Siêu Cấp Binh Vương

Tuy Diệp Khiêm tin tưởng ở bên trong Nanh Sói không có người của Hoàng Phủ Kình Thiên nằm vùng, bất quá năng lực của Hoàng Phủ Kình Thiên quả thật có chút lớn quá mức, giống như bất kể Diệp Khiêm làm chuyện gì, hắn đều có thể biết rõ. Có chút tin tức thì hắn có thông tin chính xác, còn có chút tin tức là Hoàng Phủ Kình Thiên căn cứ vào các loại tư liệu sau đó cho ra phỏng đoán.

Bất kể là loại nào, cũng có thể chứng minh năng lực của Hoàng Phủ Kình Thiên quả thật rất lợi hại, phảng phất bất cứ chuyện gì ở trước mặt hắn đều không thể giấu giếm được.

"Bản thân tôi là cục trưởng Cục Quốc An, vì bảo đảm an toàn quốc gia, tự nhiên phải nắm chắc rất nhiều mặt tin tức, sau đó mỗi một ngày đều phải tiến hành phân tích kỹ càng. Tôi cũng muốn để cho người của tôi tiến vào bên trong Nanh Sói nằm vùng, thế nhưng mà chuyện này không dễ làm a? Hơn nữa, bằng quan hệ giữa hai người chúng ta, tôi cần gì phải cho người tiến vào trong Nanh Sói nằm vùng a." Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

"Chuyện này tôi cũng không dám chắc a, biết người biết mặt không biết lòng. Quốc gia không phải một mực đều xem tôi là một con cờ sao, vì phòng ngừa quân cờ này không nghe lời, thì như thế nào sẽ không cho người nhìn chằm chằm vào a." Diệp Khiêm nói, "Ai!"

"Được được được, cậu chớ suy nghĩ lung tung nữa. Tôi cam đoan, quốc gia nhất định sẽ không bạc đãi cậu. Nói sau, tôi tin tưởng cậu cũng sẽ không cam tâm làm một con cờ, không phải sao?" Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

Diệp Khiêm nhếch miệng, nói: "Ông hiểu rõ tôi như vậy, cũng không biết đậy là chuyện tốt hay là xấu, nếu như vạn nhất có một ngày tôi bị quốc gia bức phải chạy trốn, đoán chừng tôi căn bản là không có biện pháp tránh thoát khỏi lòng bàn tay của ông ah."

"Thật vô nghĩa a, nếu thật sự có ngày đó, thì tôi đoán chừng cũng không có ai có thể khống chế được cậu rồi. Cậu đừng tưởng rằng cậu đi nước Nga làm cái gì tôi cũng không biết, có phải cậu muốn đem thế lực Nanh Sói phát triển đến bên kia hay không, đây là vì chuẩn bị cho sau này?" Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

Diệp Khiêm nhún vai, từ chối cho ý kiến nở nụ cười một chút, nói tiếp: "Đúng rồi, lão đầu tử, tôi muốn hỏi thăm ông chuyện này ah."


"Kỳ lạ quý hiếm a, vậy mà còn có chuyện cậu muốn tìm tôi nghe ngóng. Nói đi, chuyện gì?" Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

"Gần đây tôi luôn cảm giác thân thể của tôi có chút kỳ quái, có đôi khi sẽ cảm thấy phi thường cuồng bạo, giống như có một cổ khí tức rất tà ác đang chạy khắp bên trong cơ thể. của tôi. Tuy ông không nói, nhưng tôi biết ông hẳn là Luyện Khí sư a? Tôi nghĩ ông biết bên trong thân thể của tôi xảy ra chuyện gì a?" Diệp Khiêm nói.

"Luyện Khí sư? Là cái gì?" Hoàng Phủ Kình Thiên mờ mịt nói.

Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, nhìn Hoàng Phủ Kình Thiên, phát hiện nét mặt của hắn không hề giống như đang nói xạo, trong nội tâm kinh ngạc không thôi. Chẳng lẽ bọn họ cũng không phải gọi là Luyện Khí sư? Diệp Khiêm âm thầm thầm nghĩ. Ngoại trừ đáp án này, Diệp Khiêm thật sự nghĩ không ra còn có đáp án nào khác rồi, xưng hô thế này cũng là sư phụ Lâm Cẩm Thái của hắn nói với hắn, bất quá Lâm Cẩm Thái chỉ có thể xem là mới nhập môn mà thôi, có lẽ lão cũng không biết loại người này xưng hô nhau như thế nào.

Hoặc là nói, Hoàng Phủ Kình Thiên là vì bị quy củ hạn chế nên không thể nói? Nhớ rõ tình cảnh tại nhà Trần Nhất, Trần Nhất cùng với mấy thành viên Mặc Gia đã từng nói qua quy củ gì đó.

"Đây cũng là sư phụ của tôi nói với tôi, Luyện Khí sư chính là võ giả tu luyện khí." Ngoại trừ dùng từ ngữ này để hình dung, thì Diệp Khiêm thật sự nghĩ không ra nên dùng từ gì để hình dung nữa. Dừng một chút, nói tiếp: "Người bình thường luyện công phu hơn phân nửa chỉ chú trọng rèn luyện nhục thể, mà Luyện Khí sư thì có điểm giống như trong tiểu thuyết võ hiệp ghi lại, tu luyện chân khí gì đó. Ông đã từng nói tôi chịu không được một chiêu của ông, tôi tin tưởng người bình thường còn không có lợi hại như vậy, nếu như ta không có đoán sai, thì ông nhất định là Luyện Khí sư a? Hơn nữa so với sư phụ của tôi thì càng thêm lợi hại. Tôi nghĩ, ông nhất định biết rõ chuyện gì đang xảy ra ở trong cớ thể của tôi."

Hoàng Phủ Kình Thiên không khỏi sửng sốt một chút, hắn tự nhiên biết rõ thân thể của Diệp Khiêm có chút khác thường, nhưng lại thật không ngờ Diệp Khiêm vậy mà có thể phát giác ra, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao? Bất quá, Hoàng Phủ Kình Thiên quả thật không biết cách gọi Luyện Khí sư, loại người giống như hắn này đối với chính mình xưng hô quả thật không phải là Luyện Khí sư.


Dừng một chút, Hoàng Phủ Kình Thiên nói: "Nếu cậu đã phát hiện ra, thì tôi đây cũng không ngại nói thẳng cho cậu biết. Từ lần thứ nhất trông thấy cậu, tôi cũng cảm giác ra thân thể của cậu có chút khác thường, nhưng đến cùng là chuyện gì xảy ra, tôi cũng không rõ ràng. Cậu mới từ nước Nga trở về liền muốn tìm tôi, chẳng lẽ chính là vì chuyện này sao? Có phải lúc cậu ở nước Nga đã xảy ra chuyện gì?"

"Ah, đúng rồi, ông không nhắc thì tôi xém tí nữa quên rồi." Diệp Khiêm nói "Ông là cục trưởng Cục Quốc An, chắc ông có tin tức của Mặc Gia chứ?"

Biểu lộ của Hoàng Phủ Kình Thiên rõ ràng có chút kinh ngạc, tuy hắn che giấu vô cùng nhanh, nhưng vẫn bị Diệp Khiêm nhìn thấy rõ ràng, xem ra Trần Nhất không có nói sai, Hoàng Phủ Kình Thiên quả nhiên là người Mặc Gia. "Làm sao cậu biết chuyện Mặc Gia?" Hoàng Phủ Kình Thiên hỏi.

"Ông hỏi như vậy, xem ra tôi không có hỏi sai người rồi, ông thật sự biết rõ mọi chuyện của Mặc Gia." Diệp Khiêm nói.

Hoàng Phủ Kình Thiên nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, tôi biết rõ. Bất quá, tôi muốn biết làm sao mà cậu biết tôi biết rõ mọi chuyện của Mặc Gia? Là có người nói cho cậu biết hay sao?"

"Ở nước Nga tôi có gặp một người tên là Trần Nhất, ông ấy nói mình là người Mặc Gia." Diệp Khiêm nói.

"Trần Nhất?" Toàn thân của Hoàng Phủ Kình Thiên không khỏi chấn động, biểu lộ có chút kích động nói, "Cậu đã gặp Trần Nhất? Hắn hiện tại như thế nào? Hắn đang ở nơi nào?"


"Xem ra Trần Nhất không có nói sai, ông cũng là người Mặc Gia, có đúng không?" Diệp Khiêm nói.

Trầm mặc một lát, Hoàng Phủ Kình Thiên nhẹ gật đầu, nói: "Đúng vậy, tôi quả thật là người Mặc Gia. Trần Nhất có lẽ không có lý do gì lại đem những chuyện này nói cho cậu biết, đến cùng tại nước Nga đã xảy ra chuyện gì? Trần Nhất hiện tại có khỏe không?"

"Hiện tại tôi làm sao biết ah. Bất quá lúc tôi ở Nga thì ông ấy đã từng bị người Mặc Gia ám sát, ông ấy bảo tôi trở lại tìm ông, hơn nữa ông ấy còn nói trên người ông đang giữ Cự Tử lệnh." Diệp Khiêm nói.

Toàn thân Hoàng Phủ Kình Thiên chấn động, không khỏi khẩn trương nhìn thoáng qua bốn phía, chuyện Cự Tử lệnh đang ở trên người hắn ngoại trừ Trần Nhất thì cũng chỉ có mình hắn biết. Cự Tử lệnh là lệnh bài đại diện cho Cự Tử của Mặc Gia, ai có thể có được nó, đại biểu cho việc sẽ trở thành người lãnh đạo chính thức của Mặc Gia, tất cả thành viên Mặc Gia đều phải nghe theo lệnh mà làm việc. Tuy Mặc Gia đã xảy ra biến cố cực lớn, vị trí Cự Tử bị người chiếm lĩnh, nhưng do không có Cự Tử lệnh, nên có chút danh bất chính, ngôn bất thuận, đây cũng là nguyên nhân Mặc Gia phái người tìm Trần Nhất.

"Trần Nhất vậy mà đem chuyện này nói cho cậu?" Hoàng Phủ Kình Thiên quả thực có chút không thể tin được, hắn nhớ rõ lúc trước Trần Nhất đem Cự Tử lệnh giao cho hắn đã từng đã nói, nếu có một ngày hắn phái người tới lấy, vậy thì đại biểu cho người đó chính là Cự Tử của Mặc Gia. Chẳng lẽ Trần Nhất đem chức vị Cự Tử phó thác cho Diệp Khiêm? Nếu không, như thế nào lại để cho Diệp Khiêm tìm đến mình? Tin tức Cự Tử lênh ở trên người mình không có người nào biết, Diệp Khiêm nếu như không phải từ chỗ Trần Nhất biết được, thì càng không thể nào biết được chuyện này. Như thế xem ra, lởi Diệp Khiêm nói quả thật không phải là lời nói dối.

"Phù phù" một tiếng quỳ xuống, Hoàng Phủ Kình Thiên quỳ một chân trên đất hành lễ, nói: "Thành viên Mặc Gia Hoàng Phủ Kình Thiên, bái kiến Cự Tử!"

Trong nội tâm của Diệp Khiêm rất thoải mái a, đường đường cục trưởng Cục Quốc An vậy mà cũng hướng hắn hành lễ, bà nội nó, ngụm ác khí trong nội tâm cuối cùng cũng có thể nhổ ra, xem ra quan niệm đẳng cấp trong Mặc Gia rất nghiêm trọng ah. Diệp Khiêm ha ha cười cười, vừa đỡ Hoàng Phủ Kình Thiên đứng dậy, vừa nói: "Ông nghĩ sai rồi, tôi cũng không phải là Cự Tử."

Hoàng Phủ Kình Thiên mờ mịt nhìn Diệp Khiêm, có chút không hiểu rõ.


"Tuy tôi không phải là Cự Tử, nhưng người bên cạnh lại chính là Cự Tử." Diệp Khiêm chỉ Mặc Long bên cạnh, nói "Hắn là dòng chính hậu duệ Mặc Gia, đây mới chính là Cự Tử a."

Hoàng Phủ Kình Thiên ngạc nhiên nhìn Mặc Long bên cạnh, trong nội tâm bừng tỉnh đại ngộ. Lúc trước sau khi biết tên của Mặc Long, Hoàng Phủ Kình Thiên cũng có chút kinh ngạc, họ Mặc cũng không có nhiều người, mà Mặc Long cái tên này chính là lúc trước Cự Tử Mặc Phong đã đặt cho cháu của hắn. Bất quá, Hoàng Phủ Kình Thiên cũng không biết tình hình cụ thể lúc ấy, nên cũng không có đem Mặc Long cùng Mặc gia hậu nhân liên tưởng lại với nhau.

Hôm nay xem ra, Mặc Long đúng là cháu trai của Mặc Phong, là chính thức hậu nhân Mặc Gia, Cự Tử truyền nhân. Hoàng Phủ Kình Thiên lại tiến đến hành lễ, Mặc Long cuống quít giơ tay nâng hắn dậy, nói: "Hoàng Phủ tiền bối không cần đa lễ, cám ơn tiên bối đã cất giữ Cự Tử lệnh lâu nay, Mặc Long vô cùng cảm kích."

"Đây là lời căn dặn của Trần Nhất tiền bối, cũng là trách nhiệm của tôi, có thể bảo vệ Cự Tử lệnh là việc tôi muôn lần chết cũng không chối từ." Hoàng Phủ Kình Thiên nói, "Có thể chứng kiến Cự Tử trở về, sứ mạng của tôi cũng cuối cùng hoàn thành a, tảng đá trong lòng rốt cục cũng có thể buông xuống."

"Hoàng Phủ tiền bối, lần này tìm tiền bối ngoại trừ lấy lại Cự Tử lệnh, còn muốn hỏi tiền bối một việc, hi vọng tiền bối có thể trả lời." Mặc Long nói. Mặc dù Hoàng Phủ Kình Thiên thừa nhận thân phận Cự Tử, bất quá hiện tại Mặc Long chỉ là một tướng quân không binh lính, có thể tiếp nhận vị trí Cự Tử hay không còn chưa biết được. Tuy Mặc Long không thích nói chuyện, bất quá không có nghĩa là hắn ngốc, làm thế nào lung lạc nhân tâm Mặc Long cũng biết rõ. Cho nên, hắn đối với Hoàng Phủ Kình Thiên rất khách khí cũng là chuyện hợp lý hợp tình.

"Cự Tử có chuyện gì thì cứ hỏi, lão phu tri vô bất ngôn ngôn vô bất tẫn (biết gì nói đó)." Hoàng Phủ Kình Thiên nói.

"Ông không phải vừa rồi còn không thừa nhận mình già, còn bảo người ta gọi ông là Hoàng Phủ ca ca, hiện tại tại sao lại tự xưng là lão phu ah." Diệp Khiêm trêu ghẹo nói, hơn nữa lúc nói "Hoàng Phủ ca ca" còn bắt chước ngữ khí vừa rồi của Hoàng Phủ Kình Thiên. Diệp Khiêm là vì thấy không khí hiện trường có chút quá nặng buồn bực, cho nên cố ý chọc cười.

Hoàng Phủ Kình Thiên trợn nhìn Diệp Khiêm, bất quá cũng không nói gì. Quy củ của Mặc Giả rất sâm nghiêm, trước mặt Cự Tử, tự nhiên không có phần cho Hoàng Phủ Kình Thiên hồ đồ. Hoàng Phủ Kình Thiên cũng có thể xem là trung thần, tuy hiện tại Mặc Long không có năng lực gì, nhưng nếu hắn là Cự Tử, thì Hoàng Phủ Kình Thiên sẽ tôn kính hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui