Thanh Phong không muốn thừa nhận cũng không được, lời Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói rất có lý, tiểu tử này có tài ăn nói rất tốt, bổn sự thuyết phục người cũng là nhất lưu.
Bất quá, hắn đi theo bên cạnh Diệp Khiêm lâu như vậy, vô cùng rõ ràng tính tình của Diệp Khiêm, nếu như để cho Diệp Khiêm biết hắn làm chuyện này, thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
"Muốn phối hợp với hành động của tử sĩ, thì không có khả năng chỉ phái ra một người.
Vì muốn đem chuyện này mở rộng, chúng ta phải phái ra rất nhiều người cùng đi ám sát người lãnh đạo Đảng Dân Chủ (JDP).
Tử sĩ chỉ là một mồi câu mà thôi, cho dù tử sĩ có chết, tao nghĩ, Diệp Khiêm cũng không biết tử sĩ chết như thế nào a? Chỉ cần mày không nói tao không nói, thì sẽ không có ai biết, không phải sao?" Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Cho dù Diệp Khiêm có biết chuyện này, mày cũng không cần lo lắng, tất cả trách nhiệm cứ để tao gánh, tao sẽ không để chuyện này liên lụy đến mày đâu."
Hít thật sâu một hơi, Thanh Phong nói: "Thiên Hòe, anh nói như vậy không khỏi có chút xem thường Thanh Phong tôi rồi.
Tuy tôi không có bản lãnh gì, lại thích phô trương thanh thế, nhưng mà phần giác ngộ này tôi vẫn phải có.
Đừng nói là để cho tôi gánh chịu chút trách nhiệm này, bị lão đại trách phạt, cho dù là lập tức để cho tôi chết vì Nanh Sói, tôi cũng sẽ tuyệt đối không nhíu mày dù chỉ một chút.
Tốt, mọi chuyện cứ làm theo như lời anh nói, tôi sẽ đi tìm một tử sĩ để làm chuyện này."
"Để tao đi cùng mày, tao còn có một chút tư liệu về lưu phái Ninja Giáp Hạ muốn nói cùng tử sĩ." Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Kỳ thật, Ám Dạ Hoa Bách Hợp vốn thuộc về Hắc Long hội, để cho sát thủ Ám Dạ Hoa Bách Hợp giả mạo Ninja Giáp Hạ đi ám sát người lãnh đạo Đảng Dân Chủ (JDP), giá họa cho Hắc Long hội hẳn không phải là việc gì khó."
Thanh Phong nhẹ gật đầu, sau đó đứng dậy.
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói tiếp: "Nếu như tao đoán không sai thì chút nữa Diệp Khiêm sẽ gọi điện thoại cho mày, nó sẽ bảo mày chuẩn bị chuyện ám sát lãnh đạo Đảng Dân Chủ (JDP).
Chúng ta vẫn nên nhanh chóng chọn người làm chuyện này, làm càng nhanh thì chúng ta càng sớm có thể ra tay đối với lính đánh thuê Bát Kỳ.
Thời gian kéo dài càng lâu, đối với chúng ta lại càng thêm bất lợi, thành viên tập đoàn lính đánh thuê Nam Phi đều là phần tử nguy hiểm, bọn họ ở tại Nhật Bản càng lâu thì nguy hiểm càng lớn, chúng ta cũng không thể bởi vì sai lầm của mình mà khiến cho chuyện này sắp thành lại bại."
"Tốt rồi, tôi phát hiện anh bây giờ như thế nào càng ngày càng giống bảo mẫu rồi, không giống anh chút nào." Thanh Phong nói, "Đúng rồi, tôi nghe nói anh có một người bạn gái, như thế nào rồi? Lớn lên xinh đẹp không? Có cơ hội thì hãy giới thiệu cho tôi nhận thức ah."
"Có xinh đẹp hay không rất trọng yếu sao?" Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe nói, "Tao nhìn trúng cô ấy không phải vì cô ấy xinh đẹp, mà là vì cô ấy chưa bao giờ hỏi tới quá khứ của tao, cũng không bao giờ hỏi tới chuyện của tao, luôn yên lặng ủng hộ tao.
Bất quá, loại hạnh phúc này chắc có lẽ không quá lâu a." Nói xong, ánh mắt của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe không khỏi ảm đạm xuống dưới, ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm, trong ánh mắt tràn đầy một loại cô đơn.
Thanh Phong có chút sửng sốt, nói: "Anh đừng có bi quan như thế.
Kỳ thật mọi chuyện thường là do mình tự trói buộc chính mình mà thôi.
Vì cái gì không thay đổi góc độ khác để nhìn? Thế giới này có lẽ cũng không có hắc ám giống như mình tưởng tượng, tương lai của mình cũng không phải chỉ toàn màu đen.
Tối trọng yếu nhất, là hãy buông lòng của mình ra." Quay đầu nhìn Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, Thanh Phong lại nói tiếp: "Kỳ thật, anh rất giống lão đại, đều là người quật cường, nhận định chuyện gì thì cho dù có thêm vài con lừa cũng không thể kéo trở lại.
Loại tính cách này rất có lợi, lỗ hỏng duy nhất của tính cách này chính là rất dễ để tâm vào những chuyện vụn vặt."
Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe quay đầu nhìn Thanh Phong, biểu lộ trên khuôn mặt rõ ràng có một tia kinh ngạc, bất quá cũng không nói lời nào.
Có lẽ, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe cũng thật không ngờ, Thanh Phong lại có thể nói ra những lời có đạo lý như vậy, hơn nữa, hình như hắn còn hiểu rõ tình huống của mình bây giờ.
Trong nội tâm của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe có một chút xúc động, hoàn toàn chính xác, tự khi quen biết Vương Vũ, tính cách của Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã biến đổi rất nhiều, cách nghĩ bướng bỉnh trong lòng hắn vậy mà cũng đang dần dần bị dao động.
Một lần rồi lại một lần, Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đã từng vô số lần nói với chính mình, hắn chỉ có duy nhất một con đường để đi tiếp.
Diệp Khiêm cũng không biết chuyện Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe đi tìm Thanh Phong, hơn nữa còn thuyết phục Thanh Phong làm ra quyết định như vậy, nếu như hắn biết rõ chuyện này thì hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Cho dù nói hắn lòng dạ đàn bà hắn cũng đều nguyện ý tiếp nhận, hắn chỉ không muốn vứt bỏ bất kỳ một huynh đệ Nanh Sói nào mà thôi.
Mọi chuyện phát triển phi thường thuận lợi, một ngày rồi lại một ngày trôi qua, trong vòng ba ngày, đã có hơn mười lãnh đạo cấp cao của Đảng Dân Chủ (JDP) bị ám sát.
Chuyện này đã làm náo loạn Nhật Bản, cũng khiến cho lãnh đạo Đảng Dân Chủ (JDP) phẫn nộ không thôi, hạ lệnh cho gia tộc Ninja Y Hạ không tiếc hết thảy lực lượng đối phó lưu phái Ninja Giáp Hạ, hơn nữa còn ra lệnh cho gia tộc Ninja Y Hạ tiến hành ám sát lãnh đạo cấp cao của Hắc Long hội.
Trong lúc nhất thời, thế cục tại Nhật Bản trở nên vô cùng khẩn trương, người của các đảng phái đều cảm thấy bất an, đều lo lắng sẽ trở thành người bị hại trong trận chiến này.
Trên thế giới này người nào là người ích kỷ nhất? Không hề nghi ngờ, chính là chính khách, bọn họ có thể đường hoàng nói ra những lời vì nước vì dân, kỳ thật bọn họ chỉ vì chính mình mà thôi.
Đảng thật sự vì dân là không có tồn tại, bọn họ bất quá là cần một cái ô dù, một tiền đồ chính trị mà thôi, ai cũng không hy vọng trở thành người hi sinh trong tranh đấu đảng phái.
Mức độ tranh đấu đảng phái tăng lên, khiến cho những thế lực ngầm cũng hoạt động nhiều hơn, các tổ chức Ninja cũng đều nhao nhao nhảy ra ngoài.
Yamaguchi Group, Đạo Điền Hội cùng Cát Xuyên Xã cũng khua chiêng gõ trống tiến hành các loại hoạt động, mục đích là ủng hộ Hắc Long hội.
Với tư cách là đảng đang cầm quyền tại Nhật Bản, Đảng Dân Chủ (JDP) cũng sẽ không ngồi chờ chết, bọn họ cũng ra lệnh cảnh sát sảnh đông kinh cùng với cảnh sát toàn quốc đối với ba đại bang phái áp dụng biện pháp đả kích nghiêm khắc nhất.
Diệp Khiêm cũng không biết tất cả chuyện này đều do Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe gây ra, hắn còn cho rằng là kế hoạch của mình thành công, khiến cho thế cục Nhật Bản trở nên hỗn loạn, chuyện này làm cho hắn vui vẻ không thôi.
Đối mặt với sự công kích liều lĩnh của Đảng Dân Chủ (JDP), Hắc Long hội cũng có chút ốc còn không mang nổi mình ốc rồi, tin tưởng bọn họ đã không có năng lực đi chiếu cố lính đánh thuê Bát Kỳ nữa rồi.
Trong khoảng thời gian này, Diệp Khiêm cũng đã để cho Tạ Tử Y bí mật chuẩn bị lộ tuyến rút lui khỏi Nhật Bản.
Hơn nữa, Diệp Khiêm còn nghiêm trọng nhắn nhủ, chuyện này tuyệt đối không được để cho Vưu Hiên biết, vì cam đoan kế hoạch thuận lợi, mọi chuyện cần thiết đều phải do đích thân cô đi làm.
Tạ Tử Y mặc dù có chút mê hoặc, nhưng vẫn gật đầu đáp ứng.
Tuy quan hệ giữa Tạ Tử Y cùng Vưu Hiên không tính là rất tốt, nhưng cô cũng không muốn tin hắn là nằm vùng, bất quá, Diệp Khiêm đã nói như vậy, cô cảm thấy lời Diệp Khiêm nói có chút đạo lý, cho nên cũng không có phản đối.
Về phần Mặc Long, vì cam đoan kế hoạch tiến hành thuận lợi, tự nhiên là phải ở bên cạnh Tạ Tử Y, hỗ trợ cô chuẩn bị lộ tuyến rút lui khỏi Nhật Bản.
Ba ngày sau, Diệp Khiêm thông tri Tạ Đông Bách cùng Vưu Hiên, chuẩn bị họp thảo luận kế hoạch tác chiến đối với lính đánh thuê Bát Kỳ.
Địa điểm diễn ra hội nghị do Phúc Thanh Bang sắp xếp, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong sau khi đón Y Tác Nhĩ Đức, liền hướng địa điểm diễn ra hội nghị chạy tới.
Về phần Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, tự nhiên là từ một nơi bí mật gần đó bắt đầu bắt tay vào làm công tác của hắn.
Nói là họp, kỳ thật đây bất quá là kế hoạch Diệp Khiêm dùng để tê liệt Vưu Hiên mà thôi, mục đích chủ yếu của hội nghị cũng không phải thảo luận vấn đề tác chiến đối với lính đánh thuê Bát Kỳ, mà là muốn lừa gạt Vưu Hiên, chuyển dời lực chú ý của Hắc Long hội.
Mặc dù Hắc Long hội hiện tại có chút ốc còn không mang nổi mình ốc, bởi vì bọn họ đang bị Đảng Dân Chủ (JDP) công kích điên cuồng, nhưng ai cũng không có thể bảo đảm Hắc Long hội sẽ không xuất ra lực lượng hiệp trợ lính đánh thuê Bát Kỳ.
Hơn nữa, đối phó lính đánh thuê Bát Kỳ nhất định phải xuất kỳ bất ý, nếu để cho bọn họ có thời gian chuẩn bị thì độ khó sẽ tăng lên rất cao.
Địa điểm diễn ra hội nghị được an bài trong một căn phòng của một nhà hàng thuộc sản nghiệp của Phúc Thanh Bang, lúc Diệp Khiêm, Lâm Phong cùng Y Tác Nhĩ Đức tới đó, thì Tạ Đông Bách cùng Vưu Hiên đã chờ ở đó rồi.
Nhìn thấy bọn họ đi vào trong phòng, Tạ Đông Bách cuống quít đứng lên, tiến ra đón.
Sau khi hàn huyên vài câu, liền đi đến trước bàn ngồi xuống.
Diệp Khiêm nói: "Tất cả mọi người đều đã biết rõ mục đích của lần triệu tập này a? Tôi đây cũng không muốn nói nhiều, trực tiếp tiến vào chính đề.
Hiện tại thế cục Nhật Bản đang rất hỗn loạn, tranh đấu giữa Đảng Dân Chủ (JDP) cùng Hắc Long hội đã khiến cho các đảng phái khác cũng bị liên lụy vào, lúc này là thời cơ tốt nhất để chúng ta ra tay tiêu diệt lính đánh thuê Bát Kỳ.
Bất quá, trước khi nói tới kế hoạch tiêu diệt lính đánh thuê Bát Kỳ, thì tôi có một chuyện hi vọng Tạ bang chủ cùng Vưu Sư Gia hỗ trợ xử lý một chút."
"Diệp huynh đệ có chuyện gì thì cứ việc nói thẳng a, không cần khách khí như vậy." Tạ Đông Bách nói, "Anh nói như vậy, ngược lại khiến cho tôi cảm thấy Diệp huynh đệ không có xem tôi là người một nhà."
"Đúng vậy a, Diệp tiên sinh, tuy Phúc Thanh Bang chúng tôi không thể so với Nanh Sói, nhưng tại Nhật Bản vẫn có một chút năng lực, chỉ cần là chuyện nằm trong năng lực chúng tôi, thì Diệp tiên sinh chỉ cần nói một câu là được, cho dù anh có muốn đệ tử Phúc Thanh Bang chúng tôi nhảy vào hố lửa thì chúng tôi cũng sẽ không nhíu mày dù chỉ một chút.
Ha ha cười cười, Diệp Khiêm nói: "Cũng không nghiêm trọng như vậy.
Vẫn là chuyện của người bằng hữu kia của tôi a, hiện tại thế cục Nhật Bản vô cùng khẩn trương, tin tưởng cũng không có ai sẽ chú ý tới anh ấy, cho nên tôi tính nhờ Tạ bang chủ cùng Vưu sư gia an bài cho anh ấy rời khỏi Nhật Bản.
Không biết Tạ bang chủ cùng Vưu sư gia có thể sắp xếp cho anh ấy đêm nay rời khỏi Nhật Bản hay không?"
"Vội vả như vậy?" Lông mày của Vưu Hiên không khỏi nhíu lại một chút, hiện tại cũng đã hơn bốn giờ chiều rồi, đợi đến lúc hội nghị chấm dứt, ít nhất cũng phải hơn năm giờ a? Đến lúc đó lại an bài đội thuyền, hoàn toàn chính xác là có chút vội vàng a.
"Như thế nào? Có phải có vấn đề gì hay không?" Diệp Khiêm nói, "Tôi biết chuyện này có chút gấp gáp, bất quá, anh ấy muốn nhanh chóng rời khỏi nơi đây, bởi vì anh ấy còn có chuyện cần phải làm, cho nên, chỉ có thể phiền toái Tạ bang chủ cùng Vưu Sư Gia mà thôi."
Nhẹ gật đầu, Tạ Đông Bách nhìn Vưu Hiên, nói: "Lão Vưu, ông thấy như thế nào? Có vấn đề gì không?"
"Tuy thời gian có chút gấp gáp bất quá có lẽ không có vấn đề gì lớn.
Bang chủ, Diệp tiên sinh, hai người cứ yên tâm đi, tôi cam đoan đêm nay có thể an bài cho anh ấy rời khỏi Nhật Bản." Vưu Hiên nói..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...