Siêu Cấp Gen Thần

Editor: Nguyetmai

"Thật khó mà chịu được cơn đói này." Hàn Sâm đang cưỡi trên lưng Meow-kun gấp rút lên đường, cơ thể sắp đói đến mệt lả, hôm nay hắn đã ăn không dưới năm cân thịt thú biến dị, nếu ăn nữa thì e là dạ dày sẽ no đến vỡ mất.

Thế nhưng ngoại trừ cảm giác ấy thì Hàn Sâm còn thấy cả người tràn trề sức mạnh, hận không thể một đánh mười.

Hai loại cảm giác hoàn toàn tương phản này lại tràn đầy trong cơ thể hắn, cuối cùng Hàn Sâm đã hiểu vì sao những người tu luyện Tàng Chân Chú lại từ bỏ, đây tuyệt đối là sự giày vò đáng sợ còn hơn cả cực hình.

Theo từng lần tu luyện sâu hơn, cảm giác này càng trở nên mãnh liệt, cho dù trên đường Hàn Sâm đã giết không ít sinh vật biến dị, ăn máu thịt của chúng nhưng vẫn không xoa dịu được.

Thế nhưng, trong cơn đói khó nhịn này, Hàn Sâm lại cảm thấy quả thật sức mạnh của mình đang tăng lên một cách chân thật, tim đập càng mạnh hơn.

Thật ra, bản đồ tuyến đường Hoàng Phủ Bình Tình cho đều đã được các chi quân đội trong võ đạo quán Chiến Thần đi qua trước rồi nên chủ yếu chọn các tuyến đường không có nguy hiểm trí mạng.

Có những nơi hung hiểm thì đều đã được đánh dấu phải chú ý hoặc phương pháp để an toàn đi qua.


Sau khi băng qua, Hàn Sâm mới biết bản đồ tuyến đường này quý giá đến cỡ nào, đây cũng không phải thứ mà năm thú hồn biến dị có thể mua được, có được thứ này, nếu có khả năng thì có thể kiếm lời vô cùng lớn trong những thành bảo hộ này, đây là bí mật thương nghiệp hết sức quý giá.

Hàn Sâm không biết Hoàng Phủ Bình Tình nghĩ như thế nào nhưng đã cầm món này thì thật sự đã nợ Hoàng Phủ Bình Tinh một cái ơn.

Trong nửa năm này, Hàn Sâm liên tục xuyên qua năm thành bảo hộ, đến hắn cũng không biết trong nửa năm này mình đã vượt qua bằng cách nào.

Ngẫm lại quãng thời gian này, hắn không nhịn được mà rùng mình, không phải nguy hiểm trên đường mà chủ yếu vẫn là vì hắn tu luyện Cổ Tà Chú.

Đặc biệt là hơn hai tháng tu luyện Tàng Chân Chú ấy, Hàn Sâm suýt sụp đổ từ bỏ, nhưng cuối cùng vẫn cố gắng hoàn thành Tàng Chân Chú thành công khiến tâm huyết kinh mạch cả người hắn đều được cường hóa trên diện rộng.

Nguyên nhân chính yếu nhất là mỗi khi hắn không chịu nổi cảm giác đói khát thì sẽ tu luyện thuật "Băng Cơ Ngọc Cốt", cảm giác mát lạnh chảy trong tứ chi bách mạch tiêu trừ không ít cảm giác đói khát, vì vậy mới có thể tu luyện qua được.

Mà cảm giác đói khát này chợt biến mất khi hoàn thành Tàng Chân Chú, nhưng vào ba tháng gần đây, cân nặng vốn hơn tám mươi cân giờ chỉ còn lại năm mươi mấy, hết sức kinh khủng, cơ thể sắp gầy thành da bọc xương rồi.

Trong tài liệu Bạch Dịch Sơn cho hình như cũng không nhắc đến chuyện phát sinh tình huống này, cũng không hề đề cập đến trong bất kỳ cảm nhận tâm đắc nào của người tu luyện.

Sau khi học xong Tàng Chân Chú, Hàn Sâm bèn bắt tay tu luyện Phá Hư Chú - giai đoạn thứ hai của Cổ Tà Chú, sau đó hắn thấy người mình như mặt đất khô cằn gặp mưa rào, sau khi ăn nhiều thịt biến dị thì thân hình gầy gò mới dần khôi phục.

Cơn đói khát vốn đã không còn, cảm giác nóng nảy trong cơ thể cũng không có nữa, chỉ là khi tu luyện từng bước thì cơ thể càng ngày càng được tăng cường, lực lượng cả người hình như đang dần dần tăng mạnh, đặc biệt là chức năng của tim đã vượt xa trình độ mà người thường có thể đạt tới.

Nửa tháng trước, mãi cho đến khi sắp trở lại thành bảo hộ Cương Giáp thì cuối cùng Hàn Sâm cũng hoàn thành Phá Hư Chú, mà sau khi hắn hoàn toàn xong chú ấy thì giống như mở ra một cánh cửa của thế giới mới vậy, Cổ Tà Chú cho thấy một mặt mạnh mẽ thật sự của nó, gần như làm Hàn Sâm mừng như điên.

Hắn có thể khẳng định rằng nếu mình có thể luyện thành Cổ Tà Chú hoàn chỉnh thì sẽ có đủ khả năng giết chết sinh vật thần siêu cấp.

Có lẽ không cần luyện thành Cổ Tà Chú hoàn chỉnh, chỉ cần luyện xong thêm chú thứ ba - Trường Sinh Chú thì hắn đã có sức mạnh có thể đánh sinh vật thần siêu cấp rồi, chí ít làm thịt con Kim Mao Hống con kia hẳn là không thành vấn đề.


Nhưng lúc Hàn Sâm bắt tay bắt đầu tu luyện Trường Sinh Chú thứ ba thì tiến độ tu luyện lại chậm đi rõ ràng, không đột nhiên tăng mạnh như hai chú Tàng Chân và Phá Hư như trước đây.

Hắn vẫn có thể cảm giác được sự tiến bộ, chỉ là muốn tu thành trong hai ba tháng ngắn ngủi là không có khả năng, Hàn Sâm đánh giá tiến độ của mình, có lẽ có thể hoàn thành Trường Sinh Chú trong vòng một năm.

Khó khăn lắm mời về đến thành bảo hộ Cương Giáp, Hàn Sâm chém giết không ít sinh vật biến dị trên con đường này nên gen biến dị đã max điểm.

Đáng tiếc, vì liên quan đến tuyến đường, lại thêm Hàn Sâm nóng lòng trở về thành bảo hộ Cương Giáp nên không săn được sinh vật thần huyết.

Hàn Sâm không có cảm giác gì đặc biệt về lần về này, với thực lực bây giờ của hắn thì muốn giết sinh vật thần huyết cũng không tính là chuyện khó.

Từ sau khi luyện thành Phá Hư Chú, sức mạnh Hàn Sâm có thể bộc phát đã vượt xa trình độ của người chưa tiến hóa bình thường, còn kinh khủng hơn Tần Huyên đã luyện thành thuật Liệt Biến Nguyên Tử, phần lớn sinh vật thần huyết không phải là đối thủ của hắn.

Còn có viên tinh thể màu đen thần kỳ kia, gen thần max điểm chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi, bây giờ, điều nên quan tâm là làm sao để tìm giết sinh vật thần siêu cấp đây.

Max điểm gen thần siêu cấp là mục tiêu Hàn Sâm đang theo đuổi, trong mắt hắn, gen thần đã không còn là thứ gì cực kỳ quý giá nữa, cũng không đáng giá để hắn đặc biệt lãng phí tâm tư.

Trên quãng đường này, mỗi lần Hàn Sâm đến một thành bảo hộ đều bán hoặc mua một ít thú hồn, nếu không phải là vì hắn không muốn quá lãng phí thời gian thì hắn đã kiếm được gấp vài lần.


Dù vậy, lợi nhuận cũng đã hơn sáu trăm triệu, còn rất nhiều thú hồn đang chờ bán ở thành bảo hộ Cương Giáp, Hàn Sâm dự tính sáu bảy trăm triệu cũng không phải vấn đề gì lớn.

Nhưng bây giờ Hàn Sâm đã không có dục vọng quá lớn với tiền tài nữa, nếu tiền không cách nào đổi thành thú hồn hoặc thứ mà hắn cần thì đó cũng chỉ là một con số mà thôi.

Tuy sáu bảy trăm triệu không xem là nhiều, đến một chiếc phi thuyền liên hành tinh cũng không mua được, nhưng đối với Hàn Sâm mà nói đó cũng đủ để người nhà hắn tiêu xài rồi.

Về đến thành bảo hộ Cương Giáp, Hàn Sâm chạy về phòng mình trước, con Tiểu Vân Thú đã nuôi nấng hơn một năm rưỡi, thời gian thật sự quá lâu, Hàn Sâm không muốn lãng phí thêm nữa.

Nhưng khi Hàn Sâm về đến phòng mình, lúc thấy con thú kia thì trợn to mắt nhìn, lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nó vẫn là Tiểu Vân Thú, cũng tiến hóa như mình đoán nhưng dường như nó không giống con đã tiến hóa lên cấp thần huyết trước đây.

Cơ thể nó trở nên càng óng ánh hơn, hơn nữa dần dần có vầng sáng êm dịu lộ ra trong da lông nó khiến con thú ấy trông cực kỳ khác lạ.

"Sao mình thấy hình như Tiểu Vân Thú hơi không giống con đã tiến hóa lên cấp thần huyết trước đây nhỉ?" Hàn Sâm trợn to mắt nhìn nó, một suy nghĩ chợt dâng lên trong lòng làm hắn run rẩy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui