Siêu Cấp Hệ Thống


Siêu Cấp Hệ Thống
Tác giả: Phong Điên Cuồng Tiếu Cường
Version 1.X
Chương 66: Con bướm màu đen.

Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: Sưu tầm

Cân nhắc đủ điều, tinh anh quân huấn thời gian chỉ có một tháng ngắn ngủi, nhưng mà một tháng thì có thể huấn luyện ra cái gì? Bộ đội bên trong luyện đi bộ thôi cũng không chỉ có một tháng chứ đừng nói tới mấy yêu cầu khác.

Nhưng mà, cấp trên đã nói là làm, thì ngươi phải làm. Hơn nữa nhiệm vụ này còn phải được hoàn thành một cách hoàn hảo, hiệu quả thật tốt.

Kết quả là, những suy nghĩ, tính toán các phương pháp huấn luyện của các đại binh dành cho học sinh binh này không ngừng phải cực khổ thí nghiệm cải tiến, sinh sôi nảy nở

Mấy cái vụ bộ đội này, tính chất truyền thừa phi thường cao, kinh nghiệm cùng truyền thống của truyền nhân, thông thường có thể cẩn thận tỉ mỉ truyền lại. Hơn nữa thậm chí còn có thể xuất ra hậu sinh khả úy cũng không chừng.

Tinh anh quân huấn, lại nói tiếp một điểm cũng không khoa trương. Tố chất thân thể của mấy sinh viên này đáng khinh bỉ đến cực điểm, chính xác mà nói cũng không thể gọi là tinh anh Trung Quốc. Bọn họ chẳng qua đều được trải qua chọn lọc, moi móc từ trong các cao giáo đại học nổi tiếng cả nước. Tùy tiện lôi một người ra, ở phương diện học thức, đảm bảo đại binh cả doanh cũng không tìm được một ai cao hơn bọn hắn.


Hạ Thái đã từng học qua cao nhị, cho nên ở trong đại đội, học thức của hắn là cao nhất. Đương nhiên, cái này là trước lúc học sinh tới. Chứ còn bây giờ, hắn xếp bét tới vài trăm người.

Đại học Thủy mộc là cao giáo trọng điểm của cả nước, có thể đậu vào Thủy Mộc, não đại của đám người này hiển nhiên mạnh mẽ như nhau. Nhưng mà nói về tố chất thân thể, Thủy Mộc được liệt vào một trong những hàng bết nhất. Hàng năm quân huấn chấm dứt, thành tích đội của đại học Thủy Mộc lấy được, cũng chẳng là gì, có điều lần này ngoài dự đoán của mọi người lòi ra ba chú mèo con thoạt nhìn không sai, nhưng quân huấn chú ý chính là thực lực tổng thể, có vài người được cũng không thể nói rõ lên điều gì, cho nên mọi người đối với việc đội trưởng để Hạ Thái đảm nhiệm đội 1, cũng không cảm thấy hâm mộ gì cả.

Bất quá Hạ Thái cũng không quan tâm cái này, hắn thích nhất là quan hệ cùng người đọc sách, nhất là những người đọc sách thông mình. Cho nên có thể nhận đội của đại học Thủy Mộc, hắn rất cao hứng. Hắn tin tưởng, bản thân khẳng định có thể đem nhóm này huấn luyện thật tốt, hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc.

"Các vị đồng học, mọi người tốt chứ! Ta gọi là Hạ Thái, từ hôm nay trở đi ta đảm nhiệm đội trưởng của các ngươi. Một tháng huấn luyện kế tiếp của các ngươi, toàn quyền đều do ta phụ trách." Hạ Thái hướng 30 học sinh của đại học Thủy Mộc lớn tiếng nói, "Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi phải quên đi thân phận học sinh của mình. Nhớ kỹ, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi là những gã chiến sĩ bình thường trong đội số 1 của cao giáo tinh anh huấn luyện đoàn quân khu Bắc Kinh! Một tháng kế tiếp, các ngươi phải tiếp nhận huấn luyện gian khổ và nghiêm khắc, hoàn thành lột xác từ một gã học trò cho đến một người binh lính!"

Mọi người đình chỉ rên rỉ, lẳng lặng nhìn Hạ Thái, tiếp nhận lời giáo huấn đầu vào trong doanh.

"Có thể thi đậu đại học Thủy Mộc, cũng là tinh anh giữa các sinh viên trong cả nước, mà các ngươi!" Thanh âm Hạ Thái lại vang lên một lần nữa, "Là đã trải qua tầng tầng lựa chọn, là tinh anh trong tinh anh!"

Hạ Thái nói, nhất thời khiến cho tâm hư vinh của mọi người được thỏa mãn thật lớn.

"Nhưng mà!" Hạ Thái ngữ điệu lại chuyển, "Có điều nó chỉ nằm ở trình độ văn hóa của các ngươi, ở phương diện tố chất thân thể, các ngươi xa xa còn chưa đủ! Ta cũng không phải ăn nói ba hoa, trong lịch sử tinh anh quân huấn của đại học Thủy Mộc, biểu hiện khiến kẻ khác cực kỳ thất vọng, trong đại hội luận võ chưa đứng vào trong hàng thứ 10.


Mọi người bắt đầu buồn bực. Dù sao hắn nói cũng chính là sự thật, biểu hiện của đại biểu đại học Thủy Mộc trong quân huấn cũng chỉ là tạm được, luôn bị các trường khác giẫm nát dưới chân.

"Bất quá, lúc này đây ta tin tưởng, loại tình huống này đã tới lúc thay đổi." Hạ Thái rốt cuộc nói đến trọng điểm, "Ngồi xe kỳ thật chính là khảo nghiệm đầu tiên của các ngươi, loại thủ pháp khảo nghiệm này từ lúc ra đời cho tới bây giờ, vẫn không một ai yên ổn, vẫn không một ai không nôn mửa khi tiến vào doanh. Mà lúc này đây, đội của chúng ta không ngờ một lần xuất hiện 3 người!" Hạ Thái chỉ vào 3 người Hàn Phong nói, "Chính là bọn hắn, bọn họ là một tấm gương cho chúng ta, đồng thời cũng giúp chúng ta dẫn đầu, thử nhìn các đội khác xem, không một ai làm được điểm ấy cả!"

Tiêu điểm trong ánh mắt của mọi người, cũng đều tập trung trên người Hàn Phong, khiến cho Hứa Lâm Hổ cùng Sở Suất hai người có chút mất tự nhiên, tay chân cũng không biết nên đặt chỗ nào cho tốt. Mà Hàn Phong thì có chút ngoài ý muốn đánh giá Hạ Thái, đối với miệng lưỡi của hắn có hơi chút bội phục.

Tiếp theo, hạ Thái cầm danh sách điểm danh lần nữa, tất cả mọi người đều nhớ kỹ 3 cái tên. Đó chính là Hàn Phong, Hứa Lâm Hổ, Sở Suất. Bọn họ dù muốn không nhớ kỹ cũng không được, bởi vì trong suốt quá trình Hạ Thái nói chuyện, đều luôn cố ý vô tình nhắc tới 3 người bọn họ. Sau đó lại đem tên 3 người đọc lại một lần, hắn nói: "Quân đội là như thế, thưởng phạt phân minh, biểu hiện tốt, sẽ nhận thưởng xứng đáng, biểu hiện không tốt, thì sẽ bị trừng phạt nặng!"

Ba cái vật phẩm nội vụ gì đó, bên trong quân doanh đã sớm an bài. Những thứ bọn họ mang đến, thống nhất đều bị loại bỏ một lần, nào là đồ ăn vặt, MP4, laptop...... Toàn bộ tạm thời đều bị tịch thu, cho vào kho bảo tồn chuyên dụng, chờ sau khi quân huấn chấm dứt mới có thể trả lại. Đương nhiên khiến cho mọi người kháng nghị mãnh liệt, nhưng mà loại kháng nghị này lại có ích lợi gì chứ? Ở chỗ này, không ai có quyền cả.

Thống nhất tắm rửa, sau khi ăn cơm, đại bộ phận thân thể mọi người đều mệt mỏi cùng uể oải cực độ. Một đầu đặt lên giường liền buồn bực nhắm mắt ngủ, có người không tới một phút đồng hồ, đã truyền ra những tiếng ngáy khò khò rất nhỏ. Sau vài phút, có vài người đã bắt đầu cơn ác mộng, trong miệng không ngừng nói những thứ gì không biết.

Đèn ký túc xá vừa tắt, sau chín giờ, cả doanh liền lâm vào một mảnh yên lặng. Ánh trăng đứng giữa bầu trời, ngẫu nhiên từ những tầng mây hiển lộ.

Hàn Phong không ngủ được, thấy tất cả mọi người đều ngủ, liền xuống giường, đi tới cửa sổ bên cạnh, nhìn cảnh sắc bên ngoài, trí nhớ phong kín trong đầu bấy lâu, lại hiện lên một lần nữa.


Trước mắt tựa hộ như thoáng hiện thân ảnh của các chiến sĩ khổ cực huấn luyện trong thao trường, tiếng khẩu hiệu to rõ mơ hồ vang lên trong tai......

Tòa ký túc xá này, trước đây cũng không có, hẳn là vì quân huấn của học sinh mà xây nên. Có thể thấy được, vẫn là quốc gia xuất tiền đầu tư, thiết bị điều kiện bên trong, có thể so sánh với ký túc xá trong quân doanh tốt hơn nhiều lắm.

Nếu như thật sự có thể trong vòng một tháng tạo nên dấu vết quân nhân trong người các học sinh này. Thì tinh anh quân huấn quả thực là một chính sách không sai. Hàn Phong mơ hồ có thể hiểu được chỗ tinh túy trong chính sách tinh anh quân huấn.

Đứng một chốc, Hàn Phong đột nhiên nhớ tới hôm nay còn chưa có rèn luyện, do dự một chút, hắn trở về đem chăn mền của mình tạo thành một hình người. Sau đó mở cửa sổ, lắc mình một cái, nhảy xuống.

Cửa sổ cách mặt đất cũng không cao, chừng 2m5. Sau khi Hàn Phong rơi xuống đất, thân thể cực nhanh ngồi chồm hổm xuống giảm xốc, đem tốc độ đánh tan mất.

Bố cục của quân doanh này cũng không có gì thay đổi, Hàn Phong biết một chỗ phi thường vắng lặng, rất thích hợp cho mình rèn luyện.

Ban đêm quân doanh im ắng, không một tiếng động nào vang lên, chỉ có những động vật côn trùng bé nhỏ vĩnh viễn không biết mệt mỏi cùng nhau hợp tấu một nhạc khúc đơn điệu kỳ quái.

Rất nhanh, Hàn Phong liền đi tới mục tiêu, đây là sân bóng rổ, trước kia Hàn Phong thường xuyên cùng các chiến hữu của mình ở chỗ này đánh bóng rổ. Vị trí nơi này có chút hẻo lánh, khu cư trú cũng không ở bên cạnh, cơ hồ không người nào muốn tới nơi này cả.

Mặc dù chung quanh một mảnh đen nhánh, nhưng mà cũng không thể ảnh hưởng hành động của Hàn Phong. Hai tròng mắt của Hàn Phong, giờ phút này đã đổi thành hình thức ban đêm, có thể đối với ánh sáng chung quanh cực kỳ mẫn cảm. Những thứ gì đó chung quanh, trong mắt của hắn, mặc dù không có rõ ràng như ban ngày, nhưng mà cũng không sai biệt lắm rồi, ít nhất giữa đường không đột nhiên đá chúng một tảng đá.

Sân bóng rổ vẫn còn, nhưng lại dùng xi măng tráng qua, hai bên sân bóng cũng không biết thay đổi bao nhiêu lần rồi, vẫn có chút cũ nát như thế.


Hàn Phong hít một hơi thật sâu, khởi động chương trình rèn luyện trong đầu.

Đêm lạnh như nước, một đạo bóng đen lấy tốc độ cực nhanh ở trên sân bóng rổ làm ra các loại động tác khó khăn thật lớn.

Âm thanh vù vù mơ hồ có thể nghe thấy được.

Bộ động tác này, Hàn Phong sớm cũng đã quen, lúc làm ra, cũng không có cảm giác thống khổ bao nhiêu, mà trong cơ thể còn không ngừng sinh ra đan lưu thật dễ chịu và kích thích, khiến cho hắn như uống được cam lộ, toàn thân sảng khoái.

Đan lưu này, dưới sự kiên trì của hắn, không ngờ có xu thế tăng mạnh. Bây giờ so với trước kia, đã tăng lên gấp đôi rồi.

Hàn Phong toàn thân bị mồ hôi nóng làm ướt đẫm, cảm giác vui vẻ tràn trề, vẫn không phát giác ra mình vừa tăng nhanh tốc độ một lần nữa, chỉ thấy một thân ảnh trên sân bóng không ngừng tung bay, giống như một con bướm màu đen, lặng yên không một tiếng động, hành vân lưu thủy, liên quán tự nhiên. (Hành vân lưu thủy, liên quán tự nhiên: Mây bây nước chảy, lưu loát sinh động)

Lúc này, "loảng xoảng!" Một tiếng vang lên!

Chung quanh nhất thời phát sáng, cả sân bóng rổ sáng lên hệt như ban ngày!

Mà lúc này, Hàn Phong cả thân thể lại vừa bay lên không trung. Đối mặt với tình huống này hắn trong lòng nhất thời cả kinh, kêu to không ổn, lập tức đình chỉ động tác kế tiếp. Sau đó làm một thể giảm xóc 360 độ chống một tay ngồi chổm hổm xuống quỳ trên mặt đất.

"Không xong!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui