn không ngờ tới tên tiểu tử Trung Quốc này sẽ dùng đến chiêu thức ấy, muốn dùng tiếng Anh phản bác lại, nhưng nghĩ đến tình huống mới vừa rồi, lập tức sửa lại thành cái hán ngữ không đủ tiêu chuẩn của hắn, mặt của hắn trở nên đỏ bừng, hai tay nắm chặt thành quyền, vội vàng dùng tiếng anh giải thích với Shirley: "Shirley, hắn nói bậy, anh căn bản không có nói những lời này, em phải tin tưởng anh!" (Ni = Ngươi, mày..., nhưng do phát âm không chuẩn thành từ ni trong ni cô, be = bẩn, do phát âm sai thành tiếng be be tương tự tiếng dê kêu)
Shirley nói: "Robert, anh làm chuyện gì, cũng không cần phải giải thích với tôi, nhưng mà tôi muốn cảnh cáo anh, Jenny giờ là chị em tốt của tôi, anh muốn làm gì, thì xin mời trước phải suy nghĩ kỹ một chút! Tôi tuyệt đối không hy vọng nàng bị bất cứ thương tổn gì!"
Nghe được lời của nàng, tâm muốn giết người của Robert cũng có rồi, cho tới bây giờ chỉ có hắn tùy ý gia tăng tội danh cho người khác, từ nhỏ đến lớn, hắn còn chưa chịu qua đãi ngộ như vậy?
Hắn nắm chặt hai tay đến rung lên, đường cơ trên mặt cũng vặn vẹo một chút, nhìn Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày......"
"Robert, mày không phải muốn đánh nhau với tao đấy chứ?" Hàn Phong tựa hồ như càng thêm hoảng sợ, vội vàng lui lại mấy bước lớn tiếng nói.
Sắc mặt Shirley trầm xuống: "Robert, anh muốn làm gì? Anh thật sự khiến tôi quá thất vọng rồi!"
Hàn Phong lúc này nhìn Liễu Nguyệt Sương nói: "Tiểu Nguyệt, đi, đi học đi, chỗ này có chút không an toàn. Shirley, bọn tôi đi trước, khi nào có thời gian thì hãy liên lạc, bye bye!"
Nói xong, Hàn Phong cùng Liễu Nguyệt Sương liền cáo biệt Shirley, bước nhanh về khu phía tây.
Robert 2 mắt bốc lửa nhìn Hàn Phong rời đi, sau đó lại giải thích với Shirley nói: "Shirley, em thật sự phải tin tưởng anh, thật là cái thằng kia phỉ báng anh, anh thật sự không có cùng nó nói như vậy!"
"Robert, anh không cần giải thích với tôi, bây giờ đã muộn rồi, tôi phải đi học, phiền anh đừng đi theo tôi nữa!"
"AAAAA---------------"
Chờ sau khi Shirley đi được một lúc, Robert rốt cuộc không nhịn được điên cuồng gào thét, rước lấy không ít ánh mắt kinh dị của mọi người.
Hàn Phong biết thân phận cụ thể của Robert, là một trong năm đại gia tộc Mafia, mục đích chủ yếu hắn đi theo Shirley tới nơi này, khỏi đoán cũng biết, chỉ cần lấy được Shirley về tay, vị trí bố già Mafia, tự nhiên là sẽ thuộc về hắn.
Hàn Phong vốn cũng không muốn đi trêu chọc hắn, lại không nghĩ tới hắn tự tìm tới cửa. Hàn Phong không đụng tới hắn, chỉ là sợ phiền toái mà thôi, chứ không phải là sợ hắn. Ở nơi này, cho dù là Mafia Mỹ cũng còn chẳng thể làm gì được. Không nghĩ tới hắn lại buồn chán không có chuyện gì làm đi tìm phiền toái, vậy Hàn Phong cũng không cần phải sợ giúp hắn chơi vui một hồi vậy, cho nên mới đùa một phen mở màn với hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...